Tà Thiếu Dược Vương

Chương 794: Từ giờ này chính thức chiến đấu

Đại quân Tiên giới xuất động rồi, đại tẩu... chúng ta có nên ra tay chưa? Lúc này, một số người ở bên cạnh Văn Thi Ngữ cũng đang chú ý tình hình trên chiến trường, thấy từ trong kho báu Tiên giới có 5 đội người nhanh chóng xông vào chiến trường, với 1000 người làm một đội, Lý Thiên Thành trước hết có chút không chịu được xoa xoa hai tay chuẩn bị ra đánh.

- Một gã Kim Tiên, năm tên Thiên Tiên đỉnh phong, đội ngũ 5000 người... Văn Thi Ngữ lẳng lặng nhìn chăm chú vào chiến trường trong tinh không, nàng ngưng tụ pháp lực, cũng có thể không cần thông qua tiên hồn lực dò xét, đều có thể thấy được tình hình chiến trường, giống như ở trước mắt, như thế Văn Thi Ngữ cũng dễ dàng chỉ huy chiến đấu.

Lúc này, Văn Thi Ngữ lầm bầm lầu bầu nói, thật ra nàng cũng không định cho người Nhậm gia ra tay, những người Nhậm gia này một khi động thủ, nói lời nói thật chỉ đám người này căn bản không đủ nhìn.

Thế nhưng nếu không ra tay, tuy rằng Lý Vạn Pháp, Thanh Long bọn họ hiện ở bên này có gần 10 vạn người, nhưng hầu hết là Pháp Thần Cảnh, cũng có một phần Thiên Tiên nhưng số lượng có hạn. Dĩ nhiên, điều này cũng phải nhìn theo ý nguyện của bọn họ.

- 5000 Thiên Tiên thì sao chứ! Sát... Lúc này, không đợi Văn Thi Ngữ ra lệnh, Thanh Long đã đánh giết tới mắt đỏ bừng liền phát ra một tiếng gầm, thân thể to lớn lại phóng vọt về phía gã Kim Tiên sơ kỳ, tướng lãnh chỉ huy Tiên giới mạnh nhất kia.

- Ha ha... Nói không sai, Đan Tuyền ngươi là tên nịnh bợ, một hồi giết xong những thứ này sẽ đi diệt ngươi! Lý Vạn Pháp cũng cười lớn một tiếng, trong nháy mắt đồng thời vận chuyển nhiều loại pháp thuật, hội tụ tạo thành uy thế kinh khủng, rồi lại cũng trước dẫn đầu công kích vào đại quân Tiên giới.

Đã chiến đấu đến trình độ này, từng nhìn thấy đại quân Nhậm gia cường đại không úy kỵ gì, thời khắc này rốt cục bọn họ hiểu lời nói của Văn Thi Ngữ vừa mới nói kia. Thời khắc này bọn họ biết có thể rút lui, nhưng bọn họ lại không cần trao đổi, không đợi Văn Thi Ngữ hỏi hoặc là làm quyết định, bọn họ đã tự quyết định: chiến!

Văn Thi Ngữ cười nhìn về phía Lý Thiên Thành, lập tức Lý Thiên Thành cũng có chút bực tức tiếc thầm. Hiển nhiên dưới tình huống như thế, Thanh Long, Lý Vạn Pháp không tính toán rút lui để cho bọn họ tới, thì hắn còn phải đợi.

- Thiên Thành! Ngươi có thể tham chiến, giảm bớt một chút tổn thất, đồng thời tránh cho đại quân Tiên giới thật có thể tạo thành tổn thất lớn cho chúng ta, tuy nhiên không thể vận dụng thủ hạ của ngươi! Thấy bộ dáng của Lý Thiên Thành, Văn Thi Ngữ cười khẽ một tiếng, sau đó ngẫm nghĩ một lúc, vẫn làm ra một quyết định.

