Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

Chương 158: Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu

Editor: Táo đỏ phố núi


Nếu như lúc này Long Húc Hàng có thể nghe được tiếng lòng của Huyền Vũ Thác Hàn, thì khẳng định sẽ lớn tiếng kêu oan, bởi vì mẹ vợ này của cậu ta chính là một ngọn núi lửa, chuyện xấu ngày hôm nay truyền ra, núi lửa của mẹ vợ đại nhân không bộc phát mới là lạ, điều này có thể dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng  biết, còn cần phải nhắc nhở sao? Hơn nữa, anh đã liên tục khuyến cáo là nên trốn tránh đi rồi, là chính bản thân cậu ta muốn xông thẳng lên núi lửa, còn trách được ai? Anh dễ dàng lắm sao?


“Tiểu tử thúi, chuyện kia là thật sao?” Vừa nhìn thấy Huyền Vũ Thác Hàn bước vào, bà nội nào đó liền tức giận đùng đùng chạy lại bên cạnh anh, bắt lấy cánh tay của anh.


Huyền Vũ Thác Hàn vốn muốn lui về phía sau, lúc này rời khỏi chỗ này là quan trọng nhất, nhưng mà dưới ánh mắt của một ngọn núi lửa khác, liền giống như một con cá sa lưới không thể nào động đậy được, cũng không dám nhúc nhích. 


“Bà nội, bà có thể làm như không nhìn thấy con được không?”
Huyền Vũ Thác Hàn căn bản không dám nhìn về phía ngọn núi lửa kia, bởi vì anh biết rất rõ, ngoại trừ dấu chấm hỏi và tức giận, trên mặt của hai người bọn họ sẽ không tìm được sắc mặt nào khác!


“Con nói cái gì vậy tên tiểu tử thúi này? Bà chỉ muốn nghe chính miệng của con nói, chuyện này không phải là thật?


Nếu quả là như vậy, thì cho dù bà muốn che chở cũng không có cách nào nữa, hôm nay không phải là bà ra tay mà là vị ở phía sau bà kia, khẳng định bà ấy không phải là không thể lột một lớp da của thằng bé.


Long Húc Hàng ở bên ngoài ghé đầu vào nghe lén, trên mặt có chút lo lắng. Đại khái là lúc trước đã bị mẹ vợ đại nhân của người nào đó dạy dỗ một lần rồi! Bên gò má trái của anh vẫn còn một vết bầm tím mờ nhạt.
“Chuyện gì có thật hay không chứ?”


Huyền Vũ Thác Hàn định giả chết, thật ra thì trong lòng anh có âm mưu định nhân lúc rối loạn trốn chạy, Di ien n#d ang# lle e#q quiq on. nhưng mà bất đắc dĩ cánh tay của anh lại bị lão phật gia giữ chặt, cho dù anh muốn làm một con cá có cái đuôi trơn trượt như thế nào, cũng không trốn thoát khỏi bàn tay của lão phật gia.


“Tối qua con đã hẹn hò với một người phụ nữ khác?”
Xá Tinh Hoa đen mặt ngồi ở bên bên, lúc này rốt cuộc cũng đã mở miệng.
“Phải..... Là đang nói con sao?”
Huyền Vũ Thác Hàn muốn chết không tử tế nói câu này.


Xá Tinh Hoa nghe thấy một câu vô cùng muốn đánh đòn của Huyền Vũ Thác Hàn, thì lửa giận bùng phát.
“Cái tên khốn kiếp này! Hôm nay tôi không cho cậu chút màu sắc xem ra cậu thật sự coi phụ nữ nhà họ Xá chúng tôi dễ bắt nạt rồi.”
Anh đã nói chuyện gì ngu xuẩn à!


Xá Cơ Hoa không biết bản thân mình lại tức giận tới mức độ này, bàn tay nắm chặt lại thành nắm đấm kêu răng rắc khiến cho người đàn ông nào đó sợ hãi lui về phía sau.


Hôm nay bà nhìn thấy trong tạp chí có nói, hình như Huyền Vũ Thác Hàn ngoại tình, ở trong nhà hàng câu tam đáp tứ, mà bây giờ cậu ta lại biểu hiện như vậy, trong lòng lại càng bất đắc dĩ và thất vọng về người con rể này!


