Tà Thiếu Dược Vương

Chương 190: Trừng phạt người không hiểu chuyện

- Gia chủ, nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão cùng Nhậm Cường, Nhậm Hạo đang chờ ở phòng khách. Ở ngoài phòng Nhậm Kiệt, Đồng Cường khẽ giọng báo cáo, đây là lần thứ hai hắn báo cho Nhậm Kiệt, thực tế đã có người vào truyền thời 7-8 lần rồi.

- Cứ nói bổn gia chủ uống say còn chưa tỉnh, bảo bọn họ tiếp tục chờ. Lúc này Nhậm Kiệt đang tu luyện trong phòng, tuy nhiên dựa vào cảnh giới cùng thần thức của hắn, cùng với nắm giữ Ngọc Hoàng Quyết hiện tại, dù cho đi, đứng, ngồi, nằm cũng đều có thể tu luyện, nói chuyện lúc tu luyện tự nhiên là chuyện nhỏ.

Hôm qua sau khi uống rượu chỗ lục thúc xong đi về, nửa đêm đám người Nhậm Quân Dương lại phái người tới gọi mình qua, ngay cả mời cũng không phải, là trực tiếp gọi mình qua. Nhậm Kiệt mà đi mới là có quỷ, không cần nghĩ cũng biết bọn họ muốn cái gì.

Kết quả hôm nay sắc trời vừa sáng, bọn họ lại đến nữa, Nhậm Kiệt căn bản không để ý. Hắn đã sớm tỉnh, nhưng không vội gặp bọn họ, hắn cố ý cho bọn họ chờ rồi lại chờ.

Lúc này ở trong phòng khách, đám người Nhậm Quân Dương, Nhậm Hàn Lâm ngồi đó, sắc mặt mỗi người đều âm trầm.

- Má nó là thứ gì, uống say chưa tỉnh, uổng cho hắn cũng nghĩ ra cái cớ này, không phải là cố ý bảo chúng ta chờ ở đây hay sao. Nhậm Cường lại nghe người báo lại, lập tức bùng nổ, trực tiếp đứng lên nói: - Ta đi xem, rốt cuộc hắn uống say thế nào.

- Người ta là gia chủ, bàyra tự cao tự đại là bình thường, chờ đi. Nhậm Hạo lạnh lùng một câu, nhắc nhở Nhậm Cường đừng làm loạn.

Nhậm Cường cũng chỉ là dễ bị kích động, nghe nói vậy, ngẫm lại cũng căm phẫn ngồi xuống.

- Ôi, thế này là gì chứ, đối với gia chủ của chúng ta thì chỉ là chuyện nhỏ, chuyện hơn gấp trăm lần, gia chủ chúng ta cũng thường làm. Nhậm Hàn Lâm châm chọc cười lạnh nói.

Lại chờ chừng 1 canh giờ, Nhậm Kiệt mới đi từ trong ra ngoài, Nhậm Kiệt đi ra liếc qua Nhậm Cường cùng Nhậm Hạo khí thế, tư thế đầy đủ ngồi bên tay phải đám người Nhậm Hàn Lâm, lực lượng của hai người cũng không tệ, rõ ràng không phải loại công tử ca trong gia tộc, chỉ là...

- Người đâu, bắt lấy hai người Nhậm Cường, Nhậm Hạo. Nhậm Kiệt đi ra ngồi xuống, vừa ngồi xuống không chờ đám người Nhậm Quân Dương lên tiếng, Nhậm Kiệt đã hạ lệnh.

Bắt... Bắt lại?

Nghe vậy, Nhậm Cường, Nhậm Hạo, cùng đám người Nhậm Quân Dương đều ngây người, nói đùa gì vậy, Nhậm Kiệt nói cái gì.