- Không thành vấn đề! Đại quân Tiên giới đúng không? Ta đến đây! Hừm... Lý Thiên Thành hưng phấn rống lên một tiếng, trong tiếng nổ ầm ầm liền xông ra ngoài, trong nháy mắt phá mở hư không, rồi lại trực tiếp hạ xuống giữa một đội đại quân Tiên giới hơn một ngàn người.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Ngay lúc hiện ra, Lý Thiên Thành một tay lóe lên sấm chớp, trong nháy mắt quét ra, lập tức rất nhiều địch nhân biến thành tro bụi; tay kia lóe ra tia sáng, tiên khôi tiên giáp cũng không đỡ được những ánh sáng đao khí trong suốt này, trong nháy mắt bị cắt đứt đôi.

Lần nữa Lý Thiên Thành vung tay lên, giữa hai tay lại ngưng tụ ra một ngọn núi, rồi hắn giống như cự nhân hồng hoang, giơ cao ngọn núi đập thẳng xuống, trong nháy mắt đập chết một mảng lớn.

Sau đó chung quanh thân thể có người công kích, Lý Thiên Thành trong lúc cất bước hình thành trận pháp phòng ngự, phất tay một cái đóng băng một mảng lớn ở chung quanh.

Trong nháy mắt hắn xông vào sát bên này, đội ngũ Thiên Tiên đã bị hắn đánh chết ba thành trở lên. Pháp thuật kinh khủng vô số, hơn nữa mỗi một loại pháp thuật đều khủng bố dị thường, pháp thuật tầng tầng lớp lớp không ngừng biến hóa, giống như một Sát Thần.

- Lão đại của lão đại đến rồi! Ha ha... Quá uy mãnh...

- Sát! Còn chưa từng đánh với tiên nhân đâu, tiên nhân cũng chỉ có vậy thôi!

- Chẳng qua là tu vi Thiên Tiên, có gì đáng sợ! Chúng ta liên thủ, tiêu diệt Thiên Tiên!

- Không sai! Chúng ta không thể giống như cận vệ đội lúc ở Thái Cực Cảnh đã liên thủ tiêu diệt Thiên Tiên như vậy, nhưng giờ này chúng ta nhiều người Pháp Thần Cảnh liên thủ, còn không thoải mái diệt chúng ư!

- Giáo quan thật uy mãnh! Sát!

- Chúng ta cũng giết... đánh chết chúng...


Lý Thiên Thành xuất hiện, lập tức làm cho bầu không khí chiến trường tăng lên một tầng đỉnh phong mới. Lý Thiên Thành bọn họ đều đã từng dạy qua những thiên tài hậu bị này, gọi hắn là lão đại của lão đại chính là người được Ngụy Lượng dạy, cũng chỉ có hắn mới tạo ra cái danh hiệu này.

Không dạy qua, cũng đều đánh giết đến phấn khởi, về chiến tích, chuyện xưa của những lực lượng chiến đấu cốt lõi nhất của Nhậm gia kia bọn họ cũng đều biết.

Hiện tại vừa mới đánh tan đại giáo vô thượng, thấy đại quân Tiên giới vọt tới, ban đầu trong lòng của bọn họ ít nhiều có chút áp lực, dù sao đối với Tiên giới đều có lòng kính sợ rất lớn, cảm giác cao cao tại thượng, rất là cường đại.

Nhưng sau đó Lý Vạn Pháp, Thanh Long xung phong đánh tới, tiếp theo Lý Thiên Thành lại giết đến đây, hơn nữa hung mãnh không còn biết sợ trời trăng là gì... lập tức đốt cháy lên chiến ý của tất cả mọi người.

Trong nháy mắt giống như sóng thủy triều, dường như chẳng còn chút gì bộ dáng không cam lòng trước đó.

Có không ít người thậm chí bỏ đối thủ của mình, đánh tới.

