Sở Hán Tranh Bá

Chương 95: Quyết định điên cuồng

Úy Liễu thở dài nói:- Thượng Tướng Quân, Bình Quan đích thật là không cần đi.Cao Sơ đề nghị nói:- Thượng Tướng Quân, quân sư, nếu không trực tiếp bay qua Thái Hành Sơn đi.- Trực tiếp bay qua Thái Hành Sơn?Hạng Trang, Úy Liễu đồng thời cười khổ lắc đầu, Thái Hành Sơn hiểm trở, hiểm ác vượt xa Đại Biệt Sơn, quân Sở lần trước có thể từ Đại Biệt Sơn đi ra, đã là rất may mắn, Hạng Trang cũng không nghĩ lại mạo hiểm, huống chi hiện tại đã là tháng năm, rắn trùng trong núi hoành hành, hiện tại vào núi không phải muốn chết sao?- Thượng Tướng Quân, nếu không...Vũ Thiệp nhẹ giọng nói: Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn- Chúng ta hay là theo yến địa lách đi?- Theo Yến địa lách đi quá xa, hơn nữa phiêu lưu lớn hơn nữa.Hạng Trang lắc đầu, đột nhiên long trời lở đất nói:- Quân sư, chúng ta không đi Bình Quan, đi Hàm Cốc Quan!- Đi Hàm Cốc Quan?!Úy Liễu lập tức thần sắc khẽ nhúc nhích.Vũ Thiệp, Cao Sơ sắc mặt đại biến, Hàm Cốc Quan là thiên hạ đệ nhất hùng quan!- Đúng, Hàm Cốc Quan!Hạng Trang gật đầu thật mạnh, hung tợn nói:- Tấn công Hàm Cốc Quan!Từ trong giọng nói của Hạng Trang, Úy Liễu nghe ra một tia kiên quyết, hiển nhiên, Hạng Trang nói đi tấn công Hàm Cốc Quan cũng không phải thuận miệng mà nói, mà là thật sự đã có quyết định, tuy nhiên Úy Liễu lại tưởng tượng, ý tưởng này tuy rằng điên cuồng, nhưng theo binh pháp mà giảng, có đầy đủ xuất kỳ bất ý, nhân tố đánh úp có lợi.Đương nhiên, đây là nhân tố có lợi duy nhất, nhân tố bất lợi lại có rất nhiều.Đầu tiên, Hàm Cốc Quan gần Hàm Dương, quân Hán nhất định sẽ có trọng binh đóng giữ; tiếp theo, Hàm Cốc Quan có quận Tam Xuyên làm cái chắn, mà quận Tam Xuyên lại có Hổ Lao quan làm môn hộ, quân Sở nếu muốn tấn công Hàm Cốc Quan, đầu tiên nhất định phải đánh hạ Hổ Lao quan; Quận thủ Tam Xuyên Lã Trạch cũng không phải là người tầm thường, không dễ đối phó như vậy.Cuối cùng, cũng là điều trọng yếu nhất, Hàm Cốc Quan rất hiểm trở!Hàm Cốc Quan, vì sao lại có tên như thế? Chính là bởi vì trong cốc, sâu hiểm như hàm!Một người giữ quan ải, vạn người không thể khai thông, những điển cố nổi tiếng chính là từì Hàm Cốc Quan mà sinh.Dưới tình huống bình thường, quân Sở nếu muốn công hãm Hàm Cốc Quan, trừ phi có được ưu thế binh lực thập bội trở lên, còn phải có thời gian chuẩn bị, nếu không thì đừng nghĩ.Nguyên nhân chính là vì có nhân tố bất lợi như thế, cho nên Hạng Trang cho tới bây giờ đều không có nghĩ tới muốn đi tấn công Hàm Cốc Quan.Dù là lúc trước khi quân Sở thổi quét Ngụy địa, Hạng Trang cũng chưa nghĩ tới muốn đi tấn công Hàm Cốc Quan, bởi vì Hạng Trang biết, quân Sở tấn công Hàm Cốc Quan, khả năng thành công cực kỳ bé nhỏ! Trước không nói có thể qua được Hổ Lao quan cùng quận Tam Xuyên hay không, cho dù quân Sở thật sự hạ được Hàm Cốc Quan, kết quả cuối cùng hơn phân nửa cũng là thất bại nặng nề thê thảm.