Sủng Mị

Chương 300: Thiếu chủ Hồn Điện

Sở Mộ cũng không giải thích nhiều lời, trong tay Ly lão nhi là Hồn Điện lệnh của Băng Lam. Trước đó Ly lão nhi đã nhắc nhở Nguyên Tố môn và Hồn Điện trước giờ quan hệ rất tốt. Chỉ cần đưa Hồn Điện lệnh ra là tiến vào Nguyên Tố đô thành tuyệt đối không thành vấn đề.

Diệp Khuynh Tư thấy Sở Mộ không muốn nói rõ thì không hỏi nữa, tự giác trở lại gian phòng của mình bắt đầu điều chế Băng Hồn Thảo.

Lúc trước ở tại Đại Sở thế gia không có cách nào điều chế ra Băng Hồn Thảo chủ yếu là vì chất lượng tài liệu không đủ tốt, rất nhiều thứ thậm chí phải dùng linh vật Băng hệ cấp thấp hỗn hợp vào trong đó. Vì thế tỷ lệ điều chế ra Băng Hồn Thảo rõ ràng là không cao.

Sau khi tiến vào Thải Khung thành, Diệp Khuynh Tư trước tiên ộ thu thập đầy đủ tài liệu Băng hệ, dựa vào những linh vật phẩm chất tốt như thế này, Diệp Khuynh Tư chỉ cần làm thử vài lần là thành công điều chế Băng Hồn Thảo cấp bảy.

Cấp bảy linh vật Băng Hồn Thảo giá trị ở trên thị trường ít nhất là 300 vạn kim tệ, Diệp Khuynh Tư mua tài liệu điều chế chỉ khoảng 200 vạn. Từ đó có thể thấy khoản lợi tức từ điều chế dược liệu cao tới mức nào, quả nhiên nghề nghiệp Linh Sư đẳng cấp càng cao thì thu hoạch cũng gia tăng theo đó.

"Đây là Băng Hồn Thảo cấp bảy, với trình độ hiện tại ta rất khó điều chế ra Băng Hồn Thảo cấp tám. Ta nghĩ rằng muốn trị tận gốc linh hồn nóng rực của ngươi nhất định phải có một loại linh vật tên là Thiên Tiên Băng. Linh vật này sinh trưởng ở vùng địa cực băng hàn, có thể ngộ nhưng không thể cầu. Cho dù có nhiều tiền cũng chưa chắc mua được." Diệp Khuynh Tư nói với Sở Mộ.

Vừa nghe tới Thiên Tiên Băng, Sở Mộ cười khổ không dứt. Nếu như không có mẫu thân Băng Lam thì bản thân hắn hầu như không có cơ hội nhận được loại linh vật này. Có khi phải chịu đựng cho tới lúc thực lực đỉnh phong mới bắt đầu tìm kiếm phương pháp điều trị.

Bản thân Diệp Khuynh Tư hiển nhiên cũng biết linh vật Thiên Tiên Băng không phải là hạng người như bọn họ có thể chạm đến, trong lời nói chỉ mang theo ý tứ mịt mờ, ám hiệu cho Sở Mộ biết rằng trong tương lai rất dài sẽ phải dùng những loại linh vật Băng hệ khác khống chế thương tổn Nếu không linh hồn của hắn sẽ bị ma diễm thiêu đốt từ từ mất đi ý thức và trí nhớ.

Sở Mộ không nghĩ tới hậu quả Bán Ma hóa lại nghiêm trọng như vậy, bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước mà thôi, vội vã cũng không có ích lợi gì.

Diệp Khuynh Tư đưa Băng Hồn Thảo cho Sở Mộ, cũng nói cho hắn biết cách thức sử dụng như thế nào. Vào lúc giữa đêm, Sở Mộ bảo đảm hồn lực đầy đủ mới bắt đầu dùng hồn niệm thu nạp khí tức băng hàn có trong Băng Hồn Thảo, chậm rãi dẫn nó vào trong linh hồn của mình.

Khí tức băng hàn tiến vào làm cho Sở Mộ cảm giác toàn thân lạnh lẽo vô cùng, mặc dù hắn đã quen với nhiệt độ linh hồn bất thường, dần dần mất đi cảm giác với thống khổ do linh hồn thiêu đốt. Nhưng mà lúc này Sở Mộ vẫn cảm giác được trong người thoải mái không nói nên lời, tinh thần cũng được thư giãn hơn trước kia nhiều, phảng phất như từ trong lò lửa đi ra ngoài khu hoang dã tràn đầy gió mát vậy. Cảm giác thần thanh khí sảng giúp cho suy nghĩ của hắn rõ ràng hơn vài phần.

