Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 795: Một khối nguyên liệu tốn hai ức

- Năm trăm vạn, không mắc! Lý Dương nhếch miệng cười cười, đem nguyên liệu để xuống, lại đi trở về . Bên trong khối nguyên liệu này cũng là Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, không có đạt đến đỉnh cấp, nhưng cũng là Phỉ Thúy cực phẩm thường ngày cực kỳ khó gặp, giao dịch Phỉ Thúy cũng rất khó nhìn thấy nguyên liệu tốt như vậy. Một ngàn vạn, hai khối nguyên liệu Lý Dương lựa ra giá trị liền cao gần một ngàn vạn, Bạch Minh không nhịn được tặc lưỡi. Đây cũng không phải là nhân dân tệ , là đồng Ca na da, từ khi đến Ca na da cho tới bây giờ, bọn họ cũng đã tự giác thay đổi đơn vị tiền tệ, ở chỗ này nói Hán ngữ không thành vấn đề , nhưng nhân dân tệ cũng không phải là đồng tiền lưu thông chính ở nơi này. Một ngàn vạn đồng Ca na da, hơn sáu ngàn vạn nhân dân tệ, cũng cao hơn liễu gấp mấy lần tất cả tài sản của Bạch Minh rồi. Giá cả như vậy, chẳng qua là hai khối thạch, hơn nữa còn là hai khối mà thoạt nhìn Bạch Minh cũng không thế nào coi là đẹp mắt, rất tầm thường.. Vào giờ khắc này, cuối cùng Bạch Minh cũng thể nghiệm được sự điên cuồng của cược thạch, không hổ được gọi là “ những khối thạch điên cuồng”.Trong lòng Mao lão, Liễu Tuấn bọn họ cũng có chút cảm thán, Lâm Bá Văn nhìn chằm chằm không nói gì. Hắn từng mua nguyên liệu cược thạch, nhưng nguyên liệu quý như vậy, thường là Lâm Lang tự mình ra mặt, hắn rất ít khi ra tay , cả Lâm gia chí có mình Lâm Lang là tài nghệ cược thạch mạnh nhất, những người khác phần lớn không hiểu lắm . Lý Dương đi tới khối nguyên liệu thủy thạch kia, nụ cười lão nhân đột nhiên khựng lại . Nhìn khối trước mặt này chỉ có chừng mười kg, trong mắt Lý Dương lại lộ ra một chút kích động, đây chính là Phỉ Thúy chỉ tồn tại trong truyền thuyết, giá trị thậm chí cao hơn cả Kim Ti Hồng Phỉ Thúy và Phỉ Thúy Thiên Châu . Kim Ti Hồng Phỉ Thúy và Phỉ Thúy Thiên Châu là rất khó thấy được, nhưng phẩm chất của chúng cao nhất trong Thủy Tinh Chủng, khối phỉ thúy này mới thật sự là vượt ra sự tồn tại của Thủy Tinh Chủng, được xưng là Phỉ Thúy hoàn mỹ nhất. Lý Dương vươn tay, lấy nguyên liệu từ trên giá đỡ xuống, xoay người đi tới Trần Xung lão nhân. - Đây là một khối cuối cùng! Ba khốinguyên liệu, Lý Dương đã chọn xong toàn bộ, ba khối nguyên liệu này cũng có thể nói là tốt nhất chỗ này. Kết quả này Lý Dương cũng vô cùng hài lòng, mặc dù đối với những nguyên liệu khác Lý Dương cũng thấy tiếc nuối, nhưng có thể mua được một khối vượt qua tồn tại của Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, đã khiến cho Lý Dương đã rất thỏa mãn, mới có thấy thoải mái . Thật ra thì đối với Lý Dương mà nói , nào sợ chỉ chọn một khối , cũng chắc chắn là cược thắng chứ không lỗ. Đối với chuyến đi Ca na da lần này, trong lòng Lý Dương cũng thấy thật