Úy Liễu nhíu mày, trầm giọng nói:- Thượng Tướng Quân, đã nghĩ kỹ chưa?- Đã kỹ rồi.Hạng Trang trầm giọng nói:- Chúng ta đã không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể mạo hiểm đánh cuộc!Dứt lời, Hạng Trang từ bọc hành lý lấy ra bản đồ đặt ở trước mặt mở ra, sau đó chỉ vào nói:- Quân sư, Vũ Thiệp tiên sinh mời xem, Bình Quan xây dựng ở nơi sâu nhất của khe Bình Quan, trình độ hiểm yếu thậm chí không thua gì Hàm Cốc Quan, Hàn quân nhất định sẽ phái trú trọng binh! Hàn quân chưa chắc sẽ thật tâm tử thủ, cũng tuyệt không dễ dàng thả chúng ta đi qua.- Nguyên bản chúng ta còn có thể ký thác hy vọng vào đánh lén, hiện tại có quân Hán canh giữ ở khe sâu phía đông, đánh lén tuyệt đối không có khả năng, mà nếu cường công, vừa diệt Bình Quan, quân ta có thể còn lại bao nhiêu người?Úy Liễu yên lặng gật đầu, Bình Quan là nơi hiểm yếu, quân Sở nếu cường công, đích xác phần thắng không cao.Hạng Trang lại nói:- Hơn nữa, quân ta vừa hạ Bình Quan, kế tiếp lại qua sông tây tiến, đến lúc đó quân Hán tại Quan Trung khẳng định đã có được tin tức, nhất định sẽ ở Hà Tây nghiêm mật bố trí phòng vệ, nói cách khác, quân ta còn muốn tái đánh một hồi ác chiến, hai tràng ác chiến này xong xuôi, quân ta có thể còn lại bao nhiêu người? Còn có thể uy hiếp Quan Trung sao?Úy Liễu im lặng, đây cũng là điều hắn lo lắng, binh lực quân Sở vẫn là quá ít a.- Cho nên, còn không bằng trực tiếp tấn công Hàm Cốc Quan!Hạng Trang điềm nhiên nói:- Hiện tại, qua Bình Quan, Hàn địa tiến Quan Trung phiêu lưu đã không kém hơn trực tiếp qua Hàm Cốc Quan tiến Quan Trung, nếu đã như thế, sao không trực tiếp tấn công Hàm Cốc Quan?Nói tới đây, Hạng Trang lại một quyền nặng nề nện lên trên bản đồ, nói tiếp:- Chỉ cần diệt Hàm Cốc Quan, quân ta hành quân gấp hai ngày có thể đuổi tới Hàm Dương, khi đó, Tiêu Hà muốn từ các quận huyện triệu tập binh lực cố phòng Hàm Dương đều không kịp, Hàm Cốc Quan nếu bị diệt, Hàm Dương sẽ đưa lưng cho quân ta đánh!Vũ Thiệp nói:- Nhưng, Hàm Cốc Quan là môn hộ Quan Trung, nhất định sẽ có trọng binh canh gác!Hạng Trang nói:- Hàm Cốc Quan đương nhiên sẽ có trọng binh gác, nhưng nó cách Hàm Dương cũng gần!Vũ Thiệp ngẫm nghĩ một chút, lại nói:- Thượng Tướng Quân, quân ta muốn đánh Hàm Cốc Quan, đầu tiên phải xuyên qua quận Tam Xuyên, quận Tam Xuyên lại có Hổ Lao quan làm môn hộ, quân ta nếu muốn tấn công Hàm Cốc Quan, chẳng phải đầu tiên là đánh vỡ Hổ Lao quan?Úy Liễu bỗng nhiên nói:- Kia chưa chắc, quân ta hoàn toàn có thể lách quá Hổ Lao quan trực tiếp tiến vào quận Tam Xuyên.