Tà Thiếu Dược Vương

Chương 583: Đội trời, đạp đất, phân nhật nguyệt

Đây vốn là một đám người chuẩn bị chém giết tranh đoạt, cứ như vậy liên hiệp cùng nhau, bất tri bất giác dưới khống chế dẫn đường của Tào Lộ, từ từ bắt đầu bao vây công kích Phương Viêm.

- Giết... Giết con quái vật này, mổ bụng nó, các thứ đều còn trong bụng nó!

- Không sai! Giết tên này!

Một đám người rống giận, ai cũng muốn giết chết Phương Viêm, bởi vì giờ khắc này bọn họ đã nhìn không ra hình dáng của Phương Viêm trước kia, chỉ cho hắn là Thiên Yêu Thú, Thiên Yêu Thú gì đó khó có được, sau khi giết chết chỗ tốt sẽ nhiều không kể xiết. Hơn nữa Phương Viêm bạo nộ giết chết không ít người, dĩ nhiên bọn họ cũng ra hết sức.

Nhưng thời khắc này Tào Lộ xem như người dẫn đầu, lại chỉ dùng chỉ huy áp chế là chủ, cũng chưa hoàn toàn chém giết. Những tán tu này vừa rồi đều có liên hiệp nhắm vào hắn, sau đó Phương Viêm xuất hiện lại bị hắn lôi kéo, nhưng hắn biết rõ tình huống những người này: Đây chỉ là một mặt, ở một mặt khác dù sao hắn cũng là cấp bậc lão tổ, cộng thêm quan hệ cùng Thánh Đan Tông cũng không xa, biết tin tức nhiều hơn nhiều so với những tán tu trên biển bình thường này.

Đối với những tán tu bình thường này không quan tâm tới chuyện ở Minh Ngọc Hoàng Triều, hắn cũng ít nhiều biết một chút, Phương Viêm tướng quân Duệ Tiễn Doanh của Minh Ngọc Hoàng Triều là truyền nhân dòng chính trong Phương gia; chuyện Phương Viêm đại náo Lam Phủ Thiên Tông, hắn cũng biết. Cho nên hắn đã mơ hồ đoán được thân phận của Phương Viêm, suy tính nhiều phương diện, ngược lại hắn cũng không vội.

"Tại sao vậy, chẳng lẽ đều giết hết rồi?" Ngay lúc ở nơi này đang đụng độ chém giết, xa xa có một bóng người chạy tới, nhíu chân mày nhìn về bên này, chính là Cao Bằng. Cao Bằng mặc một thân trang phục màu đen, áo choàng bay phất phới, mắt nhìn về trận chiến đấu bên này, trong lòng cũng đang cân nhắc: Không nghĩ tới tên Phương Viêm này đánh thành dữ dội như vậy, Cao Bằng nhưng không giống như Phương Viêm, so với những tán tu kia càng thêm thận trọng. Mấy ngày qua cho dù hắn thấy có người tranh đoạt bảo vật, đều không hề ra tay, chỉ có một lần thấy một khối Ngọc Tinh xuất hiện, mà chỉ có một gã Thái Cực Cảnh tầng thứ hai, ngoài ra không có người nào khác, hắn thuận tay đánh chết sau đó lập tức rời đi.

Tình huống nơi này, khiến hắn càng thêm cẩn thận, nhưng tình huống bây giờ lại rất phiền toái.

Với Cao Bằng mà nói tình huống hiện tại như vậy, hắn không muốn ngay mặt xung đột với những người này, tiêu hao lực lượng vô ích, nên vừa chạy đến hắn liền cân nhắc lợi hại.

- A! Đệ đệ... Ta phải giết ngươi! "Ầm..." Trong tiếng nổ ầm ầm, có một người bị Phương Viêm xé rách, một huynh đệ cùng đi với hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang, với thân hóa kiếm, lấy cái chết liều mạng.

"Không xong..." Trong chớp nhoáng này, Cao Bằng đều thất kinh biết chuyện không xong, vốn là Phương Viêm chiến đấu tình huống này trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có chuyện gì quá lớn, nhưng biến cố đột ngột kia, người kia hy sinh thân mình với thân hóa kiếm uy lực kinh người, trong nháy mắt lại trực tiếp đâm xuyên qua đầu Phương Viêm là quái thú hình người, kiếm quang không ngừng lan tràn, có xu thế như muốn xé nát thân mình Phương Viêm.

