Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 389: Tôi Là Cháu Rể Tương Lai Của Bà

Nữ học viên đang bị giam giữ ở bên trong xe, sau khi nghe được tiếng nói chói, lập tức cướp lời nói:

- Tôi đã từng nghe qua tiếng nói của bà, chính là lúc ở viện y học Liên Bang Thiên Long đã từng nghe qua.

- Bà chính là Phùng Hợp Bà Bà. Tại sao bà phải nghiên cứu việc nhân bản loài người? Tại sao phải thay người thật bằng người nhân bản? Đây chính là tính mạng của hàng nghìn người đấy! Chẳng lẽ bà giết nhiều người như vậy mà không có cảm giác áy náy, không tự trách mình sao?

Nghe được lời chất vấn của nữ học viên, Phùng Hợp Bà Bà lại đáp trả bằng tiếng nói chói tai:

- Cô nhóc, cô không hiểu, ở đây không có chuyện của cô. Mau câm miệng

lại, nếu không tôi sẽ gọi binh lính cắt đầu lưỡi của cô đi.

- Lúc này, nghiên cứu của tôi nhìn như phản lại loài người, nhưng sau mấy trăm năm nữa chính là cứu vớt loài người.

- Loài người đã bắt đầu trở nên buông thả, đã sinh ra hiện tượng phản

lại tổ tiên. Mà người nhân bản lại được tạo thành từ gien ưu tú của loài người.

- Có thể nói là tôi đang thôi động tiến hóa của

loài người, tôi đang cứu vớt loài người sau này. Bây giờ cô hãy để cho

thiếu niên Lâm Phi bên cạnh kia trả lời câu hỏi của tôi đi.

Lâm Phi nghe được lời nói của Phùng Hợp Bà Bà, vừa nhìn nữ học viên bên cạnh vừa nói:

- Mặc dù tôi không đồng ý với lý luận tiến hóa loài người của Phùng Hợp Bà Bà nhưng vì nữ học viên, tôi muốn sửa vài chỗ sai lầm của bà. Phùng

Hợp Bà Bà, trong quá trình nghiên cứu nhân bản người, số người chết đã

vượt qua tưởng tượng của bà rất nhiều. Hiện tại đã tới hơn ngàn vạn

người, sau này sẽ tiếp tục tăng lên.

- Còn nữa, nữ học

viên, cô là nữ Chiến Thần tương lai, nhất định không thể quá coi trọng

tính mạng con người. Nếu không, sớm muộn gì cô cùng sẽ chết, nhớ kỹ lời

khuyên của tôi.

- Lâm Phi, cậu mau trả lời câu hỏi của

tôi đi. Trời ạ, tôi vừa mới xem máy bắn ở phòng thí sinh hóa, hai người

đã làm cái gì vậy? Thậm chí cậu còn thừa dịp lúc tôi ngủ, quay video,

chụp hình phòng thí nghiệm của tôi rồi phát lên trên mạng. Hai người đã

phá hủy tâm huyết nửa đời sau của tôi. Cậu lại dám ngăn cản nghiên cứu

của tôi.

- Tôi phải giết hai người. Nếu không giết thì là quá tiện nghi cho hai người rồi. Tôi muốn hai người trở thành tiêu bản

nhân thể sống, khiến cho các ngươi biết đi tới thế giới này đau khổ như

thế nào.

Đột nhiên Phùng Hợp Bà Bà đột nổi giận, nhìn Lâm Phi quát lớn.

Lâm Phi nghe vậy là hiểu ra Phùng Hợp Bà Bà đã được biết chuyện mình quay video phòng thí nghiệm sinh hóa.

Nhìn bộ dạng Phùng Hợp Bà Bà đang nổi đóa trước mặt, Lâm Phi đoán chừng mạng nhỏ của mình và nữ học viên không an toàn rồi. Lúc này phải kéo

dài thời gian, không thể để cho Phùng Hợp Bà Bà giết chết.