Úy Liễu rất rõ ràng, theo thủy đạo từ Nam Bì thẳng đến Lạc Dương phụ cận Bình Âm, Hà Ung, mặt nước đều rất bằng phẳng, thuyền hoàn toàn có thể thông hành, tuy nhiên tiếp tục hướng lên trên đi tới, nước sông bắt đầu trở nên hiểm trở chảy xiết, thuyền bè không thể thông hành, cho nên đi thủy lộ lách qua Hổ Lao quan là có thể, nhưng muốn lách qua Hàm Cốc Quan là tuyệt đối không có khả năng.Ngay khi Hạng Trang nghĩ Úy Liễu đã đồng ý quyết định của hắn, Úy Liễu chợt nói thêm:- Tuy nhiên, quận Tam Xuyên có anh vợ Lưu Bang là Lã Trạch gác, Thượng Tướng Quân, Lã Trạch rất khó đối phó!Từ lúc thổi quét Ngụy địa, Úy Liễu từng đánh giá qua Lã Trạch.Úy Liễu cho rằng, Lã Trạch tuy rằng không bằng Tiêu Hà, cũng không có mưu lược như Trương Lương, cũng không có tài dụng binh như Hàn Tín, nhưng luận các phương diện tổng hợp năng lực, ba kiệt xuất nhà Hán lại không bì được với Lã Trạch!Trong lịch sử, họ Lã từng tính soán Hán, cho nên Tư Mã Thiên ở sách sử ghi, vì giữ gìn Lưu Hán chính thống, tất cả công lao đều là Lã Trạch, khi Lưu Bang xưng đế phong thưởng quần thần, nhất nên phong vương kỳ thật chính là Lã Trạch, chỉ có điều Lưu Bang lo lắng hắn phát triển làm nguy hiểm hoàng quyền, cho nên chỉ cho Lã Trạch làm hầu.- Quân sư nói rất đúng, Lã Trạch đích xác khó đối phó, tuy nhiên...Hạng Trang cắn chặt răng, điềm nhiên nói:-Chúng ta đã không có lựa chọn nào khác, cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể liều chết đánh cuộc!Úy Liễu thở dài, lắc đầu nói:- Thượng Tướng Quân, thứ lão hủ nói thẳng, lần này đi Hàm Cốc Quan thật sự là phần thắng xa vời.Hạng Trang gật đầu, kiên quyết nói:- Ta biết, tuy nhiên vẫn là câu nói kia, chẳng sợ biết đi chắc chắn chết không thể nghi ngờ, ta cũng đi, ta Hạng Trang tuyệt sẽ không ngồi chờ chết, không đến cuối cùng cũng tuyệt không buông tha!- Hảo.Úy Liễu nghiêm nghị nói:- Nếu Thượng Tướng Quân quyết tâm đã định, lão hủ cũng sẽ không nói thêm cái gì, lão hủ tự nhiên đem hết khả năng, trợ Thượng Tướng Quân đánh vỡ Hàm Cốc Quan, công hãm Hàm Dương!Vũ Thiệp cũng nói:- Thượng Tướng Quân, vì Đại Sở, ta không sợ chết!- Đa tạ quân sư, đa tạ tiên sinh!Hạng Trang giơ tay, cùng Úy Liễu, Vũ Thiệp nắm thật mạnh.Quyết sách đã định, Úy Liễu liền nhanh chóng bắt đầu bày mưu tập kích bất ngờ Hàm Cốc Quan, lập tức nói:- Thượng Tướng Quân, theo binh pháp mà giảng, tấn công Hàm Cốc Quan cũng là phù hợp Xuất kỳ bất ý, đánh úp tôn chỉ, muốn chân chính thực hiện kế hoạch này, lại phải đem quân đội theo thủy lộ bí mật tiến đến quận Tam Xuyên trong Bình Âm huyện!Nói xong, Úy Liễu chỉ chỉ Triệu địa Cức Bồ ấp, lại nói:- Thuyền có sẵn, có thể phái một chi quân yểm trợ trở về Cức Bồ ấp lấy, đem thuyền giấu ở nơi nào đó dọc sông bắc ngạn kéo dài tới Hà Nội quận, huyện Hà Ung, thuận tiện sẽ đem binh khí áo giáp giấu ở Cức Bồ ấp lấy về, sau đó theo Hà Ung huyện đem quân đội sang sông đến bờ bên kia Bình Âm huyện.Hạng Trang gật đầu, thời đại này nước sông Hoàng Hà, cũng không giống đời sau cao hơn nhiều, hai bờ sông rừng rậm dầy đặc, cho nên, chỉ cần quân Sở ngày nấp đêm ra, cẩn thận làm việc, hoàn toàn có thể đem thuyền lặng lẽ đi tới Hà Ung huyện của quận Hà Nội, chính là thời gian sẽ hơi lâu một chút, khả năng cần năm sáu ngày thậm chí lâu hơn.