Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi

Chương 134

Editor: Táo đỏ phố núi
Sau khi hai tiếng thét thê thảm vang lên, thế giới trở nên yên tĩnh.
Bởi vì tâm trạng gần đây của Xá Cơ Hoa không được tốt giờ rốt cuộc cũng đỡ hơn một chút. Die nd da nl e q uuydo n.


Cô thoải mái đi về phía hai cô gái xinh đẹp ở trước mặt, đỡ bọn họ dậy, cười ngọt ngào nói: “Các cô không sao chứ?”


Viên Cổn Cổn và Tiêu Khiêu Khiêu nhìn cô gái nhỏ nhắn đáng yêu ở trước mặt, hình như có chút không thể tin được là cô đã cứu họ, mấy quyền cước vừa rồi, không khỏi khiến cho các cô được rửa mắt, nghe vậy, hai người đều bị động lắc đầu một cái.


“Tên của các cô là gì?” Xá Cơ Hoa nhìn hai cô gái trước mắt, cười ngọt ngào hỏi, lộ ra hai lúm đồng tiền đáng yêu, ‘thói quen tốt’ từ trước đến giờ lại một lần nữa phát huy rất tinh tế.
“Viên Cổn Cổn.”
“Tiêu Khiêu Khiêu.”


Hai cô gái có dáng người tỷ lệ nghiêm trọng cũng nở một nụ cười, ngọt ngào nói, xem ra cũng thuộc dạng người ‘tự nhiên’. 
Viên Cổn Cổn (tròn vo)? Tiêu Khiêu Khiêu (Tiêu nhảy nhót)? Không nghe nhầm chứ? Trời ạ! Cái tên gọi này cũng đặt quá ‘tượng hình’ rồi, thật tài tình đúng không?


Xá Cơ Hoa cười lớn lôi kéo bàn tay trắng mềm nhỏ nhắn của bọn họ, nói: “À, ha ha, cái tên thật đáng yêu, xin chào các cô, tôi tên là Xá Cơ Hoa! Các cô muốn đi đâu sao? Có muốn tôi tiễn các cô một đoạn không?”


“Cắm vào ƈúƈ ɦσα?” Cằm của Viên Cổn Cổn thiếu chút nữa rớt xuống! Mặt tròn tròn kết đôi với mặt tròn tròn, có chút tức cười.
‘Phụt...’


“Đúng, thật xin lỗi! Tôi...” Tiêu Nhảy Nhót phụt ra tiếng, vội nói xin lỗi, vốn cho là tên của bọn cô đã đủ khiến cho người ta buồn cười rồi, không ngờ tên của vị nữ hiệp này còn đặc biệt hơn, cho nên trong lúc nhất thời không khống chế được cảm xúc của mình!


Chuyện này có gì buồn cười sao? Trên trán của Xá Cơ Hoa xuất hiện ba vạch đen, nhưng mà, vẫn cố tỏ ra như không nhìn thấy vẻ mặt của bọn họ, vỗ tay rồi xoay người một cái!
“Được rồi, nếu như các cô không cần tôi tiễn, vậy thì tôi đi trước đây.”


Vừa nghe thấy nữ đại hiệp phải đi, Tiêu Khiêu Khiêu vội vàng bước tới: “Nữ hiệp, đợi chút, đợi một chút, cô giỏi như vậy, có thể dạy tôi một chút hay không?”


Viên Cổn Cổn cũng chen người đi lên phía trước: “Đúng vậy, đúng vậy, nữ hiệp, tôi cũng muốn học, cô nhìn vóc người của tôi đi này, tôi cũng muốn được thon thả như chị của tôi, nghe nói luyện võ có thể khiến cho thân thể gầy đi, nữ hiệp, tôi bái cô làm sư phụ được không?”


“Các người muốn học võ thuật?” Nghe vậy Xá Cơ Hoa dừng bước lại, hai mắt tỏa sáng, đây chính là phản ứng tự động khi nhắc tới nghề ban đầu của cô.
“Đúng vậy, nữ hiệp!”


Nhìn một người gầy một người mập này, tâm tình của Xá Cơ Hoa vốn là đang buồn bực, nhất thời hào hứng bừng bừng lên: “Ha ha, thì ra là như vậy, vậy đi, chúng ta tìm một chỗ để nói chuyện chi tiết hơn.” 


