Tà Thiếu Dược Vương

Chương 436: Đại chiến trận pháp, Tông sư trận pháp

"Ầm..." Hoa Mỹ Ngọc khiếp sợ trong lòng, nhưng Hỏa Long đánh về phía hắn đã mở to cái miệng rồng táp tới, trong lúc nguy cấp Hoa Mỹ Ngọc ầm ầm bạo phát lực lượng, tuy rằng thân mình hắn bay lui ra sau, nhưng cũng có chút chật vật.

­ A...

Hoa Mỹ Ngọc phẫn nộ kêu la như sấm.

Trước đó hắn nghĩ rằng chuyện vốn không có khả năng, lúc này lại xảy ra trước mắt, tên này lại thật sự dùng pháp bảo vốn thuộc về mình thương tổn tới chính mình, hơn nữa không biết dùng biện pháp gì, mà Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại tăng lên tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, điều này cũng quá khó tin! Nên biết, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tăng lên tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm giá trị lớn biết bao, khó có thể lường được...

­ Không có khả năng, không thể nào...

Cổ Nguyệt đang ở phía dưới, miễn cưỡng né tránh ngăn cản dư uy chiến đấu giữa Nhậm Kiệt cùng Hoa Mỹ Ngọc, còn có Sát Thủ Vương ở bên trong trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng đồng dạng có thể phát hiện hết thảy chuyện phát sinh đều hoàn toàn trợn tròn mắt, ngây dại.

Bởi vì trước đây không bao lâu, lão nhân mặt cười cùng chung sức với Nhậm Kiệt chặn giết Cổ Nguyệt bọn họ, đều rất rõ ràng tình huống lẫn nhau, nhưng bây giờ...

"Hắn ngay mặt đối chiến cùng Thái Cực Cảnh, lại tăng lên Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, hắn làm sao làm được?! Tổ cha nó! Vì sao mỗi lần gặp hắn đều bị hắn hù dọa! Mình đã nghĩ tới hiện tại hắn sẽ rất lợi hại, nhưng...

thật không nghĩ tới hắn lại lợi hại đến mức này..." Lão nhân mặt cười đã hoàn toàn chết lặng, từ ban đầu vốn lão muốn chỉ dạy Nhậm Kiệt, kết quả lần lượt bị Nhậm Kiệt làm cho kinh ngạc.

Đến hiện tại mới phát hiện tên tiểu tử Nhậm Kiệt này không ngờ đã vượt qua mình, đạt đến trình độ khủng bố như vậy! Cho dù là cha hắn ở vào tuổi của hắn, cũng không có kinh khủng như vậy đâu! ­ Không thể nào...

Không thể nào...

Về phần Cổ Nguyệt, càng nhìn càng không tin, lắc lắc đầu khó có thể tin! Không nói gì khác, cho dù người này trước vẫn ẩn giấu thực lực, nhưng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ làm sao có thể trở thành Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, chuyện này là tuyệt đối không có khả năng... Nhưng không quản nàng tin hay không, hết thảy đang hiện ra ở trước mắt.

Mà thời khắc này Nhậm Kiệt đã phát huy ưu thế cường đại của thần hồn lực tới cực điểm, thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, trận pháp tầng tầng lớp lớp.

Hoa Mỹ Ngọc vốn nghĩ là sẽ thoải mái phá mở phần lớn trận pháp sáp đến gần Nhậm Kiệt, thời khắc này hắn rơi vào giữa trận pháp vô tận.

Mà Thủy Long, Hỏa Long mượn uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không ngừng công kích.

Thời khắc này không ngờ Nhậm Kiệt lại ép cho vị Hoa Mỹ Ngọc đường đường là Phó đường chủ tổng đường Tàn Hồn chữ Địa, tu vi Thái Cực Cảnh tầng thứ ba này không có sức đánh trả.

Mà giờ này Hoa Mỹ Ngọc hãm sâu trong đó, cảm giác giống như người bình thường rơi vào đầm lầy khó có thể hoạt động.

Lúc này hắn mới phát hiện, vốn vừa rồi trận pháp hắn dễ dàng phá trừ kia hoàn hoàn hỗ tương bao phủ, hơi biến hóa một chút hắn lại khó có thể dễ dàng phá giải, hơn nữa số lượng nhiều kinh khủng dị thường, giống như nhà lao giam giữ hắn ở trong đó.

