Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 314: Sau Khi Minh Chủ Trở Về

Người trung niên tên là Tia Chớp vốn không định lui lại nhưng lại bị

ông lão tóc bạc khống chế, cơ thể trực tiếp bay lên ghế ngồi phía sau,

ngồi xuống ghế không đứng lên được.

- Lâm Phi, hiện giờ tôi

đại biểu cho liên minh chiến sĩ siêu cấp, lĩnh giáo thực lực của cậu một chút. Năng lực của tôi là không gian và thời gian, cậu phải cẩn thận.

Phát La Nhĩ Tinh nói với Lâm Phi, xe lăn liền trôi nổi trong không trung.

- Vết rách không gian.

Ông lão tóc bạc vung tay một cái. Chỉ thấy một vết rách không gian màu

trắng bạc xuất hiện ngay cạnh tay trái Lâm Phi, cũng nhanh chóng tiến

tới, cắn nuốt cánh tay trái hắn. máu tươi bắt đầu phun ra từ cánh tay

cụt của hắn.

Chứng kiến chiêu thức này, Lâm Phi mới biết đối

phương lợi hại. Mà hai mươi mấy người thần bí đang xem trận chiến thấy

Lâm Phi bị thương cũng lộ vẻ mặt bình thản. Theo bọn họ thấy, Lâm Phi bị ông lão tóc bạc đánh bại mới là bình thường.

- Chiến Thần ba phút (ngụy).

Lâm Phi thấy mình bị đánh tàn phế, đã lâu không bị trọng thương, làm sao chịu cụt một tay.

Hắn lập tức dùng di, trở lại năm giây trước. Cảnh tượng trước mắt biến hóa rất nhanh.

Lâm Phi nhìn ông lão tóc bạc ngồi xe lăn bay lên không trung, miệng bắt đầu nói bốn chữ:

- Vết rách không gian.

Lâm Phi lập tức dựa theo ký ức mà né tránh, hơn nữa hắn còn chú ý có

một vết rách màu đen thần kỳ xuất hiện tại vị trí vốn là cánh tay Lâm

Phi, sau đi đi về phía trước rất nhanh, tiếp theo biến mất trong không

trung.

- Ồ.

Ông lão tóc bạc và hai mươi mấy người

thần bí của liên minh chiến sĩ siêu cấp thấy thiếu niên Lâm Phi này

không ngờ nhẹ nhàng né một cái liền tránh được vết rách không gian của

ông lão tóc bạc, là tuyệt chiêu gần như nhất định đánh được người, đều

lộ vẻ hơi ngạc nhiên.

Lâm Phi biết không thể đứng một chỗ

lâu, nếu không thì vết rách không gian sẽ chém tới vị trí yếu hại của

mình, trực tiếp hạ sát mình. Như vậy thì kể cả cơ hội trở lại quá khứ

cũng không có nữa, triệt để xong đời.

Tiến công, thử tiến

công một chút xem. Lâm Phi nhanh chóng lấy hai con dao phẫu thuật bằng

hợp kim đặc thù từ không gian giới chỉ vạn năng ra.

Hắn nắm hai con dao phẫu thuật đen trắng, xoay hai con dao trong tay một cái liền cầm dao đưa ra như đâm tới.

- Vù vù.

Lâm Phi không lao về trước mặt ông lão tóc bạc như những người khác

tưởng tượng mà một tay cầm hai con dao, cười tà nhìn ông lão tóc bạc.

- Ông lão, là ông bức tôi thôi. Ông cũng thử công kích của tôi một chút nhé.

Lâm Phi vừa nói vừa lấy từ không gian giới chỉ vạn năng ra một bình thuốc bổ sung tinh thần lực lớn, uống vào rất nhanh.

Sau đó hắn cầm con dao phẫu thuật còn lại chỉ về phía tim ông lão tóc bạc, nói:

- Nếu như hiện tại tôi ném con dao phẫu thuật về phía ông lão tóc bạc thì nhất định sẽ phi trúng tim ông ta.

Khôi phục tinh thần lực nhờ thuốc, lần đầu tiên Lâm Phi sử dụng Trớ Trú Tiên Đoán Thuật trong chiến đấu.

Hai mươi người thần bí vây quanh thấy Lâm Phi nói chuyện, còn cho là hắn đang chém gió hay bị dọa mà choáng váng rồi.

Nhưng ông lão tóc bạc nắm dị năng thời gian và không gian lại cảm thấy

đặc biệt nguy hiểm. Tiếng nói của Lâm Phi vang vọng quanh hắn.

Ông lão tóc bạc trôi nổi trên không trung cảm thấy quy luật không gian

quanh mình biến hóa. Bên cạnh mình, ngay khi Lâm Phi nói hết, vốn quy

luật không gian bị ông ta nắm giữ, giờ lại giống như bị lực lượng không

thể chống cực quấy nhiễu.

- Vù vù.

Lâm Phi ném hai con dao phẫu thuật đi, đánh về phía trái tim của ông lão tóc bạc ngồi trên xe lăn.

- Không gian bảo vệ.

Một kết giới màu trắng xuất hiện trước người ông lão tóc bạc, ngăn cản

hai con dao phẫu thuật. Tầng sáng màu trắng này thoạt nhìn như không thể phá hủy được.

Chẳng qua ngoài dự liệu của đại đa số người ở

đây, hai con dao phẫu thật không ngờ khi bay tới cạnh kết giới không

gian lại không bị ảnh hưởng chút nào, trực tiếp xuyên qua không gian kết giới, bắt đầu bay về phía trái tim ông lão tóc bạc.

Thấy con dao phẫu thuật thần kỳ như vậy, tất cả mọi người ở nơi này đều chấn kinh.

Ông lão tóc bạc bắt đầu di động né tránh rất nhanh trong không trung,

cũng không ngừng đánh ra kỹ năng vết rách không gian, đánh về phía hai

con dao phẫu thuật. Nhưng hai con dao vốn như yếu ớt, giờ phút này dường như có được tính năng cực kỳ đặc biệt, đuổi theo ông lão tóc bạc ngồi

trên xe lăn không tha, không ngừng tới gần trái tim hắn.

- Răng rắc.

Hai con dao phẫu thuật gần như đồng thời cắm vào trái tim ông lão tóc bạc. Máu tươi phun ra khắp quần áo ông ta.