Muốn bắt hai người bọn họ lại, phụ thân của Nhậm Cường cùng Nhậm Hạo là Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ, đó là nhân vật nắm giữ mấy trăm vạn đại quân, ngay cả hoàng đế cũng không dám tùy tiện đắc tội, Nhậm Kiệt điên rồi hả.

Người cận vệ đội mặc kệ mọi chuyện, nháy mắt xông tới.

- Oành... Má nó đứa nào dám ra tay, muốn chết mà. Pháp lực mênh mông trong người Nhậm Cường nháy mắt bùng phát, đã khoác lên một bộ chiến giáp Linh khí trung phẩm, tay cầm chiến đao Linh khí trung phẩm, uy phong lẫm liệt.

Nhậm Hạo cũng biến sắc, tay cầm trường kiếm Linh khí trung phẩm, dưới chân cũng xuất hiện một cây phù kiếm, loại tiêu hao dùng một lần, một khi bùng nổ có thể chạy trốn ngay.


- Nhậm Kiệt, ngươi muốn gì? Nhậm Hạo giận dữ nhìn Nhậm Kiệt.

- Dừng tay, ai dám làm loạn. Đám người Nhậm Quân Dương cũng đứng vụt lên, nháy mắt phát lực tăng vọt, bọn họ hoàn toàn không ngờ đến đây chờ mấy canh giờ, Nhậm Kiệt tới rồi một câu đầu tiên liền bắt người, hơn nữa lập tức liền biến thành cục diện này.

Căn bản không có một chút chuẩn bị, nhưng đến lúc này bọn họ cũng phải có phản ứng.

- Ngươi lại nổi điên cái gì? Nhậm Hàn Lâm tức giận muốn gào lên.

- Bày trận! Đồng Cường mặc kệ mọi chuyện, thấy những người này có phản ứng, biết rõ những thị vệ này khó có thể bắt lại, nháy mắt khoát tay, lập tức từ bên ngoài có mấy chục người cận vệ đội tràn vào, trong đó 10 người Thần Thông Cảnh dẫn đầu, lập tức hình thành trận pháp khép kín xung quanh.

Hôm nay cận vệ đội sử dụng trận pháp, khí thế, lực lượng đã không phải như xưa, đồng thời bùng phát, nháy mắt chế trụ hoàn toàn lực lượng, khí thế, thần thức của đám người Nhậm Quân Dương, Nhậm Cường, Nhậm Hàn Lâm vừa bùng nổ.

- Sao hả, các ngươi muốn tạo phản phải không? Nhậm Kiệt nhấc tay ra hiệu, bảo Đồng Cường không cần ra tay, đồng thời nhìn đám người Nhậm Quân Dương, Nhậm Cường, nói.

- Tạo phản, ngươi... ta còn muốn hỏi ngươi đang làm cái gì? Nhậm Quân Dương chỉ vào Nhậm Kiệt, tức giận gầm lên.

- Chúng ta thật ra muốn hỏi gia chủ, ngài đang có ý gì, dựa vào cái gì muốn bắt hai người chúng ta? Hai người chúng ta phạm vào vương pháp gia quy gì? Nhậm Hạo cũng lạnh lùng nhìn Nhậm Kiệt, khi thấy cận vệ đội bên cạnh Nhậm Kiệt, trong mắt hắn cũng lóe lên một chút kinh dị.

- Dựa vào cái gì, chỉ dựa vào thái độ khi các ngươi gặp bổn gia chủ hôm qua, chỉ dựa vào các ngươi trở về cũng không lập tức đi gặp bổn gia chủ, chỉ dựa vào các ngươi thấy bổn gia chủ mà vẫn nghênh ngang ngồi đó. Nhậm Kiệt nói, trực tiếp lớn tiếng mắng: - Chẳng lẽ lão cha các ngươi không dạy các ngươi, gặp gia chủ phải như thế nào hay sao? Chẳng lẽ các ngươi không phải người Nhậm gia, các ngươi không phải họ Nhậm hay sao? Chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng nắm bình tự lập là có thể không nhìn gia chủ? Đừng nói là các ngươi, coi như lão cha các ngươi gặp bổn gia chủ mà dám như thế, bổn gia chủ cũng đều phải phạt.

