Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

Chương 1132: Tia chớp hình tròn tinh khiết (2)

Ads

Trường kiếm, trường kiếm trong tay Tề Nhạc chỉ phát huy một tác dụng duy nhất chính là dẫn lôi. Năng lượng thật lớn bao phủ lấy thân thể của Tát Nã, đây là cách làm duy nhất hiện giờ. Tát Nã vẫn không thể chết bởi vì giá trị lợi dụng vẫn còn, gia hỏa không đầu óc lại có thực lực mạnh như vậy phải lợi dụng thật tốt mới được, Tề Nhạc làm sao có thể cam tâm bỏ qua sao? Huống chi hắn cũng muốn cảm thụ chính thức tia chớp hình tròn này có uy lực mạnh như thế nào.

Năng lượng chấn động khổng lồ tràn ngập cả sơn cốc này, kể cả Tề Nhạc cùng Tát Nã thì các sinh vật địa ngục bên dưới đều bị sấm sét làm tê liệt.

Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì tia chớp hình tròn này phát ra bóng năng lượng thật lớn bao phủ Tát Nã, lập tức thôn phệ thân thể của Tề Nhạc. Chỉ có điều tia chớp hình tròn thôn phệ thân thể của Tề Nhạc nhanh chóng thu nạp vào trung tâm giống như muốn nổ tung lần thứ hai vậy.

Tuy Tát Nã không biết vì cái gì Tề Nhạc phải cứu chính mình, nhưng mà hắn cũng không muốn chết! Lợi dụng cơ hội ngắn ngủi này hắn đem hết toàn lực ngăn chặn năng lượng bốn loại thuộc tính Tề Nhạc đánh vào trong cơ thể hắn, Tát Nã giãy dụa chui ra khỏi nham thạch, trực tiếp nhảy vào trong hồ dung nham. Đám sinh vật địa ngục ở gần đó bị dung nham bắn vào người hắn cũng không quan tâm.

Tia chớp hình tròn không ngừng áp súc và ngưng tụ năng lượng. thân thể Tề Nhạc xuất hiện lần nữa, hắn lúc này bảo trì tư thế giơ cao trường kiếm trong tay, từng tầng gợn sóng của tia chớp không ngừng bao phủ mặt ngoài thân thể Tề Nhạc, năng lượng chấn động khổng lồ khiến cho thân thể của Tề Nhạc rung động kịch liệt, mỗi một lần run rẩy thì năng lượng chấn động trên người của hắn mạnh hơn vài phần. Trong mắt Tề Nhạc tràn ngập hào quang thống khổ, nhưng mà hắn vẫn phiêu phù ở chỗ cũ.

Sau khi năng lượng lôi điện mạnh tới mức độ nhất định thì không còn là tê liệt đơn giản nữa. Toàn thân cao thấp giống như bị xé nát ra từng mảnh nhỏ. Cho dù Tề Nhạc dùng lôi vân lực thì dưới tác dụng thuần khiết của lôi điện hình tròn hắn cũng thừa nhận thống khổ cực lớn. Đương nhiên dùng thực lực của hắn hoàn toàn có thể phát động lĩnh vực Bất Tử hóa giải những năng lượng này, nhưng mà Tề Nhạc không có làm như vậy. Kiên nghị cưỡng ép ngăn cản tia chớp tình tròn này ăn mòn thân thể của hắn. Dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên làm cơ sở. Hắn cưỡng ép hấp thu những năng lượng sấm sét này.

Nếu như không thể hấp thu có lẽ Tề Nhạc cũng có thể hóa giải những năng lượng này. Nhưng mà hắn tuyệt đối không buông tha cơ hội lần này. Bốn loại vân lực của hắn phải ở ngoài hệ mặt trời mới có thể tăng lên. Năng lượng lôi điện khổng lồ ở sơn cốc này có thể làm cho người mạnh như Tát Nã cũng phải e ngại thì có lẽ sẽ giúp hắn tăng lên được. Tuy cũng có khả năng không có hiệu quả giống như tưởng tượng của hồ dung nham kia. Nhưng mà chỉ cần có cơ hội thì Tề Nhạc không bao giờ bỏ qua.

Thống khổ trên mặt dần dần biến thành vui sướng như điên, tuy thân thể của hắn đau đớn kịch liệt giống như bị xé nát thành từng mảnh nhỏ, nhưng tâm tình Tề Nhạc lúc này vô cùng hưng phấn. Trong quá trình hấp thu tia sét hình tròn như quả bóng kia Tề Nhạc phát hiện năng lượng lôi điện này còn tinh khiết hơn cả lôi vân lực được Tự Nhiên Chi Nguyên chuyển hóa gấp nhiều lần, hơn nữa năng lượng khổng lồ của một tia sét hình tròn này lại có thể giúp hắn tăng lên một một, nói cách khác chỉ một tia chớp tình tròn này lại có thể tương đương một phần mười năng lượng của hắn.