-

Bà bà, tôi làm như vậy là có nguyên nhân. Thật ra thì tôi không chỉ biết mỗi chuyện nghiên cứu nhân bản người và mật mã vào phòng nghiên cứu của bà, mà tôi còn biết rất nhiều chuyện khác của bà nữa. Thật ra tôi là

cháu rể tương lai của bà, là chồng của cháu gái Khai Thang Nữ của bà.

Tôi thông qua thông đạo thời gian để quay về thời kỳ này. Trong tương

lai, Chiến Thần sinh hóa của bà không thể kiểm soát được, toàn bộ vũ trụ sắp diệt vong.

- Trước lúc diệt vong một khắc, cháu gái

của bà đã đưa tôi vào trong máy thời gian, để cho tôi đi cứu vớt tương

lai, đền bù sai lầm của bà.

Lâm Phi bắt đầu ba hoa.

Nghe được lời nói của Lâm Phi, ngay cả nữ học viên cũng sợ ngây người.

- Thế nào, cô cũng bị thân phận tương lai của tôi dọa cho sợ sao?

Lâm Phi hỏi nữ học viên bên cạnh.

- Không phải, chỉ là có chút không dám tin tưởng.

Nữ học viên nói.

- Cậu nghĩ tôi là đứa trẻ ba tuổi sao? Nếu muốn lừa gạt tôi thì phải lấy một cái cớ tốt hơn một chút.

Tiếng nói chói tai mang theo tức giận của Phùng Hợp Bà Bà lại vang lên. Bà cảm giác Lâm Phi không chỉ phá hoại nghiên cứu của bà mà còn đang

làm ô nhục trí thông minh của bà.

- Bà bà, bà đừng vội kết

luận trước. Tôi sẽ nói với bà một chút về số liệu nghiên cứu người nhân

bản, số liệu chiến sĩ sinh hóa cao cấp mà mấy năm sau bà tạo ra. Bà nghe một chút sẽ rõ.

Lâm Phi vừa bước về phía micro vừa nói.

Sau khi Lâm Phi cầm được micro, hắn nhanh chóng nhớ lại và nói ra số

liệu người nhân bản mà Phùng Hợp Bà Bà nghiên cứu ra trong vài năm sau.

Phùng Hợp Bà Bà ở bên kia micro bắt đầu nghe Lâm Phi nói. Lúc đầu Phùng Hợp Bà Bà không quá chú ý nhưng khi Lâm Phi càng lúc nói càng nhiều,

chỉ ra một chút về vấn đề khó khăn trong quá trình nghiên nhân bản người của Phùng Hợp Bà Bà và phương án cải tiến về sau. Lúc này, Phùng Hợp Bà Bà bắt đầu đứng ngồi không yên.

Sau khi Lâm Phi nói một đoạn rất dài, liền ngừng lại không nói.

- Thì ra là vấn đề trí lực trong việc nhân bản người giải quyết như vậy. Cậu mau nói tiếp đi, Lâm Phi.

Phùng Hợp Bà Bà lo lắng nói với Lâm Phi.

- Nói thêm gì nữa. Chính bà là người nghiên cứu tạo ra những chiến sĩ sinh hóa không bị khống chế.

- Trong tương lai, bà đã phạm phải sai lầm rồi. Bà bà, tôi không thể để cho bà lại phạm sai lầm nữa.

Lâm Phi dùng giọng rất thánh thiện nói.

- Binh lính, lập tức áp tải hai tù phạm này tới phòng thí nghiệm y học số một của học viện quân sự Bắc Đẩu ta.

Đột nhiên Phùng Hợp Bà Bà hô to vào micro, sau đó đóng cửa máy truyền tin.

Sau khi binh lính, chiến sĩ sinh hóa trong xe nghe được mệnh lệnh, lập tức liên lạc với người điều khiển xe phía trước.

