Đúng vào thời khắc đồng bọn hô lên, ý thức chiến đấu đã từng vô số lần giúp hắn giãy giụa và sống sót qua những chiến trường khủng bố, lại một lần nữa cứu sống nam tử cao gầy.
Gã lập tức bổ về phía cột ximăng, mượn nó bảo vệ phía sau, động tác so với con báo đi săn còn nhanh hơn.
"víu...." Một thanh sắt gỉ, dài, từ phía sau nhanh như điện xẹt bay tới, đâm xuyên thành một lỗ sâu một bên cột ximăng, đem một bên vai của nam tử cao gầy xuyên thành một cái lỗ.
Nam tử cao gầy mồ đầy mặt hôi lạnh , gã cảm nhận được lưỡi hái tử thần lướt qua cổ, thiếu chút toi mạng, may có đồng bọn kêu lên và chiến trường rèn luyện ra ý thức phản ứng cứu bản thân một mạng.
Gã chưa từng nghĩ qua, địch thủ một khi bị đạn gập(vòng cung) của mình bắn trúng, vẫn còn sức chiến đấu khủng bố đến vậy.
Lẽ nào kẻ sau lưng mình, thật sự không phải loài người?
Xa chút, có một nam tử tóc vàng đứng trên nóc xe, hướng bóng người dưới đất không ngừng bắn, cho đến lúc hết đạn.
Nhân ảnh đứng yên, chính là Lộ Minh vừa rồi bị nam tử cao gầy bắn trúng. Tâm mi hắn vẫn không một vết thương, phát đạn tập kích của nam tử cao gầy, vẫn không đạt được hiệu quả vốn dĩ của một phát súng trí mạng.
Bên bắp tay trái của Lộ Minh có một viên đạn ghim sâu vào, máu tươi từ miệng vết đạn chảy ra, hình thành những đường máu đan chéo, cứ thế chảy xuống khuỷu tay. Lộ Minh xé áo ra quấn chặt lại, động tác vô cùng quen thuộc, nhãn thần thì nhìn chằm chằm vào nam tử tóc vàng, sát cơ vô hạn, như là tử thần vậy.
Vừa rồi để cho nam tử cao gầy bắn trúng một phát, nếu không phải sau khi dị biến, thân thể có một lại nguy cơ cảm ứng thần kỳ, có thể sớm ý thức được đối phương đánh đòn trí mạng, vội vàng dùng tay đỡ đạn, nếu đổi là trước đây, vậy thì nguy hiểm thật sự rồi.
Đối phương thực lực không mạnh, nhưng dùng súng cảnh giới đạt tới xuất thần nhập hoá.
Hiện tại, nam tử cao gầy còn chưa giải quyết xong, ở đâu chui ra một tên đồng bọn tóc vàng nguy hiểm này nữa, lúc này trong lòng Lộ Minh có chút rung đông, nhưng lại có cả sự kích thích.
Tại sao Hương Tạ Lệ Xá lại xuất hiện lãnh huyết sát thủ? bọn họ tới giết người nào? Loại sát thủ có thực lực này, thế giới hiếm thấy, bản thân có thể gặp được 2 tên, lại còn giao thủ, thực là một cơ hội hiếm có.
Lộ Minh đem cảm ứng kỳ diệu trong lòng thêm một bược khuyếch đại lên, một chút tiên thiên chan khí mỏng manh lưu chuyển toàn thân, xuất ra thực lực thật sự của bản thân, cùng địch nhân ứng chiến.
Hai gã sát thủ là một vật săn tốt, dùng võ lực mạnh nhất cường hoành giết chết, Lộ Minh cảm thấy không khó khăn gì, nhưng, có thể trên người bọn chúng, thu thập được nhiều kinh nghiệm chiến đấu mà bình thường không thể có, đó mời là thứ mà Lộ Minh lúc này khát vọng.
