Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 116: Sự Hành Hạ

Sáu mươi tám chiến sĩ Cơ Giáp bị Thiên Hạ Đệ Nhị đánh bại cũng đang xem trận đấu. Lúc này họ mới biết, được Thiên Hạ Đệ Nhị kích bại trong thời gian ngắn nhất cũng là một loại ân huệ.Họ có thể tưởng tượng được, Vương Hân Nhi, đối thủ của Thiên Hạ Đệ Nhị, lúc này ngồi trong khoang lái đối mặt với kẻ địch chậm rãi tiến gần nhưng phát súng nào cũng trượt sẽ có áp lực lớn đến mức nào. Áp lực khủng bố đó có thể xuyên thấu đến tận sâu thẳm trong nội tâm, không ngừng phá hủy lòng tin của cô.Cùng với việc Thiên Hạ Đệ Nhị đang từng bước tới gần, Vương Hân Nhi trong khoang lái của cỗ máy Tử Thần không ngừng nói với bản thân "hít thật sâu, hít thật sâu, ngắm chuẩn, bắn, tìm lại tiết tấu, hít thở sâu, hít thở sâu..." rồi lại tiếp tục bắn, nhưng không phát nào trúng cỗ máy Thanh Long.Trong mắt Vương Hân Nhi, phía xa kia đang có cỗ máy ác ma từng bước tiến lại gần cô, phá hủy từng chút một sự tự tin của cô, sự sợ hãi bắt đầu lan toả. Cô chỉ có thể dùng từ ngữ để khống chế bản thân, "hít thở sâu, hít thở sâu, ngắm chuẩn, bắn... hít thở sâu, nắm vững tiết tấu..."Thời gian dần trôi đi, hai cỗ máy ngày một gần nhau hơn, mười, chín, tám kilômét... trận đấu đã kéo dài hơn một tiếng rồi.Vương Hân Nhi lúc này đang phải chịu đựng một áp lực cực lớn, cô có cảm giác gần như nghẹt thở, cỗ máy đang tới gần kia giống như ác ma không thể đánh bại, dù Vương Hân Nhi có ngắm thế nào, bắn thế nào nó vẫn dễ dàng tránh được.- Bình tĩnh, mình phải bình tĩnh...Vương Hân Nhi không ngừng nói với chính mình, nhưng những giọt mồ hôi ngày một nhiều hơn, đối diện với đối thủ khủng bố như vậy, cô căn bản không thể nào giữ được bình tĩnh.Đối mặt với phương thức chiến đấu gần như hành hạ này của Thiên Hạ Đệ Nhị, cô phản kháng một cách vô lực, ánh mắt có phần hoảng loạn.- Thiên Hạ Đệ Nhị có ý thức chiến đấu thần cấp.Khán giả hai quốc gia đang xem trận đấu không còn ai cho câu nói này là ngông cuồng nữa.Ta là đệ nhi liệu thiên hạ có "đệ nhất?Thiên Hạ Đệ Nhị lúc này đang thể hiện sự cường đại của bản thân, hắn một lần nữa chứng minh với mọi người rằng hắn là bất khả chiến bại.Đối mặt với nữ súng thần của Chiến Thần thế gia, tay bắn tỉa hàng đầu Bách Thú Đế Quốc, Thiên Hạ Đệ Nhị đã dùng hình thức hành hạ đến chết, từng bước áp sát đối phương, hơn một tiếng sau khi trận đấu bắt đầu hắn không hề nói câu nào, cũng không hề xuất chiêu, kiếm năng lượng cũng chưa rút khỏi bao súng bắn tỉa chưa giương lên.Ý thức chiến đấu mà hắn đang thể hiện đã hoàn toàn chấn nhiếp được tất cả mọi người.Thiên Hạ Đệ Nhị đang dùng ý thức chiến đấu cường hãn, dùng những bước chân bưu hãn không cần giải thích, từng bước hủy hoại đối thủ.Trận đấu vẫn đang diễn ra, Vương Hân Nhi vẫn không ngừng ngắm bắn, vô số chùm sáng năng lượng liên tiếp bắn ra từ nòng súng của cỗ máy Tử Thần, nhưng tất cả chỉ có thể sượt qua người cỗ máy Thanh Long.Vương Hân Nhi ngồi trong khoang lái nhìn Thiên Hạ Đệ Nhị không ngừng tiến lại gần qua ống ngắm.Bước chân của Thiên Hạ Đệ Nhị từ khi trận đấu bắt đầu chưa từng dừng lại, cũng không nhanh hay chậm hơn, vẫn từng bước tiến lên đều đều như cũ.- Hắn sẽ tiến lại, dùng kiếm năng lượng giết mình.Thần kinh căng thẳng đến cực độ, Vương Hân Nhi nghĩ.