"Thế nào? Vừa rồi không phải đang nói hay sao mà giờ tại sao im lặng rồi hả? Ba người các cậu thấy tôi rất dễ bị lừa đúng khômg?"
"A, ha ha, đâu có, chỉ là chúng tôi đang lo lắng thay lão đại đấy chứ? Chỉ một lòng nghĩ cho lão đại mà thôi, ha ha......"
Vì cái gì lại bắt một già một trẻ phải làm bia đỡ đạn? Bọn họ dễ bị lừa lắm sao? Thật là...... chịu hết nổi rồi mà.
"Khụ khụ!" La Vũ Hiên khôi phục dáng vẻ làm việc chuyên nghiệp, nói: “Lão đại, xế chiều hôm nay, chúng tôi phải đi thị sát. Tôi đi chuẩn bị một chút." Dứt lời, anh ta rời khỏi nơi đó, thoáng chốc cũng không còn thấy bóng dáng anh ta đâu.
Hai người còn lại thấy vậy, trong lòng nhất thời khinh bỉ nhìn tên kia rời đi, thậm chí nghiến răng ken két thầm khinh thường anh ta không đủ nghĩa khí.
Ánh mắt Long Húc Hàng trợn trừng, mãnh liệt nhảy từ trên ghế đứng lên: "Tôi cũng phải đi chuẩn bị một chút, gặp lại sau."
Hạ Tuyền Vũ nhìn hai người kia, chân nọ đá chân kia chạy trối chết thì cũng lo lắng nhảy xuống ghế salon. Huyền Vũ Thác Hàn nhìn cảnh tượng đó thì không nhịn được cười nói: "Tuyền Vũ, tôi không biết cậu ở đây vui chơi thế nào nhưng lần này để tôi nói cho cậu biết, tôi mặc kệ lão phật gia có die,n;da.n****Sóc***Là****Ta****lze.qu;ydo/nn.. nhúng tay vào chuyện này hay không thì cậu cũng nên suy nghĩ thật kỹ càng."
"Nếu cậu không muốn nhúng tay vào, thì tôi sẽ tự mình xử lý." Anh ta tự xoa đầu mình, đột nhiên có cảm giác nhức đầu.
"Có một việc, tôi vốn không định nói với cậu nhưng tôi cảm thấy có lẽ cậu nên biết. Đường Hoan Tâm đã kết hôn rồi. Nửa năm trước, tôi gặp cô ấy ở Nhật Bản, cô ấy đã được gả cho một doanh nhân Nhật Bản"
......
"Tuyết, cậu dẫn chúng ta tới nơi này làm gì? Không phải nói muốn đi câu lạc bộ đồng tính sao?" Hạ Tình Vũ quét mắt bốn phía, quát vào tai Hoàng Bộ Tuyết.
Ba người vừa đi vào vừa ồn ào ở trước cửa PUB khiến không ít ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào các cô, tựa như muốn đem ba người lột da lóc thịt.
"Tớ cũng không biết, nhưng tin tức cho biết chính là chỗ này, tuyệt đối không sai." Hoàng Bộ Tuyết hét lại.
Tên anh trai chết tiệt kia, nói rằng dẫn cô đi đến chỗ tốt, thế nhưng trong điện thoại cũng không nói rõ là chỗ nào. Ở đây nhiều người như vậy, cô làm thế nào tìm người được đây?
"Các cậu chờ một lát, hãy nhớ nếu có ai tìm thì cũng đừng quan tâm. Nếu có ai mời khiêu vũ thì cũng không cần đồng ý. Ngoài ra, nếu có ai đó mời các cậu ăn uống gì thì nhất định không được ăn, hiểu không?”
Cho đến khi thấy hai người đều gật đầu, cô mới yên tâm dẫn ba người họ tiến vào bên trong.
PUB có diện tích không nhỏ, là nơi nổi tiếng nhất trong thành phố này. Đặc biệt nơi này được trang trí rất xa hoa, thu hút không ít thanh thiếu niên nam nữ tới đây tiêu phí tiền bạc thâu đêm suốt sáng.
Nhưng diện tích lớn cũng không có nghĩa là sẽ an toàn, nơi đây có đủ mọi loại người. Có những phụ nữ xinh đẹp đến đây săn đón những cánh đàn ông giàu có còn độc thân, cũng như có những bọn hạ lưu trông chờ khách sơ hở để trộm đồ của người khác.
Bởi vì PUB gác cổng khá lỏng lẻo, bất luận kẻ nào cũng có thể tự do ra vào, lại không tính phí nên môi trường quanh đây cũng cực kì tệ.
Nếu ai đang chân ướt chân ráo mới tới đây thì người bán rượu sẽ ra ám hiệu ý bảo con mồi đã xuất hiện. Còn việc ai xảy ra chuyện không may thì chỉ là do người đó xui xẻo mà thôi.
Cũng bởi vì như thế, Hoàng Bộ Tuyết mới cố ý cảnh báo trước với bọn họ, tránh việc hai cô gái này bị người khác ‘khi dễ’.
Khi bước vào bên trong, một mùi hôi thối bốc lên khiến ba cô khó chịu lấy tay che mũi.
"Tại sao nơi này lại có mùi khó ngửi thế?" Hạ Tình Vũ cũng chưa từng đến những nơi như thế này nên cô nhất thời khó chịu định xoay người đi. Điều đó chứng tỏ cô ấy đã quá mức chịu đựng.
Mà trừ lần trước Xá Cơ Hoa họp mặt bạn bè, thì cô đến đây đã là lần thứ hai rồi, nhưng khi vừa bước vào, cô lại nhớ đến sự việc đáng nổi giận lần trước.
Cũng chẳng biết nó đặc biệt hay không nhưng lần đó cô chẳng những mất lần đầu tiên, còn bị thua 20 tệ. Nghĩ đến đó, trong lòng cô liền cảm thấy vô cùng khó chịu.
"Chúng ta tìm chỗ ngồi trước." Hoàng Bộ Tuyết quét mắt nhìn bốn phía, kéo họ tới một chỗ ngồi sau góc tường. Cô nói: "Trước tiên, các cậu ở đây đợi một chút, chờ tớ tìm được anh trai thì có thể đi nha."
Xá Cơ Hoa cũng từng được nghe nói rằng cô ấy được một gia đình hảo tâm nhận nuôi. Lúc đầu, bọn họ vốn nghĩ rằng muốn cô là cô dâu nuôi từ bé. Thế nhưng mọi chuyện lại đảo lộn khi bọn họ biết sự thật rằng con trai của bọn họ chính là người bị đồng tính luyến ái. Nhưng may mắn thay, gia đình cũng không vì thế mà đối xử tệ bạc với cô, con dâu nuôi từ bé trở thành con gái trong nhà, mà cô con gái này lại thích lăn lộn ở những chốn ồn ào, náo nhiệt như thế này.
Sau khi Hoàng Bộ Tuyết rời khỏi đây, Xá Cơ Hoa nhìn.. chung quanh đánh giá bốn phía. Khó trách đây là nơi nổi tiếng nhất thành phố này, chỉ riêng bảng hiệu bao bọc bởi vàng kia thôi cũng đủ khiến lượng khách vào đây tăng gấp bội.
Cô đang nghĩ không biết chỗ này có thể kiếm bao nhiêu tiền trong một ngày?
"Ừ...... A...... Ưm......"
Đang lúc Xá Cơ Hoa bấm đốt ngón tay để tính toán xem rốt cuộc nơi này có thể kiếm bao nhiêu tiền thì đột nhiên cô nghe được âm thanh vô cùng mập mờ.