Phía sau tiểu mỹ nữ là mười tên ăn mặc cực kỳ quái dị, cả đám cũng há mồm ợ một cái thật to.
Tình huống này vô cùng chuẩn xác với hình tượng con gái rượu của đại ca giang hồ dẫn theo một đám đàn em đi dạo. Người bình thường đúng là cảm thấy kỳ quái, nhưng thật sự không dám trêu chọc bọn họ. Bao gồm mấy lão bản cửa hàng đồ ăn cũng nơm nớp lo sợ, khi bọn họ đứng lên rời khỏi không dám mở miệng đòi tiền. Thậm chí còn có người tươi cười rạng rỡ, người ta ăn quỵt mười món còn tặng kèm mấy xâu thịt nướng đi đường lót dạ. Bộ dạng vừa sợ vừa tức, lại phải nở nụ cười tiễn đưa đúng là cực kỳ hài hước.
" Tuyết thành chơi thật vui nha! Lúc nãy ta thấy sân đấu Hồn sủng sư, ngày mai các ngươi giả trang làm Hồn sủng của ta, chúng ta đi tới đó đánh một trận thống khoái, khách khách!"
Tiểu mỹ nữ đang nói chuyện bỗng nhiên sắc mặt cứng đờ, mặt mày láo liên, khẩn trương nói:
"Nguy rồi, ca ca trở về!"
"Khặc?"
"Kiệt kiệt kiệt!."
Đám Bạch Yểm Ma mới vừa rồi còn đang sung sướng, tâm tình sáng lán vô cùng. Hiện tại nghe thấy tiểu mỹ nữ nói một câu cũng khẩn trương theo, đồng loạt quay đầu ngó dáo dác.
"Trong vòng mười phút còn không trở lại, ta sẽ ném toàn bộ các ngươi về nam Cấm Vực."
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLThanh âm Sở Mộ nghiêm nghị không thể kháng cự vang vọng trong đầu Trữ Mạn Nhi và Bạch Yểm Ma.
Mười phút sau, Trữ Mạn Nhi và đám Bạch Yểm Ma đàng hoàng lê lết trở về, bộ dạng có vẻ như bất đắc dĩ, hoặc là... mất hứng.
Trữ Mạn Nhi núp ở sau lưng Yểm Ma Thống trị giả, xem ra có chuyện gì sẽ để nó gánh vác toàn bộ. Mười tên Bạch Yểm Ma và một tiểu nha đầu xếp thành một hàng thẳng tắp, cúi đầu không nói lời nào.
Sở Mộ thấy đám quỷ ương bướng này giả bộ an phận, ngoan ngoãn chờ đợi thụ hình. Hắn thật sự là nhức đầu, nhưng không có biện pháp nào tốt.
Hắn mới ra cửa không bao lâu, cái đám dã nhân, dã quỷ này đã chạy đến khu vực buôn bán ăn uống thả cửa, lại còn làm đủ thứ trò xù tiền, hăm dọa, cướp giựt đồ ăn không hề kiêng kị chút gì. Nếu như hắn tiến vào Băng Sa liệt cốc lịch lãm vài ngày nửa tháng, vậy thì sau khi trở về cả Tuyết thành không phải bị chúng nó lật ngửa lên trời hay sao? Chẳng lẽ đội ngũ thành vệ đi đi lại lại trong thành chỉ là bài biện?
Cũng may Trữ Mạn Nhi thiên phú dị bẩm, có năng lực tinh lọc ma khí và sát khí trên người Bạch Yểm Ma. Nếu không, chỉ cần đám cường giả trong thành thế nào cũng nhận thấy không khí nơi này có vẻ dị thường.
"Ta sắp ra ngoài một đoạn thời gian ngắn, địa điểm là Băng Sa liệt cốc..."
Sở Mộ còn chưa nói xong đã thấy mười đầu Bạch Yểm Ma lộ vẻ hưng phấn, khí thế dâng trào bừng bừng. Hắn đưa tay lên xoa xoa huyệt thái dương, hồi lâu sau mới tiếp tục nói:
"Ta đâu có nói sẽ mang theo các ngươi, nơi đó là địa phương băng hàn, thực lực của các ngươi nhất định sẽ bị áp chế rất lớn."
"Ca ca yên tâm đi, ta sẽ coi chừng chúng nó."