Khi Trớ Trú Tiên Đoán Thuật kết thúc, Lâm Phi bắt đầu cảm thấy tinh

thần lực của mình bị hút đi rất nhiều. Khi tinh thần lực đang tiêu hao

rất nhanh, Lâm Phi lập tức lấy ra một bình thuốc bổ sung tinh thần lực

nữa, uống ừng ực vào miệng, miễn cho mình bị hút khô.

Ông lão tóc bạc nhìn hai con dao phẫu thuật trước ngực, ngẩn người vài giây

liền vung tay lên ngực. Hai con dao phẫu thuật nát bấy. Quần áo rách nát và máu chảy trước ngực bắt đầu khép lại.

- Cậu rất mạnh,

thiếu niên ạ. Kể cả dị năng không gian, thời gian của tôi cũng không

phòng ngự được chiêu thức của cậu. Cũng may là trái tim không phải chỗ

trí mạng của tôi, hơn nữa cậu mới chỉ đâm phần rìa tim tôi, không làm

tổn thương tới bên trong. Cả trăm năm nay tôi chưa từng bị thương. Tôi

cũng quên mất cảm giác bị thương như thế nào rồi.

- Hiện tại

để chứng tỏ tôi coi trọng thực lực của cậu, tôi cũng dùng một tuyệt

chiêu của tôi. Nếu có thể đỡ được một chiêu này thì từ hôm nay, cậu

chính là người lãnh đạo liên minh chiến sĩ siêu cấp của chúng tôi.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi.

Sau đó ông lão tóc bạc bắt đầu thực hiện những bước chuẩn bị cho chiêu

thức kia trên không trung. Không khí bốn phía bỗng trở nên không ổn

định. Mấy cái bàn bên cạnh đều bị thổi bay. Ánh sáng màu đen tụ lại

thành một quả cầu nhỏ, sau đó bay lên tay ông lão tóc bạc, cũng không to lên mà lộ vẻ đen đặc dị thường.

Lâm Phi nhìn lại, biết là

nguy hiểm sắp tới rồi. Chẳng quả bởi vừa sử dụng Trớ Trú Tiên Đoán Thuật rồi, tiêu hao rất nhiều tinh thần lực nên dù Lâm Phi đã thông qua kim

châm đâm huyệt để tăng tinh thần lực, còn không ngừng dùng thuốc khôi

phục để bổ sung tinh thần lực nhưng cũng chưa thể khôi phục hoàn toàn.

Vào lúc này Lâm Phi không có cả năng lực di chuyển, cũng không thể

chống cự, đầu óc mê mang, có thể đứng ở đây mà không hôn mê đã là kỳ

tích rồi.

Mà hơn hai mươi chiến sĩ siêu cấp đứng xem, thấy

Lâm Phi đứng thẳng tắp, không hề né tránh thì lại có một loại cảm giác

khác.

Bọn họ chứng kiến thiếu niên tên Lâm Phi kia, mặt vô

cảm nhìn ông lão tóc bạc đang ra chiêu, không hề có ý tứ né tránh chút

nào, cũng không thèm nghĩ biện pháp tấn công làm gián đoạn chiêu thức

của ông lão tóc bạc. Cuồng ngạo, thật là quá cuồng ngạo. Nhưng chắc hắn

có vốn liếng để cuồng ngạo. Đám người này đang phỏng đoán về thực lực

của Lâm Phi.

- Một chiêu này của tôi tên là Thời Không Trí

Hoán, Tuế Nguyệt Vô Tình. có thể trong thời gian ngắn khiến cơ thể của

cậu biến thành cơ thể của cậu ở vô số ngàn năm sau nhưng tinh thần vẫn

là tinh thần của cậu, duy trì mười phút. Hiện tại để tôi xem, một trăm

năm sau khi cậu già đi sẽ thế nào nhé.

Quả cầu màu đen giống

như một lỗ đen quỷ dị trong tay ông lão tóc bạc bắn ra một tia sáng màu

lục, đánh trúng cơ thể Lâm Phi.

Sau khi ánh sáng màu lục biến mất, mọi người và ông lão tóc bạc đều nhìn về phía cơ thể Lâm Phi đang biến hóa.

Nhưng cơ thể Lâm Phi không ngờ vẫn như vậy. Một trăm năm sau, cơ thể

Lâm Phi không ngờ không già đi, giống khác gì lúc trước, vẫn đứng vững

như đá tảng trước mặt ông lão tóc bạc.

Ông lão tóc bạc hơi

hoài nghĩ, lại bắn ra một tia sáng xanh đen về phía Lâm Phi. Tia sáng

màu xanh đen đánh lên cơ thể hắn, xoay quanh một vòng rồi biến mất. Thân thể Lâm Phi vẫn đứng nơi đó, chẳng động đậy chút nào. Hơn nữa từ bên

ngoài nhìn lại, hắn cũng chẳng biến đổi gì quá lớn.

- Ồ, xem

ra tuổi thọ của cậu rất dài. Vậy thì tôi muốn xem năm trăm năm sau, một

ngàn năm sau, cơ thể của cậu sẽ có dạng gì. Nhìn cơ thể cậu trải qua năm trăm năm, một ngàn năm có khô kiệt đi không?

Ông lão tóc bạc vừa nói, cảm thấy bị bắt nạt, dùng hết sức, đưa cơ thể Lâm Phi tiến tới năm trăm năm.

Một chùm sáng năng lượng màu đen khổng lồ lại bao phủ cơ thể Lâm Phi.

Ầm. Quả cầu sáng màu đen nổ mạnh. Khói trắng rất dày bắt đầu tỏa ra.

Đúng lúc mọi người cho rằng Lâm Phi bởi thời gian trôi qua đã biến thành bụi bậm thì ông lão tóc bạc đột nhiên cảm thấy dao động không gian kịch liệt. Phía trước ông ta là một cường giả có thực lực mạnh mẽ khiến ông

phải run rẩy.

Ánh sáng màu vàng đánh tan khói đặc. Khí tức bá đạo bắt đầu tràn ra khắp quán rượu. Hơn hai mươi người, kể cả ông lão

tóc bạc chỉ thấy một người rất cường tráng, bên ngoài có kim long năng

lượng màu vàng bao phủ đang đứng đó, sắc mặt bình thản, không ngờ lại là Lâm Phi trong tương lai.

Chỉ cơ thể bảy trăm năm sau đã

khiến mọi người ở đây run rẩy hai chân. Một luồng khí thế hùng bá thiên

hạ từ cơ thể Lâm Phi bảy trăm năm sau tràn ra khắp không gian.