­ Bát Giác Âm Dương Trấn Thiên Địa, Nhất Bàn Năng Để Bách Vạn Binh, Bát Giác Bàn! "Ầm..." Hoa Mỹ Ngọc tuy rằng thanh âm lại cái, nhưng hắn cũng không phải người non nớt mới ra đời, biết nếu cứ hãm sâu tiếp như vậy thật sẽ xảy ra đại sự, nên trước tiên lập tức bạo phát, trực tiếp thúc giục Bát Giác Bàn hoàng đế vừa trả lại cho hắn.

Ở trong tay hắn, Bát Giác Bàn phát ra uy lực không yếu chút nào so với Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm bình thường, trong nháy mắt bạo phát uy thế cường đại, giúp cho Hoa Mỹ Ngọc tạo ra một chút không gian.

Hoa Mỹ Ngọc đang bị ép tới mức không thở nổi, giờ phút này mới thoáng giảm xóc một chút, vừa rồi quá nguy hiểm đi! Đây cũng là lần đầu tiên thiếu chút nữa hắn bị pháp bảo vốn thuộc về mình dồn vào tuyệt lộ! Mặc dù trước kia biết Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ kinh khủng, nhưng không nghĩ tới còn có thể kinh khủng đến trình độ này.

Mình đã là Thái Cực Cảnh tầng thứ ba, còn có Ngọc Phong Kiếm Trận có thể so với Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm bình thường, vậy mà bị một người còn chưa có đạt tới Thái Cực Cảnh dồn đến nước này, thiếu chút nữa bị hắn giết chết.

Kinh khủng, quá kinh khủng đi! Làm sao hắn có thể phát huy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đến trình độ như thế? Cho dù tấn thăng đến Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, cho dù là tương đương với Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, cũng không có khả năng kinh khủng như vậy mới đúng! Bát Giác Bàn, vật này đương nhiên Nhậm Kiệt không xa lạ gì, lần trước thấy tên kia đến đây cùng Cổ Nguyệt sử dụng, cũng đã bị hoàng thất Minh Ngọc Hoàng Triều chiếm được, xem ra bọn họ hợp tác còn rất sâu đậm, hiển nhiên không phải chỉ cho bọn họ một chút tiện lợi đơn giản như vậy, có lẽ giữa tầng lớp cao tầng đã có hiệp nghị nào đó, nếu vậy thì thật phiền toái! "Àm Àm Àm..." Đúng lúc này, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không ngừng bạo phát uy lực, Hỏa Long, Thủy Long uy lực kinh người, tuy rằng uy lực của Bát Giác Bàn tạm thời giúp Hoa Mỹ Ngọc thở ra nhẹ nhõm, nhưng kế tiếp áp lực chung quanh chỉ tăng chứ không giảm.


Lực lượng của Bát Giác Bàn phát ra, đang không ngừng bị chèn ép.

Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đạt tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm uy lực kinh khủng vượt qua tưởng tượng, mà ở trong tay Nhậm Kiệt phát huy ra uy lực càng khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Bát Giác Bàn này vốn Hoa Mỹ Ngọc cũng không có ý định dùng, không nghĩ rằng lúc này bị bức sử dụng hiệu quả cũng không lớn.

Tám quầng sáng trên Bát Giác Bàn đang không ngừng co rút lại, có cảm giác tùy thời sẽ tiêu tan.

­ Bát Giác Âm Dương Trấn Thiên Địa, Nhất Bàn Năng Để Bách Vạn Binh, Bát Giác Bàn, Kích, Kích, Kích...

Hoa Mỹ Ngọc vừa thấy tình huống như thế, liền phất tay một cái, trong tay đã nhiều thêm một mảnh nhỏ: đây là một khối ngọc phiến rất tương tự với Ngọc Phong Kiếm của hắn, bên trên ẩn chứa sát khí mãnh liệt, Hoa Mỹ Ngọc vung nhẹ tay bắn ra, ngọc phiến này trong nháy mắt nhốt đánh vào chỗ trung tâm Bát Giác Bàn, theo Hoa Mỹ Ngọc điên cuồng thúc giục lực lượng Thái Cực Cảnh, lập tức Bát Giác Bàn đột phá hạn chế cực hạn của Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, bạo phát ra uy lực khủng bố của Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm.

Tám cột sáng trên Bát Giác Bàn diễn biến biến hóa không ngừng, tạo thành các loại trận pháp công tới, va chạm, trong nháy mắt lại ngăn chặn được uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Bất quá trong lòng Hoa Mỹ Ngọc lúc này lại đang rỉ máu: vì đây chính là bảo bối được lão tổ trong nhà dùng Ngọc Tinh luyện chế thành, cũng có lực lượng cường đại của lão tổ ở trong đó, bây giờ lại cứ tiêu hao như thế.

