Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1154: Lực ngăn Tát Đán, lĩnh vực phân thân (1)

Hào quang màu đỏ sậm lại tràn ngập cả quảng trường, chỉ có ánh sáng tím xuyên thấu bao phủ thân thể Tát Đán, Đại Ma Thần hoàn toàn bao phủ trong năng lượng màu tím. Năng lượng chấn động khổng lồ khiến hắn duy trì uy áp cực lớn không chút tốn sức. Tinh thần lực của Tát Đán hoàn toàn tập trung vào thân thể Tề Nhạc. Chỉ cần hắn không có ý không chịu nổi thì hắn lập tức nghênh đón đuổi giết của Tát Đán. Tới cấp độ của bọn họ chỉ cần một bên chiếm cứ thượng phong thì khó mà chuyển biến.

Tát Đán rất cẩn thận, cho dù biết rõ đối phương thực lực không bằng mình nhưng hắn cũng không dám chủ quan, điểm này cho dù là Tát Nã cũng không thể so sánh được.

Khí tức năng lượng của Tát Đán hòa hợp không có một tia sơ hở, Tề Nhạc ngạo nghễ phiêu phù ở đối diện, hắn không ngừng tìm kiếm sơ hở của Tề Nhạc, Tát Đán không ngừng tăng cường áp lực và lực lượng của mình để chuẩn bị chiến đấu.

Hai người phiêu phù ở giữa không trung, sau lưng Tát Đán xuất hiện biển hắc ám vô tận, mà sau lưng của Tề Nhạc chính là hư ảnh Hắc Kỳ Lân cực lớn không ngừng mang theo hào quang lập lòe. Hình ảnh đối lập của bọn họ rất rõ ràng. Tuy hào quang năng lượng của Tề Nhạc nhìn thì hơi nhỏ yếu nhưng không có chút suy kiệt, năng lượng Tát Đán tăng cường thì năng lượng của hắn cũng không ngừng tăng cươngd.

Giằng co làm Tề Nhạc hiểu một đạo lý, được mặt trời màu tím bao phủ Tát Đán có tốc độ khôi phục tuyệt đối không chậm hơn mình, dù sao nơi này là thế giới địa ngục, đây là thế giới thuộc về hắn.

Áp lực thật lớn khiến không khí chung quanh trăm mét từ Tề Nhạc cùng Tát Đán cứng lại, không khí cứng lại là do năng lượng đông cứng chúng lại, thực lực của bọn họ quá mạnh mẽ cho nên cuộc chiến này như thần cấp chiến đấu với nhau.

Lý niệm bất đồng làm bọn họ khó thoát khỏi một trận chiến, ai cũng không nói thêm gì nữa, tinh thần lực tập trung vào đối thủ. Sinh vật địa ngục trong vòng hạch tâm của địa ngục nhìn thấy một màn này, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám, trong chiến đấu này dù ai cũng không cách nào nhúng tay vào, cho dù là người mạnh như Lucifer cũng không thể.

Lui, Tề Nhạc cùng Tát Đán cơ hồ đều làm ra động tác giống nhau, mật độ năng lượng giữa hai người quá lớn, căn bản không có khả năng phát ra công kích, cho nên trong khoảng khắc đó hai người lui ra phía sau.

Hỏa diễm đỏ sậm trên người Tát Đán thiêu đốt hừng hực, có kinh nghiệm chiến đấu với Tát Nã nên Tề Nhạc biết rõ năng lực của Tát Đán cũng là năng lượng hắc ám kết hợp với hỏa diễm. Chỉ có điều hỏa thuộc tính của Tát Nã lấy dung nham nóng chảy làm chủ, mà năng lực hỏa thuộc tính của Tát Đán là mặt trời màu tím, cao thấp không cần phải chiến đấu cũng biết rõ.

Gió, gió màu xanh xoay tròn chung quanh Tề Nhạc, trong nháy mắt hư ảnh Kỳ Lân đã biến thành màu xanh phát ra tiếng gào thét cường thế, bỗng nhiên dung nhập vào trong gió màu xanh.

Tề Nhạc bình tĩnh phiêu phù ở chỗ này, sau lưng có ba đôi cánh chim hiện ra, áo giáo xích kim hiện ra trên người hình thành nét đối lập với áo giáp màu đen của Tát Đán.

Năng lượng chấn động khổng lồ mỗi một lần xuất hiện đều khiến cho đối kháng của bọn họ càng cường liệt.

Mười hai cánh sau lưng Tát Đán đồng thời bắn ra một đạo hào quang như lưỡi dao, lưỡi dao này nhanh chóng kết hợp với thân thể của hắn hình thành cái lưỡi, năng lượng không ngừng bành trướng, mỗi một giây thể tích chấn động trên người nó mạnh hơn.