Xe lăn của ông lão tóc bạc trôi nổi trên không trung bị đánh rơi xuống mặt đất.

Rắc một tiếng, kỹ năng Thời Không Trí Hoán vốn có thể kéo dài mười phút của ông lão tóc bạc chỉ ở trên người Lâm Phi được vài giây đã biến mất. Cơ thể Lâm Phi tương lai được kim long năng lượng màu vàng bao phủ lại

biến thành thiếu niên Lâm Phi hiện tại.

Lâm Phi hơi ngạc

nhiên mở hai mắt, cảm thấy tinh thần lực vừa tiêu hao đã khôi phục lại

được trong vài giây khi mình đổi từ tương lai thành hiện tại.

Năng lượng khổng lồ của thân thể mình trong tương lai, tinh thần lực

của mình căn bản không điều khiển được. Còn may đó đều là cơ thể của

mình, nếu không thì tuyệt đối trong nháy mắt sẽ khiến tinh thần lực của

Lâm Phi hoàn toàn tiêu tán.

- Minh chủ.

Ông lão tóc bạc thấy Lâm Phi đã khôi phục, nhìn về phía hắn nói.

Ông lão tóc bạc dẫn đầu, rời khỏi xe lăn, khống chế cơ thể mình quỳ rạp xuống mặt đất, cung kích hô lên với Lâm Phi.

Mà thấy ông lão tóc bạc đã phục tùng rồi, hai mươi mấy người tại chỗ

vừa đều nhận thấy khí thế mạnh mẽ có kim long vờn quanh của Lâm Phi

trong tương lai, lúc này đã tin hắn chính là người mang liên minh chiến

sĩ siêu cấp tới tương lai huy hoàng được nữ vu ba mắt tiên đoán rồi.

Hai mươi mấy người ở đây đều quỳ rạp xuống mặt đất, cung kính vái lạy Lâm Phi.

- Đinh đông, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ: lãnh đạo mạnh mẽ thành công,

đánh bại người khiêu chiến, trở thành minh chủ của liên minh chiến sĩ

siêu cấp. Nhiệm vụ hoàn thành độ A. Đánh giá nhiệm vụ: Cơ thể ký chủ

trong tương lai sẽ mạnh mẽ hơn, trở thành thân thể mạnh mẽ giống như hộ

pháp kim thân, có kim long vờn quanh. Ký chủ phải không ngừng cố gắng

rèn luyện,.

- Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Lấy được lệnh

bài không gian nhiệm vụ: Ký chủ có thể sử dụng lệnh bài này, tiến vào

không gian không biết để rèn luyện, đề cao năng lực và kỹ năng của mình.

Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên. Sau đó một tấm lệnh bài

xuyên không gian tới không gian nhiệm vụ không biết xuất hiện bên trong

không gian giới chỉ vạn năng của Lâm Phi.

Bởi Lâm Phi hiện

bận nhiều việc, còn có chuyện đám chiến sĩ siêu cấp thần bí này còn chưa xử lý xong cho nên cũng chưa nhìn kỹ phần thưởng này của Hệ Thống Chiến Thần.

- Các người đều đứng dậy đi.

Lâm Phi nói với hai mươi mấy cường giả thần bí trong quán rượu.

- Đây là lệnh bài minh chủ của liên minh chiến sĩ siêu cấp. Bắt đầu từ

hôm nay, ngài chính là minh chủ đời thứ hai của liên minh chiến sĩ siêu

cấp.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi, đưa cho hắn một cái lệnh bài màu lam, bên trên khắc rất nhiều hoa văn quỷ dị.

- Cùng đứng lên đi. Liên minh chiến sĩ siêu cấp nghe tên cũng thấy khí

phách rồi. Minh chủ, không tồi, tôi là minh chủ đời thứ hai. Vậy minh

chủ đời thứ nhất là ông sao, ông lão tóc bạc? Ông giới thiệu cho tôi một chút về liên minh chiến sĩ siêu cấp này nhé.

Lâm Phi sau khi nhận lệnh bài minh chủ liên minh chiến sĩ siêu cấp liền hỏi ông lão tóc bạc.

- Liên minh chiến sĩ siêu cấp chính là tất cả các người dị năng trong

vũ trụ, không thuộc thành phần liên bang, đã tồn tại qua vô số ngàn năm

trong vũ trụ, có dị năng bảo vệ, có quyền lợi phi nhân loại. Minh chủ

đời thứ nhất thần thông quảng đại, tôi làm sao có thể làm được, làm sao

sánh được với ngài ấy.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi.

- Như vậy hiện giờ minh chủ đời thứ nhất đâu? Còn nữa, các người nói mười năm tụ hội, chuẩn bị hành động gì vậy?

Lâm Phi suy nghĩ một chút rồi hỏi.

- Minh chủ đời thứ nhất, sau khi thành lập liên minh chiến sĩ siêu cấp

liền rời đi, xuyên qua nàng vô số không gian vũ trụ, thành lập cục quản

lý thời không, bắt đầu nắm giữ định luật thời không trong vũ trụ.

- Mục địch tụ tập của chúng tôi là bởi vài chục năm nay, người thống

trị Thiên Long Liên Bang tiến hành đãi ngộ rất bất bình đẳng với đám

người có dị năng chúng tôi, không bức bách tòng quân thì lôi đi nghiên

cứu. Cho nên chúng tôi quyết định giết sạch bọn hắn.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi rất bình tĩnh.

- Cái gì? Cục quản lý thời không sao? Đám đầu trọc ấy là do minh chủ

đời thứ nhất thành lập à? Mà các người hiện tại muốn phản loạn nhân loại sao?

Lâm Phi nghe thấy liền cảm thán.

Mình là đại trưởng lão của tà giáo phản loạn của Ám Phi Hoa, đang ầm thầm làm việc. Hiện tại lại đụng phải người mạnh hơn, liên minh chiến sĩ siêu cấp,

trực tiếp muốn mình mang bọn họ đi phản lại nhân loại.

- Cậu

có thể hiểu được, chiến sĩ siêu cấp chúng tôi đều là nhân loại ưu việt,

không được chính phủ đãi ngộ tốt thì cũng phải được đãi ngộ ngang hàng

mới đúng.

- Nhưng mấy chục năm gần đây, đám dị năng chúng tôi lại không ngừng bị Thiên Long Liên Bang ép đi tòng quân. Thân là thế hệ trước của bọn họ, tôi muốn bảo vệ quyền lợi của dị năng giả.

