Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 186: Gia chủ Trầm gia (4)

- Mười ba...

Tề Nhạc vội vàng bổ sung một câu.

Hải Như Nguyệt trừng mắt nhìn hắn, tiếp tục nói:

- Tốt, xem như mười ba. Nhưng chuyện chúng ta cần làm chắc các vị cũng

rõ, thủ hộ phương đông là nhiệm vụ thiết yếu của chúng ta, mà thủ hộ

phương đông sẽ khiến chúng ta có xung đột với thủ hộ giả phương đông

khác, còn phải đối mặt với hung thú ở phương đông, mười ba người chúng

ta, cho dù phân tán ở các nơi đi nữa, cũng không có khả năng xử lý toàn

bộ vấn đề, bởi vậy, chúng ta nhất định phải có giúp đỡ, ít nhất phải có

vô số tai mắt giám thị khắp phương đông, như vậy chúng ta mới có thể

hoàn thành sứ mạng của mình. Tứ đại gia tộc với tư cách thủ hộ giả

phương đông truyền thống, thực lực của bọn họ so với tưởng tượng của

chúng ta còn lớn hơn, chỉ khi tất cả lực lượng thủ hộ phương đông đoàn

kết lại, mới có thể khiến phương đông bền chắc.

Mạc Địch gật gật đầu, không lên tiếng nữa.

Hải Như Nguyệt nói:

- Còn thời gian hơn mười ngày, mười mấy ngày này mọi người lưu lại chỗ

của tôi, chúng ta tu luyện tập thể. Có chuyện ta hiện giờ tôi nói cho

các vị biết. Tuy Tề Nhạc thực lực không được, nhưng anh ta là Kỳ Lân,

cũng có ý nghĩa không bình thường với toàn bộ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

chúng ta, chỉ cần có anh ta ở đây, tốc độ tu luyện của chúng ta sẽ gia

tăng trên phạm vi lớn.

- Lần này hội giao lưu này, Tề Nhạc

chính là biểu tượng của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cho nên phải dự hợp, hiện

tại tôi phải nhắc nhở mọi người một chtus, bất luận tại tình huống như

thế nào, chúng ta phải bảo vệ tốt an toàn của anh ta, tứ đại gia tộc

cũng không bền chắc như thép, những tiểu nhân như bọn họ, đều có rất

nhiều tư tâm, tôi phái người đi điều tra trở về, tôi sẽ tổng kết một

chút, đem tình huống cụ thể nói cho các vị biết.

Ngừng một chút, ánh mắt của nàng ác liệt hơn rất nhiều, đảo mắt qua mọi người, trầm giọng nói:

- Bất luận phải trả cái giá lớn bao nhiêu!

Trong nội tâm Tề Nhạc ấm áp, hắn vừa ngồi xuống, thời điểm nhìn qua

Minh Minh, né tránh ánh mắt của Hải Như Nguyệt, thấp giọng nhìn Minh

Minh nói:

- Thời gian dài không gặp, có nhớ tôi không?

Hắn chỉ trêu chọc mà thôi, nhưng lại không nghĩ tới Minh Minh lại thò

bàn tay ra, chủ động cầm chặt tay Tề Nhạc, viết lên lòng bàn tay của

hắn, cảm giác ngứa ngáy làm cho nội tâm Tề Nhạc có chút khác thường, cẩn thận cảm nhận, là bốn chữ, —— anh cứ nói đi?

Quay đầu, Tề Nhạc nhìn Minh Minh, Minh Minh cũng nhìn hắn, hai người nhìn nhau cười cười.

...

Núi Thiên Hương, ngọn núi cao nhất phía tây Kinh Thành, đỉnh núi có

danh xưng Quỷ Kiến Sầu, tuy độ cao so với mặt biển không cao lớn, nhưng

nó là một trong vài ngọn núi cao nhất xung quanh Kinh Thành.

Màn đêm buông xuống, nhạn chiều từ xa bay về tổ, từng đám mây vàng lớn phiêu đãng qua đỉnh núi, có cảm giác xuất trần.

Thời điểm thường ngày, vào lúc này trên núi Thiên Hương đã phi thường

yên tĩnh, du khác rời đi, Quỷ Kiến Sầu phải an tĩnh rất nhiều. Bản thân

núi Thiên Hương là công viên nổi tiếng ở Kinh Thành, nhưng không biết vì cái gì, buổi tối hôm nay phi thường náo nhiệt, mà nhân viên quản lý núi Thiên Hương cũng biến mất.

- Trầm tổng, nhân viên quản lý

núi Thiên Hương hôm nay đã được chúng ta cho về nhà nghỉ ngơi. Bất luận

phát sinh chuyện gì, hy vọng sáng sớm ngày mai núi Thiên Hương sẽ không

có biến hóa lớn.

Chân núi, một trung niên nhân chừng bốn mươi tuổi mặc tây phục, lúc này cung kính hướng người trung niên khác nói

những lời này, người này là một trung niên thân mặc đường trang.