Hắn muốn toàn lực bắt sống hai tên lãnh huyết sát thủ không tầm thường này, như là mèo bắt chuột, chứ không phải một kích đem đối phương giết chết*. Phía sau hai tên này, nhất định còn có một thế lực khác tồn tại, có thể là tổ chức sát thủ thế giới, nếu như bản thân mình có thể đem cả gốc bọn chúng nhổ lên, vậy thì phụ thân sẽ phải nhìn mình bằng con mắt khác. (nguyên bản 秒殺miaosha: trong 1 giây giết chết đối thủ)
Muốn đến Lam Hải làm loàn sao?
Lộ Minh trong lòng lạnh lùng hưng lên, tương lai đây sẽ là địa bàn của ta, các ngươi muốn tới làm loạn, vậy là tìm chết.
"Rất lợi hai... ta không thiện dùng súng, nhưng mà, có lẽ món quà nhỏ này, mày sẽ thích đó!" nam tử tóc vàng vỗ tay, dùng loại tiếng trung vấp váp nói ra một câu, rồi vứt một vật đen đen ra, trực tiếp bay về phía Lộ Minh.
"Oh?" Lộ Minh cảm thấy nguy hiểm, lập tức tránh ra sau một chiếc xe, cách một chiếc xe cũng cảm thấy cỗ uy lực kinh thiên động địa của vụ nổ. Oành một tiếng rất to, kính của những chiếc xe xung quanh đều vỡ vụn.
Tên khốn, chơi được lắm, vật nam tử tóc vàng vứt ra, là một quả lưu đạn dùng trên chiến trường.
Giết tên khốn này! Lộ Minh tức giận lao lên, hai lần nhảy, liền nhảy tới nóc của chiếc xe mà nam tử tóc vàng đang đứng, lăng không vung tay, định cho nam tử tóc vàng một kích chi mạng, ai ngờ, nam tử tóc vàng không thấy bóng dáng đâu nữa, ngay cả gã nam tử cao gầy bị bản thân dùng thanh sắt đâm vào cột ximăng cũng không thấy. Trên nóc ôtô chỉ có một cục hình tròn, phía trên là màn kính đen, có một dòng màu hồng nhấp nháy, 5 4 3 ...những con số đang đếm ngược. Lộ Minh hít một hơi khí lạnh, đây là mìn(bom ) hẹn giờ...
Lúc mà cả bãi đỗ xe nổ tung, một chiếc xe con đang phóng ra của bãi đỗ xe.
Trên xe, nam tử tóc vàng đang ha ha cười lớn. ngồi bên cạnh gã là nam tử vao gầy, mặt trắng bệch vô huyết.
"bất kể là người gì, gặp phải bom của tao, cũng đều bị nổ tan" nam tử tóc vàng vừa đánh tay lái vừa dùng tiếng Pháp cười lớn nói: "Thang, tao giúp mày báo thù, mày phải cảm kích tao, mời tao uống rượu!".
"Tao có cảm giác không tốt, tên khốn đó vẫn chưa chết..." nam tử cao gầy ôm chặt lấy miệng vết thương vẫn đang không ngừng chẩy máu, cau mày nói.
"Không thể nào, trừ phi tên khốn đó là dị hình" nam tử tóc vàng ha ha cười lớn.
"cẩn thận!" nam tử cao gây trong lòng nhất động, hạ ý thức lập tức tóm lấy mái tóc dài của nam tử tóc vàng kéo một cái, đem đầu gã kéo ngược xuống.
Nam tử tóc vàng rất đau, nhưng không có chống đối, ngược lại thuận theo thế kéo mạnh của nam tử cao gầy, nửa người cúi gập xuống đùi gã.
Cùng lúc, tấm kính sau xe vỡ tan, một vật quay tròng bay vào, đem phía sau ghế ngồi của nam tử tóc vàng đập vỡ, kình lực cực lớn chấn động tới khiến nam tử tóc vàng thiếu chút thổ huyết.