Ông lão tóc bạc vừa nói, hơn nữa còn có hơn hai mươi chiến sĩ siêu cấp tại đây đều nói theo.

- Tốt, phản nhân loại. Có thể. Nhưng dù tôi mang các người đi giết hết

nhân loại thì hiện tại số lượng dị năng giả chúng tôi quá ít, căn bản

không thể tự cấp tự túc.

Lâm Phi nói.

- Kế hoạch

lần này của chúng tôi không phải là giết sạch nhân loại mà tiêu diệt rất nhiều lãnh đạo Thiên Long Liên Bang, khiến Thiên Long Liên Bang sinh ra hỗn loạn, sau đó chiếm lĩnh tinh cầu thực dân, làm cứ điểm cho chiến sĩ siêu cấp chúng ta, chậm rãi phát triển.

Ông lão tóc bạc nói kế hoạch của bọn họ ra cho Lâm Phi.

Lâm Phi nghe xong liền nghỉ một chút rồi đưa ra ý kiến của mình:

- Các người muốn hành động ám sát, dù sao cũng chờ đợi nhiều năm rồi.

Trong tay tôi lại có một cô bé có dị năng dự đoán tương lai. Tôi để cô

ấy xem thử xem lúc nào mới ổn để hành động nhé.

Lâm Phi nói với ông lão tóc bạc và hơn hai mươi chiến sĩ siêu cấp.

Trong lòng hắn nghĩ, các người nếu giết người thống trị Thiên Long Liên Bang, chờ Thiên Long Liên Bang loạn rồi thì các người có thể tới một

tinh cầu thực dân sống tốt. Nhưng tôi thì thảm rồi. Bách Thú Đế Quốc

đang khai chiến với Thiên Long Liên Bang, hơn nữa Thánh giáo của Ám Phi

Hoa cũng chưa phát triển tới mức đối kháng được với Bách Thú Đế Quốc.

Đến lúc đó đám chiến sĩ siêu cấp các người có một tinh cầu là thỏa mãn

rồi. Toàn bộ vũ trụ thì bị Bách Thú Đế Quốc, Hệ Thống Chiến Thần chắc

phát nhiệm vụ cho tôi là mang theo Thánh giáo nổi dậy. Nếu giai đoạn này thì rõ ràng sẽ khiến khởi nghĩa thất bại.

Một chữ "kéo dài". Kéo dài ba tới năm năm nữa, chắc là Thánh giáo sẽ đủ thực lực. Các

người lúc đó hãy giết lãnh đạo Thiên Long Liên Bang đi nhé.

- Minh chủ, cậu còn có bạn có dị năng dự đoán tương lai sao? Đó là dị

năng thuật cấp thần đấy. Thật tốt quá. Có thời gian hãy mang chúng tôi

tới cho cô ấy dự đoán tương lai đi.

Một chiến sĩ siêu cấp mặc áo đen nói với Lâm Phi.

- Trong vòng một tháng nhé. Trước tiên các người đưa tôi trở về đã. Ông lão tóc bạc, ông cho tôi phương pháp liên lạc, tôi về xem một chút,

chuẩn bị dẫn các người đi gặp cô gái có dị năng dự đoán tương lai.

Lâm Phi nói.

- Đúng rồi, quán rượu này nhìn không tồi. Đây là chỗ nào thế?

- Quán rượu này xây dựng bên trong không gian, là nơi cho chúng tôi tụ

tập do minh chủ đời trước để lại. Cửa ra của nó có thể đặt tùy ý. Nhưng

người đi qua phải có thực lực đạt cấp A trở lên thì mới được cánh cửa

thời không tán thành. Cậu muốn tới thì chỉ cần búng ba cái lên lệnh bài

minh chủ thì trước mặt cậu sẽ xuất hiện một cánh cửa kim loại. Nhưng bởi định luật thời không, địa phương cậu trở về phải là nơi cậu tiến vào.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi.

- Tôi tiến vào từ một cánh cửa tại Bắc Đẩu Tinh, Thiên Long Liên Bang. Các người có ai tiến vào từ đó không?

Lâm Phi cất tiếng hỏi.

Nhưng khi Lâm Phi hỏi xong thì không ai trả lời. Tất cả mọi người đều

lắc đầu, tỏ vẻ không ai đi qua cửa kim loại từ Bắc Đẩu Tinh cả.

- Không tốt. Đã bắt đầu xuất hiện cửa thời không ở bên ngoài. Căn cứ

theo bút ký của minh chủ đời thứ nhất, đó là biểu hiện quán rượu thời

không này sắp sụp đổ. Không thể tiếp tục dùng quán rượu này nữa rồi.

Lệnh bài này chắc đã bị tổ chức khác dùng bạo lực nghiên cứu. Chỗ này

không an toàn nữa rồi.

- Minh chủ, chờ một lúc. Tôi sẽ đưa

người đi tới Bắc Đẩu Tinh, đại biểu liên minh chiến sĩ siêu cấp chúng

ta, gặp mặt cô gái có thể dự đoán tương lai mà cậu nói kia.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi.

- Cũng được. Vậy để tôi về trước đã. Chờ các người ổn định một chút thì lại liên hệ với tôi trong hiện thực nhé. Tôi sẽ dẫn các người đi gặp cô gái có thể dự đoán tương lai.

Lâm Phi vừa nói vừa dò hỏi một chút thông tin có liên quan tới liên minh chiến sĩ siêu cấp, sau đó

thông qua cửa kim loại, trở về ngõ nhỏ tối đen ở Bắc Đẩu Tinh tại Thiên

Long Liên Bang.

Sau khi cơ thể Lâm Phi lộ ra, lấy tay sờ sờ

vách tường phía sau, cảm thấy tất cả đều chân thật nhưng kinh nghiệm

trước kia giống như nằm mơ vậy. Hành trình tới quán rượu lần này quá

thần kỳ rồi. Còn may trong không gian giới chỉ vạn năng có tấm lệnh bài

minh chủ liên minh chiến sĩ siêu cấp màu lam kia, chứng tỏ tất cả mọi

chuyện đều là sự thật.

Tinh thần lực đã khôi phục được một

chút, Lâm Phi đi tới chỗ đỗ xe. Trên đường có rất nhiều người đang nhìn

về cơ thể Lâm Phi. Còn có rất nhiều bà lão với cô gái, đàn ông cao lớn

chỉ về phía hắn. Lâm Phi nhìn xuống người mình mới phát hiện ra hóa ra

mình còn không mặc quần áo.

