Sửa Bug Ở Vũ Trụ Tiểu Thuyết

Chương 68

*Edit: jena*
Cảnh Tây và Đoạn Trì đều mất trí nhớ, chỉ có thể để cho Chủ thần như Lộ A giúp đỡ.
Thiếu niên đáng lẽ ra còn có thể sống vài tháng nữa, bây giờ trải qua một trận thương tổn, cuối cùng chỉ còn có thể sống thêm một tháng. Lộ A nghe tin xong, xác nhận là điều kiện phù hợp.


Lộ A: *[ *Cậu nói phương án cho K Cơ đi.* ]*
Cảnh Tây: *[* Vẫn làm được hả? *]*
Lộ A: *[ *Đúng vậy, mất trí nhớ không gây ảnh hưởng đâu, anh ta chỉ cần có ý muốn là được rồi, người trong cục sẽ tự động chấp hành theo.* ]*


Cậu nhanh chóng gửi thêm một tin: *[* Nhưng trường hợp này cũng không được bồi thường nhiều lắm, không thể vi phạm đến tiến trình phát triển và quy tắc vận hành của thế giới được, có lẽ là không có khả năng chữa khỏi bệnh hoàn toàn cho cậu bé ấy đâu.* ]*
Cảnh Tây:* [ *Tôi biết rồi.* ]*


Cậu cân nhắc một chút, kéo Đoạn Trì qua một bên, hỏi về phương án ngủ đông của đoàn đội y tế lần trước.
Đoạn Trì thấp giọng nói: "Phương án này độ nguy hiểm cao, không chắc chắn em ấy có thể tỉnh dậy hay không."
Cảnh Tây kể lại chuyện trong cục một lần.


Đoạn Trì hiểu ngay: "Em muốn "bồi thường" là giúp cho Đại Minh tỉnh dậy?"
Trực giác cho hắn một con số: "63 năm."
Cảnh Tây nhướng mày.
Số liệu chính của Đoạn Trì đã khôi phục dần, dáng vẻ và trực giác của Chủ thần cũng đã quay lại.


Ý tứ này biểu đạt rằng sau 63 năm phát triển, thế giới này có thể chữa dứt điểm bệnh gen hỏng.
Đoạn Trì nhìn cậu: "63 năm sau em sẽ không quay lại đây làm em trai của Úc Bạc đâu đúng không?"
Cảnh Tây cười sâu xa: "Đương nhiên là không rồi.
Cậu lại liên lạc cho Lộ A.
Lộ A: *[* !!!* ]*


Cảnh Tây:* [ *Như vậy vẫn không được? *]*
Lộ A: *[* Được thì được, nhưng nhìn cậu có vẻ không đúng lắm đó người anh em à. Cậu nói thật cho tôi biết, có phải cậu coi trọng tuyến truyện này lắm đúng không? Bằng không sao cậu lại lưu trữ thân thể như vậy làm gì? *]*


Cảnh Tây: *[* Cậu nhìn thử xem bên này tôi không chỉ có K Cơ, còn thêm một cổ năng lượng kì quái, tôi đây không phải là suy xét đến tai nạn lao động có thể xảy ra à? Lúc trước tôi đã giúp cho K Cơ ngăn chặn năng lượng kỳ quái đó xâm lấn, đáng ra cũng phải có khen thưởng và bồi thường chứ, đúng không?* ]*


Lộ A: *[* Nên là? *]*
Cảnh Tây: *[* Cho nên tôi thấy tôi có quyền đòi hỏi một chút về cuộc sống của đứa trẻ này, cậu hỏi cậu bé ấy giúp tôi có nguyện ý quay lại đây không, nếu đồng ý thì dẫn linh hồn của cậu ấy về.* ]*
Lộ A: *[* !!! *]*
Cảnh Tây:* [ *Cậu thấy sao? *]*


Lộ A: *[* Tôi cảm thấy là mình đã hiểu! Cậu thích anh trai của đứa trẻ này, muốn làm chị dâu của nó nhưng không làm được vì phải rời đi? Không muốn đối phương ở lại khổ sở nên cần một người ở bên cạnh bầu bạn, có đúng không? *]*
Cảnh Tây: *[ *Cút.* ]*


Lộ A: *[* Chứ sao nữa? Tinh thân chân thành của họ tác động đến cậu, giúp cậu cải tà quy chính, muốn có một cái kết hạnh phúc bên cạnh họ đúng không? *]*
Cảnh Tây lập tức hiểu vì sao Lộ A lại nói vậy.


