Đám quạ đen như đã xác định Đường Tư Hoàng là mục tiêu, chỉ cần có cơ hội là liền sà xuống tấn công. Thủy tinh dùng trong phòng ốc nông thôn cũng là loại thủy tinh lỗi thời nhất, có thể chống đỡ được bao lâu chứ? Hơn nữa, dị năng của Đường Tư Hoàng dù lợi hại mấy thì cũng có hạn, mà chẳng biết còn phải ở đây tới khi nào nên y không thể dốc toàn bộ dị năng ra đối phó với đám tang thi quạ này được, nhỡ lúc y xài hết dị năng, lại xuất hiện tang thi mạnh hơn nữa thì tình cảnh sẽ cực kỳ gay go. Tang thi quạ đâm đầu vào mấy tấm thủy tinh một lần lại một lần, cuối cùng cũng có một cửa thủy tinh vang lên tiếng "rắc", vỡ vụn, vô số vết nứt xuất hiện, trông như một tấm mạng nhện xấu xí.
Đường Tư Hoàng nhướng mày. Không phải y không thể trốn vào không gian, nhưng mấy người Đường Văn đã tốn một ngày để hấp thu năng lượng rồi, chứng tỏ quá trình nhận năng lượng của bọn hắn không hề thuận lợi, nếu như y vào, đột nhiên cướp lấy năng lượng bên trong thì chuyện thăng cấp của bọn hắn có thể sẽ bị cắt ngang và bỏ dở nửa chừng, nói không chừng còn xuất hiện tình huống xấu hơn, như "tẩu hỏa nhập ma" chẳng hạn. Cái này y không chắc chắn lắm, chỉ có thể đoán chừng mức độ tệ của việc này thôi.
Thật ra y không muốn vào không gian là bởi còn có một nguyên do khác cực kỳ quan trọng, lúc trước y có được loại dị năng thứ ba là vào lúc hấp thu năng lượng trong không gian, y rất hy vọng bọn Đường Văn cũng được như thế. Với tình huống như vậy, y càng không thể vào không gian quấy nhiễu họ được.
Ánh mắt Đường Tư Hoàng băng qua tấm kính thủy tinh nhắm thẳng về chiếc Land Rover đang đậu trong sân. Hay là, tìm cơ hội vọt vào xe cũng được. Kính lắp trên Land Rover là loại kính chống đạn, tang thi quạ sẽ không làm gì được nó. Thế nhưng đàn quạ đen đông nghịt đã chặn kín mít mọi lối ra vào, dù y bắn ra đại chiêu giải quyết đám quạ ở cửa vào thì cũng không thể chỉ nội trong ba giây đã chui vào xe được.
"Quạ...ạ...quạ...quạ — " tiếng quạ chói tai vang lên liên hồi. "Xoảng—" tấm kính kia đã hoàn toàn vỡ nát, mảnh vỡ rơi lanh canh xuống đất. Bầy quạ đen dữ tợn vỗ cánh, ồ ạt bay vào qua lỗ kính vỡ.
Đúng lúc này, tận đáy lòng Đường Tư Hoàng chợt dâng lên một cảm giác mãnh liệt mà kỳ lạ, dường như có cái gì đó đang hô ứng với y, lòng khẽ động, tiến vào không gian, trực tiếp rơi xuống chỗ bốn người Đường Văn. Y nhìn thấy trước mặt bọn hắn xuất hiện thêm hai viên tinh hạch nữa, một viên lớn, một viên nhỏ hơn một chút, ắt hẳn nó là một phần lý do khiến năng lượng trong không gian đột nhiên tăng lên.
Có thể bỏ tinh hạch vào không gian trừ Đường Miểu thì còn ai nữa? Khóe môi Đường Tư Hoàng nhếch lên độ cong quyến rũ chết người. Ngay sau đó, y cảm thấy dường như có một bàn tay vô hình đang vuốt ve mặt mình, liền vui vẻ đứng yên, hơi ngẩng đầu lên, như có thể thấy được Đường Miểu vậy, y biết rõ đây là tinh thần lực của Đường Miểu, lòng cảm thấy cực kỳ vi diệu và thú vị. Giây sau đó, Đường Miểu đột nhiên hiện ra trước mắt y, mỉm cười bổ nhào về phía y.