“Tên tiểu tử thúi nhà anh, không phải là anh thì còn có thể là ai?! Bây giờ lại còn dám trả lời không thành thật như vậy, có phải lại ngứa da hay không? Nhanh giải thích với mẹ vợ của con đi.” Chu Hữu Mai oang oang giọng quát.


Giọng nói này hét lớn tới mức Long Húc Hàng ở bên ngoài cũng nghe thấy rõ ràng, thật sự là rất lớn tiếng.
“Bà nội, tính cách của cháu không phải bà rõ ràng nhất sao, những thứ kia sao có thể tin được đây.”


“Mặc dù nói là như vậy, nhưng.....” Di ien n#d ang# lle e#q quiq on. Ngay từ đầu Chu Hữu Mai cũng không tin tưởng có chuyện này, nếu không thì làm sao mà mười năm nay đứa cháu trai này của bà lại không có một chút xì căng đan nào chứ?


Nhưng mà người phụ nữ trên tạp chí kia, lại khiến cho bà có chút lo lắng, nhân vật nữ chính của chuyện ầm ĩ mười năm trước, là người phụ nữ làm cho đứa con trai và đứa cháu trai này của bà trở mặt thành thù, muốn bà quên đi cũng có chút khó khăn.


“Được, trước mắt tôi cũng không có gì muốn nói thêm với cậu, nếu như cậu không xử lý chuyện này cho tốt, thì cậu không cần gặp lại con gái của tôi nữa.” Mà lúc này, Xá Tinh Hoa đột nhiên nói câu này xong, thì phất tay không chút tiếng động xông ra ngoài cửa.


Điều này khiến cho hai bà cháu nhất thời sửng sốt mấy giây, chờ lúc phản ứng lại thì trong phòng đâu còn bóng dáng của mẹ vợ đại nhân trong phòng làm việc nữa.


Lao ra khỏi cửa, Xá Tinh Hoa liếc nhìn Long Húc Hàng đang cười ha ha đau khổ. “Nói cho cái tên tiểu tử chết toi kia biết, nếu như xuất hiện chuyện như vậy nữa, thì bảo cậu ta chuẩn bị giấy thỏa thuận ly hôn sẵn đi, con gái của tôi không thể chịu nổi một chút uất ức.”


“A! Bác gái....” Long Húc Hàng vốn giữ Xá Tinh Hoa đang vô cùng tức giận kia lại, nhưng nhìn thấy bộ dạng tức giận của bà, bàn tay đưa ra liền khựng lại.
Sau đó Huyền Vũ Thác Hàn cũng lao ra, ngay cả bóng dáng của Xá Tinh Hoa cũng không thấy. điễnn dàn nên quýndon.


“Lão đại, những lời vừa rồi của bác gái, cậu nghe được chứ?......”
“Đáng chết.....” Sắc mặt của Huyền Vũ Thác Hàn lạnh lùng khó coi, nhưng khiến cho da đầu tê dại vẫn còn ở phía sau!


“Tên tiểu tử thúi nhà anh, còn không nhanh xử lý thật tốt cho ta......” Một tiếng hống của sư tử Hà Đông có thể khiến cho cả tòa nhà run rẩy.
......
Lúc tự mình lái xe về nhà thì đã khuya, Xá Cơ Hoa thực sự bị Huyền Vũ Thác Hàn ngồi ở trước cửa nhà làm giật mình một trận.


“Này, anh ngồi ở đây làm gì vậy?” Xá Cơ Hoa nhìn người đàn ông ngồi ở trước cửa nhà đợi cô tới mức ngủ gật, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, nhưng mà vẫn đạp một cước làm anh tỉnh lại.


“A Hoa, rốt cuộc em đã trở về.” Huyền Vũ Thác Hàn đứng lên, việc đầu tiên chính là cầm lấy cái túi xách nhỏ trên tay của Xá Cơ Hoa, sau đó ôm lấy cô thật chặt.
“Sao em không nói với anh một tiếng mà đã đi lâu như vậy, ngay cả một chút tin tức cũng không báo cho anh? Anh thật sự rất nhớ em!”


“Mau buông ra đi! Em mệt quá, muốn đi ngủ rồi.”
Đi xe ba tiếng đồng hồ, cả người Xá Cơ Hoa đau nhức, chỉ muốn nhanh chóng đi tắm nước nóng cho thoải mái, sau đó vùi mình lên giường để ngủ.
Bây giờ Huyền Vũ Thác Hàn dây dưa đến nhà của cô quả thật chính là một phiền toái rất lớn!