Nếu như vừa rồi Cao Bằng còn đang do dự, thời khắc này Cao Bằng thật sự hối tiếc không thôi, bởi vì nếu Phương Viêm chết đi thì tổn thất của hắn quá lớn.

Ngay lúc hắn vung tay, định thả ra hắc thiết đại quân, không quản tiêu hao bao lớn cũng muốn trước tiêu diệt đám người kia, đột nhiên thiên địa chung quanh chấn động, đồng thời Phương Viêm hét thảm một tiếng, xương cốt trên người hắn vỡ vụn, khí quan rách nát.

"Bịch bịch bịch rầm rầm..." Trời đất trong tiếng nổ ầm ầm chấn động, trong phạm vi mấy vạn dặm, mấy chục ngọn núi nổ nát, có một số dòng sông còn có một số khối Ngọc Tinh nhỏ trong suốt vỡ vụn bay tung ra, từng luồng lực lượng giấu ở một số chỗ sâu bên trong điên cuồng hội tụ.

Trong tiếng nổ ầm ầm, mặt đất kêu vang, chung quanh mấy vạn dặm này trừ Phương Viêm cùng Cao Bằng ra còn tốt một chút, những người khác bao gồm Tào Lộ ở bên trong, đều cảm thấy áp lực tăng lên gấp mười, có cảm giác dường như bị thế giới này chèn ép, bài xích.

- A... Mà một bên khác, Phương Viêm vừa rồi thiếu chút nữa bị đánh chết, xé nát đột nhiên điên cuồng hấp thu lực lượng của thiên địa vào thân thể. Trong tiếng nổ ầm ầm, dưới trợ giúp của phương thiên địa nơi này, trực tiếp làm vỡ nát kiếm quang cường đại của người Thái Cực Cảnh tầng thứ ba dùng thân hóa kiếm kia, rồi trực tiếp đánh nát vụn một người Thái Cực Cảnh khác.

Mà thời khắc này lực lượng bản thân của Phương Viêm cũng tăng vọt đến cực hạn!

- Thiên địa gia trì! Phương thiên địa này làm sao lại phù hộ hắn?

- Điều này không có khả năng! Phương thiên địa này làm sao lại bảo hộ hắn, làm sao có thể như thế?!

- Tại sao có thể như vậy? Không xong, tránh mau!

- Mọi người không nên đánh, theo ta đi... "Ầm..."

Thiên địa gia trì, lập tức giúp cho Phương Viêm vốn ngoài ý muốn sắp bị đánh chết, trong nháy mắt bạo phát, liên tiếp giết chết hai người phía trước, những người khác đều sợ tới mức kinh hoảng chạy trốn thục mạng.

Bởi vì điều này quá kinh khủng đi! Bình thường đạt tới Thái Cực Cảnh cũng đều biết chuyện thiên địa gia trì, nhưng bởi vì mọi người đều ở trong đại thế giới bình thường, căn bản sẽ không xảy ra loại chuyện như vậy, cái gọi là thiên địa gia trì đối với người bình thường mà nói chẳng qua là truyền thuyết.

Đó là một vài nhân vật có năng lực mở ra tiểu thế giới của mình, bởi vì quy tắc tiểu thế giới có hơi hoàn chỉnh, đến gần thế giới tồn tại, nếu như ở nơi đó chiến đấu, đó là thế giới của đối phương, hắn mở ra thế giới này sẽ cô đọng lại, chèn ép người bên ngoài đến, đồng thời sẽ dùng lực lượng của thế giới này gia trì trợ giúp hắn.

Nhưng hiện tại đây là gì chứ? Con quái vật này làm sao có thể nhận được thiên địa gia trì?

Nhưng không quản ra sao, giờ này tình huống đã như thế, cũng may lúc này Tào Lộ một mực không có xuất ra toàn lực nên kịp phản ứng, hơn nữa lực lượng hắn đủ mạnh, ngay lúc Phương Viêm bạo phát ra uy thế kinh khủng kia, hắn lập tức mang theo một đám người chạy đi.

Tốc độ của hắn kinh người, trong chớp mắt đã biến mất ở trước mặt Phương Viêm, Phương Viêm vừa mới bị thương nặng, mặc dù có lực lượng thiên địa gia trì nhưng chưa hoàn toàn khôi phục nên cũng không có biện pháp đuổi theo.

