Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 66

Cùng ngày, Nam Khanh Hoa liền cùng hai vị sứ giả khác của liên bang đi đến Công đoàn đan dược sư, còn các thú nhân khác của liên bang thì được các thú nhân tiếp đãi, khả năng lớn nhất chính là đi tham quan căn cứ quân sự. Đế quốc không thể để cho bọn họ nhìn thấy những đồ vật quan trọng, bình thường đều là những thứ có thể bày ra ngoài ánh sáng để người ta xem.

Căn cứ quân sự bí ẩn được giấu đi rất kĩ, những thứ bày ra bên ngoài đều là không có gì, thế nhưng Công đoàn đan dược sư của một tinh cầu lại không như vậy, duy nhất có thể bảo đảm chính là ẩn giấu đi những hạng mục vẫn giấu. Thế nhưng cái cảm giác bị người ngoài hoặc là địch nhân xông vào địa phương tư mật nhất của mình vẫn là rất xấu hổ rồi.

Một buổi chiều, sự tình duy nhất mà Nam Khanh Hoa làm chính là đi loạn khắp nơi, chạm vào nơi này một chút chạm vào chỗ kia một chút, không biết quấy rầy bao nhiêu thời gian của các đan dược sư. Thế nhưng những đan dược sư kia do nhiều nguyên nhân nên vẫn phải nhẫn nại xuống, lúc này cũng không thể làm mất mặt của đế quốc a.

Thế nhưng, Nam Khanh Hoa không phải là một người mà ngươi nhẫn nhịn hắn hắn sẽ không nháo loạn, huống chi liên bang phái hắn đến vốn là để đánh mặt mũi của đế quốc.

Nam Khanh Hoa nào có dễ dàng buông tha đế quốc như vậy a?

Nam Khanh Hoa không khách khí chút nào cười to nói: “Ha ha ha người này thực sự là quá thú vị rồi! Trong đầu căn bản không có thứ gọi là trí thông minh đi? Đan dược ‘Thanh’ cấp một đơn giản như vậy hắn vẫn có thể làm thất bại! Vẫn là đan dược sư cấp một đâu! Đan dược sư thực sự là quá khổ ha ha ha ha —–!”


Sắc mặt của mấy người trong Công đoàn đan dược sư đế quốc đều không được dễ nhìn lắm, mà đan dược sư cấp một kia mặt đỏ bừng giống như lửa vì xấu hổ. Nam Khanh Hoa lớn lối nói: “Đến, để cho ta dạy dỗ ngươi làm sao chế tác đan dược này! Đế quốc của các ngươi đã không còn người nào có thể dạy ngươi chế tác loại đan dược này, vậy thì làm đại sứ liên bang để ta đến giúp ngươi một chút đi, chúng ta vốn là thân thiện như thế.”

Câu nói này cơ hồ đều là đang chửi toàn bộ người trong Công đoàn đan dược sư của đế quốc, mắng bọn họ không hữu hảo cũng không chỉ đạo cho người mới, cũng là đang trào phúng đan dược sư cấp một của đế quốc ngay cả đan dược cấp một cũng không thể làm được. Nói chung, một câu nói xong, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.

Một trong hai vị sứ giả khác của liên bang xin lỗi nói: “A Hoa câm miệng! A Hoa chính là loại tính tình này, bị người làm hư, tuổi tác nhỏ thiên phú lại cao mỗi ngày còn vất vả cần cù nỗ lực, chúng ta cũng không tiện gò bó hắn, cũng là thật tâm thương hắn, mới đem hắn dưỡng thành bộ dáng này. Kì thực A Hoa cũng không có ác ý, để tỏ lòng áy náy của chúng ta, chúng ta liền để cho A Hoa chỉ đạo cho vị đan dược sư cấp một này một chút đi, thân phận của A Hoa ở liên bang rất cao, xác định sẽ không bôi nhọ vị đan dược sư cấp một này.”