Úy Liễu lại nói:- Đại quân qua sông tiến vào Bình Âm huyện, kế tiếp là cần chờ đợi thời cơ.Hạng Trang chấp nhận, tấn công Hàm Cốc Quan đích xác cần chờ đợi thời cơ, cường công chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ, tuy nhiên thời cơ này, cũng sợ không phải tốt như vậy, bởi vì Ngu Tử Kỳ năm trăm nghi binh rất khả năng đã bị phát hiện, kế kim thiền thoát xác của Úy Liễu tuy rằng cao minh, nhưng cũng không có khả năng lừa bịp Trương Lương quá lâu.Khi đang nói, Công Tôn Toại lại tiến vào bẩm báo nói:- Thượng Tướng Quân, Kinh Thiên tướng quân cầu kiến.- Kinh Thiên? Cho hắn tiến vào.Hạng Trang bất giác túc nhanh mày, chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì? Hạng Trang không thể không buồn bực, Cao Sơ vừa mới mang đến một tin tức xấu, Kinh Thiên đừng có mang đến tin tức xấu nữa nha?Kinh Thiên rất nhanh liền đi đến, hướng Hạng Trang, Úy Liễu, Vũ Thiệp phân biệt vái chào, sau đó bẩm:- Thượng Tướng Quân, mạt tướng dẫn theo một người đến cho ngài.- Một người?Hạng Trang nhíu mi nói:- Ai?Kinh Thiên nói:- Đại Ngụy Thượng Tướng Quân kiêm Đãng quận thủ, Bàng Ngọc.- Bàng Ngọc?Hạng Trang nghiêng đầu cùng Úy Liễu trao đổi ánh mắt, hỏi:- Hắn như thế nào đến nơi này?Kinh Thiên nói:- Bàng Ngọc nói là đến tìm nơi nương tựa Thượng Tướng Quân ngài, nhưng tới Triệu địa mới biết được chúng ta đã trở về Tề địa, đang muốn qua sông đuổi theo, lại bị Triệu quân ở An Dương huyện khống chế.Hạng Trang nói:- Vậy ngươi gặp Bàng Ngọc như thế nào?Kinh Thiên nói:- Mạt tướng dẫn hơn bốn trăm người khi ở An Dương bị Triệu quân bắt giữ, tới buổi tối, khi mạt tướng đang chuẩn bị mang theo các tướng sĩ bí mật trốn thoát, không nghĩ bị người phát hiện, may mà người nọ là Bàng Ngọc, nếu là cơ sở ngầm của Triệu quân mà nói, liền phiền toái.Dừng một chút, Kinh Thiên lại nói:- Thượng Tướng Quân, Bàng Ngọc ở bên ngoài, ngươi có phải hay không gặp hắn một chút?Hạng Trang, Úy Liễu nhìn nhau cười khổ, Kinh Thiên dũng mãnh thì rất dũng mãnh, nhưng ý nghĩ có vẻ hơi đơn giản a.Vũ Thiệp lại không kìm nổi oán giận Kinh Thiên nói:- Kinh Thiên tướng quân sao lại hồ đồ, ngươi như thế nào có thể dễ tin Bàng Ngọc như thế?Dừng một chút, Vũ Thiệp lại nói:- Nếu chẳng may Bàng Ngọc âm thầm đầu nhập vào Lưu Bang, thành gian tế quân Hán, ngươi tùy tiện dẫn hắn tìm đến Thượng Tướng Quân như vậy, chẳng phải là đem Thượng Tướng Quân cùng hành tung quân ta tiết lộ bán cho Lưu Bang sao?- A? Ta thật ra không nghĩ tới.Kinh Thiên biến sắc nói:- Ta liền đi giết hắn!- Được rồi.Hạng Trang tức giận nói:- Bàng Ngọc hẳn là không phải gian tế, mau đưa hắn vào đi.