Tam Nhật Triền Miên

Chương 14: Rượu vào loạn “tính”

Chú thích xám của Xung, chú thích đen của tác giả

Lâm Thiên Long vừa xấu hổ vừa tức giận muốn chết, hắn cũng chẳng hiểu sao lại xảy ra tình huống như thế này, thế nhưng hạ thân của mình cứng ngắc lại là sự thật. Hơn nữa hắn cảm nhận được rằng Liễu Dịch Trần chỉ cần dùng tay nắm lấy chỗ đó, bản thân sẽ nhanh chóng run lên vì phấn khích.

“Hì hì, đúng là không ngờ, hóa ra Lâm huynh lại thích được nam nhân làm đến vậy.” Liễu Dịch Trần cười ra tiếng. Sau đó đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

“Thế nhưng… kể từ hôm nay, ngươi chỉ thể để lão tử làm thôi! Cho dù là cái miệng trên hay cái miệng dưới của ngươi, đều chỉ có lão tử mới được phép động vào.”

“Con mẹ nhà ngươi, lão tử thèm mà thích nam nhân.” Lâm Thiên Long hét lên tức giận.

“Vậy sao?” Liễu Dịch Trần không hề để tâm, chỉ đột nhiên vươn tay ra, cắm vào hậu huyệt của hắn.

“Ư…” Lâm Thiên Long bật ra một tiếng, nhưng không hề đau đớn như lần trước.

“Coi…” Liễu Dịch Trần rút ra hai ngón tay, giơ về phía Lâm Thiên Long. Giữa hai ngón tay còn dính dớp chất dịch. “Cái miệng nhỏ phía dưới của ngươi đã chuẩn bị tốt rồi. Muốn nuốt lấy côn th*t lớn của ta lắm rồi sao?”


“Mẹ nó, lão tử hoàn toàn không thích nam nhân.” Lam Thiên Long ngoác miệng rủa.

“Lẽ nào… người không thích nam nhân khác, chỉ thích ta?” Liễu Dịch Trần nhếch mép, cười hài lòng.

Lâm Thiên Long đột nhiên cứng đơ, trong đầu nảy ra một ý nghĩ: Lẽ nào mình thích y thật?

“Rõ ràng ngươi nói không thích nam nhân, thế nhưng, chỉ cần ta chạm vào một cái, tiểu huyệt này của ngươi liền ướt nhẹp, không ngừng run rẩy, còn dám nói không thích ta?” Liễu Dịch Trần đắc ý nói.

*À thực ra ổng nghiện sex có khi, hoặc ổng là M, có nhiều cách giải thích lắm.

“Lão tử…” Lâm Thiên Long còn muốn cãi lại, nhưng không đủ dũng khí nên giọng nói nhỏ lại, cũng bởi hắn đang kinh hoàng trước phản ứng của cơ thể mình.

“Ngoan, giờ ta sẽ đút côn th*t lớn này cho ngươi ăn.” Liễu Dịch Chấn đột nhiên nâng hai chân hắn lên, nhân lúc hắn còn chưa hoàn hồn, nháy mắt duỗi thẳng lưng.

Sực!


Con thịt to lớn hung hăng đâm vào hậu huyệt phấn nộn, nhờ vào chất dịch hậu huyệt tiết ra, côn th*t liên tục sát nhập, công kích cơ thể Lâm Thiên Long.

“A…” Lâm Thiên Long kêu lên, đầu óc rối loạn thành một bùi, tuy trước giờ chưa từng làm với nữ nhân, tuy nhiên, huynh đệ trong sơn trại thỉnh thoảng cũng đem khoe tình nhân của mình, hắn cũng từng nghe người khác nói, khi ở cùng với nữ nhân của mình, nếu nàng ấy thích mình, lúc hoan hảo sẽ rất nhanh, nam nhân làm chuyện đó cũng thấy vô cùng sung sướng.

Thế nhưng điều khiến hắn rối bời ấy là, hắn phải coi là thế nào đây, bản thân rõ ràng là nam nhân, trước giờ cũng chưa từng thích nam nhân, tại sao lại… “ướt”, tuy bản thân không dám thừa nhận, thế nhưng thực tế bày trước mắt không thể trốn tránh. (=_= chỉ là do cưng trúng xuân dược thôi…)

“Hộc… hộc… thoải mái quá.” Liễu Dịch Trần bán mạng làm trên người Lâm Thiên Long, mắt nhắm nghiền, từng giọt mồ hôi từ thái dương rơi xuống theo tiết tấu cơ thể.

“Ư a…” Lâm Thiên Long hoài nghi mình có cảm tình với Liễu Dịch Trần, hoàn toàn không tập trung phả kháng khoái cảm đánh úp cơ thể, miệng mơ màng rên rỉ.

“Thiên Long… cơ thể ngươi đúng là mẫn cảm mà.” Liễu Dịch Trần cười xấu xa, vuốt ve hai hạt đậu trước ngực hắn.

“Hư…” Lâm Thiên Long lúc này, do trúng phải xuân dược nên cơ thể mẫn cảm gấp năm lần bình thường, ngực được vuốt ve mang lại cảm giác tê dại, thế nhưng lại không thể tự chủ được mà ưỡn ngực lên cao.

Thấy hành động của Lâm Thiên Long, ánh mắt Liễu Dịch Trần bừng lên niềm kinh ngạc lại mừng rỡ. Dứt khoát cúi đầu, cắn gặm hai hạt đậu nhỏ kia.