Cái chữ đan dược sư cấp một này càng là nhấn mạnh, chính là hắn đang nhắc nhở vị kia chỉ là đan dược sư cấp một mà Nam Khanh Hoa đã là đan dược sư cấp ba, lập tức có thể thoát ly đan dược sư sơ cấp mà bước vào hàng ngũ đan dược sư trung cấp, mà được một đan dược sư như vậy chỉ đạo đã là vinh hạnh cho đan dược sư cấp một kia rồi!

Một vị sứ giả khác của liên bang cũng cùng tên sứ giả kia một xướng một họa nói: “A Hoa của chúng ta còn nhỏ, cũng bất quá chỉ là một đan dược sư cấp ba nho nhỏ mà thôi, trước mặt những đan dược sư trung cấp như nhóm người già các ngài đây, một đan dược sư sơ cấp nho nhỏ như A Hoa có thể làm được gì? Chúng ta cũng bất quá là tới để học tập, làm sao có thể chỉ điểm nhân tài của quý quốc? Chúng ta càng hy vọng những ngôi sao sáng của Công đoàn đan dược sư như các ngài đây có thể chỉ điểm A Hoa.” Dừng một chút, Tây Lộ lễ phép nói “Đan dược sư của quý quốc tự nhiên do quý quốc xử lý, A Hoa làm sao dám làm càn đây? Các ngài nguyện ý chỉ điểm cho đan dược sư cấp một này, chúng ta cũng ở phía sau học trộm một chút, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh vẫn là nhân tài đông đúc a, chúng ta mong đợi đã lâu.”

Lúc này thứ gì nên nhìn ra thì mọi người cũng đã nhìn ra rồi, Nam Khanh Hoa chính là pháo hôi không đầu óc gây chuyện xung quanh nhưng cố tình năng lực lại tốt, mà A Tát cùng Tây Lộ chính là hai cố vấn một xướng một họa, mục đích cuối cùng chính là thăm dò Công đoàn đan dược sư đế quốc cùng làm mất mặt Công đoàn đan dược sư đế quốc!

Phiên dịch qua một chút lời nói lúc nãy của Tây Lộ, chính là: Nam Khanh Hoa bất quá chỉ là một đan dược sư cấp ba nho nhỏ mà đã có thể nhìn ra vấn đề của vị đan dược sư cấp một này, các ngươi là đan dược sư trung đẳng dĩ nhiên không nhìn thấy được?! Tư cách đan dược sư của các ngươi là trộm được đi? Chúng ta là đến để học tập chứ không phải đến để thay các ngươi dạy người! Các ngươi rõ ràng nhìn thấy vị đan dược sư cấp một này có vấn đề lại không ra tay giúp đỡ, nhân phẩm quá kém. Đừng nghĩ để cho A Hoa của chúng ta xuất lực không đòi đồ tốt, chúng ta chính là đến ăn trộm! Các ngươi có đan dược sư dạy loại này a? Dạy, vậy chúng ta có thể ăn trộm; không dạy, danh tiếng các ngươi nhân phẩm thấp kém thấy chết mà không cứu ngày mai sẽ truyền ra ngoài, chính các ngươi ngẫm lại đi!

Hiện trường đột nhiên trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, những người này quả thực là đào hầm để cho đế quốc nhảy vào. Tuy nói đan dược cấp một ‘Thanh’ cũng không thể làm cho bọn họ học được cái gì, thế nhưng cảm giác bị người bố trí cạm bẫy chỉ còn cần nhảy vào là vô cùng tồi tệ! Huống chi, vạn nhất bọn họ thực sự học được cái gì đâu?


Nếu như đan dược sư đẳng cấp đủ cao, có thể thông qua một hồi chế tác đan dược của đan dược sư đẳng cấp cao tìm tới một chút cảm ngộ mới hoặc là thủ pháp, từ đó đề cao đẳng cấp đan dược sư của mình hoặc là năng lực.

