Hương Tạ Lệ Xá, một đám cảnh sát đang lục tìm đầu mối phá án, cầm đầu là đại đội trưởng cảnh sát hình sự, có khuôn mặt chữ quốc 国(vuông vắn,chính khí). Người này gần 40 tuổi, bởi vì thường xuyên suy nghĩ nên giữa trán hình thành chữ xuyên 川 khã rõ.
Không xa phía trước mặt vị đại đội trưởng này, có mấy người cảnh sát đặc nhiệm toàn thân trang phục đang đứng đó. Lĩnh đội là một người trẻ tuổi, cao to tuấn nhã, khuôn mặt người này không phải là loại chữ quốc国 nghiêm khắc, ngược lại, trên mặt người này có chút ngạo khí, thần tình có loại dương dương tự mãn, đắc ý kiểu thiếu niên.
Một cảnh sát đặc nhiệm toàn thân đồng phục chạy lại hành quân lễ, bẩm báo: "Báo cáo, bãi đỗ xe dưới tầng ngầm đã kiểm tra hoàn tất, không phát hiện được quả bom hẹn giờ thứ 2 nào, địa lôi phản bộ binh trên mặt đất toàn bộ đã được xử lý, hiện trường vụ án cũng đã xem xét xong, bước đấu xác nhận Ngưng Bích Kim Cung đã an toàn..."
Cùng lúc, một viên cảnh sát hình sự tới báo cáo: "La đội trưởng, tại hiện trường vụ án không điều tra ra chút manh mối nào, camera cũng không ghi lại được hình ảnh nào, tôi và lão Vương đều hoài nghi có nội gian, bọn họ cố ý phá hoại hiện trường, dựng hiện trường giả, phá hoại chúng ta phá án".
"Các anh kiểm tra xem Sâm Thiếu và Long Nhị Thiếu, bọn họ đã đắc tội với nhân vật lớn nào" người mặt chữ quốc gật đầu nói: "vụ án này không đơn giản, có lẽ không tới lượt chúng ta nhúng tay vào".
Hắn vừa nói xong, người trẻ tuổi có thần sắc dương dương đó là đội trưởng cảnh sát đặc nhiệm bước những bước lớn đi lại, cười lớn nói: "La Cương đội trưởng, vừa rồi thành phố hạ lệnh, để cảnh sát đặc nhiệm chúng tôi xuất động, cẩn thận điều tra vụ án này, lệnh các vị trợ giúp. Tôi là người phụ trách chuyên án này, ngoại trừ muốn cùng Thiết diện truy mệng La đội trưởng trao đổi một chút về nội dung vụ án, ngoài ra còn giao cho các anh một nhiệm vụ nhỏ khác, nhờ các anh kiểm tra cấp tốc danh sách người nhập cảnh, dùng biện pháp nhanh nhất lấy được dữ liệu của hai tên sát thủ nước ngoài".
La Cương đội trưởng mặt chữ quốc sắc mặt không chút thay đổi chìa tay ra, bắt tay đội trưởng cảnh sát hình sự trẻ tuổi: "Vân Kiếm Phi thượng uý, cửu ngưỡng, chúng tôi nhất đình toàn lực trợ giúp".
Cảnh sát hình sự đại đội trưởng La Cương vừa đem mọi người rời đi.
Trên tầng 19, sau một cánh cửa sổ hiện lên khuôn mắt của một người đàn ông, khoé miệng khẽ nhếc lên, nhìn không rõ diện mạo người đó, nhưng lại rất quỷ dị nhìn thấy ánh mắt của người đó trong bóng tối, có một cỗ lục mang xẹt qua rồi biến mất.