Tào Lộ nghĩ rất đơn giản, trải qua chuyện trong khoảng thời gian này, hắn biết ở chỗ này bằng vào mình căn bản không được, hiện tại cũng không tìm được Tư Mã Thiên Thần lão tổ Thánh Đan Tông, thời khắc này bởi vì chuyện Phương Viêm tụ họp được những người này, đúng là một cơ hội tốt.

Bọn họ vừa rời đi, Phương Viêm phẫn nộ gầm thét, nhưng thiên địa này gia trì lực lượng cũng không đến mức giúp người ta vô địch, chỉ là trợ giúp hắn trong nháy mắt tăng lên vài lần lực lượng, sau đó thân thể hắn thương thế nghiêm trọng, làm hắn lập tức giảm xuống, chỉ có thể phẫn nộ gầm thét.

"Hả..." Mà Cao Bằng đã chuẩn bị định động thủ đột nhiên vui mừng, cười cất bước một cái xuất hiện ở bên cạnh Phương Viêm đang gầm thét, tiện tay giống như ném cho con chó nhỏ một cục xương, ném cho hắn một chút đan dược, bản thân hắn thì rất có hứng thú nhìn lực lượng thiên địa gia trì dẫn động chung quanh từ từ tán đi.


- Có ý tứ! Xem ra đây chính là Cổ Thần chi địa, cái này thì càng tốt... Cao Bằng lầm bầm lầu bầu nói, lập tức Cao Bằng nhìn về hướng Tào Lộ vừa mới chạy đi, nghĩ tới trạng thái hắn chiến đấu lúc vừa rồi cùng với tình hình cuối cùng cứu đi những người đó.

- Người này cũng có ý tứ, tự mình không có phương tiện tùy ý ra tay, đích xác cũng cần một ít nhân thủ... Cao Bằng vừa nói, vừa cúi đầu nhìn thoáng qua Phương Viêm đang gầm thét, không ngừng bạo phát lực lượng, hừ lạnh nói: - Sau này ở bên cạnh ta, không có mệnh lệnh của ta, tuyệt đối không được làm loạn!

Phương Viêm đang bị thương gầm thét, nghe Cao Bằng nói sợ tới mức giật mình một cái, rồi giống như con chó nhỏ sủng vật lập tức co rúc ở nơi đó, sợ hãi nhìn Cao Bằng...

Mặc dù có lúc, là mấy ngàn dặm hơn vạn dặm thậm chí xa hơn mới có một động phủ, nhưng mấu chốt là thế giới cùng mặt đất tĩnh mịch này đích thực quá mức rộng lớn mênh mông, to lớn đến có cảm giác như không có đầu không có cuối, nói như vậy các động phủ có nhiều lắm.

Người ở vào thời điểm này có thể chân chính giữ vững thanh tỉnh hiển nhiên cũng không tính nhiều lắm, một số người sau khi chiếm được chỗ tốt càng thêm điên cuồng, động phủ đủ các loại các dạng, chỗ tốt đủ các dạng các loại, còn không có uy hiếp rất lớn, tự nhiên mà vậy làm cho những người này điên cuồng lên, không ngừng điên cuồng tìm kiếm, chém giết.

- Cút! Dĩ nhiên, cũng có người không cần chém giết, lúc này một người mang mặt nạ cười, một thân lực lượng Âm Dương Cảnh Vương giả, lại có uy áp uy thế của lão tổ Thái Cực Cảnh gầm lên một tiếng, lập tức làm cho mấy người muốn tới đây tranh đoạt một cái động phủ cắn răng nghiến lợi, cũng không dám đối mặt với vị Tiếu Kiểm Sát Thần Vương hung ác này, cuối cùng nghĩ tới những địa phương khác cũng có, không cần thiết phải liều mạng, sau đó đều cắn răng chạy đi.

Mà ở sau tấm mặt nạ cười này, Du Thủy cười đã gần sai lệch khóe miệng.

"Ông..." Lúc này, Lam Thiên đối với chém giết tranh đoạt những động phủ này, căn bản không nhìn ở trong mắt, nhưng vẫn đang chạy đi; lại chạy liên tiếp mấy ngày đường, một lần nữa sau khi hắn thúc giục một mảnh xương vỡ, rốt cục mảnh xương vỡ bị hắn sử dụng nhiều lần rốt cục hoàn toàn vỡ vụn, tiêu tán ở trong thiên địa này.

