Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

Chương 48: Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm?

Huyền Vũ Thác Hàn nhìn người nào đó đang hung dữ cắn răng nghiến lợi, tầm mắt dừng lại ở bờ môi đỏ ửng khẽ mở rồi lại đóng khóe miệng bất chợt nhếch lên.


“Không phải cô mắng tôi hèn hạ vô sỉ sao? Vậy thì tôi sẽ cho cô nếm thử một chút, xem cái gì mới gọi là hèn hạ vô sỉ!“. Vừa dứt lời, trong lúc Xá Cơ Hoa còn chưa kịp phản ứng, anh đã nhanh chóng nâng cằm cô lên, áp mặt xuống, dùng nụ hôn như lốc xoáy cuốn lấy toàn bộ giác quan của người trước mặt.


Bầu không khí ngập tràn cảm giác mạnh mẽ hòa lẫn khí phách không cho phép cự tuyệt, trong nháy mắt lại càng trở nên bức bách.
“Ưmh......”


Xá Cơ Hoa giật mình hồi hồn, thế nào cũng không ngờ tên lưu manh này lại đột nhiên làm như vậy, nhất thời kinh ngạc không thôi vội vã xoay đầu sang chỗ khác, tay hung hăng lau chùi đôi môi, khàn giọng quát lên: “Anh... tên khốn này, toàn là nước bọt...... Phi phi, anh không thấy ghê tởm sao?“.


“Ghê tởm?”, tròng mắt đen của Huyền Vũ Thác Hàn nheo lại, tay càng siết chặt chiếc cằm nhỏ bé: “Cảm thấy nước bọt của tôi ghê tởm thật sao? Vậy hôm nay sẽ khiến cô ghê tởm hơn nữa!“.
Xá Cơ Hoa trợn to mắt, lắp bắp: “Anh..... Ưmh......”


Lời còn chưa nói xong, những gì còn dư lại toàn bộ đều Huyền Vũ Thác Hàn nuốt hết, trong đôi mắt nhất thời bùng lên lửa dục, cúi đầu ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn đỏ thẫm! Nhẹ nhàng khoan khoái cùng chút ấm áp mùi từ đầu lưỡi mềm nhũn của người nào đó truyền đến tận đầu quả tim Xá Cơ Hoa.


Cô ngây ngẩn cả người, mắt trừng lớn nhìn vào con ngươi âm u lẫn tà mị của người đàn ông trước mặt, sâu trong đó đang bừng lên một ngọn lửa, nụ hôn của anh lại càng thêm nóng bỏng, bá đạo cùng thành khẩn, trêu đùa đầu lưỡi dịu ngoan đờ đẫn, thiết tha quét qua hàm răng, hoặc ʍút̼, hoặc trêu đùa, đầu lưỡi ấm áp hoàn toàn tương phản với ánh mắt lạnh lùng nghiêm trang kia!


Hai cặp mắt đen nhánh xinh đẹp giao thoa, một ngây ngốc ngẩn ngơ, một âm u lạnh lùng!
“Còn dám nói mình là phụ nữ, ngay cả hôn còn không thành thục!“. Cả khuôn mặt lại còn chứa đầy ấm ức kìm nén đến đỏ bừng, thật ngốc? Huyền Vũ Thác Hàn cười nói, trong lòng không khỏi vui vẻ.


“Anh... anh, cái tên khốn kiếp này!“. Lúc này Xá Cơ Hoa mới chợt bừng tỉnh, mình lại bị tên chán ghét này ăn đậu hũ à, đã thế lại còn ngơ ngơ ngác ngác, chuyện xảy ra phải sau một nhịp mới biết.


Hơn nữa, chuyện hôn môi này cùng với việc cô có phải là phụ nữ hay không thì có liên quan gì đến nhau chứ?


“Bản thiếu gia vốn là người tương đối thông tình đạt lý, nếu cô đã muốn trở thành phụ nữ như vậy thì tôi đây đành uất ức hạ mình chỉ đạo vậy!“. Huyền Vũ Thác Hàn cao cao tại thượng cất lời, chẳng khác nào đang ban ơn cho người khác, khiến Xá Cơ Hoa nghe xong giận đến đỏ bừng cả mặt!


“Mẹ kiếp, chó má, còn thiếu gia nữa cơ đấy? Anh thật sự xem mình là thiếu gia sao, tôi nhổ vào, nể mặt của lão phu nhân nên tôi mới xưng hô như thế mà thôi, còn muốn tới đây chỉ dạy nữa sao. Tôi thấy, người cần dạy bảo chính là tên khốn kiếp nhà anh, hơn nữa, tôi vốn dĩ là phụ nữ chân chính!“. Câu cuối cùng kia cơ hồ là từ trong kẽ răng nặn ra.


“Thật sao? Sao tôi nhìn mãi mà chẳng nhận ra gì cả? Vậy xem ra bản thiếu gia đây cần phải nghiệm chứng làn nữa để không hổ với danh xưng này?“. Huyền Vũ Thác Hàn nhàn nhã cất lời, sau đó nở nụ cười âm hiểm, từ từ đến gần khóa Xá Cơ Hoa vào trong vong tay, vui vẻ thưởng thức vẻ mặt tức giận lẫn biệt khuất của cô, đặc biệt là dáng vẻ cắn răng nghiến lợi kia!


