Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1270: Trị hết, Viễn Cổ đại thụ (3)

Ads

Ánh mắt của Tề Nhạc đảo qua chiến sĩ Sinh Tiếu một vòng, vui mừng nói:

- Mọi người dùng hành động của mình chứng minh thực lực rất tốt. Xem ra thời gian tu luyện trong lĩnh vực Ngũ Hành là rất tốt! Nếu như không phải các vị phi thường dũng mãnh, chỉ sợ cục diện hôm nay cũng không dễ chấm dứt như hiện giờ. Mọi người cũng bắt đầu tu luyện a, tôi sẽ dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên truyền vào trong lĩnh vực Ngũ Hành, phụ giúp đỡ mọi người khôi phục thực lực. Tu luyện không hề có điểm cuối, ít nhất các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đã đạt tới chín vân không được ngừng lại. Nếu như tất cả mọi người có thể đạt tới chín vân thì tới lúc đó đừng nói một Tát Đán, cho dù là hai ba Tát Đán cũng có thể đối phó.

Các tiểu đội Sinh Tiếu nghe lệnh của Tề Nhạc liền chấp hành, khi nghe xong lập tức phân tán ra chung quanh, bọn họ đi tìm chỗ thích hợp nhất trong lĩnh vực Ngũ Hành tu luyện. Mà các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lưu lại.

Như Nguyệt đi đến bên người Tề Nhạc, chủ động cầm chặt tay của hắn, tán thán nói:

- Nơi này đúng thật là thần khí, vốn em còn nghĩ phải cần một năm mới có thể đột phá bình cảnh này. Thật không nghĩ đến ở trong đây không bao lâu liền đột phá. Thực lực của mọi người tăng lên tâật nhanh, thực lực càng thấp thì hiệu quả tăng lên càng rõ ràng. Hiện tại tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần từ em đạt tới chín vân ra thì có Minh Minh, Từ Đông cùng Quản Bình cũng đạt tới, có được lĩnh vực của mình rồi.

- Em tin tưởng dùng thời gian không dài mỗi người của chúng ta đều đạt tới chín vân. Hiện tại em rất chờ mong khi thực lực mọi người đạt tới chín vân thì lĩnh vực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ như thế nào. Những thủ hộ giả Hy Lạp kia không bao giờ có khả năng so sánh với chúng ta. Nếu như ban đầu ở đỉnh Everest chúng ta đạt tới mức này, chỉ sợ bọn họ đã bị chúng ta hủy diệt ngay lập tức.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Chuyện lúc trước nên tạm quên đi, sau khi giải quyết nguy cơ của địa ngục và Minh giới thì chúng ta lại tìm thủ hộ giả Hy Lạp để tính sổ.

- Tề Nhạc.

Đột nhiên Như Nguyệt gọi Tề Nhạc một tiếng, ánh mắt của nàng nhu hòa hơn.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Như thế nào?

Như Nguyệt nói:

- Kỳ thật những thủ hộ giả Hy Lạp kia cũng không phải kẻ xấu hoàn toàn, em và Tuyết Nữ thương lượng qua, cừu nhân chính thức của chúng ta chỉ có ba người Vũ Mâu, Vũ Vân cùng giáo hoàng Martti. Những chuyện lúc trước đều do bọn chúng mới xuất hiện. Cho nên đối phó thủ hộ giả Hy Lạp anh có thể buông tha những người khác không?

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Không, không thể thiếu một người, đây mới đúng là anh. Nếu như không phải anh quá ngốc, không có khám phá ra ý đồ của Vũ Mâu thì cuối cùng làm sao liên lụy Đế Tâm Tuyết Liên Vương, Klinsmann đại ca cùng Văn Đình đây?

Hào quang thống khổ trong mắt của hắn hiện ra ngoài, tuy thời gian đã qua rất lâu rồi, nhưng mà những chuyện lúc trước hắn vĩnh viễn không quên được.

- Tề Nhạc, anh đừng như vậy. Loại tình huống đó bất luận là ai cũng mắc lừa mà.

Tuyết Nữ không biết lúc nào đã đi tới bên người của Tề Nhạc, nhẹ giọng an ủi hắn, nhớ tới cha của mình thì ánh mắt của nàng trở nên ảm đạm rất nhiều.

Thở sâu và thở ra một hơi, vui vẻ hiện ra trên mặt của Tề Nhạc.

- Tốt, hiện tại không nói những chuyện này ít nhất phải chờ Cửu Tinh Liên Châu chấm dứt chúng ta phải giải quyết, đây là thù riêng của anh. Tốt rồi, mọi người tiếp tục tu luyện đi. Anh phải ra ngoài quan sát đại cục. Dù sao Martti không được. Quân đoàn Thần Thánh của hắn không thể ngăn cản quân đoàn Nhiên Thiêu. Thời gian năm ngày có lẽ cũng đủ khôi phục thực lực và tăng lên rồi, nhưng mà mọi người phải chuẩn bị chiến đấu. Như Nguyệt, chiến thuật do em an bài.