Xe nhanh chóng chạy tới phía trước.

Ngồi ở bên trong xe, Lâm Phi và nữ học viên cùng nhìn về phía trước.

- Những điều anh vừa mới nói là sự thật ư? Anh chưa từng trở lại chỗ

này, tương lai người nhân bản không bị khống chế, anh là chồng của Khai

Thang Nữ sao? Trở lại quá khứ để cứu vớt tương lai loài người và giúp

Phùng Hợp Bà Bà tránh khỏi sai lầm sao?

Nữ học viên vô cùng tò mò và kinh ngạc hỏi Lâm Phi.

- Nếu đúng như vậy thì mới là lạ đấy. Nếu tôi không nói như vậy thì

dưới trạng thái tức giận của Phùng Hợp Bà Bà lúc ấy, liền lập tực hạ

lệnh giết chết chúng ta.

Lâm Phi nói.

- Vậy

bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Bên cạnh còn có chiến sĩ sinh hóa,

chúng ta sắp bị Phùng Hợp Bà Bà giết chết rồi, căn bản là không thể chạy được. Anh nghĩ rằng anh vẫn có thể tiếp tục lừa gạt Phùng Hợp Bà Bà

sao?

Nữ học viên hỏi Lâm Phi.

- Những chiến sĩ

sinh hóa này chỉ là vật thí nghiệm ban đầu của Phùng Hợp Bà Bà, còn chưa tiến hành thăng cấp, vẫn chưa hoàn thiện.

- Những chiến

sĩ sinh hóa này chỉ biết chấp nhận mệnh lệnh, hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ

cần lúc này tôi và cô không chạy trốn thì những chiến sĩ sinh hóa này

cũng sẽ không công kích chúng ta.

- Cô mau dùng đồng hồ

truyền tin, liên lạc với liên bang Thiên Long quân. Nếu như Phùng Hợp Bà Bà đã biết chuyện video thì liên bang Thiên Long quân cũng có thể biết

được tin tức. Cô nói cho liên bang Thiên Long quân biết chúng ta chính

là người đã phát ra video. Chúng ta đã bị quân đội người nhân bản của

Phùng Hợp Bà Bà bắt được, đang bị mang đến học viện quân sự Bắc Đẩu, để

bọn họ tới cứu.

Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh.

Nữ học viên dựa theo lời nói của Lâm Phi, nhanh chóng dùng đồng hồ

truyền tin liên lạc với liên bang Thiên Long quân. Cô gửi những tin tức

này tới, đồng thời cũng mở ra công năng định vị của đồng hồ.

- Vừa rồi, Phùng Hợp Bà Bà không lấy máy truyền tin của cô, chắc hẳn là

đã bị những lời nói về người nhân bản của tôi làm cho tinh thần có chút

hưng phấn, mải nghĩ ngợi tới chuyện số liệu người nhân bản.

Lâm Phi âm thầm cảm thấy may mắn ở trong lòng.

Sau đó Lâm Phi và nữ học viên bắt đầu chờ đợi ở bên trong xe.

- Quân đội sẽ tới cứu chúng ta sao?

Nữ học viên hỏi Lâm Phi.

- Ừ, quân đội cũng muốn biết rất nhiều tin tức về việc Phùng Hợp Bà Bà

nhân bản người từ trong tay chúng ta. Hơn nữa, sau khi video được công

bố, phải cho chúng ta mạng sống thì đám dân thành thị Liên Bang Thiên

Long mới có thể để an tâm. Cũng không biết bọn họ có kịp đuổi theo

không.

- Một khi chúng ta bị đưa vào trong viện y học đứng

đầu này thì đó chính là có vào mà không có ra, chúng ta chỉ có một con

đường chết rồi. Bây giờ cô hãy cầu nguyện cho quân đội hành động nhanh

hơn một chút đi.

Lâm Phi trả lời.