"Đinh!"

Sau khi tiếp nhận Băng Hồn Thảo tẩy lễ, Sở Mộ đang lẳng lặng cảm thụ linh hồn giảm nhiệt thì trong thế giới tinh thần hắn truyền đến thanh âm khoan khoái của Băng Không Tinh Linh. Lúc Sở Mộ dùng hồn niệm thăm dò Băng Không Tinh Linh ở trong không gian Hồn sủng liền vui mừng phát hiện Băng Không Tinh Linh tự nhiên trưởng thành.

Hồn sủng sư và Hồn sủng tồn tại linh hồn tương thông, Hồn sủng tăng mạnh giai đoạn và thiên phú thuộc tính thì bản thân Hồn sủng sư cũng sẽ gia tăng khả năng miễn dịch, đề kháng những công kích đồng thuộc tính sẽ mạnh mẽ hơn. Cũng đồng dạng như thế, nếu như Hồn sủng sư nhận được linh vật cường hóa và tẩy lễ, bởi vì có linh hồn tương thông nên những Hồn sủng cùng thuộc tính sẽ nhận được không ít chỗ tốt.

Trong lúc Băng Hồn Thảo tẩy lễ linh hồn Sở Mộ, đồng thời cũng thăng hoa linh hồn Băng Không Tinh Linh, giúp cho Băng Không Tinh Linh đột ngột trưởng thành lên đến sáu đoạn tám giai.

Sở Mộ dùng hồn niệm câu thông với Băng Không Tinh Linh, nhưng lại bất ngờ phát hiện hồn lực của mình đột nhiên tăng trưởng, vốn là thu nạp Băng Hồn Thảo tiêu hao một phần hồn lực trong nháy mắt đã khôi phục trạng thái đầy đủ. Thậm chí lực lượng hồn niệm cũng trở nên mạnh mẽ hơn vài phần.

"Lên cấp rồi." Sở Mộ còn đang mừng rỡ vì Băng Không Tinh Linh trưởng thành, một sự vui mừng khác lại ập đến làm cho Sở Mộ hét toáng lên.

Hai niệm Hồn Chủ.

"Đinh đinh!"

Băng Không Tinh Linh phát ra thanh âm ngân vang làm cho Sở Mộ cao hứng.

Sở Mộ cũng cảm thấy chuyện này nằm ngoài dự liệu, dù sao tất cả Hồn sủng của hắn chỉ có mỗi Chiến Dã là còn khả năng tăng cường nhiều nhất. Còn những Hồn sủng khác thực lực đã đạt tới mức độ ổn định rồi, dưới tình huống này lại có thể thăng lên hai niệm Hồn Chủ hẳn là vì đoạn thời gian trước chiến đấu liên tiếp.

Sau khi đạt tới cấp bậc Hồn Chủ thì hồn lực tăng trưởng vô cùng rõ ràng, Sở Mộ bây giờ đang dùng năm phần hồn lực nuôi nấng Bạch Yểm Ma, năm thành hồn lực còn lại dùng để thi triển hồn kỹ và triệu hoán Hồn sủng.

"Đã lâu rồi không có học tập hồn kỹ mới." Đến lúc này, Sở Mộ đột nhiên ý thức được một chuyện tình trọng đại mà bấy lâu nay quên mất.

Trong quá trình chiến đấu thì thay đổi Hồn sủng làm tiêu hao hồn lực tương đối lớn, cho nên rất nhiều Hồn sủng sư ở thời điểm chiến đấu sẽ không tùy ý sử dụng hồn kỹ, nhưng điều này cũng không đại biểu hồn kỹ không có tác dụng.

Mà mọi thứ vừa vặn ngược lại, nếu thi triển hồn kỹ đúng lúc sẽ có thể thay đổi toàn bộ chiến cuộc. Ví như Sở Mộ vốn có hồn kỹ Huyết Đồng Cuồng có hiệu quả giúp cho thực lực Hồn sủng trực tiếp tăng cường. Bạn đang đọc truyện tại - https://docsach24.com

Nếu như gia trì Huyết Đồng Cuồng lên trên người Chiến Dã, lại trải qua Dũng Triết Chi Tâm không ngừng đề thăng thì thực lực Chiến Dã có khả năng rất lớn đạt tới bảy đoạn. Chỉ một cái hồn kỹ đã sáng tạo ra một con bảy đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh đã cường hóa, vậy thì những hồn kỹ mạnh mẽ và thích hợp hơn nữa thì sao?

