Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 895: Đấu Chuyển Di Tinh trong Hiên Viên Bát Kiếm (4)

Đấu chuyển Tinh Di dù sao cũng là đệ thất Kiếm trong Hiên Viên Bát

Kiếm. Phải biết, chênh lệch giữa một chiêu này với chiêu khác cũng không phải chỉ đơn giản giống như một với một bằng hai đâu. Dù cho là một

phần mười lực lượng của Đệ Thất Kiếm cũng đã có đặc thù của Đấu Chuyển

Tinh Di, một chiêu này có thể giảm được sự công kích trong chiêu thức

của đối phương. Nhưng mà Khai Thiên Tích Địa rất mạnh mẽ, dưới tác dụng

của Đấu Chuyển Tinh Di vẫn bị chệch hướng công kích, uy lực vẫn còn

nhưng cũng không thể tập trung toàn bộ lên thân thể Tề Nhạc. Đúng là

lợi dụng tình hình như vậy, Tề Nhạc bị tổn thất rất nhiều năng lượng

mới gần như có thể hóa giải được một kích này của Xi Vưu. Đồng thời còn lấy danh xưng của đệ thất Kiếm hù dọa đối thủ, cho hắn có thời gian lấy lại hơi.

Nhìn sang Tề Nhạc, ánh mắt Xi Vưu trở nên dao

động bất định, nhưng dù sao hắn cũng là một Ma thần cường đại, tuy rằng

trong lòng có chút do dự, nhưng tốc độ ngưng tụ lại nhanh hơn, bất luận

đối thủ là mạnh hơn hay yếu hơn mình, hắn cũng đều cần thể hiện được

thực lực của mình. Hoặc là tiêu diệt Tề Nhạc, hoặc là chạy trốn, chỉ

cần mình có thể giữ được tính mạng thì cũng bất chấp cả quân đội của

tộc Cửu Lê.

Hiên Viên kiếm trong tay Tề Nhạc chậm rãi giơ

lên, hắn phát hiện, dùng năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên làm thứ dẫn

để kích thích năng lượng của bản thân mình có thể kích phát được năng

lượng của Nhật Nguyệt Tinh Thần Kim Khải hoàn toàn ngưng tụ lại một chỗ. Năng lực áp súc cự đại kia dường như cung cấp động lực cho Nhật Nguyệt

Tinh Thần Xích Kim Khải, thở sâu, giao hòa cùng với linh hồn của Văn

Đình, năng lượng trong cơ thể tăng lên một độ cao nhất định, thậm chí

không có chút cảm giác thoát lực.

Cũng là sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, Tề Nhạc trở nên hiếu thắng hơn lần trước

dùng để mở ra đường hầm không gian rất nhiều. Dù không có sự trợ giúp

của sáu vị chiến si Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng vẫn có thể duy trì

được cường độ năng lượng. Một tháng tập huấn này, không chỉ khiến cho

năng lực của thành viên trong cả mười hai tiểu đội chiến sĩ Sinh tiếu

thủ hộ thần tăng lên trên diện rộng, đồng thời, bản thân Tề Nhạc cũng

đã nhận được rất nhiều thứ tốt.

Lúc bắt đầu tập huấn, Tề

Nhạc mỗi ngày sắp xếp cho mọi người tập luyện xong đều một mình đi hấp

thu linh khí thiên nhiên. Với tư cách là Tự Nhiên Chi Nguyên, trong hoàn cảnh như thời kỳ cự thú viễn cổ, thực lực của Tề Nhạc tăng lên rất

nhiều. Mỗi ngày tu luyện đều mang lại cho hắn một cảm giác mới. Trong

khoảng thời gian một tháng, không chỉ có Tự Nhiên Chi Nguyên của hắn

được khôi phục lên trạng thái tốt nhất trước kia, thậm chí còn tăng lên ở một mức độ nhất định. Ngay cả bản thân Tề Nhạc cũng không biết Tự

Nhiên Chi Nguyên của mình tăng lên tới trình độ nào, nhưng có thể khẳng

định là từ sau khi trở thành chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hắn chưa

bao giờ có năng lượng cường đại tới như thế. Sau đó, ở chỗ Hàn Băng đống tuyền đã tiêu tốn mất phần lớn tự nhiên chi lực cùng tinh thần lực mới

có thể trợ giúp quân đoàn Sinh Tiếu hấp thu được toàn bộ năng lượng

trong Hàn băng đông tuyền vào trong cơ thể.

Nhưng mà, chính

bản thân hắn cũng không biết trong toàn bộ quá trình hấp thu, cũng vì

triển khai toàn bộ năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên cùng tinh thần

lực, mặc dù là giúp mọi người hấp thu nhưng chính hắn cũng nhận được

một phần quà thật lớn.

