Tà Thiếu Dược Vương

Chương 656: Cường ngạnh, xông vào

Nghe Nhậm Kiệt nói hùng hồn như thế, Thanh Dao lại không nói nên lời, lúc này bà mới phát hiện mình vẫn còn chưa hiểu rõ vị gia chủ Nhậm gia trẻ tuổi này, hắn cũng không phải là người dễ dàng bị kích động, hắn là người căn bản không cần bị kích động cũng sẽ động thủ.

Bây giờ còn bình tĩnh, tĩnh táo nói ra lời nói như thế, Thanh Dao thật không biết nên nói như thế nào mới tốt.

- Thanh Dao! Tiện nhân ngươi dám cấu kết với người ngoài... Bất ngờ nhìn thấy hai lão tổ Thái Cực Cảnh mình phái ra trực tiếp bị đánh bay đi, Hải Khiếu cũng hoảng sợ, ý nghĩ đầu tiên chính là Thanh Dao cấu kết với người ngoài, bởi vì giờ này các phương diện thế lực Hải Thần Giáo đều ở bên trong Hải Thần Điện, nhân vật có thể dễ dàng trực tiếp đánh bay hai lão tổ Thái Cực Cảnh, vậy khẳng định là Pháp Thần Cảnh tối cao vô thượng, nếu không cho dù là lão tổ ngàn tuổi cũng khó mà làm được chuyện này.

- Chết đi! Nghe tên Hải Khiếu này lại lần nữa nói năng lỗ mãng, dám mắng mẫu thân mình, Hải Thanh Vân thật động sát ý rồi, hai tay thúc giục pháp lực cuốn ra.

- Chỉ bằng vào ngươi cũng dám đấu cùng bổn thiếu gia... "Bùng Bùng... Ầm..." Vừa rồi mặc dù Hải Khiếu bị hù dọa cho hoảng sợ, là bởi vì thấy Nhậm Kiệt ra tay, chỉ hai quyền trực tiếp đánh bay hai lão tổ Thái Cực Cảnh giống như trò đùa, loại thủ đoạn thông thiên này chỉ có Pháp Thần Cảnh mới có thể có. Mà Pháp Thần Cảnh của các thế lực Hải Thần Điện trong này hắn đều quen thuộc hết, đột nhiên nhìn thấy một nhân vật cường đại như vậy, phản ứng đầu tiên của hắn chính là ngoại viện của Thanh Dao mời tới.

Nhưng sau đó hắn phát hiện, người này cũng không có tiếp tục ra tay đối phó với mình, thân hình của hắn nhanh chóng lui về phía sau né tránh công kích của Hải Thanh Vân, đồng thời, xác định người kia thoạt nhìn tuổi không lớn lắm, mà sau khi đánh bay hai lão tổ Thái Cực Cảnh liền không ra tay nữa, hắn lập tức múa hai tay như đao, đánh ra trăm ngàn kích.

Hắn không dám đụng độ với Pháp Thần Cảnh, nhưng dù gì hắn cũng mượn gia gia hắn lần này đầu phục Thiên Hải Tông, bán đứng Hải Thần Điện thu được chỗ tốt to lớn, mạnh mẽ tăng lên tới cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh. Trên người còn có nhiều kiện bảo bối, thời khắc này một mặt thúc giục pháp bảo hộ thân trên người, đề phòng Thanh Dao cùng người bên cạnh kia xuất thủ, một mặt tính toán xuất thủ trước dạy dỗ tên khốn Hải Thanh Vân này.

Lão tổ Thái Cực Cảnh cùng lão tổ Thái Cực Cảnh chênh lệch nhau cũng không phải một điểm nửa điểm, sống bàn tay của Hải Khiếu ngưng tụ lực lượng, lại không ngừng bổ tách ra thế công mãnh liệt như sóng biển của Hải Thanh Vân kia, thậm chí đảo khách thành chủ, công kích nhanh chóng xuyên thấu lực lượng của Hải Thanh Vân, trực tiếp uy hiếp đến Hải Thanh Vân.