Mặc dùng không có trực tiếp đánh trúng, nhưng lực lượng khủng khiếp từ phía sau truyền tới khiến gã cảm thấy một loại nén áp, khiến gã gàn như ngừng thở.
Trong đám khói lửa ở phía sau, một bóng người đen thui nhanh như điện đuổi tới. nam tử cao gầy hoảng sợ kêu lên: "Mẹ nó! tên khốn đó đúng là chưa chết! nhanh lái xe, để hắn đuổi kịp thì chết chắc" .
Nam tử tóc vàng cũng không có ngão nghễ như lúc nãy, vừa gấp gáp khống chế vôlăng, vừa dùng tiếng Pháp nói: "Nổ súng, mày dùng súng ngăn cản hắn".
pằng pằng pằng sau khi bắn liên tiếp mấy phát, nam tử cao gầy cả mặt đầy mồ hôi lạnh thay băng đạn, nhưng gã cũng không có bắn tiếp, bởi vì gã biết, mục tiêu cách trước mặt có 3m còn bắn không trúng, bây giờ khoảng cách gấp hơn 10 lần, càng không thể bắn trúng.
Nam tử tóc vàng đạp ga như phát cuồng, đồng thời hai tay đánh vôlăng như lốc xoáy, gã khống chế xe chạy hình chữ S tiến về phía trước, tránh để bị đối phương dùng vật gì đó công kíck.
Nếu như để Lộ Minh ném trúng, bọn hắn hai người tuyệt đối mất mạng. Hiện tại nam tử tóc vàng đã nhìn rõ được vật làm vỡ kính sau xe, và phía sau ghế gã ngồi là gì rồi, đó là một mảnh gạch sứ lát đường, nó ghim sâu vào phía trên vôlăng.
Nếu như vừa rồi đồng bọn không kéo mình một cái, vậy thì cái đầu mình có lẽ như trái dưa hấu bị đánh vỡ...
Lộ Minh hiên tại cũng dùng hình chữ Z ra sức chạy đuổi theo, hắn vừa rồi suýt bị đối phương nổ chết, hiện tại rất muốn giết hai tên lãnh huyến sát thủ này, nhưng mà thời gian khẩn cấp, trong tay không có công cụ gì, vừa rồi nhặt được một mảnh gạch sứ định ném chết gã lái xe, không ngờ hắn lại có thể tránh được, xem ra mấy tên từ chiến trường trở về không đơn giản chút nào.
Làm thế nào mới khiến đối phương dừng lại? Nhặt cục đá ném nổ lốp xe, hay là vượt qua vườn hoa, nhảy qua tường, chạy ra đầu đường ngăn bọn chúng lại?
Lộ Minh đang tính toán, đột nhiên trong lòng lại dấy lên cảm giác nguy cơ, nguy hiểm.... Sau khi sinh mệnh hắn cảm nhận được uy hiếp, cảm ứng đột nhiên nhanh nhậy hơn cả trăm lần, tiên thiên chân khí cũng khiến toàn thân hắn tứ chi, cơ nhục phát huy đến cực điểm, trong vòng một giây, Lộ Minh từ cực nhanh biến thành cực tĩnh, động tác đưa lên của chân phải hoàn toàn ngưng kết, tĩnh lại, dưới đất nhô lên rất nhiều những đầu nhọn. hắn có một loại cảm giác cổ quái là không được dẫm lên, loại cảm giác này, tối hôm nay, đã từng 3 lần cứu mạng hắn, vì vậy, hắn liền cố ngắng dừng bước chạy lại.
Dưới bàn chân, có một vật không bắt mắt nằm đó, như một cục đá, đen thui thùi lùi.
Nhưng mà Lộ Minh nhin thấy, trong lòng liền lạnh cóng.
Đây là địa lôi phản bộ binh loại nhỏ... nếu như bản thân không có loại cảm ứng thần kỳ đó nhắc nhở, dẫm vào một cái, lập tức sẽ bị nổ tung trời.