Gia đình của cậu là một đống hổ lốn. Vì gia đình nên cậu mới không ngần ngại gia nhập cục quản lý, trở thành đặc vụ cấp S, sống vô tâm vô phổi ngày này qua ngày khác. Trước đây cậu không thể quan tâm đến loại sự tình như thế này được, nếu vất vả "cống hiến" cho cục, bằng mọi giá cậu sẽ "tợp" một miếng thịt trên người sếp mới đúng.


Ở thế giới này, ký ức của cậu đã dần được khôi phục. Cậu trơ mắt nhìn thân thể của nguyên chủ ngày một yếu dần, nhìn những người thân như Úc Bạc và Phượng Tinh Nhiên đau lòng tột độ nên không thể làm lơ.
Cảnh Tây: *[* Đừng nghĩ chuyện tào lao nữa. Chăm chỉ làm việc đi. *]*


Lộ A: *[* Rốt cuộc là làm sao?* ]*
Cảnh Tây:* [ *Chờ tôi về rồi nói. *]*
Lộ A vừa lòng, ngắt kết rồi rồi đi chứng thực.
Chuyện linh hồn thì không vội, có thể chờ sếp về rồi nói, quan trọng trước mắt là chuyện ngủ đông.


Việc này không thuộc quyền quản lý của cậu, trong tình huống bình thường phải tìm đến quản lý đương nhiệm của bộ môn xuyên thư. Nhưng bây giờ lại xuất hiện một nguồn năng lượng chưa xác định được, còn có khả năng là do Cảnh Tây phán đoán sai lầm, cho nên cần nói trước với sếp, để ông không đem chuyện của K Cơ bới móc ra. Nhưng sếp không có nhà, đành phải nói với hai vị tâm phúc của sếp.


Hai vị tâm phúc nghe xong chuyện của Cảnh Tây, biết rằng sự tình không hề nhỏ.
Bộ phận xuyên thư bị sụp đổ, năng lượng của bọn họ còn không thể vào được, bắt buộc phải tìm một thân thể khác để vào, bọn họ vừa chờ sếp về vừa cân nhắc phê chuẩn đơn bồi thường.


Dù gì đây cũng là việc cấp bách, họ cần phải tìm cách xác minh tình huống của K Cơ. Để đứa trẻ kia ngủ đông 63 năm, xong việc rồi phát hiện Cảnh Tây chỉ lừa họ cho vui thì bọn họ hủy bỏ cũng không muộn.
Lộ A thành công có quyền hạn, tự mình làm chuyện này.


Khi Cảnh Tây nhận được tin thì đã cùng Đoạn Trì về nhà.
Thiếu niên cần nằm ở khoang chữa bệnh 48 tiếng, cậu có đổi linh hồn qua đó cũng vô dụng, vì vậy nhất chí hưởng thụ một kì nghỉ ngắn.


Làm bệnh nhân lâu như vậy, miệng gần như mất hết vị giác, vì vậy cậu muốn ăn một bàn tiệc thật ngon, thật nhiều. Đã ăn cơm tối rồi vẫn có thể tiếp tục ăn thêm bữa khuya.
Đáng tiếc, nghĩ thì hay, nhưng vừa bước qua cửa cậu đã bị Đoạn Trì cuốn lấy, nhanh chóng lên phòng ngủ.


Ăn được món ngon thì sẽ quen mùi, súng nóng đã lên nòng, chỉ cần chờ khai đạn, hệ thống nhỏ đang offline bỗng nhiên ngoi lên, ho khan một tiếng nhắc nhở rằng Lộ A gửi tin nhắn. Cảnh Tây liếc mắt nhìn, phát hiện đã được bồi thường liền yên tâm chìm vào cuộc so tài quyết liệt, nóng bỏng với Đoạn Trì.


