Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

Chương 10

Cao An Kỳ từ khoảnh khắc nhìn thấy Hàn Hành Ngạn liền đã bỏ quên những chuyện vừa mới xảy ra, tim đập gia tốc, một lòng muốn đuổi theo bóng lưng của Hàn Hành Ngạn. Liền đến vị trí đứng cũng là trên bóng của Hàn Hành Ngạn, vì nếu như vậy, cô sẽ cảm thấy khoảng cách giữa hai người thật gần.

Chẳng qua, chỉ một câu nói của Hàn Hành Ngạn đã phá vỡ ảo tưởng của Cao An Kỳ: "Cao tổng, cô vừa rồi nói như vậy có chút không thỏa đáng, mời Thẩm tiểu thư đến quay quảng cáo là chủ ý của tôi. Mong cô ý thức thân phận của mình, tập đoàn Hàn thị không phải là một công ty mà phía sau ngày ngày đều lan truyền tin đồn."

Hàn Hành Ngạn mỗi một câu đều giống như một lưỡi dao đâm vào tim Cao An Kỳ, từ ba năm trước cô đến tập đoàn Hàn thị, đây là lần đầu tiên cô nghe được Hàn Hành Ngạn nói với cô về việc không liên quan đến công tác. Không ngờ rằng vừa mở miệng mỗi từ đều đâm vào tim cô, làm người ta dường như đang ở trong hầm băng.

Hàn Hành Ngạn cũng không có ý muốn nghe câu trả lời của Cao An Kỳ, nói xong liền mang theo thư ký Vương đi mất.

Thực ra, hôm nay Hàn Hành Ngạn là vô tình đi qua địa điểm quay. Kết quả lại thấy một màn phá vỡ nhận thức của anh. Từ trước tới giờ trước mặt anh luôn là một nhân viên tinh anh chuyên nghiệp tri thức cao từ nước ngoài trở về, trong đời sống cá nhân lại có bộ dáng như vậy. Này có khác gì bá phụ chửi đổng? Anh thật là có chút khó chấp nhận, vì vậy mới để thư ký gọi cô ấy ra, nói mấy câu nhắc nhở.

Mắt thấy Hàn Hành Ngạn muốn rời đi, Cao An Kỳ nhịn xuống nước mắt, bước tới một bước cố gắng muốn giải thích: "Hàn tổng..."

Nhìn thấy Hàn tổng nghe thấy tiếng cô mà dừng bước, lúc này Hàn tổng cách cô so với vừa rồi còn gần hơn, gần tới mức cô dường như ngửi thấy mùi nước hoa đặc thù từ trên thân anh. Cao An Kỳ cảm thấy bản thân có lẽ còn có hi vọng, cô đưa ra góc mặt đẹp nhất, định nói mấy câu, Hàn Hành Ngạn lại không cho cô cơ hội mở miệng.

"Đúng rồi, nhớ xin lỗi cô Thẩm."

Nếu như vừa rồi chỉ là đâm vào tim cô vài nhát, thì lần này trái tim cô hoàn toàn vỡ vụn rồi. Cảm giác tuyệt vọng giống như từ trên mây cao rơi xuống đáy cốc.

"Tôi tại sao phải xin lỗi cô ta, cô ta chẳng qua chỉ là một cái diễn hí mà thôi." Cao An Kỳ thân là một người từ nước ngoài về, Bạch Cốt Tinh trong số thành phần trí thức, cũng là có chút kiêu ngạo. Bắt cô đi xin lỗi một người cô coi thường? Nằm mơ đi!

"Hơn nữa tôi cũng không thấy mình nói sai cái gì." Chỉ có thể nói Cao An Kỳ cô nhìn lầm người thôi, người mình thích lại là người đàn ông nông cạn thích chơi đùa tiểu minh tinh. Thật sự là làm người ta xem thường!

Hàn Hành Ngạn cuối cùng cũng quay đầu lại mở to mắt nhìn Cao An Kỳ, chỉ là, ánh mắt là một dạng lạnh lẽo: "Dựa vào cô hiện tại vẫn là nhân viên của Tập đoàn Hàn thị."

Nghe lời này của Hàn Hành Ngạn, nước mắt Cao An Kỳ liền chảy ra: "Anh không thể làm nhục tôi như vậy, tôi đường đường là một thạc sĩ tốt nghiệp nước ngoài, còn là người được Tập đoàn Hàn thị các anh lương cao mời về, anh không thể làm việc như vậy."

Hàn Hành Ngạn mím mím môi, rất hoài nghi ánh mắt của bên Nhân sự: "Không cần biết thân phận cô thế nào, học lực cao bao nhiêu, tôi chỉ biết là một người làm sai việc gì thì cần phải xin lỗi đối phương. Điều này không quan hệ đến việc cô là ai, hay là đối phương là ai."


"Tôi muốn từ chức." Cao An Kỳ lau nước mắt trên mặt, nghiến răng mà nói.