Vòi rồng xuất hiện, vòi rồng cao mấy trăm mét như kết nối với thiên địa, đường kính ở trung ướng lại tới năm mươi mét, năng lượng phong thuộc tính cường đại này cực kỳ ít xuất hiện ở địa ngục, nhưng sau khi phong vân lực của Tề Nhạc đạt tới tám vân kết hợp với Tự Nhiên Chi Nguyên lại dễ dàng khống chế. Hơn nữa đây mới là bắt đầu thôi.

Tề Nhạc ngửa mặt lên trời thét dài, ánh sáng màu xanh hiện ra trên người của hắn, vòi rồng cực lớn xuất hiện trên không trung và sau lưng nó xuất hiện một chuỗi tàn ánh, không, đây không phải là tàn ảnh mà là một thật thể chân chính, cơ hồ chỉ trong nháy mắt sau vòi rồng cực lớn kia lại xuất hiện chín vòi rồng nhỏ hình thành một đạo bình chướng cực lớn, vòi rồng nhỏ quay chung quanh cái vòi rồng lớn nhất bổ nhào qua Tát Đán.

Từ vòi rồng mẹ thì năng lượng phong thuộc tính công kích mạnh nhất, trong Kỳ Lân nhất tộc cũng chỉ có Phong Kỳ Lân mới có thể dùng năng lực siêu cường này, lúc này đã xuất hiện trong tay của Tề Nhạc.

Vòi rồng màu xanh hút cát đá dung nhập vào bên trong che khuất bầu trời, thân thể Tề Nhạc lóe lên nhìn tốc độ phi thường chậm rãi, nhưng cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt Tát Đán.

Năng lượng phong thuộc tính chấn động cực mạnh khiến không khí chung quanh cứng lại. Cho dù thực lực Tát Đán có mạnh hơn cũng phải biến sắc. Năng lực của Tề Nhạc so với tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn.

Năng lượng hắc ám từ mười hai cánh bắn ra cánh đao, thiết cắt phát ra âm thanh chói tai, chín vòi rồng nhỏ tạo thành hình quạt như bổ từ chính giữa ra. Trong lúc nhất thời cát đá bay lên bao phủ không gian.

Gió biến mất, nhưng mà thân thể Tề Nhạc cùng Tát Đán lắc lư một chút, kỳ thật không phải phong thuộc tính không có tác dụng mà là năng lượng của bọn họ quá cường đại. Ngang tay, Không ngờ là ngang tay.

Sinh vật địa ngục đang xem cuộc chiến xôn xao, từ trong miệng Tát Đán bọn chung đã biết rõ nhân loại này có khả năng đối kháng Tát Đán, nhưng mà nhân loại này có thể ngang tay với Tát Đán khiến bọn họ hoảng sợ.

Kỳ thật Tề Nhạc có khổ tự mình biết, biểu hiện tuy là ngang tay nhưng năng lượng hắn hao phí còn lớn hơn Tát Đán, nếu như không phải Tát Đán vô cùng cẩn thận thì vừa rồi truy kích thì hắn nhất định ăn thiệt thòi.

Tát Đán thản nhiên nói:

- Đúng vậy, ngươi khống chế gió tới cảnh giới tùy tâm sở dục rồi, nhưng mà có lẽ ngươi không biết hắc ám chính là năng lượng nguyên tố vĩ đại có thể thôn phệ tất cả, ở trước mặt ta cho dù ngươi có khống chế gió cao minh hơn một chút cũng không có chút tác dụng nào.

Tề Nhạc không có mở miệng, bởi vì hắn cần đem tinh lực tập trung vào trong ngưng tụ năng lượng. Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên đã vận chuyển tới trạng thái bão hòa, hắn dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục tiêu hao, năng lượng chấn động khổng lồ lại xuất hiện lần nữa, thân thể Tề Nhạc có chút lắc lư, dù sao năng lượng hắc ám trải qua loại bỏ cũng cuồng bạo hơn các loại năng lượng khác, sau khi năng lượng của hai người va chạm thì hiện tại muốn hấp thu năng lượng trong không khí càng khó khăn hơn.

Nhìn qua áo giáp vàng trên người Tề Nhạc, Tát Đán nói:

- Ngươi không phải đối thủ của ta, ta cho ngươi thêm một cơ hội, hoặc là lấy con gái của ta lưu lại trong địa ngục, đợi tới ngày đó tiến tới đi theo ta cùng chinh phục địa cầu, hoặc là hôm nay là ngày chết của các ngươi.

Tề Nhạc cười, nói:

- Tôi thật sự muốn nhìn Tát Đán bệ hạ làm thế nào giết chết con rể của mình.