Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 719: Thiếu khuyết Song Tử - Thập Nhất Tinh Tọa Thủ Hộ Giả (2)

Được Nữ Thần Athena phụ trợ, lúc này Vũ Mâu hoàn toàn phóng xuất ra khí tức năng lượng thần thánh thuộc về chiến tranh cùng Trí Tuệ. Khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng truyền vào, chú ngữ của nàng không có ý tứ dừng lại, quá trình truyền thâu năng lượng đã tiến nhập thời khắc quan trọng nhất.

- Đến rồi, không biết là Thủ Hộ Giả hay là Kẻ Hủy Diệt đây nữa?

Tề Nhạc cười tự giễu, hắn xoay người đưa lưng về phía Vũ Mâu trôi nổi ở giữa không trung, đem ánh mắt nhìn chăm chú lối vào thần miếu Pathenon. Lúc này Vân Lực của hắn đã hoàn toàn đạt đến trạng thái đỉnh phong, hắn đang yên lặng chờ đợi.

Năm phút đồng hồ sau, tiếng xé gió chói tai không hề báo hiệu vang lên, đại môn thần miếu Pathenon mở ra.

Một đạo thân ảnh màu đen lấy tốc độ như tia chớp nhảy vào trong thần miếu.

- Tiểu thư!

Thanh âm duyên dáng gọi to mang theo vài phần giật mình cùng vài phần khẩn trương. Người tới vừa vặn nhận thức Tề Nhạc, chính là chòm sao bò cạp Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Tác Tác đã từng cùng Vũ Mâu đi tới nước cộng hòa Viêm Hoàng.

Tác Tác vẫn xinh đẹp như vậy, mái tóc màu đỏ phủ lên khiến nàng càng thêm diễm lệ, làm cho hai mắt của Tề Nhạc suýt nữa phóng hỏa chính là Tác Tác lại mặc một cái quần mỏng ngắn màu đen, ngắn tới nỗi không thể ngăn hơn nữa, vừa mới qua bẹn đùi. Trên thân cũng chỉ mặc một cái áo da màu đen không có tay lộ ra bụng dưới, toàn thân lộ tới 90% da thịt.

Bộ đồ đó đó khiến cho dáng người bốc lửa của Tác Tác hoàn toàn hiện ra trước mặt Tề Nhạc, làm cho Tề Nhạc không khỏi ác độc nghĩ đến, nữ nhân này không phải vừa đi bar múa cột về đó chứ?

Hai chân của Tác Tác thon dài mà thẳng tắp, da thịt trắng như tuyết nhìn bề ngoài tràn đầy co dãn, trước ngực đẫy đà tựa hồ tùy thời đều có thể xé rách cái áo da trước ngực. Không cần trang điểm, chỉ mỗi dáng người nóng bỏng mị hoặc đó cũng đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào miệng đắng lưỡi khô rồi. Nếu như nói Vũ Mâu là tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian thì Tác Tác tuyệt đối là tiểu ma nữ có dáng người ma quỷ tới từ địa ngục.

- Xin chào cô, Tác Tác tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt.

Tề Nhạc mỉm cười, nhìn Tác Tác không khỏi nuốt nuốt nước miếng một cái. Trong lòng suy nghĩ, vòng eo thon nhỏ của nàng nếu đặt ở trên giường sẽ có hiệu quả như thế nào đây? Đoán chừng sẽ không kém điện giật bao nhiêu a, Tác Tác thấy Tề Nhạc cũng sửng sốt một chút, nhìn Vũ Mâu phía sau hắn trôi nổi ở giữa không trung trong mắt không khỏi toát ra một tia quang mang kỳ dị:

- Anh đã làm gì tiểu thư?

Âm thanh lạnh như băng của nàng phối hợp với bề ngoài mị hoặc quả thật có lực sát thương rất mạnh.

Tề Nhạc nhún vai, nói:

- Tôi có thể làm gì Vũ Mâu đây? Cô không thấy được tôi đang bảo vệ cho nàng ấy sao?

Tác Tác hừ lạnh một tiếng, nói:

- Thủ hộ tiểu thư là trách nhiệm của Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả chúng tôi, không có quan hệ với anh. Lập tức cút ra ngay! Đây không phải địa phương anh có thể tới.

Tề Nhạc cười hắc hắc, hai mắt không ngừng tới lui tuần tra trên da thịt màu tuyết trắng Tác Tác bạo lộ hỏi:

- Tại sao phải ly khai? Tôi là do Vũ Mâu mời đến, có vẻ như chủ nhân tại đây là nàng ta, mà không phải cô. Bất quá, Tác Tác cô nhìn có vẻ càng thêm đầy đặn hơn lần trước. Thật là làm cho tôi rất mê luyến ah!

