Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 260: Đừng giết nàng

Không nói bên kia Minh Hạo đang huấn luyện Thế Cương, bên này phân thân Minh Hạo dẫn theo mười tên đế cấp đi vào sâu thần mộ.

Minh Hạo phân thân ánh mắt băng lãnh nhìn con đường phía trước, càng đi sâu vào trong, thần mộ ngày càng ít, xung quanh không khí như bị gì đó ảnh hưởng đến động lại, nồng đậm sương mù màu xanh âm u che khuất cảnh vật đường đi.

Ánh mắt băng hàn đảo qua một cái, Minh Hạo phân thân cảm giác loại này sương mù có gì đó bất thường, hướng một tên đế cấp nói: “Ngươi đi phía trước dò thám xem.”

“Vâng thiếu gia.” Tên kia dâm đế nhận lệnh, đi lên trước.

Vài phút sau, tên kia dâm đế trở về, chỉ là toàn bộ cơ thể biến dạng, tóc biến mất, con mắt trống rỗng, hiện ra cơ thể đầy xương trắng.

Nếu có người bình thường thấy hắn bộ dáng này, chắc chắn sẽ kinh hô lên bốn chữ: xương người di động.

“Thưa thiếu gia, sương mù này là loại cực độc, ta vừa dính vào một chút sương liền bị ăn mòn toàn bộ.”

Tên kia cấp dâm đế cung kính quỳ xuống báo cáo.

Tại lúc đang nói, tên kia đế cấp cơ thể máu thịt, các bộ phận có thể lấy mắt thường bắt đầu tái sinh trở lại.

“Sương độc?”

Minh Hạo phân thân lạnh lùng nhìn màn sương xanh bao phủ phía trước.

Minh Hạo phân thân lạnh lùng cười khẽ nói: “Làm tốt lắm, chúng ta đi.”

“Vâng thiếu gia.”

Đoàn người Minh Hạo phân thân đi về phía trước, nhập vào màn sương.

Trong màn sương, ngoài Minh Hạo phân thân ra, từng người đế cấp cường giả quần áo tan chảy, kế đó đến da, thịt bọn hắn.

Minh Hạo xung quanh thân thể hắc khí tràn ngập, làm một vòng tròn đem ngăn cách sương mù đến gần.

Nửa tiếng trôi qua, đám người Minh Hạo phân thân rốt cục đi ra khỏi đám sương mù xanh.

Trừ Minh Hạo ra, toàn bộ người toàn thân hóa thành xương cốt di động, bộ dáng đáng sợ dọa người, bất quá không sao, bởi vì bọn hắn bất tử, cho nên rất nhanh hồi phục lại da thịt như cũ.

Vượt qua đám sương độc đón chờ phía trước chính là cánh cửa khổng lồ.

Tại cửa đứng hai người cao lớn dị thường, chiều cao có hơn 3m, toàn bộ người như cái xác ướp, từ đầu đến chân toàn bộ bị bịt băng trắng kín mít, chỉ trừa lại phần mắt lộ ra mà thôi.

Hai tên xác ướp tay cầm quyền trượng đầu lâu vàng, hóc mắt đầu lâu trượng được khảm nạm hai viên ruby xinh đẹp màu đỏ, không kém phần nào đó bí ẩn.

Minh Hạo thần sắc lạnh lùng đánh giá hai cái xác ướp.

Hai tên này bộ dáng như ngủ, một tay cầm trượng, một tay chắp trước ngực như đang làm lễ, đôi mắt nhắm lim dìm.

Quay đầu ra sau nói: “Mười người cùng lên đi, ra tay toàn lực, giải quyết càng nhanh càng tốt.”

“Vâng thiếu gia!”

Mười người đế cấp cường giả vâng lệnh, toàn bộ người đạp hư không chạy đến đối chiến với hai xác ướp cao lớn.

Nhận thấy có người đến, hai tên xác ướp đồng loạt mở con mắt, tròng mắt màu đỏ vô hồn nhìn mười tên đế cấp cường giả chạy đến, “Kẻ đi vào lãnh địa thần nhận lấy trừng phạt!”

Âm thanh băng lãnh không chút cảm xúc, trong lời nói, một tia như có như không uy nghiêm thần linh giáng thế hiện ra.

Nếu bình thường Dâm Đế cảnh giới vào đây, vừa nghe âm thanh này có thể chết ngay lập tức, bởi vì âm thanh này chính là chứa một tia ý chí thiên địa.

Dù chỉ một tia, nhưng lại có thể dễ dàng giết chết một tên Dâm Đế cường giả đỉnh phong.

Nhưng mười tên đế cấp chính là chết đi hồi sinh lại, bất tử thân thể, bất tử linh hồn, dù cho trời sập nát đi thần hồn, bọn hắn vẫn có thể sống lại như bình thường, trừ phi người thi thuật chết, còn không đừng hòng giết bọn hắn.

Hai tên xác ướp cầm trượng giơ lên, ngọn lửa nóng rực từ miệng đầu lâu cây trượng phun ra.

Ngon lửa kinh khủng, vừa ra đem không khí nóng như lò lửa, xung quanh phạm vị 5m bên trong toàn bộ vật thể tan chảy bóc hơi.

“Bóp Zú Đéo Mệt!”

“Zú Ơi Cho Ta Bóp!”

“Chim đâm, chim thọc, chim bắn!”

“Thông cúc, thông chim, thông thiên địa!”

"Ngạo chim cái thế!"