- Ngươi... còn có các ngươi làm trưởng lão nói nghe xem, gặp phải gia chủ không hành lễ, trở về không hành lễ, không đáp lời, gặp gia chủ nói năng lỗ mãng phải trừng phạt ra sao? Gia quy vương pháp, trong mắt các ngươi còn có gia quy, còn có gia chủ Nhậm gia ta hay sao? Nói gia quy phải không, vậy hôm nay bổn gia chủ sẽ nói gia quy với các ngươi. Nhậm Kiệt nói rồi, chỉ vào ba người Nhậm Quân Dương, Nhậm Hàn Lâm, Nhậm Văn Húc.

Sắc mặt Nhậm Cường cùng Nhậm Hạo không khỏi thay đổi, tuy rằng đi theo phụ thân ở biên cương nhiều năm, nhưng bọn họ tự nhiên sẽ không quên quy củ nhưng Nhậm gia. Đại gia tộc quy củ sâm nghiêm, còn hơn cả vương pháp.

Chỉ là hôm nay phụ thân bọn họ thế mạnh, bọn họ đại biểu phụ thân, mặc kệ gặp hoàng đế hay trưởng lão gia tộc, hoặc là bất cứ ai, thái độ đối với bọn họ đều không như trước. Nhưng nếu quả thật bàn tới gia quy, vậy thì là chuyện khác.

Nên biết, đặc biệt là đối với những người nắm giữ thực quyền nằm ngoài gia tộc như bọn họ, ngoài triều đình ra, thăm hỏi gia tộc cũng rất trọng yếu. Người nắm quyền lực bên ngoài trở về, đầu tiên phải gặp gia chủ, thỉnh an, ra mắt gia chủ, sau đó còn phải nghe lời gia chủ căn dặn, đồng thời bẩm báo một ít chuyện, sau đó mới có thể làm những chuyện khác.

Bản thân quy củ này chính là trói buộc những người nắm quyền ở bên ngoài, cũng là một loại cảnh báo, làm cho họ luôn biết mình là một phần tử của gia tộc. Có mạnh hơn mà không có gia tộc là không được, gia tộc là căn bản, quy củ này cực kỳ nghiêm khắc.

- Hôm qua mừng thọ Hoàng thái hậu, hai người Nhậm Cường cùng Nhậm Hạo vội vàng chạy về chưa kịp gặp gia chủ, điểm này còn có nguyên nhân, coi như chấp nhận. Cho nên sáng hôm nay, bọn họ cố ý vội đến thỉnh an, ra mắt, trả lời gia chủ. Còn mang đến lễ vật của hai vị đại tướng quân cho gia chủ, nếu như gia chủ vì chuyện này mà trừng phạt, căn bản không nói được. Nhậm Quân Dương vừa thấy, lập tức đứng ra nói chuyện thay Nhậm Cường, Nhậm Hạo.


- Chuyện có nguyên nhân, coi như chấp nhận, ngươi nói thật là nhẹ nhàng. Quy củ ngàn năm Nhậm gia ngươi nói một câu chuyện có nguyên nhân là chấp nhận được. Nếu như vậy,chỉ cần người nắm quyền lớn ở bên ngoài là có thể không cần để ý tới gia tộc, không cần để ý tới gia chủ. Nếu như vậy, sau này các ngươi không cần mang họ Nhậm nữa. Bọn họ muốn thể diện, nhưng Nhậm Kiệt căn bản không định cho bọn họ thể diện.