- Làm như vậy, tiếp theo còn có thể làm gì nữa? Thanh Vân tuy rằng bởi vì huyết mạch thức tỉnh lực lượng tăng vọt, nhưng dù sao cũng là vừa mới tăng lên, hơn nữa Hải Khiếu này đã đạt đến lão tổ Thái Cực Cảnh, hoàn toàn không phải Thanh Vân có thể đối kháng... Ngài... ngài lại xúi giục hắn động thủ, làm như vậy có ý nghĩa gì sao? Thấy Hải Thanh Vân tuy rằng toàn lực động thủ, nhưng mới vừa ra tay đã bị Hải Khiếu chế ngự, rõ ràng chênh lệch rất lớn, bất luận là ở phương diện vận dụng thần thông pháp thuật Thái Cực Cảnh, hay là về mặt cường độ pháp lực của mỗi người đều chênh lệch to lớn. Lúc này Thanh Dao hơi cau mày, đã làm xong chuẩn bị tùy thời ra tay can thiệp.

Dĩ nhiên, bà vẫn cảm giác rất khó chịu đối với kẻ đầu têu gây ra chuyện lần này, bởi vì đích thực bà không nghĩ ra Nhậm Kiệt nói với mình làm loại chuyện như vậy là có ý nghĩa gì.

- Ý nghĩa trọng đại! Đầu tiên gặp loại chuyện như vậy thì không thể rút lui, đây là tính nguyên tắc. Ngài nghĩ làm như vậy là rất ngu xuẩn đúng không? Nhưng đối với Hải Thanh Vân mà nói, hy sinh làm như vậy hết thảy đều đáng giá, huống chi hắn còn không phải thật sự liều mạng ngu xuẩn, bởi vì sau lưng hắn còn có người mẹ này, còn có bổn gia chủ. Về phần loại chiến đấu này, ngài cho là rất dễ gặp hay sao? Chính vì hắn vừa mới đột phá, lực lượng chỉ có thiếu hụt thực chiến, đây mới chính là một lần cơ hội tốt!

Nhậm Kiệt vừa nói, vừa vận chuyển thần hồn lực, không ngừng liên lạc với Hải Thanh Vân, chỉ dạy Hải Thanh Vân cách ứng chiến như thế nào, đồng thời nói tiếp: - Người bên cạnh bổn gia chủ đều có thể vượt cấp khiêu chiến, lão tổ Thái Cực Cảnh thì sao chứ!?

Ngay lúc Nhậm Kiệt đang nói chuyện với Thanh Dao, trong nháy mắt đó Hải Thanh Vân bị Hải Khiếu phá mở thế công đột nhiên thân hình chớp động tăng tốc, hai tay thúc đẩy, kết hợp với tốc độ, pháp lực thì kết hợp giữa hư thật, phối hợp với thân pháp, bộ pháp của hắn lập tức trở nên thật giả khó lường.

Lúc đầu Hải Khiếu còn không có phát hiện dị thường, chỉ nghĩ là người này ngay mặt đánh không lại mình nên mới tăng lên tốc độ, tăng cường thế công như thế.

Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện tình huống không đúng, thân pháp của tên này trở nên càng ngày càng quỷ dị! Điều này còn không phải kinh khủng nhất, kinh khủng nhất là hắn có một loại cảm giác bất lực giống như người phàm thế tục rơi xuống biển sâu rộng mênh mông. Mỗi một lần thân thể Hải Thanh Vân nhanh chóng di chuyển, lại phối hợp với pháp lực tạo thành một loại trận pháp, từ từ giam hắn ở trong đó.

- Chỉ bằng vào ngươi muốn vây khốn ta ư? Phá cho ta... Hải Khiếu nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay tạo thành chữ thập, trong nháy mắt xuất hiện một thanh đao dạng nửa vầng trăng đang xoay tròn, trên vũ khí này tản ra sát ý dày đặc, trong nháy mắt tế ra đuổi theo Hải Thanh Vân.