Thời gian năm ngày trôi qua rất nhanh, Tát Đán lúc này phi thường tuân thủ lời hứa, thành Địa Ngục không cho binh lính nào đi ra ngoài cả. Mọi người khó có được một lần yên tĩnh để nghỉ ngơi. Vũ khí bằng bạc được các quốc gia Châu Âu vận chuyển tới vùng ngoại ô của Berlin.

Quân đội của các quốc gia Châu Âu đạt tới hơn trăm vạn. Phải biết rằng là dùng khoa học kỹ thuật để chiến tranh. Số lượng đạt tới một trăm vạn tuyệt đối là một chuyện phi thường đáng sợ. Hơn nữa còn là bộ đội vũ trang hạng nặng! Các loại hỏa lực mạnh đều nhắm vào thành Địa Ngục, chỉ cần có một mệnh lệnh thì mức độ oanh tạc thảm khốc sẽ xuất hiện.

Đứng bên ngoài chiến trường nhìn qua Thành Địa Ngục to lớn trước mặt, trong mắt của Tề Nhạc hiện ra hào quang suy tư. Năm ngày qua đi thực lực của hắn đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Thành Địa Ngục rất yên tĩnh, nhưng mà hào quang màu đỏ bảo hộ vẫn tồn tại. Trong nội thần có hơn trăm vạn binh sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu như ẩn như hiện, không có chút âm thanh nào phát ra cả.

Tình huống như vậy làm cho Tề Nhạc ẩn ẩn có cảm giác bất an, bởi vì sự yên tĩnh của Thành Địa Ngục quá đáng sợ, dựa theo thời gian mà suy đoán thì hiện tại hẳn là ban đêm. Tuy hiện giờ chẳng phân biệt được ngày đêm, nhưng với tư cách người địa cầu Tề Nhạc vẫn có thói quen phán đoán thời gian. Nhưng mà suốt mấy tiếng đồng hồ này Thành Địa Ngục đã ngưng chiến, Tát Đán hiện tại đang làm gì?

Quân đoàn Nhiên Thiêu, dù sao cũng là một tồn tại khủng bố! Chỉ nói một điểm chiến đấu không sợ chết kia thôi cũng đủ để thể hiện tất cả. Tuy đã hủy diệt hai mươi tán vạn quân, nhưng mà cả quân đoàn Nhiên Thiêu làm gì chỉ có hai mươi tám vạn chứ! Quân đoàn Sinh Tiếu có mạnh hơn nữa cũng chỉ có hơn trăm người mà thôi.

Một khi Tát Đán dốc toàn lực xuất kích thì bản thân của hắn chỉ có thể lựa chọn rút lui mà thôi, chiến đấu với địa ngục lúc này chỉ sợ thời gian rất dài. Giờ này khắc này Tề Nhạc thật sự rất hoài niệm Hiên Viên kiếm. Thực lực đã tới lên mức độ của Tát Đán thì nếu có Hiên Viên kiếm bên người. Tề Nhạc tin tưởng dưới tình huống bản thân toàn lực ứng phó thì Tát Đán cùng Lucifer rất khó gắng gượng vượt qua công kích của hắn.

Lực công kích của Hiên Viên kiếm cộng thêm năng lượng siêu cường phối hợp chính là thủ đoạn công kích hoàn mỹ a! Đáng tiếc Hiên Viên hồn lúc này còn đang ngủ say trong Hiên Viên mộ và đợi hắn dùng Thiên Hỏa thức tỉnh. Nhưng mà hiện giờ hắn phải đi nơi nào tìm kiếm Thiên Hỏa đây? Ít nhất trên địa cầu căn bản không có nơi nào khiến hỏa vân lực của hắn đạt tới mức Thiên Hỏa..

Tề Nhạc đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên tinh thần lực của hắn chấn động, ánh mắt của hắn bỗng nhiên thu liễm, một ngọn gió như đao lúc này lướt qua người của hắn.

- Xuất hiện đi. Nếu như không phải vì ngươi không có địch ý thì hiện giờ ngươi đã chết rồi.

Từ âm thanh của Tề Nhạc thì một đạo thân ảnh màu tím lặng yên đứng cách hắn không xa, nhìn thấy người này thì trên mặt Tề Nhạc hiện ra nụ cười nhàn nhạt.

- Tôi còn tưởng rằng cô đang ở trong Thành Địa Ngục đấy.

Đến không phải người khác, chính là Hấp Huyết Quỷ Nữ Hoàng Kristy.

Gương mặt tái nhợt của Kristy lộ ra nụ cười nhàn nhạt.