Trên đường lớn, người đến người đi, vốn là thời tiết vào thu, hôm nay mặt trời nắng chói, không khỏi khiến cho người ta có chút cảm giác nóng bức.


“Chúng ta đi bơi lội có được không?” Viên Cổn Cổn đi theo phía sau mông của hai người kia, mồ hôi đầm đìa đã được lợi rồi không khỏi có ý tưởng.
Nước trong hồ bơi không mất tiền, bọn họ sẽ gật đầu đồng ý đúng không!


“Vào cổng hồ bơi của thành phố ít nhất phải mất một trăm đồng, mà chúng ta...” Tiêu Khiêu Khiêu quay đầu lại liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó tàn nhẫn nói cho cô biết, “Chúng ta không có tiền.”


Ôi, đây chính là vì cái gì mà thảo luận lâu như vậy, cũng không phải là vì muốn có một chỗ đặt chân sao, nếu như muốn nữ hiệp bỏ tiền ra, đó là vọng tưởng rồi, cho nên phiền não này liền rơi vào người của hai thiếu nữ sinh đôi khác họ này rồi.


Nhưng mà, nói đến hồ bơi... Ừm! Nếu như là chỗ đó, ngược lại cô có thể suy tính.
“Chúng ta tới hồ bơi của trường học đi!” Tiêu Khiêu Khiêu nói.
Hồ bơi trường học!
Viên Cổn Cổn vừa nghe, cả người đột nhiên quay ngược lại hai, ba bước.


“Này, các cô còn là học sinh à?” Xá Cơ Hoa ở bên cạnh không nhịn được chen vào nói, nhưng mà, rất dễ nhận thấy, trước mắt cô, có chút bị xem nhẹ rồi.


“Xin hỏi Tiêu Khiêu Khiêu tiểu thư, không phải chị nói là tuần trước mới xảy ra chuyện không may, trước mắt hồ bơi đã bị đóng cửa, không cho học sinh đi vào hay sao?”
“Đúng vậy.” Bây giờ là như thế nào, con bé làm gì mà vẻ mặt giống như gặp phải quỷ vậy?


Trước mắt đối với mấy người Tiêu Khiêu Khiêu mà nói, những chỗ như vậy chỗ nào mà không cần phải có tiền, cô cảm thấy chỗ đó rất tốt, cũng chính là chỗ duy nhất mà ba người bọn cô có thể đi tới.


“Khiêu Khiêu, chị không nghe thấy lời đồn kia sao?” die,n; da. nlze.qu; ydo /nn. Giọng nói của Viên Cổn Cổn đè xuống thật thấp, sợ bị những thứ không sạch sẽ kia nghe được.


“Lời đồn cái gì? Các người đang thầm thì cái gì vậy?” Nhìn bộ dạng thần bí của hai chị em! Người phụ nữ nào đó không nhịn được lên tiếng chen vào hỏi.


Viên Cổn Cổn hạ giọng khẽ nói: “Nghe nói hồ bơi trong trường học của chúng tôi có ma quỷ, tuần trước xảy ra chuyện chính là học sinh bắt gặp quỷ ở đó.”


“Viên Cổn Cổn!” Tiêu Khiêu Khiêu hét lớn lên, trên trán cũng xuất hiện vạch đen, đây chính là nơi duy nhất mà bây giờ có thể đặt chân tới.
Cũng rất may, hình như Xá Cơ Hoa là người rất to gan lớn mật!


“Cô tin chuyện như vậy?” Gì chứ! Làm ơn! Người phụ nữ nào đó không nhịn được trợn trắng mắt lên.
Cô cảm thấy hai chị em nhà này ngu xuẩn chết đi được, thì mới có thể tin vào những chuyện hư vô không thực tế này.


“Người kia sở dĩ gặp chuyện không may, có thể là vì anh ta không rành về bơi lội nhưng lại thích thể hiện.”


Nhưng trong trường học được người ta đồn thổi rất sống động, nói trường học của chúng ta có... Có quỷ.” Nói đến chữ ‘Quỷ’ đó, hàm răng của Viên Cổn Cổn run lên, nhìn xung quang, bộ dạng giống như sợ quỷ đến bên người của cô vậy.