Đây là bởi vì ngay từ lúc đi vào để cho Hạ Cửu Hạc có thể ở bên cạnh mình, sau đó Lam Thiên nghĩ tới biện pháp vì có thể ở trong thế giới mênh mông này tìm đến một phương hướng. Rốt cục làm cho một mảnh xương cốt trong đó vỡ nát biến mất, Lam Thiên cảm khái nhìn thoáng qua Hạ Cửu Hạc, rồi tiếp tục dùng tốc độ cao nhất bay về phía trước.

Suốt hai ngày qua, Nhậm Kiệt dùng tốc độ nhanh nhất bay qua một vài chỗ, sau đó ngừng lại trên một đỉnh núi, liên lạc với Cổ Tiểu Bảo, bảo nó có thể bắt đầu đột phá.

Mà Nhậm Kiệt, thì lẳng lặng ngồi ở đó chờ đợi, đồng thời hắn cũng chuẩn bị sẵn mấy khối Ngọc Tinh chiếm được mấy ngày trước, chuẩn bị tất cả linh ngọc thậm chí một số pháp bảo đều xong, lúc cần thiết hắn sẽ không tiếc hết thảy tìm đến Cổ Tiểu Bảo đồng thời nó cũng chạy tới.

Dĩ nhiên, đây là dự tính xấu nhất, dựa theo tình huống bình thường mà nói thì sẽ không như thế, chỉ cần Cổ Tiểu Bảo có thể tìm được mình trước, thì hai cái Linh phù dịch chuyển trước đó mình chiếm được đồng thời cải biến qua kia ắt có chỗ dùng.

Nhậm Kiệt dám lựa chọn làm như vậy, cũng là có nắm chắc rất lớn, các phương diện nhân tố đều suy tính hết thảy. Cổ Tiểu Bảo thực lực bản thân thật ra rất mạnh, ngay cả nhân vật cảnh giới lão tổ muốn làm gì nó cũng không dễ dàng, hơn nữa trên người nó có trận pháp của mình cho, nơi này là thế giới của Cổ Thần, ắt phải càng thích hợp với nó hơn.

Hơn nữa nó chỉ là đột phá, mượn đột phá tăng cường một chút năng lực của nó, cũng không làm gì khác. Ở loại địa phương này hiện tại mọi người cũng sẽ không làm chuyện vô vị, tính nguy hiểm cũng không lớn lắm.

"Ầm..." Lúc này Cổ Tiểu Bảo vừa nhận được sư phụ thông báo liền đi vào trong trận pháp bố trí sẵn, trong tiếng nổ ầm ầm thúc giục lực lượng, nó ngừng lại ở cảnh giới này đã có một đoạn thời gian, tuy rằng tuổi nó còn rất nhỏ, nhưng tốc độ tiến bộ rất nhanh, cộng thêm sau khi đi tới nơi này tích súc, làm cho thời khắc này nội tình cùng lực lượng tích súc của nó không thể yếu hơn bao nhiêu so với nhân vật lão tổ tích góp từng tí một mấy chục năm kia.

Cho nên lại lần nữa đột phá cũng chỉ là nước chảy thành sông, cũng không có mất bao nhiêu khí lực. Mấy canh giờ sau, Cổ Tiểu Bảo đã ầm ầm đột phá, vừa đột phá, Cổ Tiểu Bảo mượn trong chớp nhoáng đột phá này, thần hồn lực cùng thiên phú bản thân đều ở vào một loại trạng thái cường đại diệu kỳ.

Cổ Tiểu Bảo nhanh chóng hấp thu lực lượng chung quanh, tìm kiếm khí tức thần hồn của sư phụ.

Có Nhậm Kiệt bố trí từ trước, giúp cho việc tìm kiếm không còn là thử vận may, mà là có tỷ lệ rất lớn. Quả nhiên, cũng không có hao phí thời gian bao lâu.

- Tìm được rồi, tìm được rồi! Sư phụ ta tìm được ngài rồi! Ha ha... Sư phụ ta tìm được rồi, thì ra ngài ẩn núp ở chỗ đó... Ha ha... Thời khắc này Cổ Tiểu Bảo đã đột phá hoàn tất, sau khi mượn đột phá thần hồn lực cùng hết thảy năng lực bản thân đều ở vào trạng thái đỉnh phong nhất, cộng thêm Nhậm Kiệt cố ý bố trí hết thảy, rốt cục nó cảm nhận được khí tức thần hồn của Nhậm Kiệt.