- A... Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm Bán Nguyệt Luân, thấy Hải Khiếu lại thi triển pháp bảo này, trong lòng Thanh Dao co thắt lại, pháp lực trên người hơi dao động, đã không nhịn được có kích động muốn ra tay.

- Không nên nóng vội, đừng sợ, tâm phải tĩnh, phải ổn định. Vừa rồi chỉ cho ngươi dùng pháp lực bản thân bày trận, trận pháp đó thật ra chính là hô ứng với trận pháp phòng ngự chung quanh Hải Thần Điện này. Hiện tại ngươi hãy nghe ta nói thúc giục trận pháp này, sau đó bổn gia chủ sẽ dùng thần hồn lực trợ giúp ngươi kích phát dược tính của dược phẩm huyết mạch còn thừa lại một chút trong cơ thể, trợ giúp ngươi lần nữa tinh thuần huyết mạch Hải Thần rồi bất ngờ bạo phát ra dị tượng, ngươi mượn cái này tiếp tục chiến đấu với hắn là được rồi, những thứ khác tin tưởng không cần ta nói ngươi cũng hiểu rõ! Mà lúc này, thanh âm của Nhậm Kiệt cũng vang lên trong đầu Hải Thanh Vân.

Trong lúc Hải Thanh Vân có cảm giác tốt lắm, thanh âm của Nhậm Kiệt rất vững vàng, nhưng lại có cảm giác như hết thảy bên ngoài đều trở nên chậm đi, giống như trong lúc nghe lời nói cùng bố trí của hắn kia, dường như thời gian bên ngoài dừng lại.


Loại cảm giác kỳ quái này, khiến Hải Thanh Vân cũng có thể quan sát tốt hơn trận chiến ở quanh mình, cũng lập tức trở nên tĩnh táo hơn.

Nghe Nhậm Kiệt nói xong, Hải Thanh Vân liền có cảm giác bừng tỉnh chợt hiểu: Thì ra gia chủ có biện pháp làm được điều này, trách không được muốn làm cho lớn chuyện, đây là không cần trễ nải thời gian lập tức đi vào chính đề!

Kể từ đó, tuyệt đối có thể tạo thành một hiệu quả rõ ràng kinh người, mà lại giống như hết thảy đều là bất ngờ ngoài ý muốn. Mà quan trọng nhất là... không cần lén lén lút lút, đây là muốn quang minh chánh đại đi tranh đoạt ngôi vị Giáo chủ Hải Thần Giáo đây!

Suy nghĩ minh bạch dụng ý của Nhậm Kiệt, Hải Thanh Vân cũng rất là giật mình, nhưng hiện tại hắn cũng không dám phân tâm, lập tức làm theo lời nói của Nhậm Kiệt.

Mà thời khắc này Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực chìm vào trong thân thể Hải Thanh Vân, thúc giục một chút dược tính dược phẩm huyết mạch còn sót lại trong cơ thể Hải Thanh Vân. Dược phẩm do chính hắn luyện chế, đương nhiên hắn biết rành rẽ nhất. Lúc trước Hải Thanh Vân chỉ là luyện hóa 5, 6 phần dược tính, dược lực còn thừa lại rải rác trong thân thể hắn. Khi đó, nếu như Nhậm Kiệt trợ giúp cũng có thể luyện hóa, nhưng lúc đó lực lượng bản thân Hải Thanh Vân không đủ mạnh, có thể đạt tới trình độ này đã không tệ rồi.

Hơn nữa loại dược phẩm này có tính lắng đọng ở trong thân thể, sau này cũng sẽ từ từ bị hấp thu, không vội trong lúc nhất thời...

