Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 561: Vũ khí hiện đại đến Viễn Cổ cùng Thú Vương truyền kỹ (1)

Vương của Thần Thú trầm mặc nhìn Tề Nhạc thật lâu không nói gì.

Tề Nhạc cười khổ thở dài một tiếng, nói:

- Thực xin lỗi, tôi biết rõ hiện tại tình huống của thần thú không tốt. Nhưng mà tôi dù sao không phải thuộc về thời đại này, tôi cũng muốn

giúp giúp đỡ mọi người, nhưng mà thời đại kia của tôi nguyên bản cũng

cần tôi. Đồng bọn của tôi bọn họ đều đang đợi tôi trở về. Chắc hẳn đám

người bạn tôi cũng đã biết tin tôi mất tích, nhất định sẽ vô cùng sốt

ruột. Đương nhiên trước khi rời đi tôi nguyện ý dùng lực lượng lớn nhất

của mình trợ giúp thần thú.

Quang mang trong mắt Vương của Thần Thú dần dần trở nên nhu hòa:

- Không, con không sai, mà là ta muốn quá nhiều. Con nói đúng, nguyên

bản con cũng không phải là thuộc về thời đại này, ta không nên yêu cầu

quá nhiều. Con chịu đáp ứng mạo hiểm giúp chúng ta làm sự kiện kia, đã

là tận lực rồi. Như vậy đi, Tề Nhạc, con ở chỗ này của ta một thời gian

ngắn đi, ta và con đều là Hắc Kỳ Lân, ta nghĩ dưới sự chỉ dẫn của ta,

con có thể càng dễ lĩnh ngộ các loại năng lực của Kỳ Lân, bất luận là

đối với con đi làm sự kiện kia hay là trở lại thời đại thuộc về con đều

có thể có chút chỗ tốt.

Nghe Vương của Thần Thú nói xong,

trong lòng Tề Nhạc không khỏi khẽ động, nếu như có thể đạt được chỉ điểm của Vương của Thần Thú, đối với tu vi của mình tự nhiên là có lợi thật

lớn. Hoàng Đế dạy bảo chính mình thực chiến chi đạo. Nhưng mình dù sao

có được năng lực Kỳ Lân lại vừa mới tăng lên tới cấp bậc sáu vân không

lâu, nếu như có thể được Vương của Thần Thú Hắc Kỳ Lân đến chỉ điểm ứng

dụng các loại năng lực của Kỳ Lân, tất nhiên có thể khiến cho chính mình đối với ứng dụng năng lực Kỳ Lân có lợi thật lớn. Nhưng mà, nếu như

mình đã tiếp nhận Mặc Hỏa chỗ tốt đó thì phần nhân tình này phải xử lý

ra sao?

Đơn giản tự hỏi một hồi, Tề Nhạc nói:

-

Cảm ơn ngài. Mặc Hỏa tiền bối. Có thể xin ngài đem đời sau Kỳ Lân đều

đến nơi đây hoặc là thông tri đám người tới nơi này. Tốt nhất là tất cả

Kỳ Lân đều có thể tới, tuy rằng tôi không thể lưu ở thời đại này giúp

giúp đỡ mọi người, nhưng mà tôi nghĩ, bằng vào khí tức tự nhiên của Tự Nhiên Chi Nguyên, ít nhất cũng có thể trợ giúp Kỳ Lân thời đại này tăng trưởng chút ít tuổi thọ. Có thể có nhiều thời gian hơn đào tạo đời sau, cùng chiến đấu với hung thú.

Tề Nhạc sau khi trải qua nghĩ

sâu tính kỹ mới nói như vậy. Dù sao, hắn muốn trợ giúp là phát ra từ nội tâm, là trợ giúp tộc nhân của mình, hơn nữa làm như vậy cũng có thể an

tâm khi mà được Mặc Hỏa chỉ điểm năng lực của Kỳ Lân.

Quả nhiên ánh mắt của Mặc Hỏa sáng lên:

- Vậy thật sự là quá tốt! Vừa rồi ta đã thông qua khí tức cảm giác tình huống thân thể của Y Nhược hiện tại. Tuổi thọ của nàng dưới sự trợ giúp từ năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tăng lên một ngàn năm, nếu như cho

chúng ta một ngàn năm thời gian, ít nhất cũng có thể kiên trì đến đời

sau Kỳ Lân lớn lên, lúc sau khi con hoàn thành sự kiện kia thì ...như

vậy....hết thảy đều có tương lai!

