Tối nay tới đây đều là thượng lưu danh quý, dĩ nhiên cũng có không nhiều thiên kim tiểu thư, chỉ thấy Huyền Vũ Thác Hàn vừa đi đến khu thức ăn, không bao lâu bốn phía đã chật ních đủ loại phụ nữ tới lấy thức ăn, tuy không tỏ rõ đến gần thế nhưng từng sóng ánh sáng lần lượt truyền đi, không khỏi lởn vởn truyền tới trên người của anh.
"Ôi chao......"
Đang lúc Huyền Vũ Thác Hàn lấy được thức ăn không nhịn được xoay người đi thì đột nhiên truyền đến một tiếng rên rĩ ôi chao từ sau lưng, không quay đầu lại, Huyền Vũ Thác Hàn bèn nhanh chóng nghiêng người.
‘Ầm...... ’
Một bóng người ‘xinh đẹp’ té nhào vào chỗ Huyền Vũ Thác Hàn mới vừa đứng, vị tiểu thư ‘không cẩn thận’ kia, làm sao cũng không ngờ anh lại né tránh, còn nhìn cũng không nhìn cô một cái đã chạy lấy người, nhất thời cảm giác mất thể diện với lại một cơn uất ức cũng không kịp nhớ tới người chung quanh cười trộm, bò dậy vừa khóc rời đi.
Hai bóng dáng xuất sắc như nhau, lười biếng dựa ở trong góc tối.
"Ôi, lão đại của chúng ta thật là vô tình, phụ nữ mềm mại như vậy, coi như không thích cũng không nên không có phong độ thân sĩ như vậy chứ." Long Húc Hàng đứng ở bên kia, tấm tắc lắc đầu nói.
La Vũ Hiên vừa nói muốn đi nói chuyện thiết kế kế hoạch, cầm ly rượu đỏ lắc lư, nghe vậy ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn anh: "Cậu cho rằng lão đại là loại ngựa như cậu à, chỉ cần người phụ nữ nhìn đẹp mắt một chút thì không nhịn được leo lên giường người ta."
Long Húc Hàng cũng không bỏ qua, "Này này, cậu cần phải nói rõ ràng, là các cô ấy leo lên giường của tớ. Hơn nữa, cậu thật xem tớ là mặt hàng gì cũng gặm xuống được đó à, tớ cũng rất kén chọn rất chung tình có được hay không. Trong lúc đang lui tới với họ, tớ lại cũng chưa bao giờ để người phụ nữ thứ hai lên giường của tớ, vì vậy cũng có thể thấy được, tớ đều là một lòng một dạ ‘yêu’ các cô ấy."
"Ừ ừ, đúng vậy, một tuần lễ đổi một lần, ai cũng có thể nhìn ra cậu vô cùng ‘chung tình’." Khinh bỉ lại khinh bỉ á......
"Được rồi được rồi, biết cậu đỏ mắt, không nói nữa. Đúng rồi, Vũ đi đón người sao còn chưa tới chứ?"
"Làm sao tớ biết, có điều, Vũ làm việc, d!^Nd+n(#Q%*[email protected] chúng ta không cần lo lắng."
"Cũng phải, chỉ cần cậu đối phó tốt chuyện của cậu, tớ cua được cô gái của tớ là được rồi."
La Vũ Hiên bên cạnh vạch đen thẳng tắp, mới vừa muốn nói cái gì, cảm giác đột nhiên một tia chớp quen thuộc chợt lóe trong hội trường nhưng chờ anh nhìn lại về phía kia lại chỉ thấy một bóng lưng đỏ tươi gợi cảm cùng người đàn ông, cũng không có gì khác thường.
"Thế nào? Có chuyện gì không?" Long Húc Hàng cũng nhanh nhẹn nhìn lại theo tầm mắt anh ấy, vừa đến chuyện đứng đắn, đâu còn có thể tìm thấy một chút lỗ mãng nào ở trên mặt anh!
Tuy rằng bốn phía biệt thự đã sắp xếp bảo toàn, nhưng cũng chưa chắc đã nhất định không xảy ra vấn đề.
"Không có việc gì." Tuy La Vũ Hiên cho là mình quá nhạy cảm, nhưng tính cảnh giác vẫn tăng cường không ít.
"Anh Thác Hàn? Anh Thác Hàn....."
Huyền Vũ Thác Hàn đang cầm khay ăn nhẹ, đang sắp đi tới ban công kia thì sau lưng lại truyền đến một tiếng kêu gọi rất mềm mại, chỉ là anh giống như không nghe thấy, ngay cả dừng lại cũng không dừng lại, cho đến khi người nọ chắn ở bên cạnh anh.
"Anh Thác Hàn, làm sao anh cũng không trả lời em chứ? Em là Á Hinh, Trì Á Hinh."
Trì? Lúc này Huyền Vũ Thác Hàn mới