Tà Thiếu Dược Vương

Chương 349: Dung hợp, tế luyện, đột phá

- Càn rỡ, lên... Người giữ lăng áo xám vẫn luôn rất bất mãn đối với mấy người kia, trước đó đại cung phụng truyền ý chỉ của đương kim hoàng đế, hắn không có biện pháp mới dẫn bọn họ vào xem một chút. Lúc này hắn cảm thấy vô cùng khuất nhục, đường đường là hoàng lăng của hoàng gia mà lại để cho người khác muốn vào thì vào, cho nên hắn luôn ôm lòng địch ý rất mạnh.

Từ đầu đến cuối hắn luôn chuẩn bị sẵn, tuy rằng lúc này còn không rõ lắm phía dưới rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cũng không biết vì sao đám người này tự dưng như nổi điên... nhưng hắn cũng không quản hết thảy, vừa thấy bọn họ động thủ, cũng lập tức thúc giục đại trận.

"Ầm... Ầm..."

Nơi này dù sao cũng là hoàng lăng, chung quanh có vô số trận pháp, vô số cấm chế, người giữ lăng áo xám dẫn động đại trận, trong nháy mắt ngăn chặn cột sáng của Bát Giác Bàn kia đánh tới, nhưng vẫn có một ít đại trận bị lực lượng cường đại của nó chấn vỡ vụn, đại trận pháp lại điên cuồng thúc giục.

- Cổ phó đường chủ đây là... Đại cung phụng lập tức cảm giác đầu lớn như cái đấu, nguyên vốn đã giải quyết xong rồi, tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy.

- Cái này cái kia cái gì! Chờ ta bắt được người, ngược lại ta muốn nhìn xem hoàng đế các ngươi làm thế nào ăn nói với chúng ta! Cổ phó đường chủ thời khắc này lửa giận bùng cháy, không trách được hoàng đế này tốt bụng như vậy, mình vừa liên lạc với hắn tra xét Sát Thủ Vương hắn liền chủ động hỗ trợ. Sau đó còn nhiệt tâm như vậy, hóa ra là rắp tâm hại người!

Đến lúc này, khi Cửu Tự Sát Ấn vỡ vụn sát khí từ phía dưới truyền lên, còn có đủ loại tình huống trước đó, Cổ phó đường chủ khó mà tin hết thảy chuyện này không có quan hệ với hoàng đế.

Tới lúc này, đại cung phụng còn muốn khuyên giải hai bên, còn muốn khống chế cục diện đã không làm được, hai bên đã đánh thành một đoàn. Người giữ lăng áo xám vừa thúc giục đại trận, lập tức chung quanh hắn cũng xuất hiện rất nhiều người bảo vệ hoàng lăng, trong đó có không ít cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh, có thêm đại trận dựa vào, cho dù Cổ phó đường chủ, Lâm Vĩnh bọn họ nhất thời cũng khó mà phá mở.

Mà thời điểm này, ở dưới mặt đất cách đó không xa, chung quanh thân thể Nhậm Kiệt, 99 cây đại kỳ màu đen đang thiêu đốt dưới ngọn lửa, đang tỏa ra hào quang màu vàng, trên mỗi mặt lá cờ đều tản ra sát khí vô cùng tận, Nhậm Kiệt dùng thần hồn lực mạnh mẽ khống chế.

Chung quanh đã tràn ngập vô số Long Viêm Hỏa Diễm, lúc này Long Viêm Hỏa Diễm so với lúc ban đầu đã nhiều hơn không chỉ gấp mười lần. Cỗ long quan đặc thù kia đã bị Long Viêm Hỏa Diễm thiêu đốt trong màu trắng lộ ra màu đỏ rực. Trận pháp ở chung quanh dưới Long Viêm Hỏa Diễm hừng hực cuồn cuộn cũng không ngừng tan rã vỡ vụn.

Vừa rồi bùng nổ, sở dĩ Nhậm Kiệt không có khống chế được, là bởi vì bất tri bất giác Nhậm Kiệt rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này đến trình độ tấn thăng Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm. Bản thân Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đã là nửa bước Lăng Thiên Bảo Khí, khoảng cách Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm chỉ kém một chút, nhưng loại Lăng Thiên Bảo Khí đặc thù này khác với những thứ khác, bên trong ẩn chứa trận pháp quá mức huyền diệu đoạt thiên địa tạo hóa, cũng vì thế người luyện chế lúc ban đầu không có trực tiếp luyện chế thành Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, hiển nhiên là có rất nhiều suy tính.