Có pháp bảo cùng một cấp bậc này, tuy rằng uy lực không cường đại bằng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng rốt cục Hoa Mỹ Ngọc cũng ngay mặt ngăn chặn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, đồng thời hắn cũng bắt đầu không ngừng công kích, muốn tìm cơ hội bắt giữ tên này, không bắt được hắn lần này tổn thất quá lớn! ­ Lâm thời cho pháp bảo đột phá cực hạn, Ngọc Tinh...

Có ý tứ! Nhậm Kiệt đang toàn lực thúc giục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, phát hiện Hoa Mỹ Ngọc ứng biến cũng rất kịp thời, Nhậm Kiệt thật ra cũng không bất ngờ.

Dù sao cũng là nhân vật Thái Cực Cảnh của Tàn Hồn, như thế nào đi nữa cũng không có khả năng yếu như vậy.

Tuy nhiên nhìn thấy hắn lại lấy ra một khối Ngọc Tinh luyện chế thúc dục Bát Giác Bàn có thể tạm thời tăng lên, còn dùng Bát Giác Bàn diễn biến trận pháp đối kháng với trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của mình, Nhậm Kiệt liền nở nụ cười...

Trước kia đúng là chưa từng gặp qua cơ hội như thế, thời khắc này có thể phát huy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đến mức tận cùng...

nghĩ đến đây, Nhậm Kiệt không ngừng bạo phát lực lượng thúc giục trận pháp bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

"Ầm...

Ầm..." Đại kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thay đổi liên tục, Bát Giác Bàn nhận được lực lượng của Ngọc Tinh đột phá cực hạn, Bát Giác Âm Dương Trấn Thiên Địa, Nhất Bàn Khả Để Bách Vạn Binh, hai loại lực lượng trận pháp va chạm nhau, đánh cho trời long đất lở... Bất luận là Cổ Nguyệt hay là lão nhân mặt cười sớm đã bị hết thảy dọa cho hoảng sợ ngây người.

Cả đời này bọn họ chưa từng thấy qua trận pháp đụng độ nhau như thế, uy thế cường đại không kém chút nào so với Thái Cực Cảnh toàn lực chiến đấu.

Mà quan trọng là...

biến hóa trong đó cực nhanh, cực kỳ quỷ dị vượt qua tưởng tượng.

Đừng nói là bọn họ, đang lúc bọn họ chiến đấu, Văn Mặc cùng lão Đan Vương Ngọc Trường Không ở bên ngoài không biết chuyện cũng đều cảm khái liên tục.

­ Lợi hại! Người này rốt cuộc là ai, tuy rằng sử dụng là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, nhưng còn chưa chưa từng thấy người nào có thể với tu vi Âm Dương Cảnh ngay mặt đối kháng cùng Thái Cực Cảnh như thế! Văn Mặc một thân trang phục Đại Nho, râu dài bay phất phơ, nói rất cảm khái ­ Về đạo trận pháp quả thực vô cùng ảo diệu, chân chính đạt tới Thái Cực Cảnh mới biết thế giới rộng lớn! Loại chiến đấu này ta với ngài chỉ sợ đều rất khó nhìn hiểu rõ, trừ phi là Nhậm gia chủ đến đây, có lẽ hắn có thể xem thấu! Một bên, lão Đan Vương Ngọc Trường Không cũng cảm khái nói.

Ở một hướng khác, đồng dạng cũng có hai Thái Cực Cảnh đang xem trận chiến bên này, chính là Lam Thiên cùng Hạ Cửu Hạc sư phụ của hắn.

Chỉ có điều khác với Văn Mặc cùng lão Đan Vương Ngọc Trường Không là thời khắc này Hạ Cửu Hạc đã như mê như say, chỉ hận hai con mắt không đủ dùng, chỉ hận thần hồn lực theo không kịp, hận không thể ghi chép lại mỗi một chi tiết của trận chiến.


Bởi vì ảo diệu trong đó vô cùng tận, không phải cứ đơn giản dùng linh ngọc ghi chép ghi lại là được, cho nên lão chỉ có thể cố sức theo dõi ghi nhớ. ­ Thật quá kỳ diệu! Không ngờ có thể vận chuyển như thế, tổ hợp như thế, bạo phát ra uy lực bực này! Thần kỳ...

quá thần kỳ...