Hôm sau tỉnh dậy, ngoại trừ tin nhắn tối hôm qua thì không còn tin tức nào khác.
Cậu liền gọi cho Lộ A, dò hỏi tình huống của sếp, sao chuyện lớn như vậy mà vẫn chưa về.
Lộ A cũng rất muốn biết, lại tiếp tục nhắn một tin khẩn cấp cho sếp.
Sếp lúc này đang ở chỗ hồ phong ấn sâu nhất của tổng cục.


Mỗi cục quản lý đều có một nơi như thế này, dùng để hấp thụ những oán hận và không cam lòng của các phản diện ở mỗi thế giới để tiến hành xử lý, tinh lọc. Bởi vì năng lượng của những tên phản diện rất mạnh, cứ thế phóng ra ngùn ngụt, ác ý của họ sẽ xâu xé, cắn nuốt nhau, cuối cùng sinh ra cổ vương.


Mấy trăm năm trước xảy ra đại họa là do bắt nguồn từ đây. Nhưng bây giờ đã có hồ phong ấn, mấy năm gần đây đã không xảy ra vấn đề gì.


Cho đến lần đại hội cách đây không lâu, đột nhiên mọi người phát hiện ra có đến bốn năm người mất tích trong tổng cục. Thông thường những người này thường thay phiên nhau xin nghỉ phép, cho đến khi cần tụ họp bàn việc mới lộ ra dấu vết, vì vậy đại hội bỗng chốc biến thành hiện trường điều tra vụ án.


Vài vị sếp nghiên cứu một phen, đến hồ phong ấn quan sát, phát hiện mọi thứ đều bình thường.
Bọn họ vẫn không yên tâm, nghi ngờ có thể có bất ngờ ở phía sau, vì vậy muốn biết bên trong có thứ gì quấy phá không.


Tổng cục đương nhiên không có ý kiến, cùng bọn họ chuẩn bị tốt công tác phòng trận, hợp lực khai mở hồ phong ấn, phát hiện ra dưới đáy hồ là một cái hố rỗng.


Bọn họ không phải những kẻ ngốc, bắt đầu phân phó người, suy đoán rằng cổ vương ác ý có thể ngụy trang thành năng lượng của người khác, trình độ hoàn mỹ đến mức có thể qua mặt được dụng cụ dò xét của tổng cục.
Sếp của Cảnh Tây nghe xong thì nheo mắt.


Khi nãy ông vội vàng mở hồ phong ấn, không rảnh xem tin tức, bây giờ mở máy truyền tin ra đã nhận được tin của Lộ A.
Ông đọc thật nhanh, chửi một tiếng thật to.
Bộ phận xuyên thư sụp đổ, hiện trường chỉ có năng lượng của K Cơ và Cảnh Tây, ông liền cho rằng hai thằng nhóc đó giận hờn đánh nhau.


Vì vậy ông muốn cho cả hai tự mình xử lý, thuận tiện quăng Cảnh Tây đi sửa bug còn có thể lấy công chuộc tội. Khi nào giải quyết rắc rối xong, chờ cậu về căn cứ thì phạt sau.
Ai ngờ cổ vương ác ý có số liệu dị thường lại có nguồn năng lượng nghịch thiên như vậy.


Ông nhanh chóng đem toàn bộ sự việc nói cho người của tổng cục, dẫn mọi người đuổi theo.


Chuỗi số liệu này so với trăm năm trước không mạnh như bây giờ, nhưng nó rất ranh ma, huống hồ còn liên tục cắn nuốt bốn năm người của tổng cục, dù lúc đầu năng lượng có yếu ớt đến đâu thì cũng trở nên cường đại.


Bộ phận xuyên thư chỉ vừa ra đời, còn rất nhiều thứ chưa hoàn thiện, đúng là lựa chọn tốt nhất để xâm lấn.


Nếu ông đoán không sai, lúc ấy K Cơ ở trong văn phòng đã nhận ra được dao động của nguồn năng lượng dị thường đó, vì vậy liền vào thế giới xem xét, cuối cùng đụng phải chuỗi số liệu của cổ vương.


