Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc

Chương 14

Đoạn Ngọc Giác dẫn Đoạn Ngự Lăng đang trong trạng thái thất vọng về nhà. Tối nay chỉ có hai người họ ở trong nhà, Ty Tu cùng Đoạn Viêm Lang đều có việc đi ra ngoài nên hai người ăn đơn giản một chút. Đoạn Ngọc Giác ghét bỏ nhìn cơm nước, cầm trái cây bắt đầu gặm. Gặm xong còn chưa tính, ngược lại Đoạn Ngự Lăng lại lo lắng hỏi: “Tại sao chỉ ăn một tí như thế? Mau ăn nhiều hơn một chút! Không ăn cơm làm sao có sức đây? Thân thể của em gầy yếu đến mức chỉ còn da bọc xương thế này mà còn không chịu ăn cơm?!”

Đoạn Ngọc Giác quả thực muốn đem bát đập vào đầu của hắn, không cần mỗi ngày nhắc nhở cậu gầy yếu đến cỡ nào có được hay không?!

Đoạn Ngọc Giác oán niệm mà nhìn cánh tay gầy yếu trắng nõn của mình, nặn nặn, mềm mại đến nửa điểm cơ thịt cũng không có, không khỏi càng thêm oán niệm, nhớ lúc đầu mình cũng là hoa yêu đầy cường tráng a!

Tuy rằng chỉ có chính cậu thừa nhận _(:3ゝ∠)_

Đoạn Ngọc Giác ai oán nhìn anh trai của mình, chuyển thân lên thang lầu, anh trai của mình thực sự là không làm người thích! Hừ! Ngày mai sẽ cắn hắn!

Đoạn Ngọc Giác lên lầu, cậu cũng từng nghĩ tới lại tu luyện từ đầu, mà rõ ràng thân thể này không thể tu tiên, trong cơ thể tia một tia linh khí cũng không có, căn bản không có linh căn!

Đoạn Ngọc Giác cũng không phải người cố chấp nên bỏ qua tâm tư này rất nhanh, ngày hôm nay lại bị anh trai của mình kích thích, quyết định muốn rèn luyện!


Trước khi đi rèn luyện phải lên giả lập xem đan dược của mình thế nào rồi, mình phải mua ‘Hỏa Lang Hoa’! Ngày hôm nay thú nhân luôn lạc đường kia đưa cho cậu không ít thứ, anh trai của cậu vì cậu mà cùng người khác đánh một trận, làm một hoa yêu tri ân báo đáp, tự nhiên cũng phải đáp lễ lại.

Cậu quan sát một chút, trong cơ thể của tất cả các thú nhân đều có một cỗ lực lượng cường đại, thế nhưng bọn họ tựa hồ không thể khống chế tốt cái sức mạnh kia, cậu nhìn thấy trong cơ thể thú nhân lạc đường kia có một cỗ năng lượng màu bạc đang bạo động, mà rõ ràng thú nhân kia có thể đem nó đè nén xuống, sức mạnh màu tím trong cơ thể của anh trai cậu bạo động càng thêm rõ ràng, cái loại bạo động này từng chút từng chút phá hoại sức mạnh của họ, cần phải chải vuốt một chút. Đoạn Ngọc Giác dự định đưa bọn họ mỗi người một viên ‘Tâm’.

Đó đã từng là đồ vật chuyên dùng để chải chuốt linh lực của hoa yêu, khi lên đến cấp một, cốt cách trong cơ thể hoa yêu sẽ tái tạo lại, tuy nhiên cũng sẽ xuất hiện tình huống linh lực xói mòn hoạc là linh lực hao tổn, cho nên hoa yêu đều dùng loại đan dược này để bồi bổ.

Thế nhưng những viên ‘Tâm’ mà cậu đã từng chuẩn bị đã dùng xong, hơn nữa vật liệu mình mang đến cũng không đủ, cây ‘Hỏa Lang hoa’ kia miễn cưỡng đủ để làm hai viên cho bọn họ. Đoạn Ngọc Giác mở ra giả lập, đi vào, buổi đấu giá đã muốn bắt đầu. Đoạn Ngọc Giác yên lặng đi dạo phố giao dịch, bên trong phố giao dịch đều là những đồ chỉ cần ra giá cao nhất là mua được. Đoạn Ngọc Giác chọn vài loại rau dưa, nhìn giá tiền đắt đỏ của chúng, cậu yên lặng mà xác nhận số tiền còn dư lại trong thẻ tín dụng, sau đó chọn mua năm loại rau, mỗi loại một cân. Sau khi mua xong, thẻ tín dụng của cậu chỉ còn 2000 điểm.

Đoạn Ngọc Giác đột nhiên bắt đầu ý nghĩ muốn kiếm tiền, không kiếm tiền thì ngay cả rau dưa đều ăn không nổi! Nói ra đều là chua xót nước mắt a! Đến cả rau dưa đều ăn không nổi!

Mật hoa cậu yêu nhất đã là 5000 điểm tín dụng trên 500ml, cậu làm sao mua được a?!

Đoạn Ngọc Giác bốn mươi lăm độ mắt long lanh mà ưu thương nhìn trời, cậu muốn ăn mật hoa thì phải như thế nào? Linh Hoa linh thảo không sinh mật hoa, mật hoa chỉ sinh ra bằng thu hoạch phổ thông, ở trên cái thế giới này, mật hoa hình như cực kỳ không nhiều, cậu từ trong bệnh viện đến hoa viên nhà mình rồi ngay cả trong trường học đều thấy rất nhiều hoa cỏ nhưng mật hoa lại không hề có, một, cái, đều, không, có! Ai, nói ra tất cả đều là nước mắt a.