Tiểu mỹ nữ nở nụ cười khả ái xen lẫn vô hại, hình như còn có một chút... lấy lòng …
Sở Mộ cũng vô pháp xử lý nha đầu này, bất đắc dĩ nói:
"Các ngươi muốn ra ngoài đi dạo cũng được, nhưng ta có mấy quy định. Thứ nhất, không được phép đi đến quảng trường trung tâm, phạm vi hoạt động của các ngươi là trung thành và ngoại thành. Quảng trường là nơi các thế lực lớn trấn thủ, có không ít cao niệm Hồn Hoàng và đế hoàng đỉnh phong canh gác, các ngươi đến đó rất dễ bị phát hiện. Thứ hai, không cho chủ động gây chuyện thị phi, không cho phá hư thành thị, đám quỷ các ngươi tốt nhất là quản tốt ma diễm của mình. Thứ ba, bất kể gặp phải chuyện gì, nếu bị phát hiện thì trốn, không được phép chiến đấu."
Tiểu mỹ nữ và đám Bạch Yểm Ma chân thành lắng nghe, mỗi một câu đều gật đầu một cái cực kỳ sảng khoái. Kỳ thật ý nghĩ của đám người này rất đơn giản, chỉ cần không cấm ra ngoài chơi đùa thì cái gì cũng tốt.
"Mạn Nhi, ngươi tới đây!"
Sau khi khai báo rõ ràng mọi chuyện, Sở Mộ gọi Trữ Mạn Nhi đến cạnh mình.
"A? À à …!"
Trữ Mạn Nhi đáp một tiếng rồi đi theo Sở Mộ vào trong đại sảnh.
"Ngươi nói mình có biện pháp tăng cường thực lực Hồn sủng của ta?"
Sở Mộ hỏi.
"Đúng vậy a...aa!"
Trữ Mạn Nhi thấy Sở Mộ không có ý định trách mắng mình liền thở phào nhẹ nhõm, gật đầu lia lịa.
"Nói rõ hơn một chút!"
Sở Mộ nói.
"Là như thế này, mặc dù Thế Chủ Thụ không phải là sinh vật, nhưng nắm giữ năng lượng tinh thuần có hiệu quả rất tốt đối với các loại sinh vật. Đặc biệt là ký kết hồn ước ngang hàng, linh khí sẽ trực tiếp tiến hành bồi dưỡng thông qua hồn ước, bất kể đi tới chỗ nào cũng được. Ngay cả sinh vật cấp chúa tể cũng sẽ tăng cường thực lực rất nhanh, không còn khái niệm bình cảnh, thậm chí không cần linh vật cũng có thể đột phá."
"Ta bây giờ còn nhỏ nên linh khí không đủ, rất ít hiệu quả đối với, cho nên thời điểm ca ca ký kết hồn ước ngang hàng với ta không có cảm giác bất kỳ biến hóa. Nhưng mà Hồn sủng của ca ca đang ở cấp đế hoàng, linh khí của ta chính là thuốc bổ tốt nhất đối với chúng nó, có thể trực tiếp hấp thu, hiệu quả tốt hơn linh vật và linh nguyên vô số lần."
Trữ Mạn Nhi nói rất nhanh, chỉ một lát đã giải thích cặn kẽ vấn đề này.
"Nói như vậy, Hồn sủng của ta đã ở trạng thái được linh khí của ngươi ân cần săn sóc?"
Sở Mộ khẽ nhíu mày, mở miệng chất vấn.
"Đúng vậy nha! Chẳng lẽ chúng nó không có cảm giác?"
Trữ Mạn Nhi trợn to mắt ra hỏi ngược lại.
Sở Mộ lập tức dùng hồn niệm tiến vào không gian Hồn sủng hỏi thăm.
Đám Hồn sủng nói là mình cũng cảm giác đến trong không gian Hồn sủng chảy xuôi một loại khí tức đặc thù, hiệu quả gần giống với sử dụng hồn hạch, hồn tinh nuôi nấng.
Lúc trước Sở Mộ còn kỳ quái tại sao đám tham ăn tham uống này cả ngày không đòi mình linh bỏ bụng, thì ra là đã được linh khí Trữ Mạn Nhi bồi dưỡng đầy đủ.
"Ta ký kết hồn ước với ca ca không bao lâu, tạm thời không có hiệu quả rõ ràng. Chờ ca ca dẫn chúng nó đi rèn luyện sẽ phát hiện rất nhiều chỗ tốt, bình cảnh cấp đế hoàng xem như triệt tiêu. Còn nữa, trải qua ân cần săn sóc thời gian dài, tất cả Hồn sủng đều có thể vượt qua đẳng cấp chủng tộc hạn chế."
Trữ Mạn Nhi cười nói.
"Phá vỡ đẳng cấp chủng tộc hạn chế?"
Lần này đến lựog Sở Mộ trợn tròn mắt nghi hoặc, vội vàng hỏi tới.