Mình ở trong quán rượu không gian bị người đàn ông trung niên phóng điện nát hết quần áo rồi.

Hơn nữa hiện tại trên da mình còn có mấy điểm đỏ giống như vừa đi giác

hơi. Lâm Phi cũng không ngó ngàng tới người nhìn bốn phía, tìm xe bay

của mình, lấy chìa khóa ra, khởi động xe rồi bay về biệt thự của mình.

Trên đường, Lâm Phi lấy một bộ quần áo ra từ không gian giới chỉ vạn

năng, mặc lên người mình, cũng lôi tấm lệnh bài liên minh chiến sĩ siêu

cấp ra nhìn một chút, thoạt nhìn rất có khí thế.

Mà lệnh bài

không gian nhiệm vụ kia lại có một hình vẽ hư huyễn, làm Lâm Phi cũng

nhịn không được mà muốn sử dụng một chút. Sau đó lý trí vẫn chiếm thế

thượng phong. Chờ sau này có cơ hội hãy dùng đi. Không gian nhiệm vụ của Hệ Thống Chiến Thần dù có thể tăng thực lực nhưng cũng tương đối nguy

hiểm.

Lâm Phi khôi phục được một chút, đi xuống tầng hầm,

huấn luyện cho tiểu công chúa Ngô Tiểu Man, đánh cô một trận, ăn bữa cơm rồi trở lại trên lầu nghỉ ngơi. Lâm Phi hơi hoài nghi, không biết có

phải mình thích ngược đãi người khác không, giờ lại thích đánh tiểu công chúa Ngô Tiểu Man.

Sau đó Lâm Phi rút ra kết luận, mình vẫn

bình thường, mà bất bình thường nhất chính là Hệ Thống Chiến Thần. Trước khi đi ngủ, Lâm Phi còn thử liên lạc với ông lão tóc bạc xem sao.

- Tôi là minh chủ đây. Bao giờ các người tới Bắc Đẩu Tinh?

Lâm Phi nói với đồng hồ.

- Minh chủ đại nhân, bởi lần này có tổng cộng bốn người, kể cả tôi muốn tới, lại từ những tinh cầu bất đồng nên chúng tôi muốn cùng nhau tới

phải mất khoảng bốn tuần. bốn người lần này là tứ đại hộ pháp của liên

minh chiến sĩ siêu cấp. Tôi là Bạch hộ pháp. Ba vị hộ pháp khác, hai

tuần sau tôi sẽ dẫn tới gặp ngài.

Ông lão tóc bạc nói với Lâm Phi.

- Trước khi tới một ngày nhớ thông báo cho tôi. Gần đây tôi rất bận, có thể đến lúc đó sẽ quên mất.

Lâm Phi vừa nói vừa chuẩn bị nghỉ ngơi.

- Minh chủ đại nhân. Hai tuần sau, ba vị hộ pháp khác có thể sẽ tới

kiểm tra tính chân thật của dị năng dự đoán tương lai của cô gái kia

đấy.

Ông lão tóc bạc nhắc nhở Lâm Phi.

Lâm Phi không để ý, tắt điện thoại.

Bắc Đẩu Tinh, Thiên Long Liên Bang, tại biệt thự mà Lâm Phi lấy được từ trong tay Áo Đinh Đặc.

Một buổi sáng tốt đẹp bắt đầu.

Lâm Phi đang nằm trong phòng ngủ của mình say giấc.

- Reng reng reng...

Điện thoại đồng hồ của hắn đổ chuông.

Hắn vẫn còn ngái ngủ, cầm điện thoại lên, lại thấy là cô em Lam Linh Nhi của Lam Bách Hợp gọi điện tới.

Lâm Phi đang rất buồn nghĩ, lại nghĩ tới việc Lâm Phi đang ở tại học

viện quân sự Bắc Đẩu, cũng không có chuyện gì bất ngờ lớn lắm, bởi thế

không thèm nhận điện thoại, ụp gối lên đầu ngủ tiếp.

Qua một hồi, điện thoại lại reng vang.

- Reng reng reng reng...

Lâm Phi bị chuông điện thoại đánh thức lần nữa, lần này bắt máy.

- Anh rể, anh có xem trận tỉ thí mấy ngày trước của Thiên Hạ Đệ Nhị và thú vương trong Cơ Giáp Đế Quốc không?

Tiếng Lam Linh Nhi vang lên trong trẻo.

- Có xem.

- Thiên Hạ Đệ Nhị thật quá lợi hại rồi. Không ngờ chỉ nhìn một lần đã

học được tuyệt học của Bách Thú Đế Quốc. Anh rể, cho anh biết một tin

tối. Học viện quân sự Bắc Đẩu đã nhận được phương pháp sử dụng Hoàng Cực Cửu Trảm từ phía quân đội. Chiều nay huấn luyện viên Lưu Lệ sẽ giảng

cho học viên về Hoàng Cực Cửu Trảm. Thế nào? Động tâm chưa? Đây là tuyệt chiêu cận chiến đệ nhất thiên hạ đó. Đây là chiêu thức mà chiến sĩ cơ

giáp nào cũng mơ có được đó.

- Từng là chiêu thức cận chiến

đệ nhất thiên hạ thôi. Ha ha. Hiện giờ mọi người coi sát chiêu cận chiến đệ nhất thiên hạ là gì?

Lâm Phi hơi tò mò hỏi.

-

Em nghi anh không xem video Thiên Hạ Đệ Nhị chiến đấu quá. Còn phải hỏi, tất nhiên là một chiêu đâm thẳng mà Thiên Hạ Đệ Nhị dùng khi điều khiển Thanh Long Hào rồi. Một chiêu đâm thẳng bình thường của quân đội nhưng

lại bị Thiên Hạ Đệ Nhị dùng tới thần quỷ khó đoán. Cho tới bây giờ,

trong Cơ Giáp Đế Quốc còn chưa ai có thể cản nổi một chiêu đâm thẳng của Thiên Hạ Đệ Nhị. Cũng không biết hắn luyện như thế nào nữa. Anh rể, xế

chiều nhất định phải đi học nhé. Hoàng Cực Cửu Trảm không phải học đơn

giản đâu. Nếu anh bỏ qua cơ hội này thì phải đợi hai năm sau tòng quân

mới học được đấy.