Bên trong giả lập chia làm nhiều thế giới nhỏ không giống nhau, mà thị trường mua bán chính là cái thế giới hiện nay Đoạn Ngọc Giác đang đứng. Đồ vật bên trong có thể đem ra ngoài thực tế, đồ vật từ thực tế cũng có thể đem vào trong nên kì thực đây cũng chỉ là một địa điểm giao dịch nhanh và thuận tiện mà thôi. Người máy lại một lần nữa nhắc nhở Đoạn Ngọc Giác đã đến giờ đấu giá, Đoạn Ngọc Giác liền từ bỏ hoạt động đi dạo phố mua bán, trực tiếp về tới phòng nhỏ của mình, chờ từng cái từng cái vật phẩm được đem ra đấu giá.

Một điểm khác của buổi đấu giá này chính là nó sẽ cung cấp cho mỗi người một cái màn hình, không phải theo kiểu có ghế lô riêng, có chỗ ngồi. Ngươi có thể ngồi trong phòng nhỏ của mình, thông qua âm thanh mà đọc ra số tiền mình muốn đấu giá hoặc nói những lời mình muốn nói. Hơn nữa tất cả mọi thứ trong phòng đấu giá cũng không phải là mua xong thì phải trả tiền ngay mà là chờ đến khi buổi đấu giá kết thúc mới trả tiền., trả tiền xong mới có thể giao đồ vật. Khi ngươi mua được đồ vật rồi, ngươi sẽ nhận được một tấm thẻ có số thứ tự của vật phẩm, chờ đến khi buổi đấu giá kết thúc thì đi đến phòng đấu giá lấy đồ.

Cho nên Đoạn Ngọc Giác vẫn có tiền đi mua ‘Hỏa Lang Hoa’ kia, bởi vì cậu tin chắc đan dược của cậu có thể bán ra ngoài, Đoạn Ngự Lăng không phải nói đan dược rất trân quý à!

Có thể bán ra ngoài đi, có thể đi…

Món đồ mở màn thứ nhất chính là đan dược cấp ba ‘Thanh’, ai cũng không nghĩ tới món đồ thứ nhất của buổi đấu giá này chính là đan dược cấp ba!

“Ngọa tào! Cái thứ nhất chính là vật này, lão tử nhìn chăm chú nó đã mấy ngày!”


“Mã đản! Hiện tại đã nghĩ móc sạch ví tiền của chúng ta sao?”

“Đùa ta sao? Đồ vật của lần đấu giá này có phẩm chất tốt đến mức nào a! Mẹ nhà hắn cấp ba đan dược đều dùng đến đánh trận đầu rồi!”

“60000!”

“65000! Con mẹ nó ngươi không được cùng lão tử cướp a, ta trông mà thèm đã mấy ngày!”

“Ai mà không nhìn chằm chằm nó đã mấy ngày a! 66000!”

“100000! Đệt! Các ngươi không muốn đoạt đây chính là ta!”

Đoạn Ngọc Giác nhìn tình cảnh trước mắt này, ngắn ngủi mấy phút, giá tiền của viên đan dược kia liền tăng mấy lần! Cuối cùng lại bị người lấy giá 500000 mua đi, có người nói người mua viên đan dược kia đang ở thời khắc lên cấp mấu chốt, không tiếc số tiền lớn cũng phải mua một viên thuốc như thế.

Đoạn Ngọc Giác âm thầm tặc lưỡi, cái này cần có tiền đến cơ nào a, nhìn lại hầu bao trống không của mình một chút, không khỏi dâng lên một luồng thù hận mấy người phá của này!


Đoạn Ngọc Giác lấy 35000 điểm mua viên ‘Hỏa Lang Hoa’ kia, lại một lần nữa rơi vào trạng thái xem không. Cậu cũng không có gì muốn mua, chính là chờ đợi đan dược của mình ra trận thôi.

Đoạn Ngọc Giác ngáp một cái, có chút buồn ngủ, thân thể này chính là yếu như thế. Con ngươi Đoạn Ngọc Giác sắp đóng lại thì nghe được người bán đấu giá lớn tiếng nói: “Vật phẩm cuối cùng của chúng ta —— cấp bốn đan dược ‘Thanh’! Giá khởi điểm 100000 điểm tín dụng, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1500 điểm tín dụng!”

Toàn bộ kênh trở nên xôn xao, dĩ nhiên sẽ có người lấy ra cấp bốn đan dược bán đi!

“Ta kháo a!! Không oán được vật phẩm thứ nhất là đan dược cấp ba đâu! Buổi đấu giá con mẹ nó đích thực là gian thương!”

“Chỉ có ta chú ý rằng là cấp bốn đan dược mới bắt đầu giá tiền là 100000 sao? Chủ bán đấu giá thật là xấu a! giá tiền thấp như thế không phải là để cho mỗi người đều đi thò một chân vào sao?!”

“Mỗi lần tăng giá chỉ có 1500 điểm tín dụng, đây chắc chắn là đang đùa ta!”

“200000! Chớ cùng ta cướp!”

“Ngọa tào! Ngươi lăn ra, 300000!”