Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 203: Giấc ngủ dài (2)

Ta đưa tay đỡ bọn họ lên, nhìn Vân Na nói :

"Mau báo cho nhà bếp chuẩn bị rượu và thức ăn, đồng thời gọi Lang Thứ và Đột Tạ tới, mấy người chúng ta phải uống một trận cho đã!"

Vân Na dịu dàng cười nói :

"Còn cần huynh phân phó hay sao, muội đã bảo Dịch An đi làm rồi. "

Ta cùng Sát Cáp Thai ngồi xuống, mỉm cười nói :

"Chuyện tình ở Đông Hồ xử lý xong chưa?"

Sát Cáp Thai nói :

"Toàn bộ sản nghiệp và mục trường của Ô thị đã được bán cho Hách Liên Chiến, hiện tại chỉ để lại lâm trường Thương Bạch, tạm thời giao cho Tha Lý Thuật xử lý, nhưng mà đã dựa theo ý của chủ nhân, đóng cửa lâm trường một thời gian. "

Ta thoả mãn gật đầu nói :

"Như vậy là tốt nhất, chiến sự giữa Bắc Hồ và Đông Hồ sẽ xảy ra, chúng ta để lại nhiều sản nghiệp, thì tổn thất càng nhiều. "

Sát Cáp Thai lấy ra một cuốn sổ mỏng nói :

"Sổ tiền bán sản nghiệp đều được ghi lại trong này, mời chủ nhân xem qua. "

Ta ha hả cười nói :

"Ngươi làm việc thì ta yên tâm vô cùng, loại chuyện này ta không muốn hỏi tới, được rồi, lần này tới đây ngươi có tính toán gì không?"

Sát Cáp Thai nói :

"Số người theo thuộc hạ tới đây lần này có năm trăm người, tám trăm danh thủ sẽ đến sau, thuộc hạ muốn theo chủ nhân ở lại Tuyên Thành, khai sáng đại nghiệp. "

Ta cười nói :

"Các ngươi tới thật đúng lúc, phía tây Âm Sơn có một đồng cỏ tên là Lục Hải Nguyên, Bắc Hồ Khả Hãn đã giao những mục trường ở đó cho ta, ta đang cần người xử lý, ngươi tiếp nhận chuyện này luôn đi. "

Lần này hắn mang tới một số lượng tài chính đủ lớn, có thể khởi động hoàn toàn kế hoạch Lục Hải Nguyên .

Đồng cỏ ở phía bắc Tuyên Thành, ta đã cho Xoa Tháp tộc nhân cùng người Hán chăn thả chung .

Từ nay về sau, chúng ta không cần phòng vệ các tộc ở Âm Sơn nữa, bề ngoài thì giống như ta hi sinh lợi ích của Đại Khang, nhưng trên thực tế, đã đã kéo dài phạm vi của Tuyên Thành tới tận Âm Sơn .

Chuyện loạn dân ở Sở châu đã làm xáo trộn kế hoạch mộ phu của Hâm Đức hoàng đế, trong một thời gian ngắn, binh lực trấn áp không thể rút khỏi Sở Châu, dưới chế độ quân quản, tình cảnh của Sở châu càng thêm bi thảm .

Ta mượn cơ hội này dâng tấu chương lên : Hâm Đức hoàng đế, nói là nơi biên thùy, ổn định là chuyện trọng yếu nhất, mộ binh, thuế khóa không thể giống như hậu phương được .

Hâm Đức hoàng đế trải qua chuyện này, hiển nhiên là vô cùng sợ hãi, đối với tấu chương của : ta cực kỳ coi trọng, hắn đã anh minh quyết đoán, tạm thời miễn trừ chuyện mộ dân phu cho Sở Châu và Tuyên Thành, lần bạo loạn này cũng từ từ bình lặng .

Biểu hiện xuất sắc của Tiêu Trấn Kỳ trong lần bình loạn này được Hâm Đức hoàng đế vô cùng thường thức, Hâm Đức hoàng đế phong hắn là Hổ Uy Tướng Quân, đem Tuyên Thành, Sở Châu lưỡng giao cho hắn thống nhất quản lý .

Khi quân đồn trú của hai nơi này sát nhập, binh lực đã đạt tới bốn vạn người, dưới mưu kế của ta, Tiêu Trấn Kỳ đổi địa điểm đóng quân tới ở phía bắc của con sông cụt, giữa hai thành .

Bước tiếp theo ta sẽ hình thành nên một phòng tuyến vô hình dọc theo con sông này, lấy Tuyên Thành và Sở Châu làm trung tâm, phát triển thế lực riêng của bản thân .

Chuyện Đức vương và tri phủ Sở châu chết, Hâm Đức hoàng đế giao cho ta xử lý, đây cũng là một thắng lợi của ta, cũng là thắng lợi cho tập đoàn Dực vương . Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

Tả Trục Lưu cực lực phản đối, muốn giới thiệu hoàng tôn Long Kỳ Chính tới tiếp nhận Sở châu làm ấp phong, chuyện này đã tạo thành sự tranh cãi kịch liệt giữa Dực vương và hắn .

