Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 338: Kinh thiên bí mật

Đại Đạo lâm vào ngắn ngủi bên trong rung động, kinh ngạc. Hồi lâu sau nàng thở ra một hơi dài, trở lại bình tĩnh nhìn người Thủy Tổ Sáng Thế Thần nói: “Thủy Tổ cho tiểu nữ xin hỏi một câu.”

Thủy Tổ Sáng Thế Thần gật đầu nói: “Lâu rồi ta không nói chuyện với người khác, ngồi đây mãi có chút chán, ngươi hỏi đi.”

Đại Đạo thở phào, nhân cơ hội này hỏi: “Không biết tiền bối ở trong ý thức hải Dâm đ*o làm gì?”

Thủy Tổ Sáng Thế Thần nghe hỏi mặt đỏ lên, bất quá hắn rất nhanh khôi phục bình thường, ra vẻ nghiêm nghị nói: “Ta cảm thấy ở một chỗ buồn chán, cho nên quyết định tạm ở đây để vui chơi.”

Đại Đạo mộng bức, một chỗ buồn chán cho nên quyết định ở đây chơi? Lý do này cũng được hả? Dù nghi vấn, nàng không có gan hùm nói ra, đành gật đầu nói: “Tiền bối, như vậy hệ thống trong người Dâm đ*o, là do tiền bối làm nên?”

Thủy Tổ Sáng Thế Thần gật đầu thừa nhận: “Trong lúc tình cờ bổn tọa đi ngang qua, thấy tên này (Dâm đ*o) trước hấp hối sắp chết dùng năng lực chế tạo ra sơ hệ thống, bổn tọa ban đầu cảm thấy thú vị, cho nên âm thầm giúp hắn một tay, tạo ra hệ thống siêu cấp yy như bây giờ.”

Đại Đạo rốt cuộc thông suốt mấy chỗ khó hiểu, nàng nhẹ gật đầu nói: “Ngài đối với Dâm đ*o hình như rất quan tâm?”

Thủy Tổ Sáng Thế Thần im im không nói, Đại Đạo cũng không hỏi tiếp, nàng không đoán được mục đích thực sự của vị này Thủy Tổ Sáng Thế Thần.

Chợt lúc này nghe Thủy Tổ Sáng Thế Thần nói: “Bổn tọa nói cho ngươi một bí mật động trời. Sắp tới tuổi thọ của bổn tọa không còn nhiều, cho nên vũ trụ sẽ không yên ổn. Còn nửa, ngoài trừ ta ra, còn nhiều Thủy Tổ Sáng Thế Thần khác. Bọn hắn đang nhìn chằm chằm vào ta, một khi ta thọ nguyên chết, lúc đó những Thủy Tổ Sáng Thế Thần khác sẽ nhảy vào giành chỗ của ta...”

“Bổn tọa lo lắng thế giới trải qua vô số năm tâm huyết dựng dục bị bọn chúng cướp đi.”

Nói xong, Thủy Tổ Sáng Thế Thần khuôn mặt xuất hiện tia buồn bã, dù sao thế giới này do chính lão tạo nên, dù hắn là thần sáng thế, nhưng chưa thể thoát khỏi đạo sinh tử được, nhiều lắm là thọ nguyên vô hạn (vô số), nhưng không phải không có giới hạn.

Đại Đạo chấn kinh, nàng không biết hôm nay mình kinh ngạc bao nhiêu lần rồi, hôm này càng không nghĩ đến dù là Thủy Tổ Sáng Thế Thần thoát không khỏi cái chết, trong lòng rung động khó tả, như vậy nếu Thủy Tổ Sáng Thế Thần chết thì mọi chuyện ra sao? Nàng ra sao?...

Nghe đến tuổi thọ của vị này Thủy Tổ Sáng Thế Thần trước mắt không còn nhiều, nàng lo lắng hỏi: “Như vậy... Ngài dự tính làm sao sau khi... Chết?”

Thủy Tổ Sáng Thế Thần trầm ngâm một chút nói: “Bổn tọa sẽ chọn truyền nhân... Mà truyền nhân của bổn tọa không ai khác, chính là Dâm đ*o. Ta từng dùng suy tính ra tên này tương lai có thể trở thành một đời mới Thủy Tổ Sáng Thế Thần.”

“Dâm đ*o?” Đại Đạo ngạc nhiên, nàng tò mò hỏi: “Dâm đ*o hắn ngoài trừ biết chịch ra còn có tai à?”

Thủy Tổ Sáng Thế Thần khẽ cười, nói: “Đó cũng chính là thứ ta cần.”

Đại Đạo bó tay toàn tập, chịch là thứ cần? Đạo lý gì thế này? Chẳng lẽ chịch nhiều là giỏi là hay?

Thủy Tổ Sáng Thế Thần cười cười nói tiếp: “Ngươi chắc cũng biết năng lực của Dâm đ*o, đáng chú ý nhất năng lực của hắn: Chịch coppy năng lực người khác.”

Đại Đạo gật đầu, bất quá nàng có chút buồn bực, năng lực xàm xí này của Dâm đ*o có công dụng quan trọng gì ư có thể làm Thủy Tổ Sáng Thế Thần chú trọng hắn?

“Khà khà khà...” Thủy Tổ Sáng Thế Thần bỗng nhiên nở nụ cười tà ác làm Đại Đạo rùng mình một cái, nàng cảm giác nụ cười này của hắn giống như một con sói đội lớp cừu, đằng sau bộ mặt hiền lành chính là sói già dâm tiện.