Mới vừa đi vào trong Hải Thần Điện này, Nhậm Kiệt đã chú ý tới Hải Thần Điện, giống như một thế giới sau tận thế còn sống sót ở sâu trong biển hủy diệt, sau đó hắn lập tức phát hiện trong này còn là rất đặc biệt. Không ngừng nghiên cứu không gian, nghiên cứu cấu tạo của tiểu thế giới, bằng vào Nhậm Kiệt đã từng mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo, tiếp xúc qua một số các thứ gần như vượt qua Pháp Thần Cảnh, cộng thêm giờ này cảnh giới bản thân hắn cũng đã đủ cao rồi.

Rất nhanh từ trong đó phát hiện một vài thứ hữu dụng, mà trùng hợp lúc này Hải Khiếu xông tới gây chuyện. Một là người như thế Nhậm Kiệt sẽ không bao giờ khách sáo đối với hắn; hai là trong đầu Nhậm Kiệt lập tức nghĩ tới một biện pháp khác, một biện pháp trực tiếp thống khoái hơn, hữu hiệu hơn, vì thế liền thúc giục Hải Thanh Vân ra tay.

Nhậm Kiệt cảm nhận được rất rõ ràng ở trong Hải Thần Điện này có rất nhiều người lực lượng khổng lồ, mà xảy ra chuyện thế này hiển nhiên đều đang chú ý tới, nhưng không có người nào đi ra, thậm chí lên tiếng... nhưng điều đó không trọng yếu, Nhậm Kiệt biết một hồi bọn họ sẽ ra tới, Nhậm Kiệt chính là muốn lợi dụng bọn họ đến đây để hoàn thành kế hoạch của mình.

"Ầm..." Thời khắc này, Hải Thanh Vân liền cảm giác pháp lực trong cơ thể mình đột nhiên tăng tốc. Rất nhiều chỗ trong cơ thể lại bị kích phát, mà chính hắn cũng không biết kinh mạch trong thân thể mình lại ẩn chứa rất nhiều dược tính như vậy. Lần này có dược phẩm huyết mạch của Nhậm Kiệt, cũng có dược tính của các loại dược phẩm, đan dược hắn từng uống trước đây còn dư lại, giờ khắc này toàn bộ bị kích phát.

Trong nháy mắt pháp lực vận chuyển thúc giục, trong tiếng nổ ầm ầm lại lần nữa dẫn phát lực lượng huyết mạch trong cơ thể hắn.

"Ầm... Ầm..." Lực lượng huyết mạch này vừa dẫn động, cộng thêm Hải Thanh Vân dựa theo Nhậm Kiệt nói thúc giục trận pháp, lập tức trận pháp vừa rồi Nhậm Kiệt chỉ dẫn Hải Thanh Vân dùng pháp lực bố trí tạo thành, ngay lúc Bán Nguyệt Luân phá mở một chút trận pháp kia, một nửa trận pháp ở chung quanh liền vận chuyển lưu động như biển nước cuồn cuộn, đột nhiên trong cảm giác xuất hiện một nửa nước biển đọng lại, giống như là gặp một dòng nước lạnh to lớn đột nhiên kết băng.

Mà Bán Nguyệt Luân nhanh chóng đánh vào bên trên đó, nhưng loại cô đọng này giống như một loại trận pháp băng, rồi lại dẫn động một tia phòng ngự của Hải Thần Điện, ngay lúc Bán Nguyệt Luân liên tiếp phá mở trận pháp này, trong tiếng nổ ầm ầm trận pháp phòng ngự của Hải Thần Điện cũng bị dẫn động.

"Ông Bùng..." Trận pháp phòng ngự của Hải Thần Điện hơi bị dẫn động một tia uy lực, trong nháy mắt đã đánh bay Bán Nguyệt Luân kia ra ngoài, thậm chí bên trên nó xuất hiện vết nứt.

"Phốc..." - Này... Chuyện gì xảy ra? Thanh Dao! Ngươi dám dùng trận pháp... của Hải Thần Điện... đối phó với ta... Gia gia ta sẽ không tha cho ngươi... Hải Khiếu phun ào ra một búng máu. Bán Nguyệt Luân này là pháp bảo bản mạng hắn vừa mới tế luyện, pháp bảo bản mạng bị thương nặng, bị mạnh mẽ đánh bay, hắn cũng bị thương không nhẹ.