may mắn , thật may là tới đây, nếu không không thể có khối Phỉ Thúy hoàn mỹ như thế, thậm chí so với việc không có được nghiên kỳ lân kim tinh còn là tổn thất lớn hơn . Nhìn khối nguyên liệu Lý Dương cầm trên tay này, nụ cười trên mặt Trần Xung lão nhân giảm rất nhiều, trên mặt Lâm Lang có chút kinh ngạc . - Trần lão, chính là ba khối này, cám ơn ngài! Lý Dương lại nhẹ giọng nói, trong ba khối, khối cuối cùng này là khối nguyên liệu mà Lý Dương coi trọng nhất. Lâm Lang liếc nhìn Trần Xung lão nhân, lại nhìn Lý Dương, nhẹ giọng nói:- Lý Dương, khối cuối cùng mà cậu chọn, là khối mà ông không bán, trước kia tôi đã chọn quá , nhưng bị ông lưu lại! - Không bán? Chân mày Lý Dương trong nháy mắt nhíu lại thật sâu, trên mặt còn mang theo sự kinh ngạc vô cùng, trong mắt mang thần sắc buồn bực và không cam lòng. Trong này cất giấu bảo bối , nhưng là thứ Lý Dương chưa từng thấy, chỉ là nghe nói qua một lần, là Phỉ Thúy tốt nhất. Không thấy thì thôi, thấy được nhưng không cách nào lấy về tay , thật đúng là để cho Lý Dương có chút không chịu nổi . Giống như một người hút thuốc, chừng mấy ngày không hút thuốc lá, kết quả thấy thuốc lá , nhưng chỉ cho hắn ngửi mùi thuốc lá, cũng không cho hắn thuốc hút, rất khó chịu. Lý Dương đang định nói, Trần Xung lão nhân đột nhiên khoát tay áo, nói:- A Lang, hắn không biết chuyện này, chúng ta cũng chưa nói trước, nếu hắn chọn trúng , vậy thì bán cho hắn , khối nguyên liệu này cũng coi là có duyên với hắn hữu duyên đi !” - Vâng!Lâm Lang gật đầu, đáp một tiếng, rất hâm mộ nhìn Lý Dương. Nguyên liệu thủy thạch cao cấp cũng ít khi thấy, khối nguyên liệu này lại được Trần Xung lão nhân cực kỳ coi trọng, Lâm Lang tưởng tượng đến nó không phải là một lần , không ngờ cuối cùng rơi vào tay Lý Dương. - Khối nguyên liệu này ta có thể bán cho cậu, nhưng ta có một yêu cầu nho nhỏ!Trần Xung lão nhân ngẩng đầu lên , rồi nói với Lý Dương. - Ông cứ nói, nếu cháu có thể làm được nhất định đáp ứng! Lý Dương vội vàng cúi đầu nói, vừa nghe thấy Lâm Lang nói khối này không bán được, làm tim hắn lạnh thấu, lúc này thấy lão nhân đồng ý bán , đừng nói một yêu cầu nho nhỏ, bao nhiêu yêu cầu Lý Dương cũng sẽ đáp ứng . Phỉ Thúy bên trong khối này, dù tốn nhiều tiền hơn nữa cũng khó mà mua được. Lão nhân vươn tay, đặt lên cạnh ba khối nguyên liệu, nói:- Yêu cầu của ta rất đơn giản, khối nguyên liệu này, cậu có thể giải ở đây hay không? - Giải ở chỗ này? Chân mày Lý Dương lại trứu động, ba khối phỉ thúy này đặt chung vào một chỗ thì giá trị rất cao, thật sự còn cao hơn so với giá của nghiên kỳ lân kim tinh rất nhiều , càng không cần phải nói đến chuyện khối Phỉ Thúy bên trong kia vượt qua tồn tại của Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, đánh giá giá cả cũng không dễ đánh giá . Ba khối nguyên liệu này, Lý Dương vốn định mang về nước, trở về