Khoảng nửa giờ đồng hồ sau, Hình lão nhận được một cuộc gọi. Một giọng nói hào sảng vang lên báo cáo: "Theo những điều tra cho thấy, tiểu chủ nhân mấy ngày gần đây đang tìm việc, không có khả năng tiếp xúc với bất cứ sát thủ nào, chỉ có 8 giờ tối hôm nay, tại Hương Tạ Lệ Xá phát sinh đọ súng và bom nổ, có khả năng liên quan tới tiểu chủ nhân. Tạm thời không rõ tại sao tiểu chủ nhân lại vào Hương Tạ Lệ Xá, nhưng phán đoán người gặp phải hai sát thủ, lúc giao thủ bị đối phương bắn trúng tay. Hai tên sát thủ hành thích Chung Sâm, con trai của phó thành ủy thành Phố Lam Hải, thủ pháp độc ác lão luyện, một người tinh thông súng giới, một người tinh thông đánh bom, phán đoán là lính đánh thuê Quỷ Long sát thủ của tổ chức Hắc Ám Điện, mục tiêu bị hoài nghi 3 hôm trước nhập cảnh là người Pháp gốc Hoa Thăng Lễ, và một người Pháp Duy Ai Li(Vialli). Ngoài ra, hoài nghi hai người này là do vừa được điều đến làm Phó thị trưởng thành phố Lam Hải Tham Đồng(mắt sâu) Mục Chi Hiên thuê".
Hình lão nghe xong, gật đầu điềm đạm nói: "Toàn là tiểu nhân vật, để tiểu chủ nhân tự mình xử lý được rồi. Việc mua hung giết người, cảnh sát đến việc như vậy cũng không điều tra ra, vậy chỉ là một đám có ăn mà không làm, việc này để bọn họ tự điều tra".
Trời sáng, Lộ Minh tỉnh lại, mới mở máy, Trương Phong và Thạch Hoa đều có gọi.
Thậm chí bạo quân phụ thân ở nhà cũng có goi tới một lần, Lộ Minh nhìn thấy liền trợn trắng mắt, sợ là ổng gọi tới là muốn chửi mình là nhị thế tổ, có điều lần này bất kể ổng chửi thế nào cũng mặc kệ coi như không biết, cho tức chết ổng.
"Lão đai..." vừa mới gọi cho Thach Hoa, câu đầu của gã đem Lộ Minh giật ngã.
"phù, cậu tìm mình có việc?" Lộ Minh tự nhiên hiểu được, nếu như chỉ để gọi mình một câu lão đại, Thạch Hoa tuyệt đối sẽ không gọi điện cho mình.
"Là thế này, lớp học cảnh sát của mình sắp tốt nghiệp, buổi tối có một trận thi đấu bóng rổ với đội của phòng cảnh sát thành phố, vốn dĩ, bọn mình đưa tính hữu nghị đặt lên hàng đầu, tâm lý đã chuẩn bị sẵn là sẽ bị người ta vùi dập, nhưng nghe nói tên đội trưởng đội cảnh sát hình sự mới được điều về biệt danh dâm tặc phi rất đểu, rất thối tha, hắn định huyết tẩy bọn mình, thể hiện uy phong để theo đuổi bông hoa của sở cảnh sát bọn mình. mẹ nó, lão tử và mấy người bạn học nhịn đầy một bụng tức rồi, sống chết cũng không để hắn đắc ý...cậu không biết, hôm qua, hắn còn tát tai một người bạn mình, chửi người đó là con lợn béo, lão đại, cậu tới đi, mình còn gọi thêm Lỗ Tử Cường và Trương Thừa của khoa thể thao tới, chúng ta cùng lên, đập chết mấy tên đó, nếu như các cậu có thể hạ gục bon chúng, tối nay Phương Phi Viên không say không về" Thạch Hoa phát nộ so với trinh(nữ) trắng còn nặng hơn, Lộ Minh nghe mà trong lòng phát run.
"Bọn mình là người ngoài, vậy cũng được?" Lộ Minh lo lắng viện quân không ai là cảnh sát, vạn nhất thắng trận, đối phương có lẽ sẽ không phục.
"phi, bọn họ lại không phải mời ngoại binh, bản thân dâm tặc phi cũng là ngoại binh, bọn mình vốn là thi đấu cùng lãnh đạo. Không việc gì, thắng là được".
Thạch Hoa còn tiết lộ một bí mật nhỏ: "Lộ Minh, nghe nói tên dâm tặc phi đó theo đuổi bông hoa cảnh sát họ Nhiếp, cô ta có phải bạn gái cậu hay không?"
"Mẹ nó" Lộ Minh nghe mà đại nộ.