Anh, trời sinh vốn là người thích chiếm đoạt, lại may mắn sinh ra trong gia tộc có truyền thống bá đạo, cho nên càng thích xem dáng vẻ phẫn uất kia, đã thế còn tận tình trêu chọc để người nào đó giận đến giơ tay nhấc chân.


Nghiệm chứng? Ánh mắt cô bùng lên ngọn lửa, tung một cái tát lên mặt tên hèn hạ vô liêm sỉ khốn kiếp kia: “Tôi đánh cho anh răng rơi đầy đất!“. Thật sự xem cô như đồ ngốc sao.
Có điều, hiện tại người nào đó trêu chọc đủ rồi, lập tức thu chiêu tránh cho cô gái kia giận quá hóa liều.


“Được rồi!”, một bàn tay vươn ra giữ chặt cánh tay trắng nõn, gương mặt tuấn tú của Huyền Vũ Thác Hàn cũng trở nên nghiêm nghị: “Chú ý thân phận, bữa trưa chuẩn bị như thế nào rồi? Hiện tại cô nhanh chóng chuẩn bị ba phần ăn, cùng với đồ tráng miệng đi!“.


Thật ra thì chuyện này chỉ cần ở trong phòng bấm điện đàm gọi thuộc hạ truyền lời là được, nhưng anh muốn nhìn vẻ mặt đặc sắc của cô nhóc nào đó một chút nên mới thân chinh tới đây.
Ba suất? Anh ta là heo chắc?


Trước khi cô mở miệng, Huyền Vũ Thác Hàn đã nhanh chóng lên tiếng trước: “Chút nữa có khách đến, cô cẩn thận đừng làm hỏng chuyện của tôi, cũng đừng lấy những thứ nguyên liệu kia làm thức ăn, nếu không, tôi sẽ khiến cho cô hối hận với kết quả của việc không vâng lời tôi là như thế nào!“. Liếc nhìn màu sắc kinh khủng của miếng thịt bò kia, Huyền Vũ Thác Hàn cảnh cáo xong, không thèm để ý đến sắc mặt khó coi của Xá Cơ Hoa, lập tức xoay người rời đi.


Kết quả của việc không vâng lời anh ta sao? CMN chứ, nếu không nói, có lẽ cô còn chừa cho tí mặt mũi, còn bây giờ thì cứ chờ đó đi.


Tâm lý bộc phát, mở tủ tủ lạnh lấy ba suất thịt bò ra, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ném vào trong bồn rửa, đường a-xít clo-hy-đríc dấm cay...... Có bao nhiêu gia vị đều cho tất vào đấy.


“Cứ vào lúc này lại hay bị kẹt xe, anh chàng đẹp trai à, cậu từ vùng khác tới đây à? Vừa nhìn phong cách kia của cậu không giống với người ở đây!“. Chú tài xế mắt thấy tình hình kẹt xe đã hơn nửa giờ rồi mà mới dời được một tí tẹo không khỏi lo lắng, sợ vị khách phía sau không đủ kiên nhẫn.


Hạ Tuyền Vũ trừ lúc lên xe mở miệng đọc địa chỉ ra còn lại là không hề nói nửa câu, trong xe chỉ có âm thanh lật xem văn kiện sột soạt vang lên khe khẽ.


Chú tài xế thấy anh ta không đáp lời, cũng không hề xấu hổ, vẫn thật thà cười nói: “Cậu lần đầu tiên tới thành phố V sao? Thấy cậu như vậy có lẽ là tới đây bàn công chuyện rồi? Có điều chỗ cậu muốn đến kia đều là nơi tấc đất tấc vàng, tuổi còn trẻ đã có thành tựu như thế thật sự rất đáng ngưỡng mộ......”


Lúc này, chiếc xe trước mặt chậm rãi trờ về phía trước, chú tài xế cũng lập tức khép miệng, dùng tốc độ rùa bò nhích lên theo, tuy thế trong lòng vẫn thầm cảm thán, chàng trai này tuấn tú như thế sao lại lạnh lùng đến vậy! Nhưng người đã lên xe chính là khách, ông cũng không nên tò mò quá làm gì.


Mà Hạ Tuyền Vũ, từ lúc vừa mới bắt đầu, đã vô cùng lạnh nhạt, cho dù ông chú kia có đùng đùng nói chuyện không ngừng, cũng không còn thấy vẻ mặt kia có chút phản ứng nào.
Đang giữa chính ngọ, nắng như đổ lửa, dù trong xe đã bật điều hòa, nhưng cũng sẽ cảm thấy ngột ngạt oi bức.


Hạ Tuyền Vũ vẫn cúi đầu xem văn kiện, lúc này mới ngẩng đầu quét mắt bốn phía, xe đã từ từ tiến lên với tốc độ nhanh như rùa bò, ngón tay thon dài đưa ra ấn vào nút bên cửa xe, cửa kính hạ xuống, khí nóng ngùn ngụt nhất thời phả hết vào mặt.