Thủy Tổ Sáng Thế Thần vẻ mặt bí hiểm, nhìn Đại Đạo cười nói: “Khặc khặc, vấn đề này ngươi không cần quan tâm, bổn tọa tự biết là được.”

“Còn có một chuyện muốn ngươi thay bổn tọa sau khi ra ngoài nhắn nhủ cho hắn: Chuẩn bị đầu thai đi đến thế giới khác, đón nhận huấn luyện của ta... Tới lúc ta sẽ hiện thân gặp hắn. Tốt rồi, bây giờ ta tiễn ngươi đi ra ngoài.” Thủy Tổ Sáng Thế Thần nói, nhẹ nhàng chỉ tay một cái, Đại Đạo thân thể thoáng chốc lu mờ biến mất tại không gian.

Thủy Tổ Sáng Thế Thần lẩm bẩm: “Thời gian không còn dài...”

Nói xong hắn xếp bằng ngồi xuống, không gian một lần nửa trở lại yên tĩnh.

...

“10 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

“9 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

“7 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

...

“3 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

“2 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

“1 giây đếm ngược cưỡng chế tự bạo.”

Minh Hạo thần sắc tuyệt vọng, nhận mệnh đứng im không nhúc nhích, không nghĩ tới một đời anh minh như hắn lại sắp chết kiểu uất ức này, thật bất công a.

“Đing! Hệ thống đùa đó, chủ nhân ngu vê lờ, vậy cũng tin hi hi.”

Minh Hạo nghe vậy nổi giận lôi đình, mặt đỏ đến vành tai, không ngờ có ngày mình bị hệ thống hù dọa một vố, trong lòng chửi bới “Hệ thống, ngươi là Cái Nồn đúng không? F6PpRcQ8 Ta biết là ngươi, có giỏi thì ra đây, đồ cờ hó, đồ cơn phò***.”

Lời mắng bao nhiêu thô tục Minh Hạo đều xuất ra hết, thậm chí chửi đến cha má mười đời tổ tông Cái Nồn, đáng tiếc, làm hắn thất vọng là, Cái Nồn nói xong một câu trêu chọc lập tức im lặng, không hề đáp lại, tựa như không quan tâm đến lời chửi mắng của hắn.

Minh Hạo chửi mệt cũng nghỉ chửi, âm thầm ghi hận Cái Nồn, nếu có cơ hội đem lôi con nha đầu kia ra ngoại, hắn sẽ cho tam lỗ nàng nở hoa, sau đó dùng nến chích ngay chỗ đấy ***, sau đó cho đám dog thông nàng phía sau, kế tiếp đem voi, sư tử chim chóc gì đó thông luôn, xong rồi để đám mỹ đen thông 24/24... Bắt nàng phải đẻ nhiều loại giống chó, giống voi lại người vv...

Bao nhiêu kiểu tra tấn ác độc Minh Hạo đều nghĩ xong, chỉ thiếu thời cơ sử dụng lên người Cái Nồn nửa thôi.

“Dâm đ*o, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”

Đại Đạo lúc này thần hồn từ không gian hệ thống trở về, nàng nhìn qua Minh Hạo thái độ nghiêm túc nói.

Chưa chờ Minh Hạo nói gì, Đại Đạo liếc nhìn Sinh Đạo bình thản nói: “Sinh Đạo, làm phiền ngươi đi ra chỗ khác một chút, ta có chuyện riêng muốn nói với Dâm đ*o.”

Sinh Đạo im lặng ôm đứa con trong lòng biến mất, trong gian phòng còn lại một nam một nữ.

Đại Đạo nghiêm túc nói: “Dâm đ*o, ta sẽ kể cho ngươi nghe toàn bộ về hệ thống sự thật.”

Minh Hạo ngạc nhiên nói: “Liên quan đến hệ thống?”

“Đúng vậy.” Đại Đạo gật đầu, thần sắc nghiêm trang, “Ta sau khi xâm nhập đến hệ thống trung tâm không gian, gặp được một người. Hắn cực mạnh, chỉ một tia uy thế liền làm ta quỳ dưới đất.”

Minh Hạo trên mặt hiên lên khó tin, không nghĩ lấy cảnh giới Đại Đạo còn có người có thể áp chế nàng, hắn tò mò hỏi: “Là ai Đại Đạo.”

Đại Đạo nhấc đến trên mặt hiện lên sợ hãi, tình cảnh kia nàng không thể nào quên được, một loại sợ hãi hàn gắn sâu trong tâm linh đến hết cuộc đời nàng, hít sâu một cái, bình tĩnh nhấn mạnh từng chữ: “Thủy - Tổ - Sáng - Thế - Thần!”

“Thủy Tổ Sáng Thế Thần?” Minh Hạo nghe đến năm chữ này từng sợi lông nách, lông chim trên người dựng đứng lên, trong lòng dậy sóng dâng trào. Riêng ba chữ “sáng thế thần” chính là tượng trưng cho một vị thần tràn đầy quyền lực, so với Đại Đạo cũng như các đạo khác, kể cả hắn cao hơn rất nhiều, có thể nói không cùng đẳng cấp. Bởi vì sáng thế thần là người tạo ra các đạo, sau đó mới tới thế giới, nguyên tố, thời gian vv...

Có thể nói là người đứng đầu trong “bộ máy quyền lực”. Vua của vua. Một vị thần cao nhất phía trên, cho dù tất cả đạo khác hợp sức lại cũng không thể nào rung chuyển được vị trí của hắn.