Hàn Hành Ngạn cảm thấy hôm nay mình thật là nói quá nhiều rồi, đặc biệt là đối với kiểu người ngu ngốc này, đã không còn gì cần nói nữa, nói thêm vài câu chính là lãng phí thời gian chính mình. Thế giới này, người có tài có đức nhiều lắm, anh sao phải để cho công ty của mình tìm được một người có tài vô đức như thế này.

Thế là, nói một câu cuối cùng: "Trước khi cô từ chức nhớ phải đi xin lỗi. Chỉ cần cô là nhân viên của Tập đoàn Hàn thị, làm ra việc gì, liền phải tuân thủ quy tắc của Tập đoàn Hàn thị. Cô đến công ty khác cũng vậy thôi."

Nghe được lời của Hàn Hành Ngạn, Cao An Kỳ phải dựa vào tường mới đứng vững được. Cô lạnh lùng nhìn bóng lưng của Hàn Hành Ngạn, chỉ cảm thấy trái tim của chính mình cùng với nhiệt độ bên ngoài đã xuống dưới 0 độ. Câu cuối cùng của Hàn Hành Ngạn còn tệ hơn cả lời uy hiếp.

Hàn thị là xí nghiệp lớn xếp hạng cao trên toàn quốc, nếu cô không nghe lệnh, cô liền đừng nghĩ có thể tồn tại ở đây nữa.

Đi qua trường quay nơi Thẩm Sở Sở đang ở, Hàn Hành Ngạn dừng bước, nhìn thấy dáng Thẩm Sở Sở đang nằm bò ra trên bàn, cảm thấy bóng lưng này có chút cô lạc lõng.

Nghĩ về cuộc đối thoại anh vừa nghe được, anh hơi cau mày, nói với thư ký Vương bên cạnh: "Câu đợi ở đây, chờ sau khi Cao tổng qua xin lỗi, cùng với bộ phận pháp lý nói một câu, cô Thẩm phải chịu uất ức, tăng thêm 200 nghìn tệ phí bồi thường, không cần bổ sung vào hợp đồng, trực tiếp gửi qua thẻ của cô Thẩm là được."

Biểu hiện trên mặt thư ký Vương không đổi, cúi đầu đáp ứng: "Vâng, thưa sếp."

Chờ Hàn Hành Ngạn đi rồi, thư ký Vương nhìn liếc qua Cao An Kỳ ở không xa, lập tức gọi điện cho phòng pháp lý. Người trong phòng pháp lý chỉ một lát đã chạy qua.

Lúc này, Cao An Kỳ cũng hồi phục lại tinh thần, nhìn thư ký Vương đứng ở trước cửa, không nói lời nào mà bước vào trường quay. Người của phòng pháp lý cũng đi theo vào. thư ký Vương vì Thẩm Sở Sở nhận biết anh ta nên không đi vào, chỉ đứng tại cửa nhìn theo.

Vào thời điểm này, người trong trường quay đều đang nhỏ giọng bàn tán, dù sao việc này đã được báo lên trên rồi, bọn họ chờ xử lý của cấp trên là được.

Còn Thẩm Sở Sở thì do sáng ra phải dậy sớm quá, đang nằm bò ra bàn ngủ. Lúc cậu trợ lý mới Vương Thiến gọi cô, cô còn đang mơ đây. Ngẩng đầu lên, đưa tay chỉnh lại một chút dung nhan chính mình, Thẩm Sở Sở nhìn qua Cao An Kỳ diện vô biểu tình trước mặt.

Vị Cao tổng vừa đi ra ngoài này vẫn là một bộ dạng nữ tinh anh khí thế át người, lúc này giống như là đã gặp phải cái gì kích thích, sắc mặt có chút xám trắng. Giống như là đang hạ quyết tâm, đột nhiên cúi người thấp đầu nói một câu: "Cô Thẩm, xin lỗi, lời vừa rồi là tôi không đúng, mong cô tha thứ cho tôi."


Thẩm Sở Sở cảm thấy cách mở đầu này mình có chút không hiểu, người xung quanh cũng không ngờ được sự tình sẽ biến đổi thành như thế này, tất cả đều không dám nói gì. Cả trường quay không dưới 30 người, lúc này lại yên lặng đến mức có thể nghe được tiếng điện thoại rung trong túi ai đó.

"Mong cô tha thứ cho tôi."

Cho đến khi Cao An Kỳ lặp lại một lần, Thẩm Sở Sở mới hồi thần. Cô không phải là kiểu người được lý không buông tha người, lại nói, cô cũng không có gan cùng Tập đoàn Hàn thị làm loạn. Tuy rằng vẫn không ưa được vị Cao tổng trước mặt này, nhưng vẫn nói: "Không sao, hi vọng sau này cô đừng nói những lời như thế nữa."