Xá Cơ Hoa không muốn thừa nhận ở trước mặt của anh là cô cũng rất nhớ anh, cho nên đối với việc Huyền Vũ Thác Hàn nhiệt tình nghênh đón mình, cô chỉ nghiêm mặt lại, một chút cảm động cũng tiếc không cho anh.
“Anh sẽ không làm ồn với em, cho anh đi vào cùng với em được không?”


Huyền Vũ Thác Hàn xoa xoa đôi mắt mờ mịt buồn ngủ của mình, đôi mắt ươn ướt gióng như một chú chó nhỏ mong chờ cô nhặt anh về nhà.
“Tuyệt đối không được phép làm ồn với em!” điễnn dàn nên quýndon.


Trong lòng đấu tranh một lúc lâu, Xá Cơ Hoa hiếm khi mềm lòng, lấy chìa khóa mở cửa chính ra, cô dẫn anh đi vào cái ổ nhỏ ấm áp của mình.
Đây là lần đầu tiên Huyền Vũ Thác Hàn đi vào nhà cô!


Tối nay một mình đối mặt với Huyền Vũ Thác Hàn khiến cho Xá Cơ Hoa cảm thấy vô cùng kỳ cục, nhưng người tới là khách, cô còn bưng một chén nước cho Huyền Vũ Thác Hàn.
"Ừ! Uống đi."


“A Hoa, em nhất định phải nghe anh nói.” Huyền Vũ Thác Hàn nắm được tay của cô, nhất định không buông cô ra. “Ngày đó anh vẫn luôn chờ đợi em, nhưng đột nhiên Đường Hoan Tâm lại xuất hiện ở đó, vốn là anh cũng không thèm quan tâm tới cô ta, nhưng lúc này chỗ trong phòng ăn đều kín hết, cô ta lại nói có chuyện công việc muốn nói, mặt dày mày dạn nói về chuyện công việc, cho nên....”


“Không phải anh đã nói sẽ không làm ồn tới em sao? Em thật sự rất mệt mỏi! Lái xe hết ba tiếng đồng hồ, bây giờ em chỉ muốn ngủ thật ngon....”


Xá Cơ Hoa vô cùng không muốn trở về liền phải đối mặt với chuyện này, tha thứ hay không tha thứ chuyện ngày hôm đó, sớm đã không phải chuyện quan trọng nữa nữa rồi, giữa bọn họ nếu như muốn đi cùng nhau tới suốt đời, thì phải tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau chứ? Diễng đáng ele quiý don.


Ngày đó cô gái cùng ăn cùng với anh, thân mật với anh như vậy có quan hệ gì với anh? Hình như anh chưa từng nói với cô, cho đến khi đăng lên trên web, thì cô mới biết, thì ra giữa bọn họ còn có nhiều quá khứ như vậy!


Xá Cơ Hoa thiếu chút nữa bật thốt ra, nhưng mà bây giờ tình trạng của cô không được tốt lắm, cả người cũng mờ mịt, điều cô cần nhất chính là nghỉ ngơi một đêm thật tốt.
“A Hoa....” Huyền Vũ Thác Hàn chỉ có thể buông tay cô ra.


Xá Cơ Hoa bỏ anh ngồi lại một mình ở phòng khách, xoay người đi vào phòng tắm tẩy đi một thân mệt mỏi.
Khi cô xuất hiện một lần nữa ở phòng khách, thì Huyền Vũ Thác Hàn vốn đang sa sút tinh thần giống như một người không có chút sức sống nào, thì trong nháy mắt khôi phục lại sức sống bừng bừng.


Xá Cơ Hoa mới tắm rửa toàn thân xong, cả người cô tản ra mùi thơm thoang thoảng, những giọt nước trên mái tóc dài của cô ấy vẫn đang nhỏ từng giọt xuống, thấm ướt lên bả vai ở phía sau.
“Anh giúp em lau tóc...... Em ngồi yên để cho anh phục vụ là được rồi.”


Huyền Vũ Thác Hàn nhận lấy khăn lông lớn trên tay của cô, đẩy cô ngồi xuống ghế sa lon, dịu dàng và có quy luật lau khô mái tóc dài của cô.
Xá Cơ Hoa mệt mỏi nên không muốn tranh giành công việc này với Huyền Vũ Thác Hàn, vì vậy ngoan ngoãn ngồi trên ghế sa lon để mặc cho anh phục vụ cô.