Tác Tác nhìn bộ dạng híp mắt rất đê tiện của Tề Nhạc thì trong đáy mắt hiện lên một tia chán ghét, nhưng trên gương mặt xinh đẹp lại hiện lên một nụ cười, nàng nói:

- Thật là như vậy sao, Tề tiên sinh. Anh thoạt nhìn càng thêm cường tráng rồi. Cũng không biết, anh có phải nam nhân chân chính hay không?

Cặp môi đỏ mọng nhấp nhẹ, chiếc lưỡi thơm tho xẹt qua phần môi, Tác Tác từng bước một đi về phía Tề Nhạc.

Tề Nhạc nói:

- Muốn biết tôi có phải là nam nhân chân chính không, tựa hồ phải ở trên giường mới biết được. Tôi không ngại cùng cô phát sinh chuyện tình một đêm. Nhưng mà, tôi lại sợ cái đuôi bò cạp của cô chích một cái thì tôi chịu không được a.

Tác Tác vũ mị cười, nói:

- Viêm Hoàng các anh không phải có câu nói, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu sao? Chẳng lẽ anh không muốn trở thành người phong lưu?

Tề Nhạc cười nói:

- Viêm Hoàng chúng tôi còn có một câu nói: Thanh trúc xà nhi khẩu, hoàng phong vĩ thượng châm. Cả hai đều không độc, độc nhất là lòng dạ đàn bà. Không biết cô có từng nghe chưa?

Tác Tác biến sắc:

- Tề Nhạc, nơi này là Athen, không phải là nước cộng hòa Viêm Hoàng. Anh có thể đi được rồi. Nếu không Tinh Tọa Thủ Hộ Giả chúng tôi sẽ coi anh trở thành địch nhân xâm lấn, không chết không ngớt. Bảo hộ tiểu thư mới là nhiệm vụ của chúng tôi, không phải anh. Anh là một người Mông-gô-lô-ít (người da vàng - tỏ ý miệt thị) đến từ đông phương, ai biết anh bảo vệ có tâm tư gì.

Sắc mặt Tề Nhạc cũng biến đổi, lạnh lùng nhìn Tác Tác, nói:

- Không biết cô là đang vũ nhục tôi hay là vũ nhục Vũ Mâu cô tôn kính nhất. Tôi không tin cô không biết. Vũ Mâu đã trước mặt mọi người nói rõ đã trở thành vị hôn thê của tôi.

Quang mang trong mắt Tác Tác lập tức trở nên oán độc, nàng hừ lạnh một tiếng. Bước chân không ngừng lại, nàng đã đi tới trước người Tề Nhạc. Hai đạo quang mang màu đỏ sậm đâm tới hai mắt của Tề Nhạc.

Tề Nhạc đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, mắt nhìn công kích của Tác Tác đi tới trước mặt mình mình, lúc này hắn mới tiến về phía trước một bước. Tay phải nâng lên, ngón giữa nhanh chóng búng hai cái, theo hai tiếng bén nhọn xé gió vang lên, hai đạo khí châm màu đỏ sậm đã bị hắn tay không bắn bay, mà lúc này Tác Tác đã đi tới trước người Tề Nhạc. Toàn thân Tác Tác hóa thành một mảnh giống như cuồng phong bạo vũ màu đỏ sậm, công kích vô cùng nhanh giống như cuồng phong bạo vũ đánh úp lại thân thể của Tề Nhạc.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, căn bản không có để ý tới công kích của Tác Tác, một đạo năng lượng vô cùng sắc bén đột nhiên xuất hiện, khí tức năng lượng không khổng lồ, nhưng mà Tác Tác lại hoảng sợ phát hiện, chính mình căn bản không có phương pháp xử lý ngăn cản cỗ năng lượng này. Công kích vừa đánh tới lập tức bị đánh tan trong nháy mắt, khi cỗ năng lượng sắc bén đánh tới nàng đã lộn một vòng ra ngoài, một tay khẽ chống trên mặt đất như một con linh miêu nhảy ra xa hơn mười mét.

Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia quang mang:

- Thì ra là quần trong màu đen a, lại còn là chữ T nữa. Quả nhiên gợi cảm. Cô bây giờ cũng không giống như bò cạp mà là một con mèo hoang. Bất quá tôi thật thích nữ nhân như cô, rất nóng bỏng a.

Nhìn Tác Tác, Tề Nhạc không khỏi nghĩ tới Lục Thương Băng. Đã hơn nửa năm không gặp nàng, chờ chuyến đi Tây phương kết thúc phải trở lại xem nàng như thế nào, trình độ nóng bỏng của nàng không kém Tác Tác, không biết sẽ có thái độ gì đối với mình nhỉ.

Trong mắt Tác Tác toát ra quang mang giật mình, nàng cùng Tề Nhạc giao thủ cũng không là lần đầu tiên, nhưng năng lượng sắc bén lúc trước lại làm cho trong nội tâm nàng sợ hãi mãnh liệt. Mà thời điểm hai người giao thủ lần thứ nhất rõ ràng là Tề Nhạc bại trận mà chạy trốn ah! Đương nhiên, đây chỉ là nàng nghĩ như thế thôi.