Hạ Cửu Hạc nhìn mê mẫn, không nhịn được sợ hãi lẩm bẩm cảm thán.

Trông thấy sư phụ như thế, Lam Thiên cũng rất bất ngờ.

Mặc dù hắn đối với trận pháp cũng có một chút nghiên cứu, lại được gọi là thiên tài yêu nghiệt, nhưng về phương diện trận pháp hắn cũng không có đạt tới mức có thể nhìn xem hiểu rõ trận chiến đấu thuộc tầng thứ này, cho nên cũng chỉ giống như Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không nhìn xem hiểu đại khái.

­ Sư phụ! Có khoa trương như vậy sao? Lam Thiên thấy bộ dáng sư phụ Hạ Cửu Hạc như mê như say, như điên như cuồng...

đích thực có chút không hiểu: Tên mang mặt nạ cười này không phải là bằng vào Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm kia, ngăn cản đối kháng với một gã Thái Cực Cảnh thôi sao, loại chuyện như vậy mình cũng có thể làm được! Dĩ nhiên, hắn không nhịn được hỏi như vậy, nhưng trong lòng cũng có một tia khó chịu.

Bởi vì cảm nhận được tên mang mặt nạ tươi cười này không hiểu sao lại tạo cho Lam Thiên có cảm giác không thoải mái! Dù sao đối phương rõ ràng tuổi không lớn, lại có thể chiến đấu cùng một gã Thái Cực Cảnh, còn làm cho toàn bộ nhân vật cường đại ở Ngọc Kinh Thành vây xem, còn khiến sư phụ trở thành như thế.

Nói như thế nào hiện tại sư phụ cũng là Tông sư trận pháp, là tu vi Thái Cực Cảnh tầng thứ tư đỉnh phong, thì sao có thể như thế!? ­ Ngươi không hiểu đâu! Lợi hại...

quá lợi hại! Trận pháp bên trong Bát Giác Bàn kia vốn là người luyện chế ngưng tụ thành, mượn uy lực của Ngọc Tinh, mà còn là do Thái Cực Cảnh nắm trong tay vận dụng, uy lực kinh người.

Nhưng người kia chỉ với lực lượng Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong mà lại có thể đối kháng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ kia ngươi cũng từng đề cập qua, chỉ là phỏng chế phẩm Trấn Thần Kỳ của Tàn Hồn, nhưng có thể tăng lên tới loại trình độ này, hơn nữa biến hóa do tâm, phát huy được huyền diệu của trận pháp vô cùng nhuần nhuyễn, trận đại chiến này rất đặc sắc, đúng là xưa nay chưa từng thấy! Thời khắc này Hạ Cửu Hạc cũng không nhìn Lam Thiên, hai mắt lão nhìn chằm chằm vào chiến trường, thuận miệng đáp lời Lam Thiên.

­ À...

Lam Thiên khẽ cau mày nói: ­ Làm sao có thể, chẳng lẽ hai người bọn họ đều là Tông sư trận pháp? Cũng không trách Lam Thiên ngạc nhiên như thế, phải biết rằng Tông sư trận pháp chính là thưa thớt còn đáng giá hơn so với Thái Cực Cảnh, cho nên lúc Hạ Cửu Hạc nói cùng Lam Thiên, cũng không có nói phương diện lực lượng có thể trợ giúp bao nhiêu, nhưng ngụ ý là có thể mượn lực lượng Tông sư trận pháp giúp hắn phá giải Cổ Thần Trấn Thiên Đồ.

­ Người Thái Cực Cảnh kia là dùng Bát Giác Bàn không hết mức, hắn còn kém một chút xíu, nhưng người mang mặt nạ tươi cười sử dụng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ thì rất lợi hại, ít nhất hắn đã đạt đến Tông sư trận pháp trung cấp...

Không, rất có khả năng...

đã chạm đến ngưỡng cửa Tông sư trận pháp cao cấp.

Nếu không Thái Cực Cảnh kia lâm thời tăng lên Bát Giác Bàn tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, nhưng cũng không làm gì được một gã Âm Dương Cảnh! Ngươi nói xem hắn có lợi hại không? Giữa hai người này chênh lệch lớn biết bao chứ!? Lợi hại...

Quá lợi hại...

Hạ Cửu Hạc tiếp tục nhìn chằm chằm vào biến hóa trong trận chiến, nhìn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cùng Bát Giác Bàn va chạm vô số lần, thuận miệng trả lời câu hỏi của Lam Thiên. Lam Thiên vừa nghe nói cũng sững sờ.