"Ca ca không biết sao? Cấp nô bộc bất luận cường hóa thế nào cũng không thể đạt tới cấp đế hoàng. Cấp chiến tướng bất luận cường hóa thế nào cũng không thể đạt tới cấp chúa tể. Cứ thế loại suy, đẳng cấp chủng tộc hạn chế chính là tự nhiên pháp tắc."
Trữ Mạn Nhi nói.
"À, ngươi có năng lực giúp cho Hồn sủng của ta phá vỡ hạn chế chủng tộc?"
Hai mắt Sở Mộ sáng rực như sao, giọng nói bắt đầu gấp gáp hẳn lên.
"Đương nhiên rồi, nếu không tại sao vô số sinh vật chúa tể suy nghĩ nát óc tìm đủ mọi cách cung phụng Thế Chủ Thụ? Ta mặc dù không có lợi hại như Thế Chủ Thụ, nhưng cũng không phải vô dụng."
Trữ Mạn Nhi ngẩng cao đầu nói, hiển nhiên là vô cùng tự hào vì năng lực của chính mình.
Sở Mộ gật đầu như bằm tỏi, trong lòng lại vui mừng không dứt.
Xem ra ký kết hồn ước ngang hàng với nha đầu này nhận được không ít chỗ tốt, chỉ riêng một cái phá vỡ đẳng cấp chủng tộc hạn chế đã kinh người lắm rồi.
Trước đó không lâu Sở Mộ còn đang lo lắng Ngưng và Ma Thụ chiến sĩ đẳng cấp chủng tộc là chiến tướng, cường hóa cao nhất chỉ đạt tới đế hoàng đỉnh phong, vĩnh viễn không có cách nào bước vào cấp chúa tể. Bây giờ Sở Mộ đã có thể an tâm rất nhiều, xem như Trữ Mạn Nhi đã giúp hắn giải quyết một vấn đề cực lớn.
Linh khí ân cần săn sóc có hiệu quả tương đối chậm, nhưng hiện tại Sở Mộ cũng không vội, ít nhất hắn đã biết một số tác dụng kia là đủ rồi.
Nhưng mà đến ngày thứ ba, Sở Mộ đã phải thay đổi cách nhìn triệt để đối với tiểu nha đầu này rồi.
Bởi vì thời điểm ban đêm ngày thứ ba, đầu Bạch Yểm Ma dẫn Trữ Mạn Nhi tới gặp hắn trước kia bỗng nhiên đột phá.
Từ cao đẳng đế hoàng đột phá đến đế hoàng đỉnh phong.
Dưới tình huống không có sử dụng linh vật lại trực tiếp đề thăng lên tới đế hoàng đỉnh phong, đây đúng là chứng minh rõ ràng nhất, kinh người nhất đối với hắn.
Thật ra đầu Bạch Yểm Ma này tiến vào trình độ cao đẳng đế hoàng đã lâu rồi, nhưng không có cách nào đột phá bình cảnh. Sở Mộ biết nó phải dựa vào linh vật cao cấp hoặc là đạt được kỳ ngộ mới có hi vọng tăng cường thực lực lên tới đế hoàng đỉnh phong.
Không nghĩ tới nó cõng Trữ Mạn Nhi một tháng, cùng nàng lăn lộn vài ba bữa lại tự mình đột phá.
Đầu Bạch Yểm Ma này bị vây khốn tại bình cảnh quá lâu, có lẽ ngày nào đó đánh một trận đại chiến cũng có hi vọng đột phá. Chính vì thế, tác dụng linh khí của Trữ Mạn Nhi lại càng cường hãn kinh người.
Khó trách nữ nhân Thiên Cơ kia nguyện ý trả giá lớn như vậy truy tìm Trữ Mạn Nhi. Bất kể là ai, nếu biết nàng sở hữu năng lực đặc thù này cũng sẽ tranh đoạt bể đầu chảy máu.
Sở Mộ hưng phấn không nói nên lời, điều này không chỉ giải quyết vấn đề của Ngưng và Ma Thụ chiến sĩ, mà tất cả Hồn sủng cũng sẽ tăng cường thực lực rất nhanh. Cấp đế hoàng không còn là vấn đề gì nữa rồi, dựa vào Trữ Mạn Nhi có lẽ tất cả Hồn sủng của hắn đều có hi vọng đột phá tới cấp chúa tể.
Thử nghĩ xem? Cường giả cấp chúa tể trong thế giới nhân loại chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Nếu hắn dẫn theo một đám Hồn sủng cấp chúa tể bước vào Vạn Tượng thành nhất định là oai chấn bát phương. Cái gì là Thập Lục Tuyệt, Bát Hoang, Tứ Hùng, Song Cơ … đập một phát là chết ngay.