Lần này lập tức Cổ Tiểu Bảo vui mừng không kiềm được, chỉ có điều nghe được thanh âm từ trong linh ngọc thông tin truyền đến, Nhậm Kiệt lại là cười khổ một trận không nói nên lời, nghe Cổ Tiểu Bảo nói lời này giống như mình với nó đang chơi trò trốn tìm mèo chuột bị tìm ra... nhưng đồng thời trong lòng Nhậm Kiệt cũng vô cùng ấm áp.

- Trước đừng quá phân tâm, dù sao ngươi vừa mới đột phá, nói cho sư phụ vị trí của ngươi cùng góc độ khí tức thần hồn nào của sư phụ để lại? Nhậm Kiệt cố ý phi hành để lại khí tức thần hồn, chính là để Cổ Tiểu Bảo tìm đến, thời khắc này nhắc nhở Cổ Tiểu Bảo vừa mới đột phá đừng quá kích động, đồng thời thân hình đã bay lên chuẩn bị động thân.

- À! Không xa, ở ngay tại góc dưới bên phải. Sư phụ yên tâm đi! Cảnh giới của ta đã rất ổn định. Nơi này đặc biệt tốt lắm, vừa rồi ta đột phá rất nhanh, mà lại cảm giác có từng luồng khí tức cực lớn từ trong lòng đất trào ra, cứ tiếp tục như vậy, ta lại rất nhanh sắp đột phá nữa!

Lúc này Cổ Tiểu Bảo vô cùng vui vẻ nói không thôi.

Chỗ này rất đặc biệt, như hỗn độn mở ra một nửa, trong mơ màng, không phân rõ Đông Nam Tây Bắc, dường như quy tắc cũng rất hỗn loạn không hoàn chỉnh, cho nên mới có thể xảy ra chuyện linh ngọc thông tin liên lạc được mà không có biện pháp khóa được vị trí của người đối diện.

Nghe Cổ Tiểu Bảo nói từng luồng khí tức cực lớn từ trong lòng đất trào ra, Nhậm Kiệt đang dùng tốc độ cao nhất bay về phương hướng Cổ Tiểu Bảo không khỏi sửng sốt.

- Tiểu Bảo! Ngươi nói có khí tức gì tràn vào thân thể của ngươi? Nhậm Kiệt không khỏi sửng sốt, chỗ này không có linh khí, đây là chuyện gì xảy ra.

- Đúng vậy sư phụ, thật nhanh a, ta đều đã đạt đến Thái Cực Cảnh tầng thứ bảy đỉnh phong! Hắc hắc... Sư phụ ta lợi hại chưa! Cổ Tiểu Bảo vui vẻ nói.

Tầng thứ bảy đỉnh phong, Nhậm Kiệt trái tim chợt chìm xuống, nếu như không phải có tình huống đặc biệt, Cổ Tiểu Bảo là mới vừa đột phá đến Thái Cực Cảnh tầng thứ bảy, với tình huống ở nơi này không có linh khí, hắn làm sao có thể nhanh như vậy đạt tới trình độ đó, cho dù là có linh khí cũng không có khả năng nhanh như vậy mới đúng!

Không thích hợp, tuyệt đối không đúng!

- Tiểu Bảo lập tức dừng lại! Không được tiếp tục tu luyện! Nhậm Kiệt lập tức ý thức được chuyện không đúng.


- Dừng lại! A... Được! Cổ Tiểu Bảo tuy rất lấy làm lạ, nhưng sư phụ bảo mình dừng lại liền dừng lại. Cũng chỉ có cực độ tin tưởng Nhậm Kiệt, hoàn toàn tín nhiệm mới có thể như thế, nếu không người nào đang trong điên cuồng tăng lên, cũng sẽ không dễ dàng nguyện ý dừng lại.

- A... Sư phụ... Không... ngừng... không ngừng lại được... Thật khủng khiếp! Sư phụ... ta sắp đột phá đến Thái Cực Cảnh tầng thứ tám, đạt đến trình độ lão tổ... Sư phụ, chuyện gì xảy ra vậy, ta... ta không dừng lại được... Cổ Tiểu Bảo khoanh chân ngồi ở trong trận pháp đột nhiên cả kinh kêu lên, bởi vì hắn muốn dừng lại đã không làm được.

Dưới mặt đất tĩnh mịch này, không ngờ lại trào ra khí tức cường đại, giống như lúc trước nó tiếp nhận truyền thừa, không ngừng tràn vào thân thể nó.