- Theo thống kê, sau khi Thiên Hạ Đệ Nhị

giao Hoàng Cực Cửu Trảm cho quân đội Thiên Long Liên Bang, mới vài ngày

mà số lượng binh báo đã tăng lên kịch liệt, trong đó có rất nhiều là

lính đánh thuê. Bọn họ đại bộ phận đều vì Hoàng Cực Cửu Trảm mới tòng

quân. Vì học Hoàng Cực Cửu Trảm, đám lính đánh thuê này phải bán thân

cho quân đội Thiên Long Liên Bang ba năm, khi tích đủ quân công mới có

thể đổi được Hoàng Cực Cửu Trảm từ quân đội.

Lam Linh Nhi nói liên tục.

- Vậy chị em tòng quân rồi à?

Lâm Phi hỏi tiếp.

- Đương nhiên là tòng quân rồi. Tiểu đội lính đánh thuê của bọn họ tòng quân tập thể ba năm, chính là để đổi lấy Hoàng Cực Cửu Trảm của quân

đội đấy. Hiện tại quân đội chỉ truyền ba chiêu đầu cho binh lính bình

thường thôi. Còn bảy mươi tám chiêu là dựa vào quân hàm và quân công làm phần thường. Học viện quân sự Bắc Đẩu chúng ta cũng chỉ lấy được ba

mươi sáu chiêu đầu.

- Được rồi, chiều tôi lên lớp học.

Lâm Phi đáp.

Lâm Phi lên lớp không phải để học ba mươi sáu chiêu đầu của Hoàng Cực

Cửu Trảm. Chín chín tám mươi mốt chiêu đầu Hoàng Cực Cửu Trảm hắn đã thi triển hết rồi. Lần này hắn lên lớp là để xem náo nhiệt một chút, xem

thử huấn luyện viên Lưu Lệ của mình dạy dỗ học viên ra sao.

Buổi chiều, Lâm Phi dựa theo địa chỉ Lam Linh Nhi chi biết mà đi tới bên trong một phòng huấn luyện của học viện quân sự Bắc Đẩu.

Huấn luyện viên Lưu Lệ còn chưa tới. Các bạn học đều đang thảo luận về Thiên Hạ Đệ Nhị.

- Thiên Hạ Đệ Nhị quá siêu rồi, không ngờ học trộm được cả Hoàng Cực

Cửu Trảm, hơn nữa còn chọc thú vương tức thành bệnh nặng.

Một bạn học bên cạnh Lâm Phi nói.

- Tôi hoài nghi Thiên Hạ Đệ Nhị chính là vì Hoàng Cực Cửu Trảm mới xuất hiện tại Cơ Giáp Đế Quốc. Đây có thể là một kế hoạch mà quân đội Thiên

Long Liên Bang bày ra, để cho Thiên Hạ Đệ Nhị không ngừng khiêu chiến

trong Cơ Giáp Đế Quốc, cuối cùng khiêu chiến thú vương, từ đó học được

Hoàng Cực Cửu Trảm, đánh tan sĩ khí của Bách Thú Đế Quốc. Nếu không thì

lấy thực lực của Thiên Hạ Đệ Nhị, hắn căn bản không cần tham gia Cơ Giáp Đế Quốc. Nhưng vì kế hoạch lớn này, hắn phải ẩn nhẫn, che đậy tại Cơ

Giáp Đế Quốc hai năm.

Một nữ sinh đeo kính khác nói.

- Chờ chúng ta tốt nghiệp rồi, có cơ hội sóng vai chiến đấu với Thiên

Hạ Đệ Nhị thì tốt. Nhất định vóc người của hắn rất khôi ngô, là chiến sĩ tính cách nhiệt huyết lạnh lùng.

Một bạn nữ sinh mê giai khác nói.

Trong tiếng thảo luận của các bạn học, huấn luyện viên Lưu Lệ tiến vào phòng.

Huấn luyện viên Lưu Lệ nhìn quanh các học viên một vòng, phát hiện ra không ngờ Lâm Phi cũng ngồi một góc trong phòng học.

Huấn luyện viên Lưu Lệ trừng mắt nhìn Lâm Phi rồi nghĩ:

- Hừ, biết hôm nay dạy Hoàng Cực Cửu Trảm mới tới đấy.

Đi tới phía trước đội ngũ, huấn luyện viên Lưu Lệ trịnh trọng nói:

- Các bạn, tất cả mọi người đều biết bài học hôm nay rồi. Hôm nay tôi

muốn dạy các bạn Hoàng Cực Cửu Trảm, từng được coi là sát chiêu cận

chiến đệ nhất, tuyệt học của hoàng gia Bách Thú Đế Quốc.

- Tuyệt chiêu này là do Chiến Thần Thiên Hạ Đệ Nhị thần bí của Thiên Long Liên Bang cho chúng ta.

- Đầu tiên chúng ta hãy cùng nhau nhìn thắng về hướng mặt trời mà tỏ vẻ cảm tạ Thiên Hạ Đệ Nhị. Sau khi học tuyệt học này rồi, Thiên Hạ Đệ Nhị

cũng không giữ một mình mà trực tiếp cấp cho quân đội. Tinh thần như vậy đã thể hiện lòng trung thành của Thiên Hạ Đệ Nhị đối với liên bang. Mọi người cần phải học tập Thiên Hạ Đệ Nhị. Khi lợi ích cá nhân của các

người có xung đột với lợi ích quốc gia thì phải nghĩ tới quốc gia đầu

tiên. Đó mới là chuyện một quần nhân Thiên Long Liên Bang kiệt xuất phải làm.

Vừa nói, huấn luyện viên Lưu Lệ vừa quay đầu, cúi đầu

trước quốc kỳ của Thiên Long Liên Bang, hơn nữa còn cúi đầu liên tiếp ba lần.

Lâm Phi nhìn bạn học bên cạnh cũng đều cúi đầu theo.

- Đây là vái lạy mình mà, thế thì vái đi. Khi ấy tôi hiến Hoàng Cực Cửu Trảm này cũng không ngờ mình lại vĩ đại như vậy đâu. Tôi chỉ là vì ước

nguyện sinh nhật mười tám tuổi của tiểu công chúa mới phải làm thế.

Không ngờ tôi lại làm ra chuyện vĩ đại như thế này.

Lâm Phi nghĩ tới đây cũng cúi đầu.

Sau khi cúi đầu xong, huấn luyện viên Lưu Lệ lại trịnh trọng nói:

- Hoàng Cực Cửu Trảm là tuyệt học cao nhất, bởi vậy quân đội Thiên Long Liên Bang quy định, mỗi người học Hoàng Cực Cửu Trảm đều phải thề, hơn

nữa phải giữ bí mật, chưa được quân đội cho phép thì tuyệt đối không

tiết lộ cách sử dụng chiêu thức ra ngoài, nếu làm trái sẽ bị xử tội phản quốc.