Ba vị sứ giả liên bang này đều là đan dược sư trung cấp, bọn họ đã sớm tạo thành phong cách luyện chế đan dược của chính mình, cũng có năng lực không ngừng quan sát những người khác luyện chế đan dược để dung hợp một số năng lực. Có thể nói, cho dù là luyện chế đan dược cấp thấp, nếu như có năng lực phân tích mạnh một chút, thiên phú tốt một chút mà có thể quan sát đan dươc sư có đẳng cấp cao hơn, khó tránh khỏi sẽ không học đi một vài thứ, nói thí dụ như thủ pháp gọt nguyên liệu hay quan sát thời gian đặt đan dược hoặc là phương pháp giao thiệp cùng Linh Hoa vân vân.

Nam Khanh Hoa dù sao cũng là một vị thiên tài mà liên bang gọi là trăm năm khó gặp, năng lực thiên phú của hắn có thể tưởng tượng được, vạn nhất bị hắn học được chút gì, không phải là giúp liên bang một lần sao?

Coi như hắn không học được cái gì, thế nhưng tin tức liên bang may mắn được quan sát đan dược sư trung cấp luyện chế đan dược vừa truyền ra, đế quốc bọn họ không phải là mất mặt sao?

Phải biết, khi đan dược sư trung cấp luyện chế đan dược, coi như là con trai mình cũng không thể tùy ý ở một bên nhìn!

Đoạn Ngọc Giác trầm mặc nhìn sứ giả liên bang vài lần, thoáng nhìn hung hăng trong mắt Nam Khanh Hoa, đồng thời cảm nhận được người này không hề gợn sóng cảm xúc, lông mày không tự chủ nhíu một chút, nhàn nhạt nói: “Như vậy, liền cho ta đến tạm thời dạy vị đan dược sư cấp một này một chút đi, tuy rằng cấp của ta không cao, nhưng là loại đan dược này ta còn biết làm.”

“Được!” Con ngươi của Lan Kỳ Phong sáng ngời. Bọn họ sợ bị người đánh cắp bí quyết nhưng là Đoạn Ngọc Giác không sợ a. Tốc độ kia cùng với năng lực và kỹ thuật không theo lẽ thường của cậu làm cho bọn họ cho dù có xem video bao nhiêu lần cũng chỉ có thể cho ra một cái kết luận—— đối với những người như thế ước ao ghen tị đều không cần nói, căn bản không phải là một cấp bậc.

Nam Khanh Hoa lười biếng nói: “Chỉ ngươi? Ngươi có thể dạy cái gì?” Nói, ngẩng đầu lên xem thường cười cợt nói: “Liền biết đế quốc các ngươi không có một chút thân mật nào! Các ngươi không muốn dạy đan dược sư cấp một này thì để cho ta đến chứ, các ngươi giả nhân giả nghĩa cái gì a?!”


Nam Khanh Hoa nhấc lên cằm cao ngạo nói: “Có bản lĩnh trước thi đấu với ta! Chứng minh ngươi có thực lực dạy đan dược sư cấp một này!” nói xong, Nam Khanh Hoa quay đầu chuyển hướng về phía A Tát cùng Tây Lộ “Nếu như ta thắng, đổi một người tiếp đón cho ta, người này thực sự là quá xấu ta không thích!”

Đoạn Ngọc Giác không tức giận vì ngôn ngữ khiêu khích của Nam Khanh Hoa một chút nào, trái lại nói: “Nếu ngươi thua thì sao?”

“Tiểu gia làm sao sẽ thua?” Nam Khanh Hoa hất mái tóc đỏ của mình một cái, càng thêm ngông cuồng tự đại.

“Nếu như ngươi thua” Đoạn Ngọc Giác hoàn toàn không bị hắn nhiễu, tiếp tục nói “Ngươi liền thừa nhận mình xấu, cần đọc thêm sách, thế nào?”

“Ngươi mới xấu! Cả nhà ngươi đều xấu!” con ngươi của Nam Khanh Hoa lại như sợi tóc của hắn, giống như hỏa diễm đang thiêu đốt “Hừ! Ngươi không thắng được, chúng ta nhìn.”

“A Hoa” A Tát kêu lên, nói với Đoạn Ngọc Giác “A Hoa của chúng ta lại nổi lên tính trẻ con, ta thay hắn xin lỗi cậu. Đoạn Ngọc Giác tiên sinh tuổi còn trẻ mà đã được Công đoàn đan dược sư coi trọng, nhất định là thiếu niên tài năng. Xin hỏi ngài là đan dược sư cấp mấy?”