- Muốn gán tội thì sợ gì không có lý do, gia chủ chuyện nhỏ hóa lớn, cố ý gây sự thì có. Nhậm Hàn Lâm cười lạnh, trong lòng nghĩ hôm nay khác với trước, đặc biệt là Nhậm Cường cùng Nhậm Hạo ra mặt, Nhậm Kiệt tự mình chịu đòn, lát nữa nếu như nghiêm trọng hơn, trực tiếp vận dụng quyền lực trưởng lão hội, năm người đủ để có thể hủy bỏ bất kỳ quyết định nào của Nhậm Kiệt.

- Bản thân các ngươi biết ta nói gì, hôm nay các ngươi tự mình chịu phạt, hay là bổn gia chủ hạ lệnh ra tay bắt các ngươi. Đừng cho rằng ba người bọn họ bảo hộ được các ngươi, nếu hôm nay các ngươi dám chống cự là phản bội gia tộc, trừ khi phụ thân các ngươi định phản bội gia tộc tự lập môn hộ, bằng không coi như các ngươi trốn đi, bổn gia chủ cũng sẽ bảo bọn họ tự trói các ngươi đem về chịu phạt. Nhậm Kiệt nói rồi, nhìn sang Đồng Cường.

Đồng Cường lắc mình xông lên, hắn mặc kệ mọi chuyện.

- Ngươi dám, oành... Nhậm Cường cũng là mãnh tướng hung hãn, chém giết rèn luyện trên chiến trường không phải tầm thường. Tuy rằng chỉ có lực lượng Thần Thông Cảnh tầng thứ tư, nhưng nháy mắt lực lượng bùng nổ mãnh liệt, ngay cả Thần Thông Cảnh tầng 7-8 cũng phải tránh né, đáng tiếc lần này hắn gặp phải Đồng Cường.

Bản thân Kim Cương Bất Hoại Thể của Đồng Cường đã nổi danh mạnh mẽ, hôm nay lực lượng liên tục tăng lên, trải qua máu Giao long rèn luyện thân thể, uy lực Kim Cương Bất Hoại Thể càng thêm mạnh, nháy mắt trực tiếp dùng nắm đấm đánh lên.

- Rầm... rầm bịch... Cả người Nhậm Cường trực tiếp bị đánh bay ra, đụng vỡ bàn ghế bên cạnh, trực tiếp bị bốn thành viên cận vệ đội Thần Thông Cảnh liên thủ thi triển pháp thuật nháy mắt bắt lại.

Vù...

Phù kiếm dưới chân Nhậm Hạo vừa mới chuẩn bị thúc đẩy, nháy mắt một đạo kiếm quang lóe lên, tay trái của Tạ Kiếm toát ra tia sáng tà khí nhắm vào hắn, sẵn sàng bùng nổ một chiêu chí mạng.

Làm cho Nhậm Hạo chấn động không chỉ là vậy, bởi vì vừa rồi cận vệ đội đã bùng nổ uy lực, phát động trận pháp, hơn nữa lúc này trận pháp bên trong đại viện gia chủ Nhậm gia đã khởi động, uy thế đó đã trải qua các đời gia chủ Nhậm gia bố trí, củng cố thêm. Điều này làm cho sau lưng Nhậm Hạo toát mồ hôi lạnh, nhìn Nhậm Kiệt lúc này vẫn bình tĩnh như thường, nhưng ánh mắt vô cùng kiên quyết, hắn biết lúc này nếu quả thật mạnh mẽ chống cự, dù là có thể chạy ra khỏi các thị vệ ngăn cản, Nhậm Kiệt cũng sẽ không chút do dự phát động đại trận gia chủ, chỉ sợ một đòn cũng đủ nháy mắt giết mình.

Hắn cũng là con cháu Nhậm gia, còn là người xuất sắc trong dòng chính, tự nhiên biết uy lực của đại trận chỗ gia chủ. Chẳng qua hắn hoàn toàn không ngờ tới, lúc này thần thức nắm giữ đại trận này không phải ai khác, chính là Nhậm Kiệt.

