Sủng Mị

Chương 1632: Hải quân Tân Nguyệt anh dũng thiện chiến

Sông băng cực hàn, chẳng biết từ lúc nào phía trước đã nổi lên mưa tuyết đầy trời. Bầu trời xanh lam dần dần biến mất, chung quanh chỉ có gió lớn và bão tuyết che kín tầm mắt, hàn khí tạt vào mặt lạnh thấu xương.

Bên tai mọi người là những tiếng gầm thét tức giận, thỉnh thoảng từ trong bão tuyết xuất hiện hàng loạt Băng Nhận, Phong Liêm lướt qua đám người, cắm sâu vào trong tầng băng.

Sau khi hải quân Tân Nguyệt vượt qua một ngọn núi băng khổng lồ, mọi người không nhịn được hít vào một hơi rét lạnh. Bởi vì trên dòng sông băng rộng lớn bạt ngàn phía trước mặt bọn họ xuất hiện vô số cặp mắt đỏ ngầu của băng sơn quái vật. Từng đàn từng đàn quái vật phân ra các hướng ngó chừng mọi người, có lẽ chúng nó đã nhận ra nhân loại xông vào địa bàn của mình với ý đồ bất thiện.

"Gào!"

"Rống rống rống ~~~!"

Trên bầu trời truyền đến thanh âm quái điểu gào thét chói tai, chúng nó không ngừng đập cánh, lông chim hóa thành băng tuyết phủ kín đất trời.

Hẳn là cơn bão tuyết xuất hiện đột ngột lúc nãy chính là kiệt tác của băng sơn quái điểu. Hải quân Tân Nguyệt thậm chí không có nhận thấy chúng nó hiện ra phía trên đầu mình từ lúc nào.

Sở Mộ không nghĩ tới đám băng sơn quái vật đã chờ đợi bọn họ từ lâu rồi. Hắn nhìn lướt qua quân đoàn hải quân Tân Nguyệt, dùng hồn niệm khuếch đại thanh âm nói:

"Chuẩn bị chiến đấu!"

Tất cả mọi người lập tức niệm chú ngữ, nhanh chóng triệu hồi Hồn sủng ra trước mặt mình. Hơn một ngàn đầu Hồn sủng cấp chúa tể chiếm cứ toàn bộ Tuyết Sơn, khí thế từ từ lan tràn ra bốn phía rồi ngưng tụ thành một cỗ khí tràng cách ly mưa tuyết ở ngoài.

"Đây là cái gì?"

Một gã tiểu đội trưởng kinh ngạc chỉ tới hai điểm sáng to lớn ở trước mặt mình.

Hai điểm sáng to bằng sơn động đang chớp lóe ở phía đối diện hải quân Tân Nguyệt, nhìn qua làm cho người ta có cảm giác quỷ dị khó thể diễn tả bằng lời.

Bỗng nhiên hai điểm sáng kia lóe lên hung quang, cả dãy sơn mạch di động phát ra thanh âm đùng đùng như sấm. Một đường viền màu trắng khổng lồ chiếm hết tầm mắt bọn họ từ từ xuất hiện, không ai biết được sinh vật kia rốt cuộc to lớn đến mức nào.

Đến tận lúc này, hải quân Tân Nguyệt mới biết được bên đó không phải là sơn mạch, mà là một con Băng thú hung tàn, mà hai điểm sáng lúc nãy chính là cặp mắt của nó.

Cực Thiên băng ma.

Hình thể Vũ Vân Long coi như là to lớn vượt qua tuyệt đại đa số chủng tộc Hồn sủng rồi. Nhưng nó bay lượn trên đầu Cực Thiên băng ma chỉ giống như một cái chấm nhỏ bằng hạt đậu, nếu không nhìn kỹ rất khó phát hiện.

"Trời đất ơi? Đây là quái vật gì?"

Tất cả thành viên hải quân Tân Nguyệt đều bị cảnh tượng trước mắt hù dọa sợ ngây người. Bọn họ đã từng xông pha vô số hải vực chung quanh Hằng Hải, cái dạng hải thú gì cũng đã gặp rồi. Nhưng mà bọn họ chưa từng thấy qua sinh vật nào khổng lồ như đầu Băng thú này.

Cực Thiên băng ma là Cự Nhân tộc, trên người bao trùm một tầng Băng khải thật dày, bốn chân tráng kiện như cột trụ chống trời, móng vuốt rắn chắc có lực, thân thể kéo dài hơn cả sơn mạch. Khi nó hoạt động sẽ kéo theo từng đợt địa chấn, mỗi một bước chân sẽ tạo ra hàng loạt khe nứt. Quanh thân luôn có lực lượng hàn phong kinh khủng có thể giết chết bất kỳ sinh vật nào ý đồ tiếp cận.

Dưới chân Cực Thiên băng ma còn có rất nhiều băng sơn quái vật cấp chúa tể. Hình thể đám băng sơn quái vật này nhỏ nhất cũng hơn trăm thước, thế nhưng chúng nó chỉ làm nền cho Cực Thiên băng ma.

"Rống!"

Cái miệng khổng lồ mở ra, cổ họng sâu thăm thẳm giống như lỗ đen có thể nuốt trọn bầu trời.

Tiếng gầm gừ xuyên qua băng tuyết hỗn loạn đánh tới hải quân Tân Nguyệt. Hải quân Tân Nguyệt thấy qua cơn sóng gió động trời, nhưng từ chưa từng thấy qua đây loại băng tuyết biến thành luống cuống Tuyết Băng, hai người so với, người sau tuyệt đối muốn kinh khủng mấy lần.