- Sau đây các người phải thề dưới cờ đế quốc, hơn nữa còn ký cam kết ở chỗ huấn luyện viên Lam Linh Nhi.

Các bạn học bên cạnh Lâm Phi bắt đầu tranh nhau tới dưới cờ thề thốt, sau đó cũng lên ký cam kết.

Lâm Phi nhìn thấy mỗi học viên phát lời thề cũng đều có những lời sùng

bái với Thiên Hạ Đệ Nhị. Lâm Phi nghe thế mà thấy sảng khoái quá.

Cuối cùng cũng đến Lâm Phi rồi.

Hắn cũng đi tới dưới lá cờ bên trong phòng huấn luyện.

Quân kỳ Thiên Long Liên Bang đang treo trên cao.

Lâm Phi đứng dưới lá cờ nghĩ:

- Chính mình hôm nay tới xem náo nhiệt. Náo nhiệt cũng xem xong hết

rồi, mình nên tìm lý rời đây thôi. Tiểu công chúa còn đang chờ mình đi

mua gạo mà. Gạo dưới tầng hầm ăn hết rồi.

Nghĩ tới đây, hắn lên tiếng nói:

- Tôi là một học viên của học viện quân sự Bắc Đẩu. Thiên Hạ Đệ Nhị,

anh là thần tượng của tôi, là tấm gương của cuộc đời tôi. Hoàng Cực Cửu

Trảm được coi là tuyệt học cận chiến thiên hạ đệ nhất. Tôi là chiến sĩ

cơ giáp, thứ tuyệt học này có hấp dẫn rất lớn đối với tôi. Nhưng tôi là

một người điều khiển cơ giáp bắn tỉa.

- Tôi tin tưởng vào

súng bắn tỉa trong tay tôi. Tương lai trên chiến trường, tôi sẽ không

cho kẻ địch tới gần tôi trong mười bước.

- Tôi muốn làm một người bắn tỉa kiệt xuất.

- Một người bắn tỉa kiệt xuất chỉ cần súng bắn tỉa là đủ rồi, có thêm chiêu thức cận chiến chỉ làm tôi phân tâm.

- Bởi vậy, tôi quyết định không học Hoàng Cực Cửu Trảm. Huấn luyện viên Lưu Lệ, tôi đi đây.

Nói xong Lâm Phi liền nhanh chóng ra khỏi phòng huấn luyện.

- Cậu...

Huấn luyện viên Lưu Lệ nghe thấy Lâm Phi nói xong liền hết sức tức giận nhưng lại không cách nào phản bác được.

Khoa cơ giáp bắn tỉa của tôi, chiêu thức cận chiến chỉ là phụ trợ.

- Lâm Phi, có thêm chiêu thức cận chiến, có lẽ trên chiến trường sẽ có

thêm vốn liếng sống sót. Sau này anh tới chiến trường, có lẽ kẻ địch sẽ

có thể tới gần cơ giáp của anh. Đến lúc đó thì Hoàng Cực Cửu Trảm chính

là hy vọng sống của anh đó.

Lam Linh Nhi hô theo bóng lưng Lâm Phi.

- Tôi tin tưởng vào súng trong tay tôi. Tuyệt đối kẻ địch chưa tới gần

tôi đã một súng bắn chết rồi. Một gã bắn tỉa có súng là đủ rồi. Tôi

không cần học chiêu thức cận chiến khác. Tôi chỉ cần không ngừng làm

năng lực bắn tỉa của tôi tăng lên trong tương lai là được.

Lâm Phi quay đầu lại, mỉm cười nói với Lam Linh Nhi.

Nhìn Lâm Phi ra khỏi phòng huấn luyện, tất cả bạn học và huấn luyện viên Lưu Lệ mới nghĩ ra, Lâm Phi lại trốn học rồi.

- Hắn, có lẽ sẽ trở thành người bắn tỉa mạnh nhất. Bởi hắn có niềm tin trở thành người bắn tỉa siêu cấp.

Huấn luyện viên Lưu Lệ thầm nghĩ.

Lúc này huấn luyện viên Lưu Lệ còn không biết, Lâm Phi không học Hoàng

Cực Cửu Trảm là bởi vì hắn đã học hết rồi. Hắn không cần phải lãng phí

thời gian đi học một lần nữa.

Đi tới siêu thị mua một bao gạo lớn, sau đó trở về biệt thự.

Điện thoại của Lâm Phi lại reo vang. Lần này không ngờ là Ám Phi Hoa.

Lâm Phi nhận điện.

- Chiến Thần à, nghe nói anh hiến Hoàng Cực Cửu Trảm cho Thiên Long

Liên Bang rồi. Vì sự phát triển của Thánh giáo, anh cũng cho tôi một

phần đi. Hiện tại tôi thông qua nội tuyến trong quân đội, nhiều nhất chỉ học được sáu mươi chiêu đầu của Hoàng Cực Cửu Trảm thôi. Còn lại hai

mươi mốt chiêu sau thì bởi quyền hạn không đủ nên không học được.

- Hoa Hoa à, cô để bộ hạ học Hoàng Cực Cửu Trảm cũng không có tác dụng

mấy. Thế này đi, tôi tặng cô một món quà lớn. Cô chờ hai ngày nữa, tôi

sửa sang lại sẽ cấp nhược điểm của mỗi chiêu Hoàng Cực Cửu Trảm cho cô.

- Tốt quá. Thần sẽ chúc phúc cho anh.

Ám Phi Hoa hưng phấn nói.

Tầng hầm của biệt thự.

Tiểu công chúa Ngô Tiểu Man đang nhìn cây đào phía ngoài cửa sổ mà xuất thần.

Cô đã bị nhốt trong nhà tù dưới đất này hơn hai năm rồi. Hoàng Cực Cửu

Trảm, mỗi ngày đều luyện tập, hơn nữa mỗi chiêu đều đã thi triển trong

đối kháng cơ giáp ảo với Lâm Phi rồi nhưng đều bị đánh bại trong một

chiêu.

- Phụ hoàng à, chẳng lẽ con còn chưa sử dụng Hoàng Cực Cửu Trảm thuần thục sao? Cha đã từng nói với con, Hoàng Cực Cửu Trảm là chiêu thức đệ nhất thiên hạ. Nhưng tại sao con thi triển ra lại không

đỡ nổi một kích của Thiên Hạ Đệ Nhị vậy?