Có lẽ không kịp gửi báo cáo đi, cũng có thể là bị chuỗi số liệu kia chặn lại, bọn họ cùng nhau rơi xuống thế giới 325. K Cơ bị thương, mất trí nhớ, linh hồn chuyển hóa vào một nhân vật trong thế giới nào đó, chuỗi số liệu kia muốn nhân cơ hội này cắn nuốt hắn luôn.


Nhưng tình cờ thay, Cảnh Tây vừa nhậm chức Chủ thần, một đường đi thẳng đến bộ phận xuyên thư, kịp thời ngăn nó lại, ba nguồn năng lượng khổng lồ cứ thế va vào nhau giữa thế giới 325, khiến cho toàn bộ bộ phận sụp đổ.


Chuỗi số liệu kia đã cắn nuốt được một phần năng lượng của K Cơ, quyết định ngụy trang thành hắn, vì vậy mà máy dò năng lượng không thể tra ra nó.


Đầu tiên là K Cơ xong lại đến Cảnh Tây, hai nguồn năng lượng này tấn công nó, chuỗi số liệu dị thường bị thương không nhẹ. Nhưng ngoại trừ ngụy trang năng lượng, có quỷ mới biết nó còn có năng lực khác hay không.


Sếp không dám lơ là cảnh giác, vừa lên đường vừa trả lời tin nhắn, khái quát lại toàn bộ sự kiện, sắp xếp cho mọi người canh phòng cẩn mật bộ phận xuyên thư, đặc vụ sau khi sửa bug xong quay về sẽ nhanh chóng đưa đi cách ly vì không chắc đó có phải là số liệu ngụy trang hay không.


Hai vị tâm phúc nhận mệnh, cảm thấy da đầu một mảnh tê dại, vội vàng bắt đầu hành động. Họ thực sự tìm thấy có tới hai đặc vụ. May mắn là khi bắt đầu, họ đã quay người lại và tạo một bức màn chắn, sẽ không đả động gì tới người còn lại.


Vài vị cấp cao ngồi trong phòng họp không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
Hai đặc vụ kia vừa về, nếu còn kéo dài thời gian, thực sự một trong hai sẽ bị chuỗi số liệu kia cắn nuốt mà người còn lại không hay biết gì.


Một vị tâm phúc nói: "Dao động năng lượng của đặc vụ so với nhân vật chính của cốt truyện mạnh hơn, tám phần là nó luôn tìm kiếm những đặc vụ này để cắn nuốt. Chúng ta cần phải phát động báo động thôi."


Các vị cấp cao đồng ý, dù trong đó có vài người có ấn tượng xấu về Cảnh Tây.
Họ đặt nhiều hạn chế cho cậu, bây giờ mới nhận ra cậu bị oan, chờ cậu trở về, bọn họ liệu còn sống an ổn nổi không?


Bọn họ chưa từ bỏ ý định mà hỏi sếp của Cảnh Tây: "Sao cậu ta lại cứ nằng nặc đòi đi bộ phận xuyên thư vậy!"
Sếp ôn tồn trả lời: "Cậu ta và K Cơ là người yêu của nhau."
Mọi người: "..."


Trong phòng họp là một mảnh tĩnh mịch quỷ dị, sau đó mọi người trăm miệng một lời: "Cái gì cơ? Thằng nhóc thối làm cẩu độc thân cả ngàn năm nói chuyện yêu đương? Chuyện gì vậy!"
Lộ A cũng khϊế͙p͙ sợ: "Sao sếp không nói gì hết vậy?"


Sếp: "Thật ra tôi cũng không chắc họ có ở bên nhau thật không, nhiều chuyện quá cũng không tốt."
Các vị cao tầng: "Mà... Khi K Cơ xảy ra chuyện ở thế giới 325, chúng tôi đem báo cáo điều tra qua cho ông, ông cũng không thấy có vấn đề gì ư?"


Sếp ho khan: "Thế giới đó có điểm giống với thế giới trước đây cả hai ở với nhau, tôi cho rằng K Cơ muốn tặng một món quà lớn cho Cảnh Tây, sau đó thì giữa chừng cả hai hiểu lầm nhau gì đó nên lao vô đánh nhau. Mà... Bọn họ có khả năng chỉ cần lăn giường thôi cũng làm sập một thế giới rồi nên là... nói ra cũng không dễ nghe."


