Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 664: Có thù không báo không phải là quân tử

-Ti tiDao cắt tiếp tục đi vào khối thạch, mấy người vân nam đứng trước máy giải thạch đều nhìn chăm chăm vào khối thạch, chính xác là bọn nhìn vào những vụn thạch bay ra từ khối thạch.Bọn họ tỏ ra nghi ngờ về những lời Lý Dương nói, nhưng không phải là bọn họ thật sự không tin, Lý Dương dù sao cũng là nhân vật lớn mới xuất hiện, hơn nữa những lời hắn nói rất có lý, khiến cho bọn họ đều có chút căng thẳng.-sao vẫn là màu đen?-Không hề có biểu hiện của màu xanh a-nhát dao này cũng sắp xong rồi, nếu lần này cũng không có màu xanh, khối thạch này lành ít dữ nhiều rồi.Mấy người của hiệp hội lạI bắt đầu bàn tán, bọn họ rất sung bái Lý dương, nhưng tình thế trước mắt khiến bọn họ không thể yên tâm, cho dù Lý dương rất giỏi nhưng không phải là không có ai không đổ thua, ngay Phỉ Thúy Vương cũng đổ thua mấy lần.Lúc này rất nhiều người lo lắng lý dương không may mắn vói khối thạch này.Dao cắt vẫn tiếp tục tiến vào, sẽ nhanh chóng kết thúc, Trương Vĩ, Tư Mã lâm đều chau mày nhìn, nhát dao này từ đầu đến cuối đều là màu đen, không hề có chút xanh nào.có thể nói đây không phải là dấu hiệu gì tốt, cho dù là Trương Vĩ có thêm niềm tin vào Lý Dương thì lúc này cũng có chút thấp thỏm.đối lập với bọn họ, mấy người vân nam tỏ ra rất kích động hào hứng, nhát dao giảm này của Lý Dương có sức ảnh hưởng khá lớn đến bọn họ, như vậy khả năng thắng lợI của bọn hoj lại càng lớn hơn.“Rầm”Trong những âm thanh bàn tán xôn xao, nhát cắt này xem như đã hoàn thành, Trương Vĩ hít sâu, đợi Tư mã Lâm tách khối thạch xong, lập tức mang nước lại rửa mặt cắt.-Ha ha, tôi biết thể nào cũng vẫn là thua, vẫn là màu đen.Trong đám người Vân Nam lại có 1 người lên tiếng, là người ít tuổi nhất, cũng là người tỏ ra kiêu ngạo nhất.Hắn vừa nói xong thì cũng liền tức khắc sững lại, ngơ ngác nhìn mặt cắt.“xanh, màu xanh, Lý lão đệ, có màu xanh rồi.”Tư Mã Lâm cũng đang nhìn vào mặt cắt đột nhiên bắt lấy tay Lý dương kêu lên, Trương Vĩ cũng rất kích động, 2 mặt cắt thì 1 bên vẫn là màu đen, 1 bên thì ẩn hiện 1 màu xanh trong.Màu xanh này nằm rất sâu, liếc nhìn vẫn là màu đen, nhìn rõ mới có thể nhận ra.“Có xanh rồi, thật sự đã có màu xanh rồi.”“Không hổ là Ngọc thánh, nói thật chuẩn.”“Đợi 1 chút, tôi ghi lại 1 chút, không ngờ cái màu đen này lại có cái mà học hỏi a.”Những người của hiệp hội đều hưng phấn kêu lên, những người vân nam thì lại có vẻ mặt hơi tối lại, nhưng Lý Dương thật sự đã cắt ra Phỉ thúy, làm cho bọn họ không còn gì để nói nữa, sự tự tin lúc trước cũng không còn nữa.Cho dù bọn họ không muốn nhưng màu xanh của Phỉ Thúy kia thật sự không thể phủ định.Cố lão rất vui mừng, cảm kích nhìn Lý Dương, trong số rất nhiều nguwoif này cũng chỉ có ông mới hiểu được dụng ý của Lý Dương.Lý Dương rõ ràng thông qua khối thạch này để cho mọi người hiểu thêm về kiến thức đổ thạch, đổ thạch đen là 1 loại đổ thạch có kiến thức cao sâu, qua lần này mọi người có lẽ cũng đã nhận thức được, để mọi người được tiếp xúc với thứ bên trong nó.Trình độ có chút cao như Tư Mã Lâm, Trương vĩ, qua lần này học được cách đổ màu đen là rất có khả năng. cho dù là những thành viên hiệp hội không hiểu thì cũng đã cho bọn họ 1 bào học sinh động nhất, hay nhất rồi, qua lần học hỏi này, bọn họ sẽ từ đó mà tự mình nghiên cứu, cũng có thể học được nhiều kiến thức trong đổ thạch.Lý Dương lúc này đang đóng vai trò như 1 người hướng dẫn.Đáng tiếc Trương Vĩ hoàn toàn bị hấp dẫn bởi Phỉ Thúy, không nghĩ được nhiều như vậy, chỉ có người lớn như Cố lão mới nghĩ được.Cố lão đoán rất đúng, Lý dương chính là đang cho mọI người thêm hiểu biết về cách đổ thạch, thứ này không giúp gì nhiều cho việc phát triển tổng thể, nhưng cũng là 1 loại kiến thức, nếu cứ học từng tí một như vậy, sẽ có thể nâng cao trình độ.Huống hồ, loại kiến thức thực tiễn này lại có sắn vật thí nghiệm sẽ khiến mọi người có ấn tượng sâu.Khối thạch tách ra, Lý dương thu lại dao cắt, tiếp tục dùng dao cũng được nhưng đã để cho mọi người ấn tượng sâu như vậy rồi, lúc này đem khối thạch đi mài sẽ giúp mọI người thật sự nhìn rõ sự biến hóa của màu đen.“ào ào”Máy mài