Một mặt, nếu trực tiếp luyện chế thành Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, với uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, thì Cổ phó đường chủ căn bản không có biện pháp hoàn toàn nắm trong tay. Mặt khác, muốn luyện chế thành Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm hao phí quá lớn, cần thêm vào quá nhiều trận pháp, hiển nhiên người luyện chế cũng không nghĩ như thế, cho nên mới ngừng lại.

Nhậm Kiệt dẫn động Long Viêm Hỏa Diễm rèn luyện, ngay từ đầu cũng không nghĩ nhiều, chỉ là toàn lực rèn luyện. Một mặt rèn luyện thân thể bản thân, đạt tới Âm Dương Cảnh dương hồn, sau đó mượn công pháp thượng cổ Ngọc Hoàng Quyết thần kỳ độc nhất vô nhị, vừa dùng thần hồn lực Thái Cực Cảnh của mình khống chế, đồng thời mượn ưu thế cảnh giới... phát huy Long Viêm Hỏa Diễm này đến cực hạn. Cuối cùng, thậm chí Long Viêm Hỏa Diễm lơ lửng trên long quan, chỉ còn lại một phần đang rèn luyện thể xác hoàng đế Lý Thích 800 năm trước kia, đều bị rút đi.

Nhậm Kiệt rèn luyện thân thể hiệu quả rõ ràng, nhất thời quên mất, thoáng cái Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại xông phá cửa ải, muốn trở thành Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm... lúc này Nhậm Kiệt mới thức tỉnh, còn muốn khống chế đã không còn kịp rồi.


Ngay khoảnh khắc đó, Nhậm Kiệt vội lấy ra đại lượng tài liệu bên trong chiếc nhẫn trữ vật rót vào trong đó. Thời khắc này thần hồn lực cũng bất chấp tất cả, toàn lực bổ sung trận pháp, thúc giục 99 cây đại kỳ của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này cùng biến hóa.

Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ sở dĩ không giống như Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm khác, cũng vì bản thân nó là 99 cây đại kỳ, mặc dù có chính có phụ, không đến mức nói là toàn bộ 99 kiện Lăng Thiên Bảo Khí khoa trương như vậy, nhưng cũng cường đại hơn gấp trăm lần so Lăng Thiên Bảo Khí bình thường, nên hao phí cũng nhiều hơn gấp trăm lần.

"Con bà nó! Liều mạng thôi!" Ngay cả các thứ lần trước giết chết Thú Vương kiến lửa chiếm được, đều toàn bộ thảy vào trong đó. Rễ cây Địa Viêm Chu Quả ngược lại hiệu quả không tệ, gặp Long Viêm Hỏa Diễm này giống như một loại dây mây tản ra trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, phối hợp với trận pháp có sẵn tạo thành một loại mạch lạc đặc thù độc hữu. Địa Viêm Chu Quả bản thân nó sinh trưởng trong lửa, rễ cây lại càng đặc biệt, hôm nay bị Nhậm Kiệt dung nhập bộ phận cốt lõi nhất này vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hiệu quả thấy rõ ràng nhất.

Nhưng chính vì hiệu quả này quá rõ ràng, tốc độ hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm lập tức tăng vọt gấp mấy lần. Lần này ngay cả Nhậm Kiệt cũng không cần cũng không dám hấp thu Long Viêm Hỏa Diễm, bởi vì chung quanh thân thể đã bị ngọn lửa này bao bọc, chỉ chống cự bảo vệ tánh mạng đã khó khăn hơn nhiều so với trước đó chậm rãi dẫn động tia lửa rèn luyện thân thể.

Kể từ đó, tốc độ biến hóa của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại tăng vọt, nhưng muốn vượt qua một bước Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, vẫn còn quá khó khăn, nhất là Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này đã cao hơn gấp trăm lần so với Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm bình thường.

Quá độc, thật quá độc!

Nhậm Kiệt có cảm giác mình giống như đứa trẻ đùa với lửa, dẫn tới hỏa hoạn. Vừa rồi linh ngọc giá trị năm ức tiền ngọc nhận được của cha hắn lưu lại, thời điểm này cũng bất chấp nhiều như vậy, lần nữa thúc giục cảnh giới Thánh nhân luận đạo, tăng cường thần hồn lực của mình.

Thần hồn lực không ngừng tăng lên, năng lực khống chế không ngừng tăng mạnh, nhưng biến hóa của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này lại không chỉ dựa vào thần hồn lực là có thể khống chế.