- Tiểu Bảo đừng nóng vội, ổn định tâm thần, khống chế lực lượng bản thân, đừng làm cho tổ phù bên trong cơ thể ngươi phá mở phong cấm, lập tức điều tức, chậm rãi áp chế, đừng mạnh mẽ ngăn cản lực lượng trong cơ thể, cũng đừng cố ý thúc đẩy... Nhậm Kiệt vừa nghe, trong lòng biết không xong. Hiện tại cũng không đoái hoài tới những thứ khác, chỉ có thể tận lực nhắc nhở Cổ Tiểu Bảo...

"Bùng..." Mà đúng lúc này, bởi vì lực lượng thân thể Cổ Tiểu Bảo bạo phát, Cổ Tiểu Bảo một mực đặt linh ngọc thông tin ở ngực giữ liên lạc cùng sư phụ, đột nhiên nổ nát.

- Sư phụ sư phụ... Cổ Tiểu Bảo kêu lên, thì đã không liên lạc được nữa, Cổ Tiểu Bảo vội vàng dựa theo sư phụ cuối cùng nói làm theo.

Nhưng thời khắc này trong lòng đất chỗ nó ngồi, hoàn toàn bị một khí tức đặc thù bao phủ, lực lượng cực lớn đến khó có thể tưởng tượng, kinh khủng giống như lúc trước nó tiếp nhận lực lượng truyền thừa.

- Tiểu Bảo...

Nhậm Kiệt cảm nhận được bên kia không đúng, liên lạc tiếp lại phát hiện đã đứt đoạn, Nhậm Kiệt biết chỉ sợ vấn đề đã vượt ra khỏi dự liệu.

Nhưng không quản nói như thế nào, hiện tại đã tìm được phương vị, Nhậm Kiệt cũng không quá lo lắng, tiện tay lấy ra một quả Linh phù dịch chuyển thượng phẩm. Đây là một quả Linh phù dịch chuyển trước đó chiếm được trong một động phủ, vốn là Linh phù dịch chuyển thượng phẩm, trong nháy mắt có thể vượt qua khoảng cách cách xa vạn dặm trở lên. Nhưng hiện giờ lực lượng còn dư lại không có mấy, tuy nhiên trước đó Nhậm Kiệt làm chút cải biến Linh phù này, để mình có thể khống chế phương hướng theo ý muốn.

"Vèo..." Trong nháy mắt, bóp nát Linh phù dịch chuyển, thân hình Nhậm Kiệt đã xuất hiện ở ngoài 6 vạn dặm, tiếp theo Nhậm Kiệt lại bóp nát một khối Linh phù dịch chuyển hạ phẩm hoàn chỉnh của mình có, đồng dạng trải qua cải biến có thể khống chế phương hướng, lần nữa vọt tới phía trước đến rất gần.

Bằng vào hai khối Linh phù dịch chuyển này, Nhậm Kiệt tăng nhanh tốc độ rất nhiều, khi hắn lại lần nữa triển khai thần hồn lực, đã cảm nhận được Cổ Tiểu Bảo ở chỗ bên cạnh. Trận pháp kia có tác dụng ngăn cách thần hồn lực dò xét, nhưng trận pháp do Nhậm Kiệt tự mình làm, dĩ nhiên Nhậm Kiệt có thể cảm nhận được rõ ràng.

"Chết tiệt, đây là chuyện quái gì vậy?"

Chỉ có điều vừa phát hiện tình huống nơi đó, Nhậm Kiệt cũng bị dọa cho hoảng sợ: chỉ thấy từ trong lòng đất từng luồng khí tức cường đại tràn vào trong trận pháp của Cổ Tiểu Bảo, Cổ Tiểu Bảo gần như đã cự tuyệt chấp nhận, nhưng hoàn toàn không phải do quyền của nó, cổ lực lượng kia vẫn cứ điên cuồng tràn vào.

Cái này cũng chưa tính, trận pháp ở chung quanh thân thể Cổ Tiểu Bảo, trên ngọn núi trong phạm vi mấy ngàn thước chung quanh thân thể nó, vốn là nơi thế giới tĩnh mịch khiến lòng người hoảng loạn, tim lạnh lẽo, chợt bắt đầu xuất hiện một số hoa cỏ cây cối, đang sinh trưởng với tốc độ khó tin.