Người được gọi là Trầm tổng gật đầu với trung niên kia, nói:

- Lần này phiền toái anh rồi, anh có thể đi.

- Vâng.

Nhìn qua bóng lưng trung niên mặc tây phục rời đi, Trầm tổng cười nhạt một tiếng, tự nhủ:

- Chờ cơ hội này nhiều năm như thế cũng tới rồi, lúc này đây, cơ hội

của Trầm gia cũng tới rồi Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tứ đại gia tộc chờ các

ngươi.

Vừa nói, hắn phất phất tay, mấy chục đạo thân ảnh từ

bốn hướng lóe lên, bởi vì tốc độ quá nhanh, căn bản không phát hiện bóng dáng của bọn họ đi đâu, như mây như khói biến mất khỏi chân núi Thiên

Hương.

Quỷ Kiến Sầu.

Trên đỉnh núi có một khối đá

cao chừng năm mét, trên tấm bia đá điêu khắc ba chữ Quỷ Kiến Sầu thật

lớn, trời đã tối lại, chung quanh tấm bai đá, từng đạo thân ảnh màu đen

giao thoa với nhau. Nhưng những thân ảnh này xuất hiện trên đỉnh núi,

khí tức phiêu dật của đỉnh núi biến đổi, cảm giác ngưng trọng tăng cao,

ngay cả không khí cũng có áp lực hơn rất nhiều.

Trên núi

không có đèn, trăng hôm nay cũng ẩn vào trong mây, thế nhưng mà, đỉnh

núi vẫn sáng sủa. Bốn đạo hào quang xanh, trắng vàng, lam xuất hiện trên đỉnh núi. Đó giống như màu sương mù, khi hào quang lập lòe, cảm ra vài

phần khí tức xuất trần.

Hào quang mạnh sáng lên, có thể nhìn

rõ ràng, đó là bốn nhóm người, mỗi nhóm đều có mười ba người, cầm đầu

đều là một lão giả, mười hai người phía sau là nam nữ tuổi tác khác

biệt. Trầm tổng ở chân núi lúc nãy, lúc này đứng ở vị trí phía đông của

bia đá. Người đứng trước mặt hắn, chính là gia gia của Trầm Vân, cũng là tộc trưởng Trầm Trác tộc trưởng Trầm gia Kinh Thành.

Ba

hướng của tấm bia đá, mỗi phe đều mặc quần áo khác nhau, đây chính là

người của bốn gia tộc thủ hộ giả phương đông, trong tất cả thủ hộ giả

phương đông, số lượng dị năng giả khôn ít, nhưng khi thời gian trôi qua, chính thức phát triển cũng chỉ còn lại bốn gia tộc mà thôi, bốn đại gia tộc dùng thông hôn, sách lược lôi kéo, dung hợp những thủ hộ giả bình

thường dung hợp vào gia tộc mìh, đến bây giờ, thực lực chỉnh thể của bốn đại gia tộc này đạt tới mức quyết định trong hàng ngũ thủ hộ giả phương đông. Bởi vậy, hôm nay là ngày giao lưu với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hoàn toàn có thể xung là hội giao lưu của bốn đại gia tộc và Sinh Tiếu Thủ

Hộ Thần.

Bốn đại gia tộc đều có được thực lực khác nhau,

nhưng đều có chủ thể, Trầm gia Kinh Thành, đại biểu cho ất mộc ở phía

đông, bất luận dị năng như thế nào, đều có khí tức mộc thuộc tính, Giang Tô Từ gia đại biểu bính đinh hỏa ở phía nam, Quảng Đông Chu gia đại

biểu canh tân kim ở tây, mà Tây Bắc Lạc gia, đại biểu nhâm quý thủy ở

tây bắc. Lịch sử của bốn đại gia tộc rất lâu, đều có được nội tình thật

sâu.

Năm đó, lúc bốn đại gia tộc xuất hiện, cũng giống như

thủ hộ giả phương đông khác, đều thần phục Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nước,

bởi vì cầm tinh kế thừa năng lực cường đại, nếu thực lực của Sinh Tiếu

Thủ Hộ Thần so với thủ hộ giả khác thì tu luyện dễ hơn rất nhiều, những

thủ hộ giả phương đông bình thường đều thần phục chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ

Hộ Thần. Nhưng khi thời gian qua đi, sau khi bốn đại gia tộc từ từ xuất

hiện, loại tình huống này đã bắt đầu dần dần cải biến.

Bốn

đại gia tộc không giống chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, bọn họ có thể

truyền lưu huyết mạch, năng lực sinh dục của bọn họ truyền lưu tạo thành gia tộc. Trải qua nhiều năm phát triển, thực lực bốn đại gia tộc tăng

lên rất nhiều, mà chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều mất thời gian thật

dài mới xuất hiện một lần, nhưng đều mang theo thực lực cường đại.