Lúc này tiểu công

chúa còn không biết, cha cô thi triển ra Hoàng Cực Cửu Trảm trước mặt

Lâm Phi cũng chẳng chống nổi không đòn.

Tiểu công chúa bắt đầu lâm vào trầm tư. Linh quang lóe lên, cô nhớ tới một lần đối thoại khi cô tám tuổi.

Lúc cô tám tuổi, khi cưỡi trên lưng cháu, được đưa tới cạnh một cơ giáp.

Cha cô từng chỉ vào đao năng lượng trong tay cơ giáp mà nói:

- Đây là cơ giáp bảo vệ Bách Thú Đế Quốc, cơ giáp Hoàng Tuyền. Hoàng

Cực Cửu Trảm trong tay cơ giáp Hoàng Tuyền là chiêu thức mạnh nhất vũ

trụ. Chín chín tám mươi mốt chiêu Hoàng Cực Cửu Trảm, thiên hạ vô địch.

- Phụ hoàng, vậy tám mươi mốt chiêu Hoàng Cực Cửu Trảm, chiêu nào là mạnh nhất vậy?

Ngô Tiểu Man khi còn tám tuổi hỏi.

- Trong tám mươi mốt chiêu, chiêu cuối cùng, Hủy Thiên Diệt Địa là lợi

hại nhất. Nhưng một chiêu mạnh nhất của Hoàng Cực Cửu Trảm không phải là nó. Tổ phụ con từng nói, khi hắn học chiêu này đã từng đọc trong trang

cuối cùng giới thiệu về Hoàng Cực Cửu Trảm là có thể dung hợp tám mươi

mốt chiêu thành một chiêu. Đó mới là chiêu mạnh nhất. Nhưng ngay tằng

tằng tổ phụ con cũng chưa dung hợp thành công tám mươi mốt chiêu này.

- Con cháu người, cũng chính là chúng ta đều không thể sáng tạo ra chiêu cuối này.

- Phụ hoàng, tương lai con lớn lên, nhất định sẽ dung hợp chín chín tám mốt chiêu Hoàng Cực Cửu Trảm thành công. Con sẽ sáng tạo ra chiêu tối

cường.

Ngô Tiểu Man tám tuổi ngồi trên vai cha nói.

- Đúng. Dung hợp tám mươi mốt chiêu Hoàng Cực Cửu Trảm thành một chiêu. Chỉ có như vậy mới đánh bại được Lâm Phi, mới có thể có được tự do. Phụ hoàng, con nhất định sẽ dung hợp được Hoàng Cực Cửu Trảm, sau đó đánh

bại Lâm Phi, thu được tự do.

Ngô Tiểu Man im lặng nói với cây đào bên ngoài cửa sổ.

Tám mươi mốt chiêu Hoàng Cực Cửu Trảm, mỗi chín chiêu lại là một nhóm.

Trong đó chia ra làm chín nhóm chính: Đâm, quấn, cắt, chém, bổ, quét,

vẩy, đẩy, cắt.

Muốn dung hợp chín chín tám mốt chiêu thành

một chiêu, Ngô Tiểu Man biết đây là một công trình lớn. Cô quyết định

trước tiên dung hợp tám mươi một chiêu theo cách xuất đao thành chín

chiêu đã.

Nghĩ tới đây, Ngô Tiểu Man liền vào trong phòng điều khiển cơ giáp ảo, bắt đầu luyện tập dung hợp Hoàng Cực Cửu Trảm.

Tối ngày thứ hai.

Lâm Phi lại mang Tà Long tới trường đấu thú.

Trải qua một trận đấu tanh máu, Tà Long lại giành chiến thắng. Ngay lúc Lâm Phi chuẩn bị mang Tà Long rời khỏi sòng bạc ngầm thì bốn người đàn

ông mặc đồ đen xuất hiện tại phòng nghỉ của Lâm Phi.

- Thằng nhãi, bán con chó của mày cho bọn tao đi. Mày ra giá đi.

Một trong số bốn người đàn ông mặc đồ đen nói với Lâm Phi.

- Không bán. Đây là chó của tôi.

Lâm Phi đáp rất trực tiếp.

- Vậy thì cho tao mượn một thời gian. Tao muốn phối con chó nhà tao có

được không? Tao có một con chó cảnh sát Siberia. Đời sau của chúng nhất

định sẽ là một con chó đấu kiệt xuất. Tao cho mày một ngàn liên bang tệ

để đền đáp.

Người mặc đồ đen kia nói.

- Tà Long, mày có đồng ý không?

Lâm Phi nói với Tà Long.

Tà Long nghe thế, bắt đầu liều mạng lắc đầu.

- Thằng ranh, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Không để con chó này lại thì mày đừng hòng ra khỏi cánh cửa này.

Bốn người hung hăng nói với Lâm Phi.

- Tà Long, tao ở ngoài cửa chờ mày. Mười phút phải giải quyết xong bọn chúng. Nếu không thì mày ở lại đi.

Lâm Phi đứng dậy, nói với Tà Long, sau đó một mình đi nhanh ra khỏi phòng nghỉ.

Bốn người ấy Lâm Phi rời đi thì mặt đều lộ nụ cười hài lòng.

Ngay lúc bốn người xoay người lại, Tà Long đã vọt tới bọn họ.

Tà Long biết nếu không giết bốn tên này thì chờ đợi mình sẽ là sống không bằng chết.

Tà Long trừng mắt nhìn bốn kẻ này. Hắn biết phải giết chết đối phương.

Hắn vọt về phía đối phương, trực tiếp đẩy ngã một người trong đó, há miệng chó cắn vào cổ họng đối phương.

- Đây là một con chó điên. Mau bắn chết nó đi.

Ba người khác thấy biểu hiện của Tà Long liền kinh hoảng rút súng ra, muốn bắn chết Tà Long.

Tà Long mượn lực phản chấn của mặt đất trên đấu trường, không ngừng di

chuyển quanh ba người, tìm cơ hội đẩy ngã một người, sau đó cắn chết.

Mười phút sau, Tà Long lê bốn chân rời khỏi căn phòng. Bốn kẻ kia đã ngã trong vũng máu.

Lâm Phi thấy Tà Long ra khỏi phòng liền tiến lên nói:

- Tốt lắm.

Sau đó hắn mang Tà Long về biệt thự.