Sự Trả Thù Hoàn Hảo

Chương 70

Chiều hôm sau, Lâm Kiệt chạy vào văn phòng, cuống quýt nói: "Anh cả, đã điều tra rõ thông tin về chiếc thùng đựng sữa rồi!"

Vương Các Đông phấn chấn đứng bật dậy: "Có kết quả nhanh thế à!"

"Vâng, cảnh sát trong thành phố tìm ra, điểm chế tạo thùng đựng sữa này là một xưởng làm khuôn ở trong thành phố, đơn đặt hàng là của một cửa hàng bán khuôn trong thành phố."

Chu Quốc Sơn ở bên cạnh cười nói: "Ngày mai là tết dương lịch, cảnh sát cũng muốn nhanh chóng làm xong việc để được nghỉ, mới chưa đến hai ngày mà đã có kết quả rồi."

Vương Các Đông hỏi: "Đã hỏi đồng nghiệp bên thành phố rõ ràng chưa?"

"Vâng, là điều tra ra vào chiều hôm qua, đã đưa ông chủ, nhân viên quản lý hàng ngày của xưởng chế tạo khuôn và chủ cửa hàng bán khuôn về trụ sở, thẩm tra cả đêm, đã có kết quả."

"Tình hình thế nào?"

"Hung thủ đến cửa hàng bán khuôn này vào khoảng hai tuần trước, đưa cho chủ cửa hàng kích thước chiếc thùng, copy cho chủ cửa hàng hình vẽ cần in trên thùng từ một chiếc USB, bảo chủ cửa hàng làm nhanh. Đối phương tự xưng là giám đốc thu mua khu vực của một công ty sữa, cần đặt làm một lô thùng sữa mới, đã thương lượng với chủ cửa hàng về mức giá đặt làm cả lô, cuối cùng bảo chủ cửa hàng làm trước một cái thùng mẫu."

"Hung thủ có để lại số điện thoại không?"

Lâm Kiệt lắc đầu: "Hắn ta hỏi chủ cửa hàng có thể làm xong trong bao lâu, chủ cửa hàng trả lời là trong vòng hai ngày, bảo hắn để lại số điện thoại, làm xong sẽ thông báo cho hắn, hắn bảo không cần, hai ngày sau hắn sẽ đến lấy, để lại ba trăm tệ tiền đặt cọc rồi đi luôn. Ba hôm sau, vào buổi chiều, đối phương đến cửa hàng như đã hẹn, trả nốt hai trăm tệ còn lại rồi mang thùng đi."

"Chủ cửa hàng có nhớ được tướng mạo của người đó không?"

"Chủ cửa hàng miêu tả cũng gần giống với mấy cụ già hôm qua, đối phương là một người béo, nước da ngăm đen, dáng người thấp, khoảng một mét sáu lăm, đầu húi cua, trên đầu có chỗ hói, tầm bốn năm mươi tuổi, mắt nhỏ, giọng nói rất vang rõ. Ngoài ra, chủ cửa hàng còn nhớ là sức khỏe người đó có vẻ không tốt lắm, chốc chốc lại cau mày và lấy tay day huyệt thái dương, có một lần còn quay người đi lấy gì đó ra cho vào miệng, uống mấy ngụm nước liền, chủ cửa hàng nhìn thấy là một loại thuốc màu trắng, cho nên anh ta tương đối nhớ ấn tượng này. Nhưng khi nhân viên kỹ thuật bảo anh ta hỗ trợ để phác họa gương mặt thì cũng gặp khó khăn như vậy, dù sao người này cũng xuất hiện từ hai tuần trước, mỗi ngày chủ cửa hàng phải gặp nhiều người như thế, ngoài mấy đặc điểm rõ rệt như vừa nói ở trên, những nét khác trên mặt của người đó đều rất bình thường, anh ta không tưởng tượng ra được."

Vương Các Đông khẽ nhếch môi, gãi đầu, nói: "Cửa hàng của họ có camera giám sát không?"

Lâm Kiệt lắc đầu: "Không."

"Những cửa hàng bên cạnh thì thế nào? Trên đường nữa?"