Mà một số dòng sông đục ngầu gần như không thể gọi là nước sông, lại đang từ từ trở nên trong suốt, cảm giác đó giống như vạn vật sống lại, mặt đất về lại mùa xuân.

"Ầm!" Đúng lúc này, trong tiếng nổ ầm ầm Cổ Tiểu Bảo lại lần nữa đột phá, lại trực tiếp đột phá đến Thái Cực Cảnh tầng thứ tám, đạt tới cảnh giới lão tổ. Mà giờ khắc này mơ hồ tổ phù trong cơ thể nó đã bắt đầu dao động, phong ấn của Nhậm Kiệt lúc trước cũng sắp bị phá mở.

Đối với người khác mà nói, đột phá là chuyện tha thiết ước mơ, có vô số người bị vây khốn ở một cảnh giới cả đời cho đến già lão chết đi cũng không có biện pháp đột phá... đều là chuyện rất bình thường, nhưng Cổ Tiểu Bảo hiện tại đang điên cuồng đột phá, lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

- Tiểu Bảo! Ngươi toàn lực áp chế lực lượng bản thân, không thể để cho lực lượng kia lần nữa tăng vọt, sư phụ giúp ngươi phong ấn trấn áp tổ phù! Nhậm Kiệt thân mình dùng tốc độ cao nhất chạy đi, nhưng giờ này thần hồn lực của hắn đã là nửa bước Pháp Thần Cảnh, thần hồn lực bao phủ Cổ Tiểu Bảo, đồng thời điều khiển phong ấn lúc trước chính hắn bố trí kia, trợ giúp ngưng tụ, tăng cường.

- A... Sư phụ... Sư phụ đã đến rồi... Vừa nghe thanh âm của Nhậm Kiệt, tuy rằng thời khắc này rất hỗn loạn rất nguy hiểm, Cổ Tiểu Bảo cũng cảm giác thân thể mình sắp không chịu nổi, nếu không nhờ trong khoảng thời gian này đi theo Nhậm Kiệt không ngừng rèn luyện, loại lực lượng tràn vào điên cuồng này, đủ để làm cho nó bành trướng nổ tung. Nhưng lại lần nữa dùng phương thức này trực tiếp giúp nó đột phá đến cảnh giới lão tổ Thái Cực Cảnh, cũng đã vượt ra ngoài phạm vi chịu đựng của nó, có thể tùy thời nổ tan xác mà chết.

Vui mừng quá đỗi, Cổ Tiểu Bảo cảm nhận được thần hồn lực của sư phụ khống chế phong ấn bảo bối trong cơ thể, nó cũng có thể rút ra tinh lực áp chế lực lượng bản thân, cùng khí tức đang điên cuồng tràn vào thân thể mình kia.

Chuyện gì xảy ra?

Nhậm Kiệt trấn áp phong ấn này, thần hồn lực đi vào thân thể Cổ Tiểu Bảo, cũng cảm thấy rất kỳ lạ.

Thiên địa gia trì sao? Phương diện này Nhậm Kiệt đã nghĩ qua, nhưng điều đó chỉ có khi xuất hiện tình huống đặc biệt, tỷ như người bảo vệ phương thiên địa này xuất hiện bị nguy hiểm mới có thể như thế, còn đột phá tu luyện cho dù có thiên địa gia trì, cũng sẽ không khoa trương như thế. Lúc trước mình còn nghĩ tới, nếu như xuất hiện người nào quấy rầy, phương thiên địa này là sẽ chiếu cố cho Cổ Tiểu Bảo, dù sao đây là tiểu thế giới của Cổ Thần tự mình mở ra.

Thế nhưng thế nào đều không nghĩ tới lại biến thành như vậy: Cái này mà gọi là gia trì ư? Đây quả thực là muốn bành trướng nổ tung Cổ Tiểu Bảo! Hơn nữa Nhậm Kiệt có thể cảm nhận được, những lực lượng kia tràn vào thân thể Cổ Tiểu Bảo, rồi lại không ngừng công phá vào tổ phù bị mình phong ấn.

Tình huống này cũng thật quỷ dị, tuy nhiên cũng may mà, thời khắc này mặc dù thân mình Nhậm Kiệt ở rất xa, nhưng không ngừng chạy đến, đồng thời thần hồn lực của hắn khống chế trận pháp phong ấn lên tổ phù kia, tạm thời còn có thể duy trì được.