Từ trước tới giờ Sở Mộ chủ yếu là dựa hồn kỹ Sủng Mị để phục chế kỹ năng từ Hồn sủng của mình, cho nên bấy lâu nay không gấp gáp vấn đề hồn kỹ nhiều lắm.

Nhưng sau này gặp phải đối thủ thực lực càng lúc càng mạnh, phương thức công kích càng lúc càng nhiều, kỹ xảo chiến đấu càng lúc càng quỷ dị, cho nên hồn kỹ là việc cần thiết để bù đắp thiếu sót của bản thân.

Giá trị sách hồn kỹ ở trên thị trường tuyệt đối là vô cùng cao, cơ hồ sánh ngang với hồn trang và các loại xa xỉ phẩm. Chỉ riêng cấp sáu hồn kỹ đã cần có giá 500 vạn kim tệ rồi.

Thực lực hiện tại của Sở Mộ là Hồn Chủ, đã có thể học tập hồn kỹ cấp bảy, mà giá tiền bất cứ loại nào tùy tùy tiện tiện cũng lên tới mấy ngàn vạn. Với tình hình tài chính của Sở Mộ bây giờ, cho dù tán gia bại sản cũng chỉ có thể mua một quyển sách hồn kỹ cấp bảy mà thôi.

Hồn kỹ Sủng Mị có thể phục chế kỹ năng của Hồn sủng, thậm chí là Thiên Diễm Lễ cấp bảy cũng có thể thi triển. Nhưng thông qua phục chế thì uy lực Thiên Diễm Lễ do Sở Mộ buông thả sẽ bị giảm mạnh. Tương tự với những quyển sách hồn kỹ có độ hoàn hảo thấp, cao nhất chỉ gần bằng sáu mươi phần trăm uy lực vốn có. Nếu như Sở Mộ có thể mua được một quyển sách hồn kỹ Thiên Diễm Lễ có độ hoàn hảo cao thì uy lực Thiên Diễm Lễ sẽ tăng cường lên vài thành.

"Tại sao?"

Hồn niệm Diệp Khuynh Tư bỗng nhiên từ gian phòng cách vách truyền tới, có lẽ cảm giác được tinh thần Sở Mộ ở bên này đang ở trạng thái khác thường.

"Lên cấp." Sở Mộ hồi đáp.

"Thực lực ngươi tăng cường thật là nhanh." Diệp Khuynh Tư nhẹ nhàng than thở kèm theo vài phần hâm mộ.

"Theo ta thấy ngươi cũng sắp đạt tới Hồn Chủ rồi?" Sở Mộ hỏi.

"Ừ, còn chưa có cách nào đột phá bình cảnh." Diệp Khuynh Tư hồi đáp.

Sở Mộ suy đoán không sai, hiện tại Diệp Khuynh Tư đã là chín niệm Hồn Sư, chỉ cần vượt qua bình cảnh này sẽ có thể đề thăng lên tới Hồn Chủ.

Trong nhóm thanh niên đồng lứa, những người có thực lực Hồn Chủ vô cùng ít ỏi. Sở Mộ hơi ngạc nhiên không biết huynh muội Diệp gia đến tột cùng có thân phận gì, bởi vì với tình huống của bọn họ lại có thể đạt tới trình độ này cũng không có bao nhiêu ngươi.

Sau khi trao đổi với Diệp Khuynh Tư mấy câu, hai người đều tự mình tiến vào trạng thái tĩnh tu.

Sáng sớm hôm sau, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư chia nhau ra làm việc, Diệp Khuynh Tư chịu trách nhiệm xử lý các thứ thu được từ sào huyệt Thiên Ma Trùng, rồi mua một vài linh vật và hồn trang để tăng cường thực lực Hồn sủng.

Sở Mộ thì đi tới Nguyên Tố đô thành một chuyến, hỏi thăm về tin tức Diệp Hoàn Sinh.

Trong khoảng thời gian chung đụng lẫn nhau, Sở Mộ tương đối tín nhiệm với Diệp Khuynh Tư, giao mấy thứ kia cho nàng đi bán cũng không có gì không ổn.

Thải Khung thành là một tòa thành cấp chín.

Tòa thành này không rộng lớn và phồn hoa bằng Yểm Ma thành, mà hơi thiên về phong cách cổ xưa và trang nghiêm tĩnh lặng. Bởi vì Thải Khung Sơn tồn tại nên địa hình vô cùng phức tạp, thành trì không có cách nào mở rộng ra chung quanh.