Hải Khiếu cũng hoảng sợ, còn tưởng là Thanh Dao xuất thủ.

- Chuyện gì xảy ra? Trận pháp phòng ngự của Hải Thần Điện tại sao có thể có phản ứng?

- Cái gì Thanh Dao ra tay? Thanh Dao kia sớm đã không thể khống chế trận pháp phòng ngự Hải Thần Điện này rồi!


- Kỳ quái! Đây là chuyện gì xảy ra?

- Không thích hợp, các ngươi có cảm nhận gì hay không? Trên người tiểu tử này dường như... có điều gì đó không thích hợp?

Đúng như Nhậm Kiệt cảm nhận được từ trước, ở bên trong Hải Thần Điện này, ngay từ lúc bọn họ đi vào đã có rất nhiều người chú ý tới. Chỉ có điều hiển nhiên những người này không có hứng thú lộ diện, cũng chỉ là tùy ý nhìn xem mà thôi! Nhưng lúc này thì mỗi người đều rất là ngoài ý muốn!

Hải Khiếu không biết rõ lắm, nhưng những người này đều có lực lượng đủ cường đại, đều biết không phải là Thanh Dao động tay vào, chính vì vậy mới làm cho bọn họ càng thêm bất ngờ, càng thêm chấn động khiếp sợ.

"Ông... Ông... Bùng... Bùng..." Mà đúng lúc này, Hải Thanh Vân không ngừng thúc giục pháp lực, không ngừng vận chuyển trận pháp, chung quanh thân thể hắn lại từ từ trào ra vô số linh khí, đây là linh khí ngưng tụ trong đáy biển sâu, lúc cuồn cuộn dâng trào lên đều mang theo vầng sáng màu lam.

Loại chuyện linh khí hội tụ này, nhất là linh khí hội tụ vầng sáng màu lam, là lúc trước Hải Thần Giáo ở thời kỳ toàn thịnh, vận chuyển trong tiểu thế giới thời điểm huy hoàng nhất mới có. Tuy rằng so ra kém tiên linh khí, nhưng cũng vượt qua linh khí bình thường, có sắc thái độc hữu của hải dương, hiệu quả của nó lại vượt hơn gấp mấy lần so với linh khí.

Loại linh khí màu lam này từ đại dương vô tận bên trên tràn vào làm cho cả Hải Thần Điện đều có vẻ càng thêm thần thánh, ngay lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, trong tiếng nổ ầm ầm chung quanh thân thể Hải Thanh Vân lại xuất hiện hư ảnh một cảnh tượng biển cả vô cùng rộng lớn, mênh mông cuồn cuộn vô biên, mấu chốt là ở trong hư ảnh kia lại còn xuất hiện một tòa cung điện.

Cung điện này chủ thể bộ phận cùng Hải Thần Điện phía dưới gần như không có gì khác biệt, mà những bộ phận khác thì càng hoàn thiện hơn, mênh mông hơn, bao trùm phạm vi mấy ngàn dặm, liên miên bất tuyệt.

- Đây... đây là cái gì?

- Ta không có hoa mắt chứ? Đây là dị tượng! Trời ơi! Dẫn phát Hải Thần Điện cộng minh, dẫn phát hải vực vô tận cộng minh rồi lại sinh ra dị tượng!

- Đây là huyết mạch dị tượng, không sai, đây là cảnh tượng trong truyền thuyết của Hải Thần Giáo ta thời kỳ toàn thịnh trước thượng cổ!

- Không có khả năng! Hiện tại ngay cả huyết mạch của Hải Thần truyền thừa đều có rất ít, làm sao có thể có huyết mạch dẫn phát dị tượng!

Vốn một số người chỉ là có chút ngoài ý muốn đang xem náo nhiệt bàn luận, lần này đều bị giật mình, rúng động, mỗi người đều không nhịn được cả kinh kêu lên, bởi vì cảnh tượng này quá kinh người.