Tiếng nói của Thẩm Sở Sở vừa dứt, Cao An Kỳ liền ngẩng đầu quay lưng rời đi. Đây là khoảnh khắc cô ta phải chịu nhục nhã nhất, người cao cao tại thượng như cô phải xin lỗi một diễn viên thấp kém không có văn hóa. Sau khi ra khỏi cửa, nhìn thấy thư ký Vương đứng ở trước cửa, Cao An Kỳ lạnh hừ một tiếng nói: "Lần này Hàn tổng vừa lòng chưa? Anh có thể đi báo cáo lại cho anh ta rồi." Nói xong, lập tức rời đi, đầu cũng không quay lại.

Còn người trong trường quay nhìn Cao An Kỳ ly khai cũng hiểu được một ván này Thẩm Sở Sở thắng rồi. Những người vừa nói xấu Thẩm Sở Sở, lúc này tất cả đều im bặt, hận không thể trốn về phía sau, không muốn Thẩm Sở Sở nhìn thấy.

Không nghĩ tới chuyện này còn chưa kết thúc, trong lúc lòng mọi người còn đang thấp thỏm bất an, nhân viên bộ phận pháp lý vừa đi vào cùng Cao An Kỳ đột nhiên nói: "Chào cô Thẩm, tôi đến từ bộ phận pháp lý của Tập đoàn Hàn thị, cao tầng của công ty chúng tôi biết tin cô chịu uất ức, quyết định tăng thêm 200 nghìn làm tiền bồi thường cho cô. Xin hỏi, cô liệu có thể vui lòng tiếp tục quay nữa không?"

Đừng nói tới mấy vị quần chúng cắn hạt dưa bên cạnh, đến Thẩm Sở Sở cũng bị đại thủ bút của Tập đoàn Hàn thị làm cho kinh hãi rồi, tăng thêm hai trăm nghìn? Đừng nói tăng thêm, cho dù chỉ là duy trì giá gốc thì Thẩm Sở Sở cũng vẫn định tiếp tục quay, dù sao người gây sự vừa rồi cũng đã xin lỗi, cô cũng không cần nhất quyết không chịu.

Cô cảm giác là mình bị hai trăm nghìn này đập cho choáng váng, nói: "Không cần tăng thêm nhiều tiền như vậy, tôi cũng chẳng phải chịu ủy khuất gì, lại nói vị Cao tổng đó dù sao cũng vừa xin lỗi rồi. Về quảng cáo tôi sẽ tiếp tục quay."

Nụ cười của nhân viên pháp lý không đổi, nói: "Cần chứ, cần chứ. Đây là trách nhiệm của Tập đoàn Hàn thị chúng tôi, hai trăm nghìn là bồi thường của công ty chúng tôi gửi đến cô. Phiền cô ghi lại số tài khoản riêng của mình, chúng tôi sẽ chuyển đến đó."

Thẩm Sở Sở thấy Tập đoàn Hàn thị có thành ý như vậy, cũng sảng khoái mà đáp ứng, lấy thẻ của mình trong túi ra, sao chép lại số thẻ giao lại cho người của bên pháp lý.

Sau khi lấy được số thẻ, nhân viên bộ phận pháp lý cười nói: "Trong vòng nửa tiếng chúng tôi sẽ chuyển tiền đến thẻ của cô, cô nhớ chú ý kiểm tra. Chúc cô quay phim vui vẻ."

Đối với sự rời khỏi của hai vị đại lão trong công ty, mọi người đều có chút chưa phục hồi lại, đối với Thẩm Sở Sở, cũng đạt được một nhận thức mới. Người này, không phải là thật sự có quan hệ gì với cao tầng công ty đấy chứ? Chuyện nói mát vừa rồi là một ví dụ, nếu như cấp trên đã ra mặt giải quyết rồi thì bọn họ cũng không dám nói nhiều thêm nữa.

Trong cục diện xấu hổ thế này, đạo diễn là người đầu tiên phản ứng lại.

Lần quay chụp này hiệu quả hơn rất nhiều. Thẩm Sở Sở đã trải qua sự không thống nhất của chính mình trước đó, qua điều chỉnh, dần dần cũng có thể khống chế được cơ thể.

Ba tiếng sau, quảng cáo quay ổn rồi, lúc này đã là một giờ trưa. Sau khi quay xong, Thẩm Sở Sở đầu tiên nhìn đến điện thoại của mình, thấy trên đó có tin nhắn nhắc nhở của ngân hàng, Thẩm Sở Sở rất không tiền đồ đếm xem tất cả có bao nhiêu số 0. Tổng cộng có năm số 0, tốt lắm, Hàn thị quả nhiên là xí nghiệp lớn.

Hai trăm nghìn này hoàn toàn là phí bồi thường tinh thần cho cô, không cần thiết phân chia với công ty, vì thế toàn bộ đều thuộc về cô! Nếu tính như vậy, cô thông qua việc quay một quảng cáo liền lấy được 500 nghìn từ Tập đoàn Hàn thị. Làm ngôi sao quả nhiên kiếm được nhiều tiền! Điều này một lần nữa khiến cô có hi vọng trở lại.

Thu dọn xong đồ đạc của mình, tẩy trang xong, Thẩm Sở Sở dẫn theo trợ lý mới thuê Vương Thiến rời đi.thy