- Nhậm Kiệt, tên điên nhà ngươi, ngươi quả thật không nói lý, còn vô sỉ đến thế này, ta xem gia chủ ngươi quả thật làm đến cuối rồi. Bọn họlà con trai của Nhậm Thiên Hoành Nhậm Thiên Kỳ, hiện tại bổn trưởng lão muốn khẩn cấp triệu tập đại hội trưởng lão toàn thể gia tộc, thà rằng hao tổn trăm vạn tiền ngọc cũng muốn lập tức liên lạc Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ, trực tiếp bãi miễn gia chủ ngươi. Ngươi đã không có tư cách làm gia chủ Nhậm gia, Nhậm gia không thể cho ngươi tùy tiện làm bậy như thế nữa. Lúc này Nhậm Quân Dương cũng nổi giận, vừa rồi hắn cũng muốn ra tay liều mạng với Nhậm Kiệt, nhưng sau đó phát hiện cận vệ đội trận pháp tạo ra áp lực to lớn, dù là ba người bọn họ cùng ra tay cũng chưa chắc xông ra được.

Huống gì là đại trận gia chủ đang bao phủ bên trên, giống như thanh kiếm treo trên đầu.

Về phần những thủ đoạn khác, bây giờ căn bản không thể sử dụng, trên thực tế ai mà ngờ chẳng qua là một lần đến chỗ gia chủ bình thường, lại xảy ra chuyện như thế.

Làm sao cũng không ngờ tới, Nhậm Kiệt lại dám làm thế, chưa nói gì liền hỏi tội bắt người, thế này cũng quá... điên quá đi chứ.

Không còn cách nào, Nhậm Quân Dương đành lấy ra một khối linh ngọc đặc thù.

Đại gia tộc luôn có biện pháp liên lạc với người ở xa vạn dặm thậm chí mười mấy vạn dặm, có điều liên lạc này càng xa thì tiêu hao càng lớn, không đến lúc hết sức khẩn cấp, sống chết tồn vong, tuyệt đối sẽ không liên lạc, tiêu hao như vậy quá kinh khủng. Muốn liên lạc với Nhậm Thiên Hoành, Nhậm Thiên Kỳ một lần, cơ bản sẽ tiêu hao trăm vạn tiền ngọc, nếu như liên lạc thời gian dài, chỉ sợ phải tiêu hao trăm vạn tiền ngọc, thậm chí còn hơn nữa.

Cho nên bình thường thì thà rằng tiêu hao một ít thời gian, cũng sẽ không vận dụng phương thức này, nhưng lúc này Nhậm Quân Dương bất chấp những chuyện đó.

- Liên lạc, hiện tại liên lạc cho bổn gia chủ, bên bổn gia chủ có mười mấy vạn linh ngọc trung phẩm, có thể duy trì liên lạc với tất cả thành viên trọng yếu gia tộc, bổn gia chủ còn có thể vận dụng quyền hạn gia chủ có liên lạc mọi người đại trưởng lão. Hiện tại lập tức liên lạc Nhậm Thiên Hoành cùng Nhậm Thiên Kỳ cho bổn gia chủ, bổn gia chủ thật muốn xem, trước mắt tất cả thành viên trọng yếu gia tộc, hắn giải thích như thế nào, căn dặn con trai mình trở về như thế nào. Từ bên ngoài trở về, đầu tiên gặp bổn gia chủ ở hoàng cung liền coi như không thấy, còn nói chuyện bất kính. Bổn gia chủ muốn hỏi tất cả thành viên trọng yếu gia tộc, quy củ gia tộc có còn cần nữa không? Đấu hung dữ, đấu ác độc, Nhậm Kiệt chưa sợ ai.

Trực tiếp chỉ thẳng vào Nhậm Quân Dương, không hề e sợ, thậm chí càng vội vàng hơn hắn, bạo tay liên lạc tất cả thành viên trọng yếu Nhậm gia.

Thế này?