biệt thự của mình giải. Đặc biệt là khối phỉ thúy hoàn mỹ kia, giải ra ngoài rồi đưa đến chỗ Trần Vô Cực, khắc thành mấy món đồ trang sức đeo tay, thật rất quý. - Được, Trần lão, cháu đồng ý, ở nơi này giải!Nghĩ một chút, Lý Dương liền gật đầu đáp ứng . Mang về thì rất tuyệt, nhưng nếu cần phải giải ở nơi này, khối Phỉ Thúy hoàn mỹ này có thể không phải thuộc về hắn, vô luận như thế nào, hắn cũng muốn mua cho được khối nguyên liệu này về tay rồi hãy nói . Nụ cười trên mặt lão nhân lại lộ ra, gật đầu, nói tiếp:- Khối nguyên liệu thủy thạch này giá hai ngàn vạn, ba khối chung vào vừa đúng ba ngàn vạn! Ba ngàn vạn! Lúc này tất cả mọi người mới nhớ ra, mấy khối nguyên liệu này cũng không phải là người ta tặng không , là bán cho Lý Dương. Ba ngàn vạn đồng Ca na da, khoảng hai ức nhân dân tệ, da mặt Bạch Minh mất tự nhiên, người run lên, ba tảng đá này bất kỳ một khối , hắn cũng không mua nổi . - Ba ngàn vạn không thành vấn đề, nhưng cháu cần chuyển khoản, Trần lão phiền ông, cho cháu số tài khoản ngân hàng!Lý Dương không hề nghĩ ngợi, liền đồng ý. Ba ngàn vạn không phải ít , nhưng giá trị mấy khối nguyên liệu này còn cao hơn, một khối giá trị thấp nhất cũng có thể thu về tất cả tiền vốn, mua bán như vậy rất thuận lợi, người ta đồng ý bán mấy khối nguyên liệu này, Lý Dương cũng đã có lợi rất nhiều. - Không cần chuyển cho ta, trực tiếp chuyển cho A Lang là được! Lão nhân cười lắc đầu, lại quay đầu phía Lâm Lang nói:- Số tiền này, con cầm đi cải tạo khu cũ của nơi này đi , cho những người còn lại trong khu phố dọn sang khu mới, nhưng cả khu này tuyệt đối không thể sửa, nhất định phải giữ lại!Lâm Lang nhìn Lý Dương, lập tức gật đầu, nói:- Ông, số tiền kia ông quyên góp cải tạo phòng ốc không thành vấn đề , nhưng tốt nhất ông hãy dọn sang nhà mới đi, nơi này ban ngày A Hoa dẫn ông sang là được chứ ạ? Lúc nói chuyện trên mặt hắn còn có chút bất đắc dĩ, cơ hồ tựa hồ năn nỉ lão nhân , Lý Dương mở trừng hai mắt , cuối cùng đứng nguyên đó, không hỏi gì thêm. Vừa bắt đầu Lý Dương có nghi ngờ , Trần Xung lão nhân khẳng định không thiếu tiền, cho dù hắn thiếu, Lâm Lang cũng không thiếu , Lâm Lang kính trọng ông ấy như vậy, tự thân lại như vậy có tiền, cũng có thể giúp những người không có tiền khác ở nơi này xây dựng nhà, thế sao lại không sắp xếp chỗ ở ổn thỏa cho lão nhân. Bây giờ Lý Dương coi như là hiểu một chút, lão nhân tự mình không muốn rời đi, chỗ này cũng là lão nhân mãnh liệt yêu cầu giữ lại, khó trách thoạt nhìn rất xung đột với nhà cao tầng chung quanh. Về điểm này Lý Dương ngược lại có chút hiểu , rất nhiều lão nhân có tuổi cũng không muốn rời khỏi nơi đã sống thật lâu, vị Trần Xung lão nhân này chắc cũng là như vậy. - Nhà mới ta ở không quen, nơi này tốt hơn, A Lang, chúng ta đi ra ngoài, cùng đi giải thạch!Lão nhân cười phất tay, Lâm Lang liếc nhìn Lý