- Con bà nó! Ta cũng không tin! Đã đến nước này, với tính tình của Nhậm Kiệt tuyệt đối không phải người bỏ dở nửa chừng... nhưng nghĩ hết cách Nhậm Kiệt đành lấy ra Cửu Tự Sát Ấn thảy vào trong đó. Vật này đối với hắn hiện tại mà nói không có tác dụng gì nhiều lắm, còn không bằng dùng nó rèn luyện.

"Ầm!" Cửu Tự Sát Ấn một khi bị tan rã, lập tức bộc phát ra uy lực vô cùng kinh người, cũng chính vì lực lượng đó, mới làm cho Long Viêm Hỏa Diễm cùng Cửu Tự Sát Ấn vỡ vụn nổ tung thẩm thấu sát khí ra bên trên hoàng lăng.

Ngay lúc đó thần hồn lực của Nhậm Kiệt cũng cảm nhận bên ngoài có người, nhưng thời điểm này hắn cũng không chiếu cố được nhiều như vậy, chỉ nhanh chóng dung nhập vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ hết thảy sát khí độc đáo cùng tài liệu đặc thù bên trong Cửu Tự Sát Ấn kia.

Cửu Tự Sát Ấn mặc dù chỉ là Linh khí tuyệt phẩm Cửu Sát chữ Nhân, nhưng tài liệu cùng tính đặc thù vượt quá tưởng tượng, hơn nữa sát khí trong đó lập tức liền ổn định biến hóa của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ. Nhất là hai kiện pháp bảo này cùng xuất từ một mạch, hiệu quả tốt hơn Nhậm Kiệt tưởng tượng.

Mà lúc này, thậm chí Nhậm Kiệt đã lấy ra cây trường cung màu bạc kia. Nếu như để người khác thấy được, nhất định sẽ cả kinh kêu lên: "Tên này điên rồi, đúng ra điên rồi, vì luyện chế một kiện Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, lại dùng một kiện Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm rèn luyện!" Chỉ riêng ý nghĩ này đã điên rồi, huống chi thiếu chút nữa Nhậm Kiệt đã làm như vậy.

Bình thường mà nói, cho dù 10 kiện 8 kiện Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm cũng không bằng một kiện Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, chệnh lệch nhiều lắm. Nhưng đối với Nhậm Kiệt thì những thứ trận pháp, cấm chế độc đáo, cấu tạo đặc thù trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ kia, giá trị của nó sớm đã cao hơn một trăm kiện Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, nó có thể bạo phát ra uy lực bao nhiêu là Nhậm Kiệt rõ nhất. Chuyện mua bán thua lỗ, cho tới bây giờ hắn sẽ không làm đâu!


Cửu Tự Sát Ấn, không trách được Cửu Sát chữ Nhân Tàn Hồn kia không dám tế luyện kiện pháp bảo này. Sát khí chứa bên trong nó đặc thù như thế không có người nào dám tế luyện! Dù là mình lúc trước muốn tế luyện triệt để, chỉ sợ không cẩn thận đều sẽ bị sát khí khống chế. Chín chữ Sát bên trong này rốt cuộc là người nào khắc lên, sát khí này đặc thù như thế mà lại có thể áp chế Long Viêm Hỏa Diễm, áp chế biến hóa bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hoàn thành lột xác, vốn tưởng rằng phải dùng cây trường cung màu bạc sáp nhập vào mới có thể ổn định lại đây!

Nhậm Kiệt cảm thấy rất kỳ lạ, vừa rồi hắn đã chuẩn bị phá phủ trầm chu, nhưng không nghĩ tới đột nhiên có chuyển cơ, Cửu Tự Sát Ấn này tạo ra hiệu quả vượt qua tưởng tượng gấp trăm lần, gấp ngàn lần.

Thời điểm này, một khi được khống chế, rốt cục Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bắt đầu tấn thăng thành Lăng Thiên Bảo Khí hạ phẩm, vô số Long Viêm Hỏa Diễm bị hút vào trong đó. Nhậm Kiệt sử dụng Địa Viêm Chu Quả cố ý để lại một chút rễ cây làm mạch lạc, để nó tự trưởng thành tạo thành mạch lạc đặc thù. Kết quả ở bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ lại tạo thành một loại mạch lạc lửa giống như dòng sông, mà lúc này Long Viêm Hỏa Diễm bị rút ra với tốc độ vượt qua tưởng tượng.