Đường Tư Hoàng chỉ dùng một tay đã ôm trọn cậu vào lòng, đưa tay chỉ chỉ về hướng trúc lâu.
Tức thì hai người đã xuất hiện bên trong trúc lâu.
"Đường Tư Hoàng, con nhớ cha!"
Giọng Đường Miểu rất bá đạo nhưng có hơi khàn khàn, lại khiến Đường Tư Hoàng nghe ra được sự ủy khuất trong đó, không đáp lời mà ôm chặt cậu vào lòng, phủ môi mình lên môi Đường Miểu, lần mò lưỡi cậu, dây dưa triền miên, tựa như muốn nuốt lưỡi cậu vào bụng vậy.
Nếu Đường Miểu biết Đường Tư Hoàng cho rằng cậu tủi thân, nhất định sẽ bật cười phá phong cảnh. Thật ra là do cậu mới hao tổn tinh thần lực nên họng hơi khô thôi.
-.,-
Đường Tư Hoàng dễ dàng bế bổng cậu đặt lên bàn cơm, bản thân thì đứng, tay trái ôm eo Đường Miểu, tay phải thì mơn trớn vuốt ve đùi cậu, rồi lại dời đi. Đường Miểu có thể cảm nhận được mâu thuẫn trong lòng y, vừa đau lòng lại ngọt ngào không thôi, đương nhiên có cả đắc ý.
Một lúc lâu sau, Đường Tư Hoàng buông tha cho môi Đường Miểu, khẽ thở dài nhẹ nhõm, dòm cậu từ đầu xuống chân: "Vẫn thuận lợi chứ?" Tình hình bên ngoài không biết thế nào, chưa phải là lúc để thả lỏng.
"Rất thuận lợi." Hai chân Đường Miểu khép chặt, kéo y lại gần hơn chút, "Cha thì sao?"
"Cũng thế." Đường Tư Hoàng vuốt ve chân cậu, "Vào từ đâu? Có thể ở lại bao lâu?"
"Con vào từ phòng tắm." Đường Miểu vén sợi tóc trên trán y, hai tay nâng mặt y, hôn chóc một cái lên trán, "Vào cũng lâu rồi, con phải đi đây, lát nữa còn phải tắm cho đám Hắc Uy nữa."
"Mấy chuyện đó để người khác làm là được." Đường Tư Hoàng nói, "Con mới chỉ tắm cho ta một lần."
Đường Miểu bật cười, "Cha có tay mà."
"Đám Hắc Uy tụi nó chẳng phải cũng có sao?" Đường Tư Hoàng không tán thành nói.
Đường Miểu bất đắc dĩ đỡ trán, buông chân xuống. "Cha, dù Hắc Uy, Charles và Hổ Vương có thể tự mình lấy nước tắm đi chăng nữa thì móng vuốt của chúng cũng chẳng biến thành tay được. Con đi đây. Đúng rồi, sau khi chú Văn bọn họ hấp thụ xong thì tấm chắn tinh thần lực sẽ tự động biến mất."
Đường Tư Hoàng còn tính nói cái gì nữa, nhưng tiểu tử thối nhà y đã mất biến.
Vài giây sau, một mảnh giấy xuất hiện giữa không trung. Đường Tư Hoàng vươn tay chộp lấy, trên tờ giấy nguệc ngoạc mấy chữ to – chốc nữa sẽ nhính chút thời gian vào làm cà tím kho, cả khổ qua nữa nha ~ hôn ~
Cái chữ "nha" kia viết đến cực kỳ ngông ngênh.
Đường Miểu ở trong phòng tắm tắm rửa cho Charles, nghĩ tới vẻ mặt lúc này của Đường Tư Hoàng liền cười phá lên. Đường Hâm trong lúc đi ngang qua phòng cậu nghe được tiếng cười vui sướng bên trong, cười cười lắc đầu bỏ đi. Hắn chẳng hề nhàn nhã như Đường Tiểu Miểu, phải tới tổng bộ huấn luyện, rồi tới tối còn phải vào không gian luyện tập dị năng nữa.