Vậy mà cơn buồn ngủ nhanh chóng ập tới, Xá Cơ Hoa nghiêng người lại, tựa vào trong lòng của Huyền Vũ Thác Hàn không chút phòng bị ngủ thật say.


“Này! Vợ à, sao em lại ngủ rồi?” Huyền Vũ Thác Hàn nhìn người phụ nữ nhỏ bé yên tâm ngủ ở trong lòng của anh, lắc đầu bất đắc dĩ. “Em thật sự yên tâm về anh như vậy à? Đã hơn một tuần rồi anh không được ôm em rồi đó!”


Nhẹ nhàng ôm cô đi về phía phòng ngủ, Huyền Vũ Thác Hàn ôm cô như ôm một đứa trẻ nhỏ, cẩn thận từng li từng tí đặt cô lên giường, còn mình thì lặng lẽ nằm ở bên cạnh cô, cô cô cùng đi vào mộng đẹp. Diễng đáng ele quiý don.


Xá Cơ Hoa tỉnh lại trên chiếc lớn của chính mình, cô lật người theo thói quen kéo cái gối ôm lớn kia muốn ôm vào trong lòng, bàn tay vừa đưa gia sau thì đụng phải một cơ thể ấm áp, cô hoảng hốt lập tức mở mắt ra.


Ngủ bên cạnh cô là người đàn ông mà đã ngồi cả đêm ở trước nhà cô chờ cô trở về, còn giúp cô lau khô tóc nữa.
Huyền Vũ Thác Hàn vẫn còn chìm trong giấc mơ, hơi thở đều đều, khóe môi hơi mở ra.
Xá Cơ Hoa xoa xoa đôi mắt chua xót, chuyên chú nhìn người đàn ông này.


Gương mặt của anh lúc ngủ giống như một đứa trẻ! SSdienng dànlew quy on.
Không nhịn được nổi lên tâm tư muốn đùa dai, Xá Cơ Hoa bịt mũi của anh lại, lại mím khóe môi của anh lại, bình thường hay bị anh ‘khi dễ’ như vậy, nhân lúc anh không thể phản kích được phải đáp lễ lại một chút chứ!


Bị người khác trêu chọc như vậy nên Huyền Vũ Thác Hàn nhanh chóng tỉnh lại, dưới tình huống mũi bị cô bịt lại, môi bị cô mím chặt, anh sử dụng đôi tay của mình dùng sức vây cô lại.


“Sao lại làm anh tỉnh giấc? Làm anh tỉnh rồi thì em cần phải trả giá rất lớn đó!” Huyền Vũ Thác Hàn cù bên hông của Xá Cơ Hoa, khiến cho cô không ngừng cười lên khanh khách.


“Ôi.... Nhột lắm đó! Không cần mà...” Xá Cơ Hoa vừa mới tỉnh ngủ liền nhìn anh, đã sớm quên mất chuyện vẫn còn đang tức giận anh, quên sạch sành sanh luôn.


“A Hoa, em thơm quá!” Sáng sớm được ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong lòng, Huyền Vũ Thác Hàn lâu lâu chưa được giải trừ nên đã nhanh chóng đứng dậy chào rồi. SSdienng dànlew quy on.


Anh hôn lên cần cổ trắng nõn thoang thoảng mùi thơm của cô, rồi lưu lại một vết hôn hồng hồng ở trên cổ của cô, nóng bỏng kích tình hết sức căng thẳng, hai thân thể lâu rồi chưa ôm ấp dính chặt vào nhau giống như kẹo cao su.


Môi cùng môi giao nhau, lưỡi cùng lưỡi quấn quít nhau, một nụ hôn nóng bỏng hòa tan tất cả suy nghĩ của bọn họ.
Huyền Vũ Thác Hàn mơ hồ thấy trướng đau nên khao khát dán vào giữa hai chân của Xá Cơ Hoa, anh nổi điên lên khi người phụ nữ ở bên cạnh né ra. “Vợ à......”


Lúc cho là đã lấy được sự ngầm cho phép của người phụ nữ ở trong ngực, thì bất ngờ một quả đấm bay thẳng về phía mặt của anh, nhưng dục hỏa đã phần nào bị đánh cho rụt trở về. “Em vẫn còn chưa tha thứ cho anh đâu!”