Tề Nhạc đưa ra điều kiện

thật sự là tràn đầy sức hấp dẫn, thế cho nên vị Vương của Thần Thú ngay

cả khách khí chối từ đều không có, trực tiếp đáp ứng xuống.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Thực lực của tôi không mạnh, có thể vì Kỳ Lân nhất tộc làm cũng chỉ

có những thứ này. Tuy rằng tôi không thể lưu ở thời đại này, bất quá

cũng không phải nói sau khi rời khỏi cũng không tại trở lại. Cùng thời

đại kia của chúng tôi so sánh thì thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú hoàn toàn không có bất kỳ ô nhiễm, khí tức năng lượng cùng với tự nhiên chi khí tràn

đầy sinh cơ bừng bừng, thời đại kia của tôi không thể so sánh được.

- Chỉ cần có thể chính thức đạt được Côn Lôn Kính, tôi có thông đạo lui tới tại hai thời đại, đến lúc đó nói không chừng tôi còn sẽ mang theo

đồng bọn của tôi một lần nữa trở về tu luyện, chỉ cần có thể giúp được

việc, tôi nhất định sẽ không chối từ.

Điểm này Tề Nhạc đã sớm nghĩ kỹ, nếu quả thật có thể bằng vào Côn Lôn Kính xuyên toa hai cái

thời đại lời mà nói, như vậy trước mắt thời đại Viễn Cổ Cự Thú hoàn toàn có thể trở thành hậu phương lớn của mình, một khi gặp không cách nào

chống lại địch nhân thì hoàn toàn có thể bằng vào Côn Lôn Kính trở lại

thời đại này tránh né.

Đồng thời, hắn cũng thắm thiết cảm

nhận được, tại thời đại Viễn Cổ Cự Thú tu luyện nhanh hơn nhiều so với

thời đại kia của chính mình, cũng chỉ có thời đại Viễn Cổ Cự Thú mới có

đầy đủ khí tức tự nhiên khiến cho năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của

chính mình có thể phát huy ra hiệu quả lớn nhất.

Vì thế, chỉ

cần có thể bình an mà trở về, hắn cơ hồ có thể khẳng định mình còn có

thể quay lại đây. Đến lúc đó, hắn dẫn theo toàn bộ Chiến Sĩ Sinh Tiếu

Thủ Hộ Thần cùng đi đến thời đại này, coi như là nghỉ phép cũng tốt. Dù

sao, làm gì có chỗ nào có thể cùng tài nguyên sinh thái nơi này so sánh

chứ?

- Đúng vậy!

Vương của Thần Thú Mặc Hỏa đại hỉ nói:

- Dù cho con đi trở về cũng có thể quay lại cơ mà, dù sao có tồn tại

của Côn Lôn Kính, điều này thật sự là quá tốt. Đáng tiếc tin tức giữa

hai thời đại không thể tương thông lẫn nhau, bất quá, như vậy cũng đã

đầy đủ rồi. Bất luận thời điểm nào, ta đều đại biểu thần thú hoan

nghênh con trở lại.

- Ah, đúng rồi, con là Tứ Tường Vân Kỳ

Lân, bằng vào năng lực một người ta chỉ sợ chỉ điểm con còn chưa đủ, vừa vặn, chúng ta còn sót lại mấy lão già phong, hỏa, lôi, điện bốn loại

thuộc tính của Kỳ Lân đều có. Ta cũng gọi bọn họ trở về phân biệt tiến

hành chỉ điểm bốn loại năng lực cho con, như vậy thì có thể tạo được

hiệu quả tốt nhất. Hy vọng lúc này đây con xuất hiện có thể trở thành

bước ngoặt lớn cho thực lực thần thú chúng ta chống lại hung thú.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, cười nói:

- Tôi cũng hy vọng như thế.

Cùng Vương của Thần Thú nói chuyện đến nơi đây, hai người đã có chung

nhận thức, cảm giác lúc đầu của hắn đã có biến mất, Mặc Hỏa so với trong tưởng tượng của hắn còn sảng khoái hơn nhiều. Chỉ cần hắn có thể trở

lại thời đại của mình, những chuyện khác, chỉ cần có thể giúp đỡ được,

Tề Nhạc tự nhiên sẽ không chối từ.

Mặc Hỏa đột nhiên thở dài một tiếng, nói:

- Đã có trợ giúp của con, ta hiện tại không quá lo lắng cuộc chiến của

thần thú cùng hung thú nữa. Hiện tại ta lo lắng nhân loại nhiều hơn.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn Mặc Hỏa hỏi:

- Nhân loại? Nhân loại được thần thú trợ giúp, ngài cần gì phải lo lắng nữa.

Mặc Hỏa lắc đầu, nói:

- Không, không có đơn giản như con tưởng tượng đâu. Bất luận là thần

thú chúng ta hay là hung thú đều không phải là một chủng tộc, chỉ có thể ở trình độ nhất định trợ giúp đám người. Mà khi con người cùng Tộc Cửu

Lê chính thức phát sinh xung đột, chúng ta cũng chỉ sẽ phụ trợ, cũng

không bởi vì bọn họ mà toàn lực ứng phó.