"Ầm..." Đột nhiên, bên ngoài chấn động dữ dội thêm, lúc này Nhậm Kiệt đang tập trung đánh sâu vào biến hóa để ổn định Cửu Tự Sát Ấn cùng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, vì để tạo thành dòng sông Long Viêm Hỏa Diễm bên trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, gần như đã tiêu hao hầu như không còn linh ngọc mà cha hắn lưu lại để cho Âm Dương Cảnh âm hồn của mình tăng lên tới dương hồn. Cực nhanh, sau khi thần hồn lực của hắn tăng lên tới Thái Cực Cảnh, bình thường tiêu hao linh ngọc đã đạt đến mức độ biến thái.

Linh ngọc giá trị năm ức tiền ngọc a, chỉ trong chốc lát như vậy đã tiêu hao hết sạch, Nhậm Kiệt cũng không dám nghĩ tới, quá kinh khủng!

Loại tiêu hao này, sau này phải làm sao đây?!?!

Cho nên cảm nhận được biến hóa kịch liệt ở bên ngoài, Nhậm Kiệt cũng không có biện pháp phân tâm dò xét bên ngoài như thế nào, đại khái có thể đoán được một chút, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể toàn lực ứng phó khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ tấn thăng biến hóa. Trong lòng thầm cầu khấn: "Con bà nó! Đánh thêm một hồi, các ngươi đánh thêm một hồi nữa đi!"

Lúc này, trong một chỗ không gian trong lòng đất dưới hoàng cung Ngọc Kinh Thành, hoàng đế đang bế quan đột nhiên mở ra hai mắt, nhìn về phía dưới mình.

Ở phía dưới hắn, đồng dạng có một khối long quan giống như chỗ Lý Thích, phía trên Long Viêm Hỏa Diễm bắt đầu khởi động, chỉ có điều lúc này yếu đi rất nhiều.

"Này, là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ người nào đột phá?" Hoàng đế khẽ nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến chuyện trước đó đại cung phụng liên lạc với mình. Lúc này hắn còn chưa hoàn thành giai đoạn này, không có biện pháp rời đi, mà Long Viêm Hỏa Diễm lại xuất hiện biến hóa như thế, lập tức khiến trong lòng hắn có phần lo lắng.

Bởi vì Long Viêm Hỏa Diễm này cũng xuất ra từ trong hoàng lăng... chẳng lẽ hoàng lăng bị người để mắt tới?

Nghĩ tới đây, hoàng đế vội khống chế trận pháp, Long Viêm Hỏa Diễm trong long quan lại lần nữa giảm bớt, mà thời điểm này thần thức hắn hóa thành một điểm sáng, trong nháy mắt sáp nhập vào Long Viêm Hỏa Diễm, đi theo vào trong đó, ngược dòng Long Viêm Hỏa Diễm dò xét xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Tổ cha nó, tổ cha nó! Tên tiểu tử thúi ngươi rốt cuộc đang làm gì vậy? Lúc này, ở vòng ngoài hoàng lăng, thậm chí lão nhân mặt cười đã đến gần bên rìa trận pháp, lúc này lão đã cấp bách không chịu nổi.

Thân là Sát Thủ Vương, cho dù để lão bất động một năm để ám sát một người, lão cũng sẽ không không nhẫn nại như thế, thời khắc này lại cảm giác đã không chịu được nữa.

Đây cũng chính là lão, còn có thể miễn cưỡng cố nén nhịn, đổi lại là người khác chỉ sợ đã sớm chạy vào rồi!

Tuy nhiên cho dù là lão, thời điểm này trong lòng cũng đang mắng chửi không ngừng: tên tiểu tử thúi Nhậm Kiệt này rốt cuộc muốn làm gì? Hắn điên rồi sao! Lần trước mình bị vây ở chỗ này, lần này hắn lại chủ động chạy tới đây, hơn nữa nghe ý kia dường như hắn ở chỗ này rèn luyện Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, rốt cuộc đầu óc hắn nghĩ như thế nào, hắn muốn làm gì?

Lão nhân mặt cười tự mình nghĩ tới điều này đều cảm thấy khó tin, mình đường đường là Sát Thủ Vương, có thể nhận được danh hiệu này, năm đó hết thảy chuyện lão làm bị người khác xưng là điên cuồng, nhưng lúc này lão đột nhiên cảm thấy mình làm vậy còn là người rất ổn định, người rất bình thường.

Chẳng lẽ, thật là mình già rồi?

Không đúng... Tổ cha nó! Là tên tiểu tử thúi này rất không bình thường!