Tuy tia chớp hình tròn này công kích mấy lần nhưng mà hắn cưỡng ép hấp thu năng lượng lôi điện này vào trong người thì Tề Nhạc lập tức phát hiện lựa chọn của hắn là chính xác cỡ nào. Lôi vân lực dừng lại ở cảnh giới tám vân đã sinh ra biến hóa, năng lượng màu tím bắt đầu chuyến hóa thành lam tử sắc, không phải lam tử sắc do thủy vân lực phụ trợ, đây chính là hào quang đặc thù của lôi vân lực. Đúng vậy, lôi vân lực tiến bộ, chính thức tiến vào cảnh giới chín vân.

Có thể, nhất định có thể. Trong nội tâm Tề Nhạc điên cuồng hò hét. Hắn hiểu được được lôi điện tinh khiết này tẩy lễ thì hắn có thể ở trong sơn cốc này tăng lên chín vân đấy. Đây là cơ hội ông trời ban cho hắn! Hắn bị Lãnh Nhi đưa tới địa ngục nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới mình lại may mắn đạt được cơ hội tu luyện và tiến bộ. Giờ này khắc này hắn cảm giác được rõ ràng sau khi thực lực của hắn tăng lên một mức độ nhất định có thể tiếp tục tu luyện tiến bộ, đây là chuyện khiến người ta hưng phấn cỡ nào.

Đương nhiên Tát Nã không biết Tề Nhạc trên không trung đang suy nghĩ cái gì, nhìn qua lôi điện trên người của Tề Nhạc dần dần biến mất thì thần sắc trên mặt Tát Nã trở nên do dự, lúc này thân thể của hắn phiêu phù trong dung nham nóng chảy, năng lượng bị Tề Nhạc đánh vào trong người đã bị hắn bức ra ngoài rồi. Nhưng mà thương thế trong cơ thể của hắn phải cần ít nhất một tháng mới khôi phục được. Tiểu tử này mang cho hắn vô tận nhục nhã, mà bây giờ chính là cơ hội hủy diệt hắn tốt nhất. Thế nhưng mà vừa rồi hắn đã cứu mình, hơn nữa, dùng năng lương còn thừa của mình có thể hủy diệt được hắn sao?

Trong nội tâm Tát Nã vẫn còn do dự, nhưng mà sinh vật địa ngục chung quanh hắn đã đại loạn lên rồi, một ít sinh vật địa ngục bị bức bách tới gần hồ dung nham. Mỗi một sinh vật địa ngục đều biết rõ Tát Nã đã bị thương cực nặng, đồng thời bọn chúng cũng hiểu đây là cơ hội tốt nhất hủy diệt Tát Nã.

Nếu như không có Đại Ma Vương này thì không còn kẻ nào thống trị nữa, mạnh được yếu thua luôn là bản sắc của địa ngục, mà ngay cả mười mấy tên trong Hắc Tương tộc ánh mắt nhìn qua Tát Nã cũng biến thành quái dị, bọn chúng đang suy nghĩ có nên thay đổi Đại Ma Vương hay không. Nếu như tên tiểu tử mới tới cường đại như vậy thì hắn chắc chắn sẽ trở thành tân chủ nhân. Tranh công với tân chủ nhân để nhận thưởng là lựa chọn tốt nhất.

Kỳ thật Tát Nã cũng không ngốc chỉ có điều hắn dễ bị xúc động mà thôi, đột nhiên phát hiện đám sinh vật địa ngục chung quanh không đúng thì hắn lập tức làm ra phản ứng, hừ lạnh một tiếng, cưỡng ép thúc dục năng lượng hắc ám trong cơ tể hình thành một tầng hào quang hắc ám mạnh mẽ. Tuy thương thế trong người lại đau nhức kịch liệt nhưng đột nhiên xuất hiện uy áp cũng khiến đám sinh vật địa ngục ngây người. Cơ hội của chúng cũng biến mất, bởi vì Tề Nhạc đang ở trên không trung đã hạ xuống.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, khải giáp vàng ròng thu liễm lại, Tề Nhạc lại biến trở về bộ dáng lân phiến Kỳ Lân bao phủ thân thể, từ trong mắt của hắn toát ra một tầng hào quang màu tím bạc, lôi vân lực trong cơ thể trở nên tràn đầy chưa từng có, một tầng hào quang trên người của hắn bộc phát mạnh hơn, nhất thời làm thân thể sinh vật địa ngục bị tê liệt, cũng không có tên nào dám kinh suất vọng động nữa.