Mười đế cấp cường giả vẻ mặt lạnh lùng, không sợ gì nhào vào ngọn lửa, thi triển ra từng chiêu thức mạnh mẽ đánh về xác ướp.

“Ầm!”

“Ầm!”

“Ầm!”

Hai bên va chạm vào nhau, tạo ra âm thanh chấn tai, âm thanh ầm ầm như thiên lôi vang vọng không gian, dù từ đằng xa Minh Hạo chân thân hơn ngàn dặm nhóm người vẫn có thể nghe thấy.

Minh Hạo chân thân.

Minh Hạo dừng việc huấn luyện Thế Cương lại, nhìn về nơi phương xa, nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình ảnh nhóm người đế cấp cùng hai xác ướp đại chiến.

Theo đó, những việc trải qua của Minh Hạo phân thận truyền vào đầu hắn.

Đây là một trong năng lực Tử Vong Ý Chí, đem ký ức phân thân truyền vào bản thể, xem trực tiếp hành động của phân thân từ xa.

Nơi Phân Thân Minh Hạo

10 phút trôi qua, chiến đấu ngắn ngủi kết thúc.

Minh Hạo phân thân ra lệnh cho mười tên đế cấp anh dũng xông lên, đem hai tên xác ướp trói tay chân lại, kế đó Minh Hạo phân thân đi tới, đem toàn bộ băng vải trắng xé nát.

Sau khi Minh Hạo phân thân xé ra, hai tên xác ướp chân thân hiện ra trước mặt hắn, đôi cự nhũ trắng trẻo to lớn, khuôn mặt xinh đẹp đến tuyệt trần, vòng eo nhỏ hình chữ S, mông phòng ngự đưa ra sau.

Minh Hạo chân thân từ xa xem đến đây hơi kinh ngạc, không nghĩ đến sau lớp vải trắng xác ướp kia là một mỹ nữ xinh đẹp a.

Nhìn cái kia dáng vẻ chỉ mới 25-28 tuổi, ai có thể tưởng tượng giấu sau lớp vải là mỹ nữ xinh đẹp?

Minh Hạo phân thân không quan tâm đến điều đó, hắn lạnh lùng nhìn hai nữ xác ướp, hỏi: “Các ngươi có biết gì về truyền thuyết nơi này? Nếu các ngươi trả lời không thỏa mãn ta, liền tự biết hậu quả.”

Minh Hạo chân thân từ xa nghe nói vậy không có gì thay đổi, thần sắc bình tĩnh theo dõi diễn biến, đối với hắn, hai nữ xác ướp này đúng là xinh đẹp, nhưng còn thiếu gì cỏ non trên thế giới này, cho nên dù giết hay không hắn không can thiệp chuyện phân thân.

“Hừ, ngươi dám giết bổn tọa, ta cho ngươi biết, có thần linh sau lưng đứng, ngươi dám giết bổn tọa cẩn thận thần linh trừng phạt!”

Một người mỹ nũ ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Minh Hạo phân thân nói, không vì mình bị bắt mà hiện ra sợ hãi.

“Ồ, vậy à, ta cũng muốn gặp vị thần linh trong miệng ngươi, tốt lắm, ta tiễn ngươi đi trước một đoạn, không cần cám ơn.”

Minh Hạo phân thân nói xong, ngón tay hiện lên hắc khí màu đen, bắn vào đầu lâu người mỹ nữ mới lên tiếng kia.

“A.”

Trên trán hiện lên lên cái lỗ, máu tươi chảy ròng ròng xuống khuôn mặt tuyệt mỹ, ánh mắt sinh cơ dần biến mất, cả người ngã gục nằm dưới đất bất động.

Minh Hạo phân thân không chút tình cảm nào, nhìn qua mỹ nữ xác ướp còn lại, nói: “Ngươi muốn chết hay muốn sống? Lựa chọn đi.”

“Đồ giun kiến, dám giết tỷ muội của ta rồi còn hỏi, ngươi chết đi!”

Người kia nói, trong mắt bắn ra luồng sáng, luồng sáng này rất nhanh, dù phân thân Minh Hạo cảnh giới tương đương Dâm Thần cũng theo không kịp tốc độ này.

“Phốc!”

Trên mặt Minh Hạo phân thân hiện lên lỗ máu nhỏ, nhưng kỳ lạ là, không có một giọt máu nào từ bên trong chảy ra, ngược lại, có thể lấy mắt thường thấy lỗ máu nhanh chóng khép lại.

“Cái gì!”

Linh Thần Mộ thấy vậy, ánh mắt kinh nghi nhìn Minh Hạo phân thân, phải biết chất cực độc này chính là hơn ngàn vạn năm không súc miệng, vi khuẩn tràn ngập, nếu tính có hơn trăm tỷ tỷ tỷ tỷ triệu vi khuẩn bên trong….

Dù Dâm Đế đỉnh phong dính loại này nước miếng cũng sẽ chết ngay lập tức, làm sao tên thiếu niên trước mắt nàng lại không có việc gì? Cái này không hợp logic a.

“Tốt lắm, hành động của ngươi đã trả lời câu hỏi, như vậy có thể đi chết được rồi.”

Minh Hạo phân thân lạnh lùng nói, không moi được một chút thông tin nào từ miệng hai con xác ướp nào làm hắn có chút bực mình, giơ tay lên, ý định đánh giết mỹ nỹ trước mắt này, đột nhiên âm thanh gần đó vang lên, khiến hắn dừng lại hành động.

“Khoan đã thiếu gia, đừng giết nàng!”