"Các đồng nghiệp bên công an thành phố đang điều tra, hiện giờ chỉ có những thông tin đó."

Vương Các Đông gật đầu, bây giờ rất nhiều cửa hàng đều có lắp camera giám sát, anh không tin là không có camera giám sát nào ghi được hình của tên béo. Hai hôm nay tình hình vụ án đã có tiến triển rất lớn, anh tin rằng không lâu nữa, hung thủ sẽ lộ diện.

Hừm, mặc dù chúng mày đã rất cẩn thận khi phạm tội, thậm chí còn giết người ở khoảng cách rất xa, nhưng cuối cùng chúng mày vẫn sẽ thua thôi. Chúng mày chỉ có hai, nhưng có đến mấy trăm cảnh sát truy tìm chúng mày!

Sau khi Lâm Kiệt rời đi, Vương Các Đông lại ngồi vào ghế nhắm mắt suy nghĩ. Chu Quốc Sơn cũng nhắm mắt tĩnh dưỡng, vẻ như đang suy nghĩ điều gì.

Một lát sau, Vương Các Đông bỗng mở mắt ra, nói: "Anh cả, suýt nữa thì em quên mất một việc!"

Chu Quốc Sơn không hiểu: "Gì?"

"Trong ba vụ án trước đây, không phải chúng ta đã điều tra rõ ràng, toàn bộ những việc chuẩn bị trước khi phạm tội đều là tên béo làm? Bao gồm việc bám theo Giang Tiểu Binh, đến thăm dò ở khu đô thị của nhà họ Lý, cải trang thành nhân viên đưa sữa để vào khu Đế Cảnh Uyển thăm dò."

"Ừ, đúng thế."

"Khi bị nhìn thấy trên núi, chắc chắn là tên béo đang tiến hành thăm dò, như vậy tên béo trên núi, tên béo đặt làm cái thùng sữa, và tên béo bịt khẩu trang mà chúng ta tìm được trong camera giám sát trước đây nhất định là cùng một người!"

Chu Quốc Sơn suy nghĩ giây lát rồi gật đầu: "Đúng thế, đúng là như vậy."

"Điểm khác biệt lớn nhất giữa tên béo bịt khẩu trang mà chúng ta thấy trong camera giám sát và tên béo theo lời miêu tả của nhân chứng là gì?"

"Là gì?" Chu Quốc Sơn suy nghĩ vài giây, chợt mở to mắt, "Là chiều cao!"

"Vâng, chính xác, là chiều cao. Tên béo mà camera giám sát quay được có chiều cao từ một mét bảy mươi đến một mét bảy tư, còn tên béo mà nhân chứng trông thấy cao một mét sáu lăm, chiều cao chỉ có thể kéo dài ra, chứ không thể làm ngắn lại, chiều cao thật của tên béo sẽ là một mét sáu lăm, khi phạm tội hắn chắc chắn đã cố ý đi loại giày tăng chiều cao, cho nên mới cố tình to gan lộ diện trước camera giám sát, mục đích là để làm nhiễu phán đoán của chúng ta, để chúng ta điều tra những người có chiều cao từ một mét bảy mươi trở lên, không thể nghĩ được là chiều cao thực tế của hung thủ chỉ có một mét sáu lăm. Như vậy, khi đội dân phòng của chúng ta đi điều tra hỏi thông tin, cho dù là tên béo có đi qua ngay bên cạnh thì hắn cũng lập tức bị loại trừ vì chiều cao!"

Chu Quốc Sơn gật đầu rất mạnh: "Cậu nói đúng, mau đối chiếu thông tin với chuyên gia hình ảnh của công an thành phố, xem liệu có khả năng tên béo trong camera giám sát mang giày tăng chiều cao hay không."

Hai tiếng sau, công an thành phố gọi điện cho Vương Các Đông, nói với anh không thể loại trừ khả năng tên béo mang giày tăng chiều cao. Trước đây, kết luận về chiều cao của tên béo được xác định dựa trên cơ sở tiến hành so sánh nhiều lần giữa đối tượng và các sự vật xung quanh trong hình ghi được, góc quay của camera... Kết luận có được vô cùng chính xác.