Mà dưới cản trở toàn lực của Cổ Tiểu Bảo, những lực lượng tràn vào kia cũng từ từ giảm bớt không ít, dù sao những lực lượng này cũng không phải lực lượng truyền thừa, chỉ là mượn cơ hội Cổ Tiểu Bảo vừa rồi tu luyện tràn vào thân thể, Cổ Tiểu Bảo đang từ từ phong bế công pháp hấp thu những lực lượng đối ngoại này. Những lực lượng cuồn cuộn này trong nháy mắt lan tràn ra chung quanh, giống như tiên dược cam lộ trong truyền thuyết, nơi lực lượng này lướt qua, trên ngọn núi xuất hiện màu xanh biếc, có một số thực vật sinh trưởng, dòng sông bắt đầu trong suốt.

Ở dưới tác dụng của khí tức đó phương thiên địa này lại có một loại mùa xuân trở lại trên mặt đất, có xu thế tái hiện sinh cơ... loại hiện tượng này cho dù đối với tu luyện giả mà nói đều là khó tin.

- Sư phụ, không được! Khống chế như thế nào đi nữa cũng khó mà hoàn toàn chặt đứt được! Lúc này, Cổ Tiểu Bảo cả kinh kêu lên, bởi vì tuy rằng nó đã tận lực khống chế lực lượng tràn vào thân thể, nhưng vẫn không có cách nào cắt đứt hoàn toàn. Thời khắc này thân thể nó đã sắp tới cực hạn không chịu nổi. Nên biết rằng người khác có lẽ cần mấy trăm năm, hơn một ngàn năm mới có thể đạt tới cảnh giới bực này, nhất là đạt tới tầng thứ tám, nhưng Cổ Tiểu Bảo đột phá đến tầng thứ bảy, lại trực tiếp đột phá tầng thứ tám, thời khắc này còn đang gia tăng, có cảm giác lúc này là cưỡng ép cho thêm vào.

Hơn nữa việc này khác với truyền thừa, cho dù là truyền thừa, cái này cũng không phải Cổ Tiểu Bảo hiện tại có thể thừa nhận.

- Theo sư phụ dẫn đường...

"Ầm..." Nhậm Kiệt thông qua thần hồn lực nói với Cổ Tiểu Bảo, trong nháy mắt thúc giục đoạn phim trong thức hải, trong tiếng nổ ầm ầm thần hồn lực tăng vọt, với thần hồn lực của hắn tăng tốc dẫn đường lực lượng bản thân của Cổ Tiểu Bảo tăng tốc, mà thần hồn lực của Nhậm Kiệt phụ thêm trên đó, trong nháy mắt chém về phía lực lượng cuồn cuộn chảy vào cơ thể Cổ Tiểu Bảo kia.

Trong tiếng nổ ầm ầm, Nhậm Kiệt cảm nhận được lực lượng kia bị một tia lực lượng lôi kéo hơi yếu một chút, cổ lực lượng này bị lực lượng thần hồn lực của Nhậm Kiệt mượn tăng lên tới Pháp Thần Cảnh đụng bể, Cổ Tiểu Bảo rất dễ dàng liền tách rời lực lượng trong lòng đất chảy vào thân thể của nó.

Mà lực lượng kia đã khuếch trương đến phạm vi ngàn dặm, làm cho toàn bộ mặt đất ngàn dặm dạt dào sinh cơ cũng ngừng lại.

"Ầm ầm... Ầm ầm..." Đúng lúc này, cổ lực lượng bị Nhậm Kiệt chặt đứt, dường như xúc động một thứ gì đó, trong tiếng nổ ầm ầm mặt đất vỡ vụn, ngàn dặm mặt đất vừa mới xuân về ầm ầm sụp đổ, trong tiếng nổ lớn nhảy lên, cả thế giới này đều cùng theo nhịp nhảy lên.

Thật là khủng khiếp.

Nhậm Kiệt cũng giật mình cả kinh, bởi vì trái tim của hắn cũng không tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Kèm theo tiếng sấm kinh khủng này, đột nhiên, mọi người đều thấy được một thân ảnh khổng lồ đỉnh thiên lập địa xuất hiện ở chỗ trung tâm của thế giới này, đó là ánh vào trong lòng người, đã không phải tầm mắt cùng thần hồn lực bình thường có thể nhìn thấy.

Hai chân đạp đất, hai tay đội trời, cặp mắt như nhật nguyệt...