“A…” đầu v* mẫn cảm bị hai hàm răng cắn lấy, hoàn toàn không cắn mạnh, nhưng sự ma xát đó lại khiến thân thể hắn không khỏi run lên.

“Thiên Long… ngươi thích không?” Liễu Dịch Trần đưa tay vuốt ve vùng bụng rắn chắc của Lâm Thiên Long, sau đó men theo bụng trượt xuống dưới, lại nắm lấy phân thân đang dựng đứng.

“A… ha a…” Lâm Thiên Long hoàn toàn không nói nên lời, chỉ có thể thở dốc, ánh mắt dữ dằng bị hơi nước bao phủ, trở nên mông lung mơ hồ.

Liễu Dịch Trần cười tà ác, thúc mạnh eo đồng thời tay cũng tăng tốc, khoái cảm kịch liệt xâm lấn toàn thân Lâm Thiên Long, hắn tựa như cá nằm trên thớt, ngoài há miệng thở hổn hển ra thì chẳng thể làm gì nữa.

“A ha… Thiên Long, cái miệng nhỏ dưới này của ngươi đúng là biết ăn đó. Oa… quả là nuốt chửng ta rồi.” Liễu Dịch Trần lại nhắm nghiền mắt, dốc hết tâm trí tận hưởng khoái cảm từ hạ thân truyền đến.

Nội bích mềm mại như nhung gắt gao hút lấy côn th*t lớn của y, “đường hầm” tham lam không ngừng run rẩy, co rút nuốt y tới nơi sâu nhất. Điểm mẫn cảm nho nhỏ ấy mỗi lần ma xát với quy đầu của y đều mang theo khoái cảm tinh tế.

Mật huyệt càng co rút càng chặt kẹp chặt lấy phân thân của y, buộc y mỗi lần ra vào đều phải dồn lực mạnh hơn, khiến khoái cảm ngày một mãnh liệt.

“Ư…” Lâm Thiên Long bị Liễu Dịch Trần đâm đến mơ màng, mới rồi bất giác phát ra tiếng rên rỉ liền thấy xấu hổ vạn phần, ngậm chặt miệng lại, nuốt hết tiếng rên còn chưa ra khỏi miệng.

Nhìn bộ dạng cố gắng kiềm chế của hắn, Liễu Dịch Trần nhướng một bên mày, rút côn th*t ra, chỉ ùng quy đầu cọ xát ngoài huyệt khẩu, nhất định không tiến vào.


“Ưm…” Hậu huyệt trống rỗng ngứa ngáy, Lâm Thiên Long không ngừng co rút hậu huyệt, huyệt khẩu có thể cảm nhận được quy đầu cứng ngắc, nhưng cứ không chịu tiến vào, khiến cho phần thịt non trong hậu huyệt không ngừng run rẩy.

“Muốn ta làm ngươi không?” Vẻ mặt của Liễu Dịch Trần lúc này tà ác không sao tả xiết.

Lâm Thiên Long tức giận nhìn chằm chằm y, thế nhưng lại không có đường lui, dục vọng thân trước vẫn được bàn tay kia dịu dàng an ủi, nhưng cứ cọ xát với tốc độ không nhanh không chậm, khiến khoái cảm tích tụ lại không thể lên đỉnh, cơn ngứa ngáy nơi hậu huyệt dần lan rộng, đủ loại cảm giác khó chịu khiến Lâm Thiên Long muốn phát điên.

Trơ mắt nhìn Lâm Thiên Long khó chịu đến ướt nhèm hai mắt, nhưng vẫn cố tình ương bướng, chết cũng không chịu xin y lượng thứ, cuối cùng vẫn là Liễu Dịch Trần bại trận, nâng hai chân của hắn lên, lại hung hăng ra vào.

“A!” Lâm Thiên Long hét lớn, khoái cảm căng tràn dường như khiến hắn ngất lịm đi.

Cái mông co dãn bị người ta nâng lên, những nếp nhăn xung quanh huyệt khẩu, bị lông mu của người nọ cọ xát tới tê dại. Hai chân gập ở trước ngực, hậu huyệt đang bị một tính khí to lớn đâm rút, Lâm Thiên Long không biết bộ dạng mình lúc này đáng thẹn nhường nào.

“Ưm… Thiên Long, ta làm ngươi sướng hay không! Ngươi coi cái miệng nhỏ của ngươi bắt đầu co rút lại rồi, côn th*t của ngươi đang run lên, có phải bị ta làm tới muốn tiết ra rồi hay không?” Liễu Dịch Trần vươn tay, vuốt lên nơi giao hợp giữa hai người, những nếp nhăn xung quanh tiểu huyệt bị miết phẳng hoàn toàn, mỗi lần cắm rút đều mang theo chất dịch dính dớp, chảy xuống qua khe rãnh giữa hai cánh mông.

———–

Bần đạo đã ăn chay quá lâu, đã kiêm khem thành quen rồi, giờ ăn lại thịt thấy không thoải mái, vừa dịch vừa ôm mặt, vuốt ngược tóc, vừa thở dài… Bần đạo chắc lúc đó lên cơn động kinh nên quên rằng mình ghét H văn, ghét mấy cái thứ tình yêu dính với nhau vì Sex. Nhưng đã đào hố thì phải lấp… thôi cứ hi vọng nhân vật Hoa Hùng xuất hiện dài dài để cứu vớt tâm trạng hư thối này thôi. Haiz ~