Đường Nhất và Đường Xuân đúng lúc cung cấp tin tức về phản ứng của mọi người cho Đường Miểu: tin về đội tiến hóa thứ nhất đã gây ra một cơn sóng to trong tổng bộ. Ngay từ đầu, người trong đoàn đã không dành bao nhiêu hy vọng cho việc này, dù sao ngay cả căn cứ còn chẳng nghiên cứu ra cách kích thích dị năng phù hợp, phương pháp lấy mạng người ra làm trò đùa của Đường Miểu chẳng phải là lời nói vô căn cứ sao? Thế nhưng, kết quả đã chứng minh phương thức "nguy cơ kích thích" này thật sự có hiệu quả, hơn nữa hiệu suất còn rất cao. Hiện tại có rất nhiều người trong quân đoàn vô cùng kích động. Đồng thời, cũng có một số ít người hơi để ý tới cái chết của Đồ Tiến, hoặc nhiều hoặc ít cho rằng trách nhiệm là ở Đường Miểu, bởi dù gì thì cậu cũng đã cam đoan sẽ bảo hộ cho người thường gia nhập vào đội tiến hóa.
Đường Miểu chẳng hề e ngại phải nghe mấy lời này. Chuyện Đồ Tiến chết, những người có mặt lúc đó đều biết rõ nguyên do là bởi gã ta, Đường Miểu không hề thẹn với lương tâm. Nhưng mà, người đã chết là lớn nhất, cậu cũng sẽ không vì mấy câu linh tinh mà lôi chuyện đó ra nói, nghe một chút rồi thôi. Cậu cũng sẽ không làm gì mấy tên kia, chỉ là về sau, những người đó muốn có được địa vị cao trong đoàn là chuyện hoàn toàn không có khả năng. Ban lãnh đạo của quân đoàn không cần những người chỉ biết nói xấu sau lưng người khác.
"Tiểu thiếu gia, không bằng để đội tiến hóa thứ 2 cho tôi và Đường Nhất đi." Trương Vọng đề nghị.
Đường Miểu phất tay nói: "Nhất quyết không được. Đội thứ 3 sẽ do anh và Đường Nhất dẫn, đội thứ 2 vẫn cứ để cho tôi đi. Nếu như đội thứ 2 thay đội trưởng, người bên dưới e là sẽ nghĩ nhiều. Càng có người nói lời khó nghe, tôi càng không thể lùi bước. Đây không còn là vấn đề của riêng tôi nữa, bởi tôi chính là người đại diện cho quân đoàn hoa quả. Tôi muốn nắm chắc cơ hội này, nâng cao danh tiếng của quân đoàn hoa quả, tốt nhất là thúc đẩy, khiến nhân số của quân đoàn đột phá mức hai trăm, thậm chí là ba trăm người!"
Trương Vọng và Đường Nhất nhìn nhau, trong lòng cũng bừng bừng khí thế.
Đường Nhất nói: "Đã rõ, chúng tôi sẽ kiểm tra nghiêm khắc người xin gia nhập."
Đường Miểu khẽ gật đầu đáp: "Còn những người đã có được dị năng trong đội tiến hóa 1, nếu nhân phẩm không có vấn đề gì thì có thể tập trung bồi dưỡng."
Người ăn cua đầu tiên là người dũng cảm nhất *
.
(*: vì mới ban đầu khi con người bắt được cua, cảm thấy nó rất xấu xí nên không dám ăn, nên người đầu tiên dám ăn cua được xem là người dũng cảm nhất [Theo Baidu])
Đường Nhất đáp: "Tôi cũng nghĩ thế, chỉ việc bọn họ có can đảm khiêu chiến chính mình là có thể chứng minh được tính cách kiên định cố gắng của bọn họ rồi. Đó chính là nguồn lực chủ chốt cần có trong mạt thế này."
"Còn nữa, sau này, những tinh hạch của tang thi dị năng lấy được trong lúc làm nhiệm vụ trong đoàn nhớ thu hết lại, những người có cống hiến sẽ được khen thưởng thích hợp. Mặt khác, nếu thấy được có người bán tinh hạch dị năng thì cố gắng mua về khi không ai chú ý. Chuyện này rất quan trọng, nhớ kỹ." Đường Miểu không hề quên chuyện trọng yếu nhất.