Trải qua nửa tháng suy nghĩ, Hâm Đức hoàng đế cũng quyét định giao Sở châu vào trong tay của ta. Trên thực tế, ta đã trở thành người có diện tích ấp phong lớn nhất trong các vương tử .

Mưa phùn nhiều ngày cuối cùng cũng dừng lại, bầu trời trong sáng, vạn dặm không mây .

Nhiều ngày chịu áp lực lớn, tâm tình của ta hôm nay mới thoải mái được không ít, ta bảo Sở Nhi thiết yến ở trong phủ mời những người lập nhiều đại công cho ta như : Tiêu Trấn Kỳ, Đường Muội, Gia Cát Tiểu Liên. Sát Cáp Thai, Nhã Khắc. . .

Trên mặt người nào cũng hiện lên vẻ tươi cười, tất cả bọn họ đều nhận ra thế cục trước mắt có lợi cho hướng phát triển của ta .

Rượu quá tam tuần, Nhã Khắc dẫn đầu giơ chén rượu lên nói :

"Chén rượu này ta mời huynh đệ thân ái của ta, cảm tạ ngươi đã cho Xoa Tháp tộc chúng ta đặt chân trên thảo nguyên, tặng cho chúng ta dê bò và tuấn mã!"

Ta ha ha cười nói :

"Chúng ta là an đáp, ngươi cần gì phải khách khí như thế, dê bò ta cho ngươi, là muốn thay Đường Muội dâng sính lễ!"

Lang Thứ nở nụ cười :

"Công tử! Sính lễ phải do Đường Muội một mình chuẩn bị, nếu không sẽ không biểu thị được sự thành tâm của hắn!"

Nhã Khắc chuyển hướng sang Đường Muội nói :

"Đường Muội, khi nào ngươi cầu hôn muội tử của ta?"

Mọi người cùng nhau kêu lên ồn ào, Đường Muội đỏ mặt nói :

"Ta…"

Ta cười to nói :

"Ta cái gì mà ta, nói tới loại chuyện này thì ngươi không bằng cả nữ nhân, chuyện này do ta quyết định, mồng mười tháng sau là ngày hoàng đạo, chúng ta tổ chức lễ cưới cho Đường Muội và Phổ Mạn!"

Mọi người cùng nhau hoan hô .

Nhã Khắc nói :

"Hải Vu tộc gần đây tập kích chúng ta hai lần, ta dự định đuổi họ ra khỏi Âm Sơn. "

Ta gật đầu nói :

"Đường Muội, chẳng phải là ngươi đang không biết đưa sính lễ gì ư? Chuyện này ta giao cho ngươi đi làm, ngươi đánh đuổi được Hải Vu tộc là sính lễ tốt nhất, hơn nữa nơi đó cũng có một tình địch của ngươi, coi như là đi làm chuyện cũa mình đi. "

Nhã Khắc lắc đầu nói :

"Huynh đệ, ta muốn tự mình giải quyết chuyện này, không muốn mượn lực lượng của các ngươi. "

Ta cười nói :

"Ngươi yên tâm, ta sẽ cho Đường Muội dẫn thủ hạ võ sĩ tới giúp ngươi, chứ không vận dụng quân đội Đại Khang, Hải Vu tộc cũng là một phiền phức đối với Tuyên Thành chúng ta. "

Nhã Khắc gật đầu .

Ta dặn dò :

"Đối với Hải Vu tộc cũng không nên quá tàn khốc, tránh cho các bộ tộc khác phản cảm và cảnh giác, nếu như có thể giải quyết hòa bình chuyện này là tốt nhất. Ta hi vọng có thể nhìn thấy cục diện các bộ tộc trong Âm Sơn đoàn kết. "

Nhã Khắc bưng chén rượu lên nói :

"Ta hiểu ý của huynh đệ rồi!"

Ta uống xong chén rượu này, lại rót đầy chén rượu nói :

"Còn có một việc vui, chúng ta chúc mừng Tiêu đại ca vinh quang thăng lên chức Hổ Uy Tướng Quân, thống lĩnh quân đội đồn trú ở hai địa phương!"

Mọi người tất cả đều đứng dậy .

Tiêu Trấn Kỳ bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, kích động nói :

"Cuộc đời của Trấn Kỳ sẽ vì công tử cúc cung tận tụy tới chết mới thôi!"

Mọi người cùng nhau nói :

"Vì công tử cúc cung tận tụy đến chết mới thôi!"

Trong lòng ta tràn ngập kích động, đây là những huynh đệ vào sinh ra tử, đồng cam cộng khổ với ta, ta đưa tay cầm vò rượu trên bàn, ngửa đầu uống một hơi, giơ vò rượu lên, run giọng nói :

"Dận Không ở đây lập thệ, ta quyết không cô phụ sự kỳ vọng và tín nhiệm của các vị huynh đệ, nếu như ta làm chuyện gì có lỗi với mọi người thì sẽ như vò rượu này!"

Ta nặng nề đập vò rượu xuống đất, làm nó vỡ tan tành .

"Công tử!"

Những thanh âm kích động cứ quanh quần trong không trung .