Mọi người: "..."
Ông lão, ông già rồi mà trí tưởng tượng phong phú quá.
Trong lòng Lộ A không ngừng giơ ngón cái cho sếp nhà mình, tan họp liền đem chuyện "lăn giường" kể cho Cảnh Tây.
Cảnh Tây đã quay về thân thể của thiếu niên, đầu tiên là tiếp nhận câu hỏi của cảnh sát.


Sau khi Tuyên Húc tỉnh lại, hắn sống chết cũng không thừa nhận chính mình gây thương tổn cho thiếu niên, chỉ thừa nhận là có nắm tay người ta. Cảnh sát không tìm thấy chứng cứ hắn đánh người, đành phải hỏi người trong cuộc. Cảnh Tây không bịa chuyện, chỉ trợn mắt bất ngờ.


Tuyên Húc đánh bọn họ là thật, khiến cậu sợ đến mức phát bệnh, thiếu chút nữa là đi quỷ môn quan rồi.
Xử lý xong việc này, Cảnh Tây quyết định thực hiện phương án ngủ đông.


Hôm nay là ngày chính thức ngủ đông, một đám bạn bè, người thân đều tề tựu đông đủ. Cậu đang chia tay mọi người, bỗng nhận được tin của Lộ A thì không khỏi nheo mắt.
Úc Bạc xoa đầu cậu, lần đầu tiên hốc mắt đỏ hồng trước mặt người khác.


Cảnh Tây cười nói: "Không sao mà, em ngủ một giấc dậy là tốt rồi."
Úc Bạc gật gật đầu: "Ngủ đi. Khi em tỉnh dậy, anh tới đón em đầu tiên."
Sói con và đám đàn em nghẹn ngào: "Còn tụi tao nữa, chắc chắn lúc đó tụi tao đã là siêu sao rồi, sẽ mở live show cho mày coi."


Cảnh Tây: "Được, nhớ đừng thất hứa nha."
Cuối cùng cậu lướt mắt nhìn tất cả mọi người, nằm vào khoang ngủ đông, nhắm mắt lại.
Hệ thống nhỏ chờ cục quản lý bảo hộ năng lượng xong thì đem linh hồn của Cảnh Tây chuyển sang Ất Chu.


Cảnh Tây tỉnh ở trên giường trong chung cư, đọc một tràng dài tin nhắn của Lộ A.
Lộ A:* [ *Ngủ hả? Bên cậu đang là buổi tối hả? *]*
Lộ A: *[* Tỉnh thì trả lời tin nhắn đầu tiên cho tôi biết đi, nói, yêu đương khi nào mà không kể cho anh em nghe! Hả! *]*


Lộ A:* [* Nói chính sự nè, sếp nói là cổ vương ác ý bị phong ấn trong hồ sâu của tổng cục phá xích chuồn ra ngoài rồi, bây giờ nó phân tán đủ nơi cắn nuốt năng lượng của các đặc vụ. Thế giới mà cậu đến cũng nhiều, khả năng nó xuất hiện khá cao. Sếp nói nó có phân liệt thành mấy cái đi chăng nữa thì đồng thời xuất hiện ở mỗi thế giới đều biểu hiện cùng một loại năng lượng, vì vậy nó mới có thể chạy trốn dưới mí mắt của tổng cục.* ]*


Lộ A: *[ *Lần trước hai người đối đầu với nó, có khả năng nó sẽ chạy sang thế giới khác, cũng có khả năng nó gom hết nguồn năng lượng phân bổ lại để tóm gọn hai người. Hiện giờ bên đây không vào được, vẫn còn đang tìm thân thể thích hợp, đồng thời chờ chỉ thị của sếp. Hai người nhớ cẩn thận nha.* ]*


Lộ A: *[ *Ngủ dậy nhớ trả lời tin nhắn! *]*
Cảnh Tây làm bộ chưa nhìn thấy gì, ra ngoài tìm Đoạn Trì.
Đoạn Trì hỏi: "Em lại phải đi à?"
Cảnh Tây: "Chưa, chờ một chút nữa."