Đúng vậy, Âm Dương Cảnh cho dù âm dương dung hợp, về bản chất lực lượng cũng chênh lệch rất lớn so với Thái Cực Cảnh.

Thái Cực Cảnh âm dương dung hợp, khắc thái cực, bắt đầu tiếp xúc với pháp tắc, về bản chất lực lượng cùng nắm trong tay đối với lực lượng đều có khác biệt rất lớn, chênh lệch này muốn bù lại đúng thật quá khó khăn! Người này là ai vậy? Làm sao có thể có lực lượng của Tông sư trận pháp trung cấp thậm chí là Tông sư trận pháp cao cấp? Chỉ riêng loại tu vi phương diện trận pháp này, đều đủ để ngạo thị tông môn bình thường, đủ để trở thành thượng tân của đại giáo vô thượng.

Vì sao lại dùng pháp bảo phỏng chế của chính Tàn Hồn, chiến đấu cùng người trong Tàn Hồn? Lam Thiên không nhận ra Hoa Mỹ Ngọc là ai, chỉ có thể nhận ra hắn là cao tầng trong Tàn Hồn, nhưng biết Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cùng Bát Giác Bàn: dù sao hai kiện pháp bảo này từng nổi danh lừng lẫy.

Hơn nữa Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ chính là phỏng chế theo pháp bảo Trấn Thần Kỳ mạnh nhất của Tàn Hồn, đương nhiên hắn liếc mắt một cái liền nhận ra được.

­ Sảng khoái, tiếp tục...

Lúc này, Nhậm Kiệt đánh thật sảng khoái! Đây là lần đầu tiên hắn chân chính phát huy lực lượng trận pháp đến cực hạn, đối mặt với cường địch chèn ép, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ không ngừng thi triển, kết hợp các loại biến hóa, cũng giúp Nhậm Kiệt thu được ích lợi không ít.

Với cảnh giới trận pháp của hắn hiện nay, bất luận là Trường Nhạc Thiên Phủ hay là cận vệ đội hiện giờ có thể thừa nhận, đều không đủ để hắn tận tình phát huy, thời điểm này lại chân chính tận tình phát huy một phen.

Nhậm Kiệt đánh cho thống khoái, tận tình phát huy uy lực của trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, nhưng thời khắc này ngược lại Hoa Mỹ Ngọc không ngừng kêu khổ.

Vốn hắn nghĩ là chuyện dễ như trở bàn tay, dù sao trong tin tình báo chỉ nói là đối phương còn chưa đạt tới Thái Cực Cảnh, chỉ có chút bản lĩnh đối kháng cùng Thái Cực Cảnh, cho nên hắn cũng không quan tâm lắm, cũng không có điều tra toàn diện.

Thế nhưng không nghĩ tới, thời điểm này lại bị đối phương đánh áp đảo! Tuy rằng đã tăng Bát Giác Bàn lên tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, bằng vào lực lượng Thái Cực Cảnh toàn lực thúc giục, không đến mức hoàn toàn bị động bị đánh, nhưng nhìn tốc độ tiêu hao của khối Ngọc Tinh ở trung tâm Bát Giác Bàn kia, lúc này cũng không chống đỡ được bao lâu nữa.

Vốn hắn hy vọng trong thời gian ngắn có thể bắt giữ đối phương, hiện tại xem ra điều đó hoàn toàn không thực tế! Tên khốn đáng ghét này, làm sao hắn có thể tăng lên Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đạt tới Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm?! Làm sao lực lượng trận pháp có thể cường đại như vậy?! Bản thân mình chính là đến gần Tông sư trận pháp, ở trước mặt hắn giống như một đứa nhỏ múa đại đao, hoàn toàn không phát huy ra được, bị ép tới mức tận cùng như thế! Không được, không thể tiếp tục như vậy nữa, trong thời gian ngắn không có biện pháp thủ thắng, nếu như đợi Ngọc Tinh hết sạch mình cũng gặp nguy hiểm, thật sự bị một tên tiểu tử ngay cả Thái Cực Cảnh đều chưa đạt tới kia dồn đến nước này, chính mình tổn thất lớn...

Đúng là ăn trộm gà không thành còn mất nắm thóc! "Bùng!" Trong lòng do dự cân nhắc một hồi, Hoa Mỹ Ngọc liền lấy ra một khối ngọc bài bóp nát...