- Đáng chết, mình phải bắn trúng hắn! Mình có thể bắn trúng hắn. Mình có thể! chắc chắn mình sẽ phá hủy hắn trước khi hắn lại gần! Nhất định mình sẽ bắn trúng!Vương Hân Nhi không ngừng cổ vũ bản thân, nhưng mỗi lần chùm sáng năng lượng được bắn ra là một tầng tự tin mất đi.Dần dần, khoảng cách giữa Thiên Hạ Đệ Nhị và Vương Hân Nhi ngày một gần.Trong vùng sa mạc mênh mông, một cỗ máy cao lớn đang bước những bước đi vững chắc tiến lại gần Vương Hân Nhi.Hai cỗ máy giờ chỉ còn cách nhau hai trăm mét, Vương Hân Nhi ngồi trong khoang lái, dù không nhìn ống ngắm cũng có thể nhìn thấy thân anh như ẩn như hiện trong sa mạc qua màn hình hiển thị.Một chấm xanh không ngừng tiến lại gần, đường nét của cỗ máy Thanh Long đã có thể nhìn rõ.Vương Hân Nhi điều khiển cỗ Tử Thần bắn liên tiếp nhưng vẫn như trước. Lần nào cũng trượt.Khoảng cách giữa hai bên còn hai trăm mét, một trăm mét, năm mươi mét...Khi còn năm mươi mét, trận đấu đã được một tiếng rưỡi. Một tiếng rưỡi này với Vương Hân Nhi mà nói vô cùng ngột ngạt, hết lần này đến lần khác cô vực lòng tin dậy nhưng lần nào cũng bị bước đi kinh người của Thiên Hạ Đệ Nhị phá huỷ.Sự uy hiếp của thất bại, của cái chết đang từng bước tới gần, gặp đối thủ có ý thức chiến đấu thần cấp như Thiên Hạ Đệ Nhị, mọi công kích của cô đều không thể trúng mục tiêu.Vương Hân Nhi ngồi trong khoang lái, nhịp thở của cô không còn bình tĩnh như lúc bắt đầu nữa mà đang thở gấp gáp từng hơi lớn.Cô cảm giác cổ họng khô rát, mồ hôi ra quá nhiều khiến cô thiếu nước.- hít thở sâu, bình tĩnh, hít thở sâu, bình tĩnh...Vương Hân Nhi vẫn không ngừng tự nhủ, cô muốn điều chỉnh nhịp thở, hơi thở hỗn loạn khiến độ chuẩn xác khi bắn ngày một giảm sút. Cô biết mình bắt buộc phải bình tĩnh thì mới có cơ hội bắn trúng ác ma đang dần tới gần kia.Vương Hân Nhi nói đi nói lại với bản thân như vậy nhưng hơi thở của cô lại càng ngày càng hỗn loạn, mồ hôi đã thấm ướt cả quần áo, cô phát hiện ra mình căn bản không còn dũng khí ngắm bắn đối phương nữa.Thông qua ống ngắm cô thấy Thiên Hạ Đệ Nhị đang lại gần, nhìn cỗ máy Thanh Long, tay đặt trên nút bắn của cô bắt đầu run rẩy. Ban đầu là tay khẽ run, nhưng dần dần, không chỉ tay mà cả toàn thân cô cũng run theo.Vương Hân Nhi không còn dũng khí ấn nút bắn nữa, không còn dũng khí giơ súng lên ngắm bắn nữa. Sự tự tin và cảm giác tự hào có được mười năm nay đã bị Thiên Hạ Đệ Nhị phá huỷ hoàn toàn trong một tiếng rưỡi.Đối mặt với đối thủ căn bản không thể chiến thắng, đối mặt với đối thủ có ý thức chiến đấu thần cấp, Vương Hân Nhi đã hoàn toàn sụp đổ. Cô ngồi trong khoang lái, toàn thân run rẩy vì sợ hãi, tay cô đã rời khỏi nút bắn.Lúc này cô chỉ hy vọng trận đấu nhanh chóng kết thúc, hai mắt cô vô thần ngồi đó, đợi Thiên Hạ Đệ Nhị đến gần và dùng kiếm năng lượng kết thúc trận đấu.Bóng đen bất khả chiến bại của Thiên Hạ Đệ Nhị, thông qua trận đấu một tiếng rưỡi này, đã in sâu trong nội tâm Vương Hân Nhi.Lâm Phi điều khiển cỗ máy Thanh Long tiến đến trước mặt Vương Hân Nhi, trong một tiếng rưỡi hắn đã thi triển hơn hai nghìn lần dị năng để tránh hơn một nghìn lần công kích chắc chắn trúng của Vương Hân Nhi. Cuối cùng hắn đã tới trước mặt Vương Hân Nhi.Nòng súng bắn tỉa của cỗ máy Chiến Thần đã hạ xuống, đã từ bỏ việc phản kháng.Nhưng Lâm Phi biết hắn không thể mềm lòng, toàn bộ gia tài đã đặt cả vào đây rồi, huống hồ hàng nghìn vạn giáo đồ Tà Giáo đang đợi chiến thắng đem lại cho họ tiền vốn xây dựng quân vũ trang.Lâm Phi điều khiển cỗ máy Thanh Long, giống như những lần luyện tập trước đây, rút thanh kiếm năng lượng ra, nhanh như chớp đâm xuyên khoang lái của đối phương, cỗ máy Chiến Thần nổ tung.