Lý Thiên Thành một người bao hết một đội ngũ, những người khác hung mãnh bạo phát, trong nháy mắt đã chia tách 5000 đại quân Tiên giới, khí thế bạo phát mà hung mãnh, có cảm giác giống như là đang tranh đoạt bảo bối, đang săn giết thần thú.

- Này... này...

Đan Tuyền, thậm chí vị Kim Tiên đỉnh phong đứng bên cạnh Đan Tuyền kia đều trợn tròn mắt.

Tại sao có thể như vậy, đám người kia nghĩ bọn họ là cái gì vậy, đang săn giết Yêu thú hay là Thần thú hay là Tiên thú ư?

Làm như trên người bọn họ có bảo bối gì sao, thế nào không muốn sống ào tới như vậy?

Còn có, đám người kia thế nào nhân số tụ tập với nhau bất đồng đều có thể thi triển ra một loại trận pháp, uy lực còn càng ngày càng mạnh, đây là chuyện gì xảy ra?

- Tiên a, đây là tiên a! Người đâu, các ngươi đừng giết chết sạch, hãy chừa một chút cho ta với!

Lúc này, Lý Thiên Thành phát hiện bên cạnh những tiên nhân kia vừa rồi rõ ràng còn rất nhiều người chạy ra tứ tán, cộng thêm bị người khác chia tách, không ngờ mới đó không còn lại bao nhiêu, lập tức kêu lên.

- Đáng ghét! Uy nghiêm của Tiên giới không để cho mạo phạm! Chết đi! Đúng lúc này, vị Kim Tiên đỉnh phong cường đại nhất giáng xuống kia cũng nổi giận, hắn không nghĩ tới 5000 đại quân Tiên giới, còn có một gã Kim Tiên sơ kỳ lại nhanh chóng bị giết hết như vậy.

Cái này cũng chưa tính là gì, bọn hắn cũng đều là người mới vừa trải qua đại chiến ở Tiên giới, loại chiến đấu đó còn tàn khốc hơn nhiều lắm, rất nhiều Tiên khí, vô cùng Tiên pháp, số lượng khổng lồ tuyệt sát đối chiến, đó chính là tiên nhân đấu chiến cùng tiên nhân.

Giờ này những người này thì tính là cái gì? Chẳng qua là một đám tu luyện giả hạ giới, giống như con kiến mà lại cũng dám kêu gào... tuyệt đối không thể tha thứ!

Trong nháy mắt, vị Kim Tiên đỉnh phong này liền trực tiếp ra tay.

- Đến rồi tốt quá! Những thứ này quá vô dụng, đang chờ ngươi đến đây! "Ầm..." Lý Thiên Thành lúc này mặc dù không có cường hãn bằng người này, nhưng cũng không sợ hãi chút nào, trực tiếp bay tới nghênh đón.

Lý Thiên Thành pháp thuật ùn ùn, công kích xa gần biến hóa không ngừng, sau này lại có Nhậm Kiệt chỉ điểm kết hợp với nhau luân phiên tạo thành trận pháp, ngưng tụ với nhau biến hóa ra uy thế vô cùng tận... mặc dù đối phương mạnh hơn hắn, nhưng hắn cũng không rơi xuống hạ phong nhiều lắm.


"Này... này..."

Thời khắc này Đan Tuyền sớm đã trợn tròn mắt, bởi vì hắn biết: đây cũng không phải là đám người cốt lõi nhất, hung hãn nhất của Nhậm Kiệt.

Thậm chí cho đến bây giờ, hắn cũng chưa hề trông thấy gia chủ Nhậm gia, người gia chủ trẻ tuổi trước kia náo động cả đại thế giới, một tay sáng lập ra Nhậm gia khổng lồ đáng sợ ngày nay.

Nhưng chính là như thế, cục diện cũng đã trở nên không thể vãn hồi như thế.

Mấu chốt là, vị Kim Tiên đỉnh phong đáng sợ kia lên rồi, nhưng cũng không thể thuận lợi bắt lấy Lý Thiên Thành... Sao có thể? Lý Thiên Thành đâu có mạnh đến trình độ này? Thời điểm ở kho báu Tiên giới, tuy rằng hắn thành tựu rất kinh người, nhưng vẫn hoàn toàn không thể so với Thiên Châu, Vân Phượng Nhi, nhưng bây giờ...

- Sát... Sát... Thời khắc này, tiếng hô sát rung trời.

Viện quân Tiên giới kia trong nháy mắt bị vây giết, ngược lại thì làm cho lòng người của ba đại đại giáo vô thượng vô cùng rét lạnh, vô cùng kinh sợ, có không ít người tuy rằng chưa hoàn toàn sụp đổ rút lui, cũng đã không còn chiến ý gì, đã bắt đầu từ từ co rút lại, muốn chạy đi, bảo vệ tánh mạng.

Kể từ đó, thế công của đại quân Nhậm gia càng tăng lên. Nên biết, trừ Vạn Pháp Giáo, Yêu Thần Giáo còn chưa có trải qua, chưa có thích ứng với phong cách vượt cấp mà chiến của Nhậm gia, cho dù mấy vạn thiên tài hậu bị này đã trải qua đoạn đường tu luyện, ma luyện, được Cổ Tiểu Bảo, cận vệ đội, Thiên Long Quân phân biệt huấn luyện, cũng đều được truyền thừa phong cách trước sau như một của Nhậm gia.

Đó chính là sẽ không ngừng vượt qua tồn tại mỗi ngày chiến đấu giày xéo bọn họ, lâu ngày chày tháng, đừng nói là đánh thắng trận, giết chết cùng cấp, mà dù nghịch lưu mà lên bị thất bại bọn họ cũng sẽ không đánh mất bất kỳ lực chiến đấu nào, chỉ càng ngày càng cường hãn.

- Xong rồi... Xong rồi... Thời khắc này, Đan Tuyền tay chân lạnh giá, đứng ở nơi đó thân thể đang run rẩy, bởi vì hiện tại người của ba đại giáo vô thượng đã tổn thất hơn phân nửa, hoàn toàn bắt đầu bại lui.

- Kiên trì chịu đựng, hãy kiên trì chịu đựng! Đại quân Tiên giới lập tức sẽ tập kết hoàn tất, thời kỳ chết của chúng sắp tới... Hãy kiên trì chịu đựng... Lúc này, Đan Tuyền liều mạng phát ra tiếng kêu gọi, truyền bá đến trong tinh không mênh mông chung quanh, nhưng bởi vì đã phát sinh rất nhiều chuyện, hơn nữa Tàn Hồn cùng Kiếm Tiên Giáo hai giáo đều không có giáo chủ ở đây, vốn Đan Tuyền cũng chỉ là mượn uy thế của tiên chỉ trấn áp khống chế bọn họ. Nhưng bọn họ cũng không có khả năng thật sự bán mạng, giờ này lại là tình huống như vậy, dù cho Đan Tuyền kêu gọi thế nào, trừ người của Đan Tiên Giáo miễn cưỡng chống đỡ liều mạng; còn Tàn Hồn và Kiếm Tiên Giáo, sau khi một số thái thượng trưởng lão thương lượng, liền dứt khoát rút lui.

Lần này đúng thật là binh bại như núi đổ, trong nháy mắt giống như sóng lớn cuốn qua mặt đất, quét ngang hết thảy.

- A...

Vừa lúc Đan Tuyền vừa mới hô xong câu này, liền phát sinh cục diện binh bại như núi đổ, lập tức làm cho Đan Tuyền mặt xám như tro tàn, lại cảm thấy vô cùng mất mặt.

- Ha ha... Đan Tuyền! Đã sớm không quen nhìn loại tính tình của ngươi này, đã biết ngay ngươi chỉ biết ở đó kêu gào để người khác liều mạng... ngươi có gan thì tới đây, tới đây đi! Ngay lúc này, Lý Vạn Pháp đang ở trong chiến trường, tức giận mắng.

Mà đúng lúc, Thanh Long cũng đồng dạng vui vẻ phát ra tiếng long ngâm vui sướng, sau đó trong lúc lên tiếng đánh ra một đạo tia chớp lóe sáng màu xanh, trong nháy mắt một đường sáng quét ngang vạn dặm, dọc theo đường đi xuyên thủng rất nhiều người Đan Tiên Giáo cùng một số đệ tử Tàn Hồn và Kiếm Tiên Giáo chưa kịp chạy đi, rồi quét thẳng về phía Đan Tuyền.

- Đan độn! Trong nháy mắt Đan Tuyền thi triển độn pháp, nhưng vẫn chậm một chút, bịch một tiếng vai của hắn liền bị bổ trúng một cái, xuất hiện một khối đen như mực, máu thịt bị bổ ra đen như mực, xương cốt đều lộ ra ngoài, máu thịt bốc hơi, vô cùng thê thảm.

Đan Tuyền cố nén đau đớn, nhìn ra chung quanh định dùng 5 phương pháp độn khác chạy trốn, hắn quay người lại xông vào trong kho báu Tiên giới.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Mà ngay lúc Đan Tuyền phóng vọt trở về bên trong, đột nhiên bên trong phát sinh một tiếng nổ thật lớn, ầm ầm chấn động, sau đó từng đạo dao động tiên khí phát ra, trong nháy mắt chấn cho Đan Tuyền vừa mới vọt vào chỗ xung yếu bị chấn bay ra lại.

"Phốc..." Lại lần nữa bị thương, Đan Tuyền phun ra một búng máu, mà đúng lúc này, cả kho báu Tiên giới đột nhiên sụp xuống, trong tiếng nổ ầm ầm sụp đổ.

Đan Tuyền trợn tròn mắt, tròng mắt đều sắp lọt ra ngoài, kho báu Tiên giới... tại sao có thể như vậy?

Nếu như lúc này kho báu Tiên giới có vấn đề gì, vậy thì chết chắc rồi! Hiện tại ở vào cục diện này, nếu như mình bị người của Nhậm gia bắt được, vậy thì... không chết so ra còn đau khổ hơn.

"Ầm..." Mà ngay lúc này, kho báu Tiên giới sụp xuống trong nháy mắt bị một lực lượng khổng lồ hấp thu, sau đó trong hắc động lốc xoáy màu đen kia, một cái tiên môn to lớn chậm rãi dâng lên, là một tiên môn dài đến trăm trượng đang không ngừng dâng lên, khi dâng lên đến độ cao một người liền có đại quân Tiên giới từ bên trong bay ra.

Càng lên càng cao, trên dưới không ngừng có người rối rít bay ra, lần này không giống trước đó chậm chậm giáng xuống từng chút một, mà ngay lập tức đại quân Tiên giới lại mở ra đại môn ở nơi này xung phong bay ra. Trong nháy mắt đại quân Tiên giới đã ào ào bay ra tới mấy vạn.

Thần thú, Tiên thú, các loại Tiên pháp cường đại, các loại Tiên khí tung hoành, trong bầu trời to lớn chim thần bay múa, từng cung điện chiến đấu lâm thời to lớn của Tiên giới bay ra, từng đạo pháp thuật ẩn chứa quy tắc thiên địa bay ra, trong tiếng nổ ầm ầm phát ra uy thế vô biên.

Vừa nhìn thấy tình huống này, tuy rằng bị đánh bay còn đang hộc máu, nhưng Đan Tuyền cũng mừng rỡ cười toe toét.

- Rút lui! Thiên Long Quân chặn phía sau, cận vệ đội cứu viện, cho bọn họ rút lui ra ngoài... Từ giờ trở đi chính thức chiến đấu! Lúc này, Văn Thi Ngữ cũng trước tiên ra lệnh...