Tiêu Khiêu Khiêu thật sự không chịu nổi đứa em gái thần kinh yếu lại không có đầu óc này.


“Tóm lại, em muốn giải nhiệt, muốn đi bơi lội, thì chỉ có thể đi tới trường học không mất tiền, còn lại không bàn nữa.” Tiêu Khiêu Khiêu giữ chặt kinh tế trong nhà, một đồng cũng không để cho đứa em gái này mơ ước.


Viên Khiêu Khiêu cảm thấy mình thật đáng thương, rõ ràng cô là em gái, tại sao người trong nhà đều không cho cô một chút?
“Được rồi! Vì để giải nhiệt, chúng ta đành phải cố gắng đồng ý đi tới hồ bơi trong trường học của các cô vậy.”


Cổn Viên Viên lại mang bộ dạng giống như giống như gặp quỷ, thấy vậy Tiêu Khiêu Khiêu vừa tức vừa không biết phải làm sao.
Xá Cơ Hoa nhìn hai chị em bọn họ, nhất thời không nhịn được lại mở miệng: “Được rồi! Quyết định như vậy đúng không, vậy tôi sẽ đi theo các người.”


“Ha ha, tốt quá rồi, chúng ta đi nhanh một chút thôi nào.”
“Này, vậy các người phải để cho tôi chuẩn bị đồ bơi chứ.”
“Nữ hiệp, cô mặc của chị tôi là được, vóc người cũng không khác nhau mấy.”
“Nhưng mà bây giờ tôi đã có bụng.”
"......"


Lúc Tiêu Khiêu Khiêu lấy đồ bơi đi ra, liền nhìn thấy Xá Cơ Hoa đã thay đồ bơi ra, định vừa đi đến hồ bơi thì nhảy vào trong nước để làm một Mỹ nhân ngư tự tại rồi.


Lại nói, hôm nay ba người đã mạo hiểm không ít, rón ra rón rén đến trường học, vì không muốn cho nhân viên tạp vụ phát hiện ra bọn họ, ba người còn trèo tường đi vào, cố ý vòng vào từ cửa sau của hồ bơi.


Đi vào, Viên Cổn Cổn liền phát hiện không khí hiện trường không đúng, cô lập tức trốn ở sau lưng của Tiêu Khiêu Khiêu.
“Khiêu Khiêu, chị có cảm thấy không khí chỗ này âm u, cảm giác rất khủng bố, giống như cái đó bất cứ lúc nào cũng chạy đến không?” 


“Cái đó là cái gì?” Xá Cơ Hoa hết nhìn đông lại nhìn sang tây quay đầu lại nói, Cổn Cổn đang nói cái gì vậy? Cô ấy không thể nói rõ hơn một chút được sao?


Viên Cổn ổn bị dọa sợ muốn chết, làm sao dám nói chữ ‘Quỷ’ ra, cho nên cô không thể làm gì khác hơn là đặt hai tay ở trước ngực. Bàn tay rũ xuống phía dưới, hai mắt thì trợn lên, làm ra hình con quỷ bay tới bay lui ở trước mặt bọn họ.
“Chính là cái này đó!”
“Cô nói là quỷ sao!”


“Á...” Viên Cổn Cổn kêu thảm thiết, “Cô không cần phải nói lớn tiếng như vậy đâu! Nếu để cho nó nghe được thì phải làm sao?” Viên Cổn Cổn liều mạng suỵt suỵt, muốn cô nói nhỏ nhỏ thôi.
Bộ dạng sợ quỷ này của cô, khiến cho hai người kia nhìn thấy không biết phải làm sao.


“Cô rốt cuộc có muốn bơi hay không? Nếu như cô không muốn bơi, thì chúng ta đi về sớm đi, đừng ở chỗ này mà tự hù dọa bản thân mình.” Nói xong Xá Cơ Hoa xoay người bước đi rất có cá tính.


Viên Cổn Cổn lập tức ôm bắp đùi người phụ nữ nào đó, “Nữ hiệp, đừng đi, tôi cũng không nói là sẽ không bơi mà, tôi chỉ cảm thấy không khí trong hồ có chút không đúng, trong mơ hồ, hình như tôi còn nghe thấy có người đang kêu: Cứu... cứu mạng... “
Cảm giác đó là lỗi của cô sao?