“Cấp một” Đoạn Ngọc Giác mạn bất kinh tâm nói. Trên thực tế bởi vì không tham gia kiểm tra đẳng cấp đan dược sư, cậu ngay cả đan dược sư cấp thấp cũng không phải “Muốn so sao?”

câu nói này nói ra cũng có chút ý khiêu khích, Nam Khanh Hoa quả nhiên yên tĩnh không nổi nữa, đứng lên nhảy ra nháo muốn so tài, A Tát cũng dựa vào câu nói đan dược sư cấp một này mà mang theo một chút xem thường. Nghĩ rằng tuổi của Đoạn Ngọc Giác còn nhỏ, xem ra quả nhiên là một mặt hàng không biết trời cao đất rộng, giống như tên ngu ngốc trước mắt này, trong lòng càng thêm xem thường, động tác không khỏi càng thêm ám chỉ, cũng không nói gì thêm với động tác huyên náo của Nam Khanh Hoa, xem như là đồng ý hai người bọn họ so đấu.


Nam Khanh Hoa ngẩng cao giống như là một con khổng tước cao ngạo, đó là một loại sinh vật Đoạn Ngọc Giác đã từng rất thích, nhổ xuống lông của bọn nó làm một ít công cụ chơi đùa là việc mà cậu và Liên Phương thích nhất.

“Xem ở việc ngươi là đan dược sư cấp một, liền không làm khó ngươi” Nam Khanh Hoa một mặt ‘Ta nhường ngươi’ “Như vậy liền so đan dược câp một, tùy tiện làm cái gì, để cho luyện chế khí giảm định, ai trong thời gian ngắn nhất làm ra đan dược có phẩm chất tốt nhất liền thắng, thế nào?”

“Được” phương pháp tương đối đơn giản thô bạo, đối với Đoạn Ngọc Giác cũng chẳng có chút khó khăn gì.

“Vậy chúng ta bắt đầu!”

Đường đường là Công đoàn đan dược sư, cái gì khác thì có thể thiếu chính là Linh Hoa Linh Thảo cùng lò luyện đan thì không thể thiếu. Mọi người nhanh chóng để cho bọn hắn một cái sân rộng, bày ra đủ loại Linh Hoa Linh Thảo cho bọn họ lựa chọn. trong ngoài cái sân này có vô số người đứng xem, không chỉ bởi vì đây là Đoạn Ngọc Giác cùng thiên tài Nam Khanh Hoa của liên bang tỉ thí càng là bởi vì bọn họ muốn thấy một chút bản lĩnh của Đoạn Ngọc Giác!

Tuy rằng được tất cả đan dược sư trung cấp của Công đoàn đan dược sư che chở, mặc dù có hai cái video kia, thế nhưng bọn họ cũng thực sự chưa được chứng kiến kĩ thuật của vị Thất trưởng lão này a. bọn họ cũng rất muốn gặp cái kĩ thuật mơ hồ huyền ảo kia!

Huống chi, nếu như kỹ thuật của Thất trưởng lão thực sự giống như hai cái video kia truyền ra, như vậy cái tên thiên tài liên bang hung hăng tự kiêu này sẽ bị Đoạn Ngọc Giác tàn nhẫn mà làm mất mặt a! Bị Nam Khanh Hoa náo loạn một buổi trưa, chuyện vừa nãy lại được nhanh chóng truyền bá bên trong Công đoàn đan dược sư, hiện tại toàn bộ công dân đều hy vọng cái tên tự đại cuồng này bị đánh mặt!

Thái độ xem thường người của liên bang, ha ha, đánh đến nỗi các ngươi không dám nhìn người!


Mà lúc này, quân đội thứ hai Nhất Doanh của Kim Ngưu Tinh cùng quân đội thứ ba của liên bang Thất Doanh đang đóng quân ở bến cảng bị hải tặc tinh tế đột nhiên tập kích!

Rất nhiều bến cảng cũng nhanh chóng xuất hiện hải tặc tinh tế!