Mặc dù tình cảm hắn dành cho hồ ly tinh Nhiếp Thanh Lam không bằng với lãnh mỹ nhân Cảnh Hàn, nhưng nói gì đi nữa bản thân cũng đang là bạn trai giả vờ của nàng ta, mắt trừng trừng nhìn người khác đào góc tường nhà mình, nếu cái gì cũng không làm vậy thì khác gì tên phế vật nhu nhược.
Thạch Hoa nghe thấy, mừng chết được.
Hắn vốn cũng chỉ đoán thôi, cảm thấy ở đội cảnh sát, xinh đẹp được như bạn gái Lộ Minh vốn dĩ không thể có nhiều, vì vậy liền đoán tên dâm tặc phi theo đuổi có phải hay không là bạn gái của Lộ Minh.
Hắn vừa thử nói ra, nghe thấy Lộ Minh bạo nộ, trong lòng kêu sướng, tốt quá, cuối cùng cũng đem chủ lực kích động được bạo nộ bùng phát rồi.
Lộ Minh kết thúc cú điện, cảm thấy cục tức không xẹp, nghĩ nghĩ, liền gọi điện cho Nhiếp Thanh Lam, câu đâu tiên là hỏi: "Bên chỗ cô tôi nay có phải có trận thi đấu bóng rổ?"
Nhiếp Thanh Lam nghe thấy ngẩn người, kỳ quái hỏi: "Anh làm sao biết được?"
"ĐM" Lộ Minh buột miệng chửi câu thô tục, liền cúp máy, rồi lại quay số khác: "Diệp Nhất Phi, hiện tại có việc so với giết người phóng hoả còn sướng hơn, anh có muốn làm không?"
"Bắt nạt người khác? ha ha, bắt nạt kẻ khác chính là điểm mạnh của tao!" trong điện thoại phát ra tiếng cười giòn tan: "tìm tao phối hợp món gì? bóng rổ hay bóng đá? đm, tên tiểu tử nhà người một tháng nay cũng không gọi được một cú, hiện tại chị dâu mày ngày ngày cấm túc tao ở công ty, con mẹ nó, tao hàng ngày phải đối mặt với tên thư ký 4 mắt, ức chết gần như muốn tự sát, sao mày không sớm gọi điện cứu mạng tao hả?"
"Ai kêu anh sớm làm bụng chị to lên, cho đáng đời" Lộ Minh có chút ganh ghét hưng hưng, tên khốn Diệp Nhất Phi này không phải luyện đồng tử công, thật là hạnh phúc.
"Tao có hỏi nàng, nàng nói là thời kỳ an toàn, ai ngời, lời nói của nữ nhân là không đáng tin..,tối nay chơi bóng rổ? tao đợi không nổi tới tối, tao lập tức tìm cách tránh khỏi khổ hải, a, không được, tao phải đưa chị mày đi bệnh viện khám phụ khoa, trưa nay nhớ gọi mười mấy cú cho tao, nhớ đó" Diệp Nhất Phi thảm thương cầu cứu.
"viêm khí quản(ko hiểu nhg câu nó đúng là vậy), xem ra anh quỳ xuống lau tủ quần áo không ít" Lộ Minh cười lên quái dị.
Lộ Minh vốn tức sôi máu, nhưng khí đi ra đầu ngõ, phát hiện chiếc HAMER của Nhiếp Thanh Lam đã đỗ ở đó, cục tức trong lòng bay đi mất một nửa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của hồ ly mỹ nhân đang cười hì hì, nàng thò đầu ra khỏi của xe, hướng Lộ Minh vẫy tay.
Nhiếp Thanh Lam thấy Lộ Minh có chút tức giận phi lên xe, đóng cửa xe cái rầm, không ngừng được kinh ngạc kêu lên: "ai yêu, Lộ thiếu gia giận dỗi khiếp quá*, trừ phi tối qua tối qua vụng trộm với nữ phi tặc bị phát hiện".
Chỉ thấy Lộ Minh không nói, mà trừng mắt nhìn mình, lại thấy kỳ lạ hỏi: "hêy hêy, lài ai trêu anh?"
Lộ Minh giơ một tay ra: "vẫn thiết tôi cần đâu?".