- Khi trận đấu bắt đầu tôi đã nói rồi, tôi sẽ tiến lại, một kiếm hạ gục cô. Tôi thành công rồi.Lâm Phi nói với Lưu Ly Kinh Thiên thông qua máy liên lạc.Lưu Ly Kinh Thiên không đáp.Trận đấu kết thúc.Số liệu trận đấu bắt đầu hiển thị.Tên account: Thiên Hạ Đệ Nhị (Ta là đệ nhị, liệu thiên hạ có đệ nhất?)Số trận: 69Tỷ lệ thắng: 100%Đế quốc: Thiên Long Liên BangSố hiệu: Thanh LongXưng hiệu: Danh dương tứ hải (đã thắng liên tiếp 10 trận phòng trung cấp, có thể vào phòng cao cấp)Số lần liên thắng phòng cao cấp: 1Nhìn kết quả khiến mình hài lòng, Lâm Phi rời khỏi phòng chiến đấu, đến phòng luyện tập, tiếp tục luyện đâm thẳng.Trong phòng luyện tập, hắn lại dùng hơn một nghìn lần dị năng, tập hơn bảy mươi tiếng rồi rời khỏi trò chơi, sau đó tập bài tập hàng ngày ba lần ba nghìn dưới trọng lực gấp 3 lần.Vương Hân Nhi sau khi người máy bị Thiên Hạ Đệ Nhị rút kiếm đâm xuyên qua, nổ tung, sự giày vò trong một tiếng rưỡi, hủy hoại cả tinh thần và sự tự tin của cô cuối cùng cũng kết thúc.Vương Hân Nhi lúc này tinh thần tiều tụy, sắc mặt tái nhợt, ngất trong khoang lái rồi được nhân viên y tế đưa tới phòng cấp cứu.Diễn đàn hôm đó bùng nổ, chiến sĩ Cơ Giáp có năng lực thần cấp có thể tránh được công kích của tay nữ súng thần, Thiên Hạ Đệ Nhị đã dùng thực lực áp đảo đã hoàn toàn hành hạ đối thủ đến chết. Người chơi của Thiên Long Liên Bang xem mà sảng khoái, vô số bình luận đủ mọi phong cách cùng với những cảnh quay được cắt ra từ trận đấu bắt đầu được đăng lên mạng. Người chơi Bách Thú Đế Quốc thì lần này lựa chọn im lặng.Lãnh đạo tổ chức Thánh Giáo chống đối chính phủ Thiên Long Liên Bang, Ám Phi Hoa mặc bộ đồ ngủ hoa văn đen nằm trên chiếc giường trắng to, xem trận đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị một cách kích động, tay cầm đống biên lai ghi số tiền gấp một trăm lần số đã bỏ ra đặt cược, phấn khích lẩm bẩm: nguồn TruyệnFULL.vn- Thì ra đánh cược trận có thể khống chế thật sự kiếm tiền còn nhanh và an toàn hơn cướp ngân hàng.Vì số tiền đặt khá lớn để đảm bảo không gây chú ý, Ám Phi Hoa cho mấy trăm thủ hạ đặt cược ở nhiều nơi khác nhau, nên giờ có một chồng biên lai chờ đợi.Đổi đống biên lai này là việc sau đó. Hôm nay Ám Phi Hoa phải đau đầu vì tiền bấy lâu nay có thể nhẹ lòng về số tiền quân khởi nghĩa cần để phát triển trong thời gian ngắn rồi.Nhưng để dựng nên thế lực vũ trang lớn mạnh, mua người máy, tàu chiến, nơi huấn luyện và nhiều vật tư chiến lược khác, cộng cả chi phí huấn luyện, số tiền cần là rất lớn số tiền hôm nay kiếm được chỉ giải quyết được vấn đề trước mắt.Ám Phi Hoa phấn khích trong rất lâu, cầm máy liên lạc với Lâm Phi.- Chiến Thần à, chúc mừng thắng lợi của anh! Khả năng điều khiển người máy của anh thật bưu hãn. Trận đấu sau của anh là khi nào? Dùng cách gì để đánh bại đối thủ? Mau cho tôi biết đi!Ám Phi Hoa hào hứng nói.- tôi nói này bà chị, tôi vừa đánh xong một trận, cô cho tôi nghỉ ngơi mấy ngày đi được không, nghỉ ngơi không tốt thì sẽ thua, mà thua thì cô phải bồi thường tiền đấy! Lần sau trước khi đấu tôi sẽ nhắn tin. Cô cứ yên tâm xây dựng Thánh Giáo của cô đi.Lâm Phi vừa tập xong thể lực, mệt mỏi nói.