Tinh hạch của tang thi dị năng đối với căn cứ chỉ là viên tinh hạch có giá trị nhất *
, trước mắt, một viên tinh hạch dị năng tương đương với 500 điểm tích lũy, tức là một viên tinh hạch dị năng bằng mười viên tinh hạch tiến hóa có kích thước cỡ trứng chim cút.
(* câu này không chắc lắm, đành dịch theo ý tui hiểu thôi, ai biết xin chỉ giáo nhé, [基地对于异能丧尸的晶接的房义是最价值的晶核])
Căn cứ không phát hiện ra được giá trị thật sự của tinh hạch dị năng, điều này rất có lợi với quân đoàn hoa quả. Tinh hạch tiến hóa bình thường và tinh hạch dị năng rất dễ phân biệt, điểm bất đồng rõ ràng nhất là bên trong tinh hạch tiến hóa không có những gợn sóng lưu động, chỉ tinh hạch dị năng mới có thôi.
Đường Nhất và Trương Vọng nhìn ra được tầm quan trọng của sự việc, cũng nghiêm túc hẳn lên.
"Rõ!"
Trương Vọng nói: "Đúng rồi, tiểu thiếu gia, đại thiếu gia bảo tôi báo với cậu, đội thử nghiệm "nguy cơ kích thích" của căn cứ đã trở về rồi, bọn họ có tổng cộng mười người, có năm người kích phát ra dị năng.
"Hửm?" Đường Miểu kinh ngạc nói, "Thành tích cũng không tệ đối với một đội lính. Có điều, Đường Hâm lấy được tin tức từ đâu?"
Trương Vọng đáp: "Là Cố Lâm Phong nói với đại thiếu gia. Nhưng hiện tại căn cứ đã công khai tin này rồi."
Đường Miểu "ừ" một tiếng, trên mặt không lộ ra vẻ gì khác thường.
"Xem ra Đường Hâm rất rảnh rỗi ~ " Còn có thì giờ gặp Cố Lâm Phong nữa.
Đường Hâm nếu biết cậu nghĩ vậy, nhất định sẽ hô to oan uổng. Quân đoàn hoa quả vẫn luôn phái người mỗi ngày đến quan sát thức ăn hằng ngày trong nhà ăn chung của căn cứ, lúc đó vừa khéo tới phiên hắn đi, tình cờ gặp được Cố Lâm Phong, Cố Lâm Phong mới thuận tiện nói cho hắn tin này.
Đường Nhất cùng Trương Vọng không hiểu nhìn nhau.
Đường Miểu đợi Đường Tư Hoàng một ngày vẫn không thấy y về. Thừa thắng xông lên, không thể tiếp tục đợi nữa, cho nên sáng sớm hôm sau cậu liền dẫn theo đội tiến hóa thứ 2 rời khỏi căn cứ.
Lúc này, Đường Tư Hoàng ở cách đó ngàn dặm đột nhiên thấy hoảng hốt, đã viết một mẩu giấy bỏ vào không gian nhưng không hiểu sao không được đáp lại.
Đường Miểu còn tiện thể dắt theo một người, là Đường Hâm. Sau khi ra khỏi căn cứ, cậu giả vờ muốn nói chuyện riêng với Đường Hâm, nhân dịp không ai chú ý, đưa hắn vào không gian, rồi nói với những người khác là Đường Hâm có chuyện phải đi trước.
Đường Hâm hiện ra ngay trong vườn trái cây trong không gian, thầm khen thằng em này thiệt biết săn sóc, trước tiên đi hái một chùm nho, bỏ vào mồm nhai rột rột, mới tới bên bờ hồ luyện tập dị năng.
Trong đội tiến hóa thứ 2 này, trừ đội trưởng Đường Miểu, còn có hai mươi hai thành viên, mười một dị năng giả, mười một người thường, thành viên ngoài biên chế vẫn là Hắc Uy, Charles và Hổ Vương.
************