Nhưng bây giờ là mùa đông, tên béo mặc áo khoác to, không thể phán đoán được tỉ lệ thân trên và thân dưới của tên béo trong camera giám sát, hơn nữa khi tên béo đi bộ, camera giám sát không thấy được cử động ở đầu gối, nên cũng không thể xác định được chiều dài của cẳng chân.

Như vậy, nếu tên béo đi một đôi giày tăng chiều cao ngầm, hoàn toàn có khả năng đã lừa được họ. Vì cảnh sát có nằm mơ cũng không ngờ tới khi phạm tội hung thủ còn nghĩ đến yếu tố chiều cao, cố tình đi một đôi giày tăng chiều cao ngầm, đồng thời cố tình lộ diện trước camera giám sát, hung thủ làm như vậy chỉ nhằm mục đích đánh lạc hướng điều tra của cảnh sát.

Nghĩ ra được vấn đề này, Vương Các Đông cũng lập tức hiểu ra rằng tên béo mạo hiểm cố tình lộ diện trước camera giám sát, hoàn toàn không phải là vì hắn ngạo mạn, muốn khiêu khích cảnh sát, mà là hắn vô cùng tỉ mỉ, mọi chi tiết phạm tội đều vô cùng kín kẽ, thậm chí còn đoán được hướng điều tra của cảnh sát.

Cho nên cảnh sát điều tra toàn bộ bạn học nam có chiều cao từ một mét bảy mươi đến một mét bảy tư trước và sau Cam Giai Ninh mấy khóa, đều không tìm ra đối tượng khả nghi.

Như vậy, rốt cuộc tên béo có phải là bạn học của Cam Giai Ninh hay không?

Nếu đúng, tại sao nhân chứng lại nói người đó tầm bốn, năm mươi tuổi?

Tất nhiên, cũng có khả năng trông mặt hắn hơi già, cũng có rất nhiều người hơn hai mươi tuổi nhưng trông cứ như hơn bốn mươi tuổi. Có thể là do làm trong ngành công nghiệp hóa học, ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe.

Thôi được, cần phải điều tra một lần nữa về bạn học của Cam Giai Ninh, khối lượng công việc điều tra lần sẽ không nhiều lắm, vì số người rất thấp chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Vương Các Đông nhìn về phía chồng báo cáo kiểm tra sức khỏe các bạn học là nam của năm khóa trước và sau Cam Giai Ninh xếp ở dưới cùng trên bàn làm việc, anh lấy ra tập của lớp Cam Giai Ninh, giở xem một lượt, cuối cùng chọn ra báo cáo của những nam sinh có chiều cao dưới một mét bảy, báo cáo đầu tiên, cũng chính là của người thấp nhất, trên bìa có in hai chữ - "Trần Tiến".

Vương Các Đông nhìn cái tên Trần Tiến, dường như có chút ấn tượng, nghĩ lại một lúc lâu, nhớ ra anh ta là bạn học nối khố từ thuở nhỏ của Từ Tăng, đã sang Mỹ nhiều năm, không còn giữ liên lạc, cho số điện thoại, gọi sang thì đã chuyển nhà, không liên hệ được.

Bây giờ là giai đoạn loại trừ trong quá trình điều tra, không được phép bỏ qua bất cứ khả năng nào.

Anh mở báo cáo ra xem, thấy ảnh của Trần Tiến, là một người rất gầy, thần thái có vẻ là một người rất không tự tin, hơn nữa mặt mũi rất xấu xí, thậm chí cảm giác như có vẻ sợ sệt. Có điều da của người này ngăm đen, mắt cũng nhỏ, hừm, không loại trừ khả năng.

Anh lại giở xem mấy báo cáo khác, có da đen, có da trắng, mắt to, mắt nhỏ, nhưng anh không loại trừ bất cứ người nào. Vì nước da, mắt to hay nhỏ đều là đặc điểm ngoại quan, những trải nghiệm trong mười mấy năm đủ để một người có những thay đổi sâu sắc. Trọng điểm là phải điều tra từng người xem khi xảy ra vụ án có minh chứng không có mặt tại hiện trường vững chắc hay không.