Mỗi một chiến sĩ sinh tiếu thủ hộ thần sau khi hấp thu năng lượng ở hàn băng đông tuyền đều chi lại một chút

cho hắn. Cũng chính là vì nguyên nhân đó, hắn mới có tăng lên cảnh giới

bẩy vân dưới sự áp lực của năng lượng khổng lồ đó.

Sau khi

phụ trợ mọi người hấp thu năng lượng, thân thể Tề Nhạc gần như hư

không, mà năng lượng tự nhiên cùng tinh thần lực gần như bị tiêu hao quá độ. Sự tiêu hao năng lượng tự nhiên lần này hoàn toàn khác với việc để

Vũ Mâu hấp thu năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên. Thân thể Tề Nhạc giống

như một cái vạc nước, lần trước là bản thể cái vạc bị phá hư, còn lần

này chỉ là toàn bộ nước bị hắn dùng hết mà thôi, sau đó điều chỉnh lại,

hấp thu năng lượng của thiên nhiên, cái vạc nước này lại đầy thêm. Hơn

nữa vì lần trước bị tiêu hao, bản thân cái vạc cũng tiến hóa, dung tích

thậm chí còn lớn hơn một chút. Sau khi hấp thụ đủ năng lượng của tự

nhiên, cùng với năng lượng bản thân hắn tự hấp thu được ở chỗ Hàn Băng

đống tuyền, trong quá trình tu luyện, bốn loại vân lực chẳng những phá

tan cảnh giới bẩy vân, đồng thời cũng đang có hướng xông lên cảnh giới

thứ tám. Bản thân Tề Nhạc cũng không biết mình có sự tiến bộ to lớn

như thế, nhưng lúc này sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, các

loại năng lượng trong cơ thể dung hợp lại, hiệu quả ngay lập tức trở nên rõ ràng hơn. Đây cũng là lý do sau khi hắn thi triển giai đoạn đầu tiên của đệ thất Kiếm Hiên Viên Bát Kiếm mà cũng không bị kiệt lực và mất đi Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải.

Quang mang trên Hiên

Viên kiếm càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Dưới sự ủng hộ của Nhật

Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, nó lại một lần nữa phóng ra khí thế

vương giả của nó. Sau lưng, ba đôi cánh chim màu đen, vàng kim cùng đỏ

sậm nhẹ nhàng giương lên, dường như có thể thấy được rõ ràng phần tử

năng lượng bị nó hấp thu vào trong cơ thể. Tề Nhạc có cảm xúc bình

tĩnh, đối mặt với tên Xi Vưu mạnh hơn mình rất nhiều mà hắn lại không hề có ý định lùi bước.

Trong mắt Xi Vưu hung quang chớp liên

tục, Bàn Cổ phủ cự đại lại được nâng lên một lần nữa. Gã thật sự là

không cam lòng mà! Trải qua cố gắng bao nhiêu năm như thế, trải qua

thiên tân vạn khổ lại thấy tên dùng Hiên Viên kiếm chống lại được Bàn

Cổ Phủ.

Gã thật sự không tin thằng ranh rước mặt mình này lại có thể chống lại được lực lượng của mình, cho nên, gã quyết định phải

thử một lần nữa, bằng không nếu thất bại thì toàn bộ hi vọng của gã đều

như nước chảy về biển đông, tộc Cửu Lê cũng không thể chiến thắng một

con người như Tề Nhạc được.

Hung quang trong mắt gã càng

lúc càng cường thịnh hơn, sau khi đưa ra quyết định, bản tôn Ma Thần của Xi Vưu hiện ra. Áo giáp màu đen trên người tản mác ra một tầng hào

quang màu tím thẫm, tóc trắng trên đầu chuẩn bị dựng đứng, ánh mắt lóe

ra hung quang chăm chú nhìn Tề Nhạc. Gã không ngừng rót năng lượng vào bên trong Bàn Cổ phủ, ngân quang cũng càng lúc càng cường thịnh.

Trước đó, nếu đứng ở khoảng cách xa nhìn tên đại biểu tộc Cửu Lê cùng

một nhân loại chiến đấu, chỉ sợ có rất nhiều người cũng chỉ cho rằng đó

là hai anh em, một người cần kiếm, một người cầm rìu mà chiến đấu. Dù

sao bọn họ đều là mặc áo giáp màu đen, mà màu tóc bạc cũng chẳng khác

nhau là mấy. Nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác trước, Tề Nhạc giống như

ánh mặt trời lóng lánh áng vàng kim, mà Xi Vưu lại giống như ánh trăng

bạc tinh khiết, đây là một màn mà không ai nghĩ tới.

- Lâm…

Tề Nhạc hét lớn một tiếng, ngả người, khua Hiên Viên kiếm một vòng ra sau lưng, dùn lực ở eo kéo chuôi cự kiếm một vòng trên không trung rồi

một lần nữa lại giơ lên.