Thải Khung thành cũng có thể tính là một tòa Nguyên Tố đô thành, ở trong thành thường xuyên có thể nhìn thấy đủ các loại Nguyên Tố Hồn sủng.

Rất nhiều tòa thành đều có bố cục giống nhau, ví dụ như phụ cận Hồn sủng cung sẽ có thể tìm thấy trụ sở giao dịch, những khu vực phồn hoa nhất thường thường sẽ là địa phương của những siêu cấp thế lực.

Sở Mộ rất dễ dàng tìm được vị trí Nguyên Tố môn trú đóng, Nguyên Tố đô thành nơi này rõ ràng còn hùng vĩ hơn cả Lãng Hà vực. Điều này cho thấy lãnh thổ chung quanh Thải Khung thành rất được Nguyên Tố môn coi trọng.

Làm cho Sở Mộ cảm thấy ngạc nhiên chính là điện phủ của Hồn Điện dĩ nhiên lại nằm ở bên cạnh Nguyên Tố đô thành.

Bên ngoài Hồn Điện là một gian đại sảnh rộng rãi, ngoài cửa có bốn gã thành viên Hồn Điện đứng gác, thái độ lạnh như băng không cho phép bất kỳ người ngoài nào tiến vào trong điện phủ.

"Thiếu chủ, có muốn vào Hồn Điện nhìn một vòng không? Hồn Điện cất giữ rất nhiều loại vật phẩm cao cấp, ví dụ như ngài bây giờ đang thiếu hụt hồn kỹ, mà phần lớn hồn kỹ là do Hồn Điện cất giữ. Ngoại trừ cái đó ra, nào là hồn trang, hồn châu, hồn tâm, cơ hồ tất cả vật phẩm đều bị Hồn Điện lũng đoạn."

Ly lão nhi lập tức nói ra đề nghị.

"Quên đi, lần sau rồi tính."

Sở Mộ quả thật rất muốn vào trong Hồn Điện xem một chút, nhưng bây giờ trước tiên phải hỏi thăm tin tức Diệp Hoàn Sinh. Lúc Sở Mộ đang định xoay người đi tới Nguyên Tố đô thành thì từ trong đại sảnh Hồn Điện có hai thanh niên nam nữ đi ra.

Nam tử tướng mạo đường đường, khí vũ hiên ngang, liếc mắt một cái cũng làm cho người ta có cảm giác mạnh mẽ, vẻ mặt và cử tỏa ra sự tự tin và thong dong khác hẳn người thường.

Nữ tử có khuôn mặt mỹ lệ, làn da trắng nõn như ngọc, tóc đen chạm vai, trên mặt luôn nở nụ cười ôn nhu, đi theo bên cạnh nam tử không nhanh không chậm, cả hai đang thấp giọng trò chuyện với nhau.

Khí chất nữ tử cao quý giống như tiểu thư đài các, cộng thêm dung mạo mỹ lệ nên lập tức hấp dẫn ánh mắt của những người chung quanh.

"Kỳ quái, hai người này tại sao sẽ chạy đến đây?" Ly lão nhi đột nhiên lầm bầm tự nhủ.

"Ngươi quen biết bọn họ?" Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.

Hai người thanh niên nam nữ này không có mang theo tùy tùng, nhưng từ trang phục và khí độ của bọn họ vẫn có thể suy đoán hẳn là người có thân phận và địa vị.

"Không thể nói là quen biết, chỉ có thể nói là biết, trên đời này làm gì có chuyện gì Huyễn lão người không biết, năm đó ta đi theo đệ nhất cao thủ…"

"Nói điểm chính." Sở Mộ kéo lỗ tai Ly lão nhi nhắc nhở nó không nên nói nhảm.

"À à, hai người này là thanh niên cao thủ của Hồn Điện, có danh vọng tương đối cao, nam gọi Vũ Lang, nữ gọi Phong Nhã. Ta nhớ mấy năm trước bọn họ đã nổi bật trong nhóm thanh niên đồng lứa rồi, hơn nữa còn có tiềm lực mười phần. Bây giờ đã qua nhiều năm như vậy, có lẽ danh vọng đã lên tới mức không người nào không biết rồi. Nếu như thiếu chủ không vận dụng trạng thái Bán Ma chắc chắn không thể đánh bại bất kỳ người nào trong bọn họ." Ly lão nhi chậm rãi nói.

"Thực lực bọn họ rất mạnh?"

"Dĩ nhiên, ít nhất ta cảm thấy thiếu chủ bây giờ không phải là đối thủ của bọn họ, có lẽ thiếu chủ vẫn có thể chiến thắng nữ tử kia, nhưng Vũ Lang rất khó đối phó. Hắn là nhi tử của một vị điện chủ trong Thất Đại Điện, không cần phải nói tới thiên phú ra sao, chỉ riêng hồn trang trên người mỗi con Hồn sủng đã biến thái lắm rồi. Cách đây không lâu còn nghe nói người này đã khiêu chiến cường giả ngoài nhóm thanh niên đồng lứa, cuối cùng còn giành được thắng lợi." Ly lão nhi nói.

Sở Mộ là một thanh niên nhiệt huyết, nhìn thấy người mạnh hơn mình trong cùng thế hệ xuất hiện thì trong lòng lập tức nổi lên một tia hưng phấn, bắt đầu lẩm bẩm cái tên nam tử Vũ Lang kia mấy lần.

Hai người Vũ Lang và Phong Nhã hình như đang muốn tới Nguyên Tố đô thành, trong lúc đi tới Vũ Lang nhận ra ánh mắt Sở Mộ có chỗ khác lạ nên quay đầu nhìn thoáng qua. Nhưng trên mặt không có biểu lộ tâm tình gì, chỉ lạnh nhạt đi lướt qua Sở Mộ.

"Sau khi thiếu chủ đến Hồn Điện chắc chắn sẽ cạnh tranh với người này." Ly lão nhi nhắc nhở Sở Mộ một câu.

Sở Mộ chỉ nhếch miệng cười cười, nhưng không có nói gì, từ từ xoay người đi về phía Nguyên Tố đô thành.

"Xin lấy ra thân phận." Mới vừa tới gần đại môn Nguyên Tố đô thành, hai gã thủ vệ đã bước lên ngăn cản.

Sở Mộ nhìn thoáng qua hai người thân niên nam nữ kia bước vào Nguyên Tố đô thành nhưng không hề bị tra hỏi thân phận. Quả nhiên là danh vọng rất cao, hiển nhiên là bọn họ đã từng đi tới nơi này nhiều lần nên đám thủ vệ đã nhớ mặt.

Sở Mộ lấy Hồn Điện lệnh ra đưa cho gã thủ vệ ở trước mặt.

Sau khi nhìn thấy Hồn Điện lệnh trong tay Sở Mộ, hai người kia lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, cố ý quan sát Sở Mộ thêm vài lần xem có chỗ nào đáng ngờ không.

"Có vấn đề gì không?" Sở Mộ nhíu mày nhìn hai gã thủ vệ.

"Cái này, có thể mời công tử đợi một lát không?" Một gã thủ vệ lớn tuổi hơn nói rất lễ phép.

Sở Mộ biết Hồn Điện lệnh chắc chắn không giả nên hờ hững gật đầu.

Sau khi được cho phép, gã thủ vệ này mới bước nhanh đuổi theo hai thanh niên nam nữ lúc nãy, đưa Hồn Điện lệnh cho hai người bọn họ giám định.

Vũ Lang và Phong Nhã nhận lấy lệnh bài, ban đầu vẫn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt. Nhưng khi bọn họ quan sát đồ án thể hiện cấp bậc Hồn Điện lệnh thì trên mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc, cố ý xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

"Thì ra là thiếu chủ Hồn Điện, thất kính, thất kính." Gã thủ vệ kia đã xác định rõ ràng thân phận lập tức chạy đến trước mặt Sở Mộ khom người thi lễ, thái độ lạnh lùng và cao ngạo trước kia thoáng cái mất sạch.

Danh hiệu Hồn Điện cũng phân chia đẳng cấp, Băng Lam đưa cho Ly lão nhi cái Hồn Điện lệnh kia chính là phó lệnh, cũng là lệnh bài của những đại nhân vật chức vụ cao đưa cho người nhà chứng tỏ thân phận. Mặc dù lệnh bài này không có quyền lực chân chính nhưng vẫn đại biểu địa vị rất cao.

Từ cấp bậc đồ án trên lệnh bài sẽ có thể nhận ra người đang giữ lệnh bài là người nhà của đại nhân vật nào.

Sở Mộ thu hồi Hồn Điện lệnh lại, chậm rãi tiến vào Nguyên Tố đô thành.

Mới vừa đi được vài bước, hắn liền phát hiện hai thanh niên nam nữ kia hình như đang cố ý chờ đợi mình.

"Vị bằng hữu này, nếu như đã là thiếu chủ Hồn Điện tại sao chúng ta lạ mặt vậy nhỉ?" Vũ Lang nở nụ cười sáng lạn, bước tới chào hỏi Sở Mộ.