- Đây... đây là thứ gì vậy? Mà lúc này, Hải Khiếu phun máu, lại trợn mắt há hốc mồm.

- Nói năng lỗ mãng! Ta đánh rớt răng chó đầy miệng ngươi! "Bùng Bùng..." Lúc này, huyết mạch trong cơ thể Hải Thanh Vân sôi trào, ở trong đáy biển sâu nơi này lại lần nữa dẫn phát dị tượng, nhất là ở ngay bên trên Hải Thần Điện, hiệu quả đích xác vượt qua dự liệu, thậm chí dẫn động linh khí màu lam độc hữu trong biển ở chung quanh.

Điều này làm cho khí thế của hắn không ngừng cất cao, cộng thêm lúc này Hải Khiếu đã bị thương nặng, pháp bảo cũng bị hao tổn, nhất là chính hắn cũng đã có chút hoảng hốt... Dưới khí thế một tăng một giảm này, Hải Thanh Vân lại lần nữa xông lên phía trước, trên tay quyền lấp lánh sáng linh khí màu lam sậm, huyễn hóa ra sóng lớn còn hung mãnh hơn đánh thẳng tới.

Lần này mượn linh khí màu lam kia, cộng thêm huyết mạch dị tượng bị kích phát, dược lực trong cơ thể bạo phát cuồn cuộn, thế công của Hải Thanh Vân càng uy mãnh, lực lượng tăng lên chỉ gấp hai ba lần, nhưng uy thế cường đại hơn gấp trăm lần so với vừa rồi. Giờ khắc này, thật có cảm giác giống như công kích mang theo biển rộng mênh mông, cùng với Hải Thần Điện to lớn cùng đè ép xuống.

Hải Khiếu vừa mới bị thương, giờ này lại càng bị áp lực lớn lao.

- A... Bán Nguyệt Luân!

"Ầm... Bùng..." Hải Khiếu liều mạng thúc giục Bán Nguyệt Luân, cũng không quản Bán Nguyệt Luân có bị hao tổn hay không.

Chỉ tiếc hiện tại hắn phán đoán đều sai lầm, căn bản không có biện pháp phá mở loại công kích như sóng gió cuồn cuộn của Hải Thanh Vân giống như vừa rồi. Tuy rằng Bán Nguyệt Luân cũng phá mở một chỗ cường đại nhất, thế công sóng lớn hung mãnh nhất, nhưng cũng không phải là chỗ công kích chân chính của Hải Thanh Vân.

Ngay sau đó, Hải Thanh Vân nhận được Nhậm Kiệt nhắc nhở, khống chế lực lượng càng thêm thuận buồm xuôi gió, ẩn tàng âm thầm đánh trúng Hải Khiếu, trong nháy mắt đánh cho Hải Khiếu cả người bay ra ngoài.

Va chạm kịch liệt, cơn sóng gió cuồn cuộn cuốn theo sau, cả gương mặt Hải Khiếu bị đánh cho thê thảm không nỡ nhìn, cả người đều có cảm giác như sắp nát tan.

- A... Ngươi dám, bổn thiếu gia là Điện chủ Hải Thần Điện, ngươi dám... Gia gia... cứu con với... Hải Khiếu vốn còn muốn uy hiếp, nhưng sau đó liền biến thành tiếng thét đau khổ, tiếp theo liền biến thành tiếng cầu cứu.

- Tiểu bối, muốn chết... Đúng lúc này, đột nhiên vang lên một thanh âm trầm thấp có hơi khàn khàn, đầy tức giận, rồi một bóng người trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Hải Khiếu đang bị Hải Thanh Vân đánh bay đi, đang không ngừng bị lực lượng như sóng ba đào hành hạ... bóng người kia chụp lấy Hải Khiếu, đồng thời giơ tay lên, quét ra ống tay áo, lập tức cơn sóng cuồn cuộn kia liền đổi chiều cuốn ngược quay về, cuốn thẳng về phía Hải Thanh Vân...