"Ta và Vũ Vân Long sẽ đối phó Cực Thiên băng ma, các ngươi cần phải mau chóng xử lý băng sơn quái vật và quái điểu cấp chúa tể."

Sở Mộ đứng ở đội ngũ phía trước hải quân Tân Nguyệt, dặn dò Hùng Thủ Viên Tuế.

Hùng Thủ Viên Tuế gật đầu nhận lệnh, không nói gì thêm.

Cực Thiên băng ma là địch nhân vượt ra khỏi khả năng của bọn họ. Hải quân Tân Nguyệt có mặt ở đây là để giảm bớt uy hiếp đến từ quân đoàn quái vật cấp chúa tể, không cho chúng nó can thiệp vào trận chiến giữa Sở Vương và Băng thú.

"Khuynh Tư, ngươi phụ trợ bọn họ."

Sở Mộ nói với thê tử của mình.

Hải quân Tân Nguyệt là lực lượng trung thành rất quan trọng đối với Tân Nguyệt Địa, trận chiến với Cực Thiên băng ma không phải bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối, thậm chí chỉ có thể nói là thế lực ngang nhau. Nếu như chiến đấu kéo dài, hải quân Tân Nguyệt nhất định sẽ bị đả kích trầm trọng, Sở Mộ phải tìm cách bảo toàn tính mạng binh lính.

Nhờ có Diệp Khuynh Tư ở trong quân đội, nàng có thể chữa trị hữu hiệu đối với thành viên hải quân Tân Nguyệt. Chỉ cần bọn họ không bị một chiêu giết chết, hẳn là quân đội không đến nổi hao tổn quá nhiều.

"Cứ việc yên tâm!"

Diệp Khuynh Tư gật đầu nói.

Ngày hôm nay, Diệp Khuynh Tư mặc trường bào màu trắng đứng trên đỉnh núi, Sở Mộ truyền đạt mệnh cho hải quân Tân Nguyệt lấy Diệp Khuynh Tư làm trung tâm tạo thành thế trận chiến đấu.

Hải quân Tân Nguyệt lập tức di động, từng đội từng đội phân ra các hướng chung quanh Diệp Khuynh Tư, người nào người nấy tinh thần ngưng trọng chuẩn bị xung phong.

Diệp Khuynh Tư niệm chú ngữ triệu hồi ra Băng Hỏa Yêu Tinh gia trì cho binh sĩ một tầng khải giáp băng tuyết. Mỗi đầu lĩnh và binh lính thường xuyên tham gia chiến tranh vô cùng rõ ràng giá trị của Hồn sủng sư phụ trợ, chỉ cần bảo vệ tốt nhóm người này thì bọn họ có thể yên tâm chiến đấu. Lực lượng tổng thể sẽ trực tiếp gia tăng lên gấp mấy lần, lại không cần lo lắng mất mạng vì bị thương quá nặng.

Sau khi Diệp Khuynh Tư gia trì một tầng khải giáp băng tuyết, hơn một ngàn đầu Hồn sủng cấp chúa tể tăng cường lực phòng ngự lên ba thành. Xem như là có thêm một tầng bảo đảm khi đối chiến với băng sơn quái vật.

Diệp Khuynh Tư triệu hoán không có kết thúc, ngay sau đó Linh Âm Thiếp xuất hiện ở trên chiến trường, thanh âm lung linh bắt đầu truyền vào trong tai mỗi người. Vô số cánh hoa phiêu đãng trên bầu trời, ánh sáng trị liệu từ từ dung nhập vào trong quân đoàn hải quân Tân Nguyệt.

"Đây là cánh hoa trị liệu, nó có tác dụng hồi phục thể lực và thương thế kéo dài. Nếu như các ngươi và Hồn sủng bị thương tận lực chạy đến khu vực cánh hoa dày đặc sẽ có hiệu quả tốt hơn."

Diệp Khuynh Tư dùng tinh thần âm nhắc nhở thành viên hải quân.

Đám thuỷ thủ ngẩng đầu nhìn lên trên đầu liền phát hiện khu vực chung quanh mình không còn bão tuyết cuồng bạo nữa, thay vào đó là cánh hoa trị liệu bao trùm phạm vi rất lớn. Nếu như hiệu quả đúng như lời nói của Diệp Khuynh Tư, chẳng phải là bọn họ tùy thời tùy khắc đều được gia trì trị liệu thuật hay sao. Hai cái kỹ năng quần thể đã giúp cho hải quân Tân Nguyệt giữ vững lòng tin, khí thế theo đó dâng cao vài phần.

"Đến đây đi, để cho ta giết thống khoái cái nào!"

Một gã đội trưởng hải quân hô to một tiếng, cặp mắt lộ vẻ cuồng nhiệt ngó chừng hằng hà sa số băng sơn quái vật đang tràn qua.

Người này là mãnh tướng nổi danh trong hải quân Tân Nguyệt, từ nhỏ đã lưu lạc khắp các hải vực, dưỡng thành một thân huyết tính kinh người. Sau khi hắn gia nhập hải quân Tân Nguyệt đã tìm được không gian phát triển thích hợp, thực lực bạo tăng trong thời gian mấy năm ngắn ngủi.

Hải quân Tân Nguyệt có rất nhiều thành viên ký kết hồn ước với Ma Linh tộc, cho nên bọn họ không gặp trở ngại trong quá trình tu luyện. Thậm chí dựa vào nỗ lực và tài nguyên phong phú còn tăng trưởng nhanh hơn những địa cảnh khác. Bọn họ chính là thành viên tinh anh của Tân Nguyệt Địa, trong người luôn có một cỗ nhiệt huyết không ngừng phấn đấu.