Dương, lại gật đầu một cái . Khi đi ra ngoài, Lý Dương lại quay đầu lại liếc nhìn những nguyên liệu trong gian phòng kia, phòng kho này đã được tân trang sửa chữa qua, bọc chung quanh cũng là thép bản , không có chìa khóa và mật mã, khẳng định không vào được. Lý Dương suy đoán , những thứ này cũng đều là Lâm Lang làm để đề phòng, từ chuyện nhớ hắn mật mã rõ ràng như vậy cũng có thể nhìn ra, nhưng tính giá trị những nguyên liệu này mà nói, đúng là đáng để làm như vậy . Ra khỏi phòng kho, mấy người lần nữa trở lại trong sân. Ngẩng đầu nhìn ánh sáng bầu trời, trong lòng Bạch Minh lần nữa cảm thán. Đi theo Lý Dương quả nhiên đến chỗ nào đều có chuyện kỳ lạ phát sinh, không phải sao, tới chỗ tầm thường thế này, Lý Dương cũng có thể tốn ra không dưới hai ức nhân dân tệ , số tiền kia là cả đời này hắn cũng kiếm không đủ. Trong lòng Liễu Tuấn và Mao lão cũng kích động, Lý Xán ngược lại vẫn luôn ngây ngô, không có bất kỳ thái độ gì. Hắn thực sự đã chứng kiến sự điên cuồng của cược thạch, ở Ngưỡng Quang, tham gia giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, nguyên liệu mà giá cả quá ức cũng nhiều, trong đó có ngọc vương giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, đã đạt tới ba ức sáu ngàn vạn nhân dân tệ, ba khối nguyên liệu này còn chưa bằng một khối kia mà. Lâm Lang đẩy lão nhân đi ra ngoài, nơi này cũng có máy giải thạch, nhưng máy giải thạch cũng không ở đây, có xưởng giải thạch đặc biệt. Khu này cũng thuộc khu xưởng gia công, đầu phố có một xưởng giải thạch của Lâm Lang. Xưởng giải thạch cung cấp nguyên liệu Phỉ Thúy cho bọn họ, sao khi bọn họ mua nguyên liệu về gia công, thành phẩm sau khi gia công sẽ có người đặc biệt thu về, cũng có thể đơn độc bán đi . Cứ như vậy, những người nơi đây cũng chỉ có quan hệ hợp tác cùng tập đoàn Lâm Thị, mà không phải quan hệ làm thuê. Ngoài gia công, bọn họ còn có thể làm rất nhiều buôn bán khác, thậm chí làm một số gia công cho bên ngoài cũng không thành vấn đề . Điểm này khiến cho người trong khu phố rất đồng tình. Sau khi Lâm gia phát tài cũng không quên bọn họ, tôn trọng bọn họ, khiến cho bọn họ không thấy có cảm giác phụ thuộc vào Lâm gia. - Ông! Mới ra cửa, Trần Hoa liền kêu lên, còn ngẩng đầu nhìn Lâm Lang, cuối cùng ánh mắt đặt vào Lưu Cương, Liễu Tuấn và cả Lý Xán đang ôm nguyên liệu. Lý Dương đã chuyển tiền cho Lâm Lang, ba khối nguyên liệu này hoàn toàn thuộc về Lý Dương, bây giờ do Lưu Cương bọn họ giữ. Liễu Tuấn đang ôm chính là khối nguyên liệu thủy thạch, khi vừa ôm khối nguyên liệu này Liễu Tuấn còn có chút chán ngán, cứ như một khối thạch tầm thường vậy, giá cả lại vượt qua một ức, so sánh thì còn cao hơn sưu tầm vật phẩm quốc bảo. Hơn nưa Liễu Tuấn nhìn thế nào, cũng không nhìn ra khối nguyên liệu này có cái gì tốt, càng không nhìn ra khối nguyên liệu này rốt cuộc đáng tiền ở chỗ nào.