Sủng Thê Làm Hoàng Hậu

Chương 29: Canh hai - Mì vằn thắn

Chân Bảo Lộ mặc một thân áo váy đơn giản bằng gấm sa tanh màu son đỏ điểm sợi vàng ròng, búi tóc nụ hoa trên đầu bởi vì mới vừa nằm trong chăn nên có hơi rối, hiện nay khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh đến đỏ ửng. Chân Bảo Lộ hơi hối hận, nhưng vì tính tình quật cường, không nghĩ nhu thuận như vậy trở về. Nàng biết lúc này mình cần bình tĩnh lại tâm tình để nghĩ cách, mà không phải làm ra cử chỉ ngây thơ này đó. Nhưng nàng lại không bình tĩnh được.


Chân Bảo Lộ ảo não thở dài, chà xát đôi tay nhỏ bé vài cái, sau đó lẳng lặng che gió thổi lạnh lẽo trên gương mặt.
Đi gấp quá, ngay cả áo choàng cũng chưa lấy.


Hơn nữa... Chân Bảo Lộ đi ở trên đường, nhìn người trên đường vội vàng qua lại, lúc này mới nhớ tới trước mắt bản thân mình chỉ là đứa nhỏ, tuy rằng Hoàng Thành phồn hoa, nhưng cũng nhiều tên lừa đảo, nếu lỡ gặp phải bọn buôn người, đến lúc đó nàng muốn khóc cũng không kịp.


Phải quay về sao?
Bước chân Chân Bảo Lộ khựng lại, nhưng vẫn chậm rãi đi trên đường. Bước chân nàng không nhanh, nếu phụ mẫu dùng xong bữa tối sớm,tới U U Hiên xem nàng, chẳng mấy chốc sẽ phát hiện không có nàng. Đến lúc đó tìm được nàng, tự nhiên là chuyện dễ dàng.


Đáng tiếc Chân Bảo Lộ đi gần nửa canh giờ, bên phủ Tề Quốc Công cũng không hề có động tĩnh.


Đời trước nàng cũng như thế, cáu kỉnh, thích tự giam mình ở trong phòng, phụ mẫu