Trải qua một thời gian quan sát, cậu có thể xác định rằng Úc Bạc và Phượng Tinh Nhiên có thiện cảm với nhau, nhưng vẫn chưa thật sự ở bên nhau, cho nên cậu phải lên kế hoạch sắp xếp cho hai người.


Đoạn Trì còn ở bên này vì bận công việc, đương nhiên có thể vui vẻ ở bên cạnh giúp cậu, hơn cả còn vun vén thế giới hai người nữa.
Hệ thống nhỏ offline chuyên tâm theo dõi tiến độ của hai nhân vật chính.
Phượng Tinh Nhiên thích Úc Bạc, biết hắn đau lòng nên kiên nhẫn ở bên cạnh với hắn.


Hai người sưởi ấm cho nhau, an ủi nhau, mau chóng xác định quan hệ. Cuối cùng ngoài ý muốn, thân thể này của Cảnh Tây đã có thời gian rảnh, có thể đáp ứng đi ăn cùng Úc Bạc.
Hai bên tìm một nhà hàng trong trung tâm thành phố, vừa ăn vừa nói chuyện, không khí vô cùng hòa hợp.


Tàn tiệc, Phượng Tinh Nhiên nhìn theo hai người rời đi, không nhịn được bình luận: "Em cảm thấy tính cách của Ất Chu khá giống Tiểu Minh, thảo nào mà chơi thân với nhau."
Úc Bạc nhìn chăm chú chiếc xe phía trước, nhẹ nhàng "ừ" một tiếng.
Cảnh Tây ăn xong bữa cơm này thì lên kế hoạch đổi cốt truyện.


Cậu alo cho cộng sự thiểu năng trí tuệ: "Kể cốt truyện thứ tư đi."
Hệ thống nhỏ: "Cốt truyện thứ tư là "Đứa con hào môn bị bỏ rơi ngày 18 tháng 8", là cốt truyện có nhiều bug nhất."
Cảnh Tây: "Tại sao?"


Hệ thống nhỏ: "Đứa con hào môn này vốn là một đứa trẻ ốm yếu, hơn nữa vì vấn đề tâm lý nên bị câm. Thế là có một người xuất hiện giúp cậu ấy thay đổi, thành công thoát khỏi bóng ma quá khứ, mở miệng nói chuyện."
Cảnh Tây: "Để ta đoán, "người" kia lại thích một người khác?"


Hệ thống nhỏ đau đớn: "Không phải, "người" đó mất mạng vì bão cát."
Cảnh Tây: "..."
Hệ thống nhỏ: "Năng lượng ở cốt truyện này chỉ do một mình đứa con hào môn kia chống đỡ, thực sự chống không nổi nên bug mới nhiều như vậy..."


Nó sâu kín thở dài: "Vì vậy tuyến tình cảm trực tiếp không có, nhiệm vụ chủ yếu của ngài là giúp cậu ta mở rộng tấm lòng, mở miệng nói chuyện, đừng mỗi ngày đi tìm cái chết là được."
Vấn đề tâm lý như thế nào lại có thể khiến một người bình thường trở thành người câm?


Cảnh Tây chưa tiếp xúc với kiểu người này bao giờ, hỏi: "Được bức điên cậu ta không?"
Hệ thống nhỏ: "... Làm ơn ngàn vạn lần xin đừng, cục quản lý không phải giải hạn chế năng lượng cho ngài rồi sao? Ngài có thể tự mình xem cốt truyện mà."
Cảnh Tây: "Chà, thói quen, chút nữa quên mất."


Cậu nói: "Vậy ngươi thích thì cứ offline đi, không cần xen vào nữa."
Hệ thống nhỏ nghĩ đến chủ ý điên khùng cậu vừa đưa ra, run rẩy: "Thôi, tôi vẫn ở đây giúp ngài."
Làm cẩu độc thân đã đủ thảm, còn bị Cảnh Tây tra tấn, số phận của đứa trẻ kia thật quá đớn đau.