Tiêu Trấn Kỳ nói :
"Không biết tên Cao Quang Viễn này là người ra sao, hắn có phải là người khởi xướng nội loạn của Yên quốc hay không?"
Ta mỉm cười nói :
"Hứa Vũ Thần nếu là trung thần, thì Cao Quang Viễn chính là một gian thần, nói về gian thần thì không ngoài hai chữ tài, quyền, khi ta nhìn thấy hắn mới biết được mục đích chân chính của Cao Quang Viễn. "
Chỉ nhìn từ bề ngoài Cao Quang viễn tuyệt đối không thể liên quan đến hai chữ gian thần, hắn năm nay bốn mươi ba tuổi, tướng mạo anh tuấn, dáng vẻ đường đường, khi giơ tay nhấc chân đều có một phong thái tiêu sái ung dung, so sánh với tướng mạo hèn mọn của Hứa Vũ Thần, quả thật cách nhau một trời một vực .
Cao Quang Viễn ăn mặc lộng lẫy, quý khí bức người, chậm rãi đi tới trước mặt của ta nói :
"Xin chào Thái từ điện hạ, Sứ thần Yên quốc - Cao Quang Viễn tham kiến điện hạ!"
Ta gật đầu cười :
"Cao đại nhân mời ngồi. "
Cao Quang Viễn ngồi xuống bên trái ta .
Trên mặt ta đầy vẻ tươi cười nói :
"Ta còn tưởng rằng lần này tới sẽ là Hứa đại nhân, không nghĩ tới lại đổi thành Cao đại nhân. Chủ ý của Yên vương thay đổi so với bầu trời Mạc Bắc còn nhanh hơn. "
Cao Quang Viễn cười nhạt nói :
"Đại vương lần này để cho ta tới, đặc biệt dặn dò ta, phải nói rõ sự tình với thái tử điện hạ. "
Ta cố ý làm ra vẻ kinh ngạc, nói :
"A! Cao đại nhân giải thích cho ta nghe xem!"
Cao Quang Viễn nói :
"Hứa đại nhân tự ý vì việc dân chạy nạn đưa ra quyết định bồi thường, việc này đã chọc giận đại vương, tuy rằng còn chưa giáng tội hắn, thế nhưng đã nghiêm lệnh cho hắn phải ở Yên đô chờ ngày xử lý. "
Ta cười lạnh, nói :
"Nói như vậy, thái độ của Yên vương và Hứa đại nhân đối với việc dân chạy nạn hoàn toàn không giống nhau?"
Cao Quang Viễn gật đầu nói :
"Đại vương cho ta tới thỉnh cầu thái tử, mau chóng phong bế biên cảnh Yên khang, không cho phép bất cứ người dân nào của Yên quốc đi vào lãnh thổ Đại Khang. "
Ta ha hả cười :
"Ý tứ của Cao đại nhân, bản vương có chút không rõ, lẽ nào ta nghĩ tình đồng minh đang gặp nạn, tiếp thu dân chạy nạn Yên quốc, ngược lại là đắc tội Yên vương phải không?"
Cao Quang Viễn nói :
"Thái tử điện hạ không nên hiểu lầm, quý quốc tiếp thu dân chạy nạn từ Yên quốc chúng ta vô cùng biết ơn, thế nhưng xin thái tử đặt mình trong hoàn cảnh của Yên quốc mà suy nghĩ một chút, dân chúng Yên quốc nghe nói Đại Khang tiếp thu dân chạy nạn, dân tâm càng lúc càng tan rã. Hiện tại dân chúng toàn quốc đang chạy tới Đại Khang, nếu cứ như vậy Yên quốc sẽ phát sinh nội loạn. "
Ta cười lạnh, nói :
"Nếu là ta không tiếp thu những bách tính này, bọn tiếp tục ở lại trong nước, ta sợ rằng còn rối loạn hơn nữa, ta có lòng tốt giúp các ngươi giảm bớt áp lực, không nghĩ tới hảo ý của ta lại bị các ngươi xuyên tạc. Mà thôi hôm nay ta sẽ hạ lệnh phong bế quan khẩu Yên - Khang, tiện thể đem những người dân chạy nạn toàn bộ đuổi trở về. "
Cao Quang Viễn không đổi sắc mặt nói :
"Xin thái tử bớt giận, hết thảy mọi thứ đều là chủ ý của đại vương, Cao mỗ chỉ là phụ trách truyền tin mà thôi"
Ta nghe ra trong lời nói của hắn có ẩn ý, lẽ nào hắn ám chỉ chính hắn cũng không đồng ý cách làm của Yên vương?
Sắc mặt ta không thay đổi, tiếp tục hỏi :
"Yên vương còn nói gì với ta?"
Cao Quang Viễn nói :
"Việc giao dịch vật tư vẫn như lúc trước mà tiến hành, bên chúng ta nhất định sẽ tuân thủ ước định. "
Ánh mắt của hắn lóe lên một cái, có vẻ có chút do dự, trầm mặc trong chốc lát mới vừa rồi lấy hết dũng khí nói :
"Đại vương muốn ta đi cầu điện hạ một việc. "
Ta cười nhạt nói :
"Yên vương sao lại khách khí thế. Nếu chúng ta đã liên minh thì chỉ cần việc ta có thể làm, ta sẽ cố gắng hết sức. "
Cao Quang Viễn nói :
"Chuyện này đối với thái tử mà nói cũng không khó. "
Người tùy tùng đi bên cạnh hắn lấy ra một quyển tranh cuộn, chậm rãi mở ra trước mặt ta . Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Ta nhìn người trong bức tranh, bất giác cả kinh trong lòng, thiếu nữ trong bức họa lại là A Y Cổ Lệ, ta nhất thời hiểu ra chân tướng trong chuyện này, ngày ấy ở Lục Hải Nguyên, Hứa Vũ Thần đã thấy qua A Y Cổ Lệ, chẳng qua lúc đó hắn không có vạch trần, sau khi trở về liền đem chuyện này bẩm báo cho Yên vương .
Ta cố ý nói :
"Cô gái này hình như không phải là người trung thổ, Cao đại nhân đến tột cùng là muốn hỏi ta cái gì?"
Cao Quang Viễn nói :
"Thái tử điện hạ, có một số việc ta nói thẳng, mong ngài đừng phiền lòng. "
Hắn nhìn về phía sau, người đi theo hắn hiểu ý, liền đi ra ngoài .
Ta phất phất tay bảo bọn thuộc hạ rời đi .
Cao Quang Viễn nói :
"Hứa đại nhân không có nhìn lầm, đại vương mong muốn thái tử điện hạ có thể nhìn mặt mũi hai nước đang kết minh, đưa công chúa Bí Điền quốc trở về. "
Trong lòng ta không khỏi giận dữ, tên Yên vương Lý Triệu Cơ này thật sự là hỗn trướng tới cực điểm, thế cục của Yên quốc đã loạn tới mức này, hắn lại còn dám vì một nữ nhân mà đắc tội ta?
Ta cả giận nói :
"Nếu như ta không nghe lầm, Cao đại nhản hình như là đang uy hiếp ta?"
Cao Quang Viễn cười nói :
"Quang Viễn không dám, ta chỉ là đem lời đại vương nói lại một lần. "
Ta đứng dậy đi qua đi lại hai bước, lạnh lùng nói :
"Nếu ta không đáp ứng thì sao?"
Cao Quang Viễn nói :
"Đại vương lúc đó sẽ hủy bỏ minh ước giữa hai nước Yên khang. "
Ta ha hả cười phá lên :
"Yên vương quả nhiên kiên cường, không biết xé bỏ minh ước có thiệt hại gì sao?"
Từ trong mắt ta toát ra sát khí âm lãnh, nói :
"Chỉ sợ Yên quốc sẽ diệt vong nhanh hơn!"
Ánh mắt ta lẫm liệt, trong lúc nhất thời không đoán ra ý nghĩ thật sự của Cao Quang Viễn .
Cao Quang Viễn nói :
"Quang Viễn cả gan đo suy đoán, thái tử lần này nguyện cùng Yên quốc kết minh, đơn giản là muốn từ Yên quốc thu được món hời thật lớn. "
Ta xem thường cười cười, chuyện này căn bản không phải bí mật gì, bất cứ người nào đều đó có thể thấy được .
Cao Quang Viễn nói :
"Tổng thể Yên quốc đã hoàn toàn suy sụp rồi, các nước xung quanh đều có mưu đồ thôn tính lãnh địa Yên quốc cũng là việc đã đoán trước. "
Ta cười lạnh nói :
"Ngươi thân là tướng quốc nước Yên, lại nói điều này với người ngoài cuối cùng là ngươi có ý đồ gì?"
Cao Quang Viễn cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề của ta mà thở dài nói :
"Yên Hàn hai nước từ lúc khai chiến tới nay, Yên quốc liên tục bại trận, Hàn quân thế như chẻ tre, lấy lực lượng vốn có của hai nước, đáng lẽ không rơi vào cục diện như hiện nay, thái tử có biết là tại sao lại như vậy không?"
Ta thấp giọng nói :
"Quân tâm của Yên quốc tan rã, không lòng dạ nào chiến đấu. "
Cao Quang Viễn nói :
"Đây chỉ là một trong những nguyên nhân, vấn đề quan trọng nằm ở chỗ Hạ Hầu Nộ Thái, hắn thân là Đại tướng quân của Yên quốc, nhưng lại lén cùng nước Hàn câu kết với nhau, Đại vương dùng người lại không lo, tự nhiên sẽ rơi vào cục diện khắp nơi đều bị đánh. "
Ta bán tín bán nghi nói :
"Ngươi nếu biết Hạ Hầu Nộ Thái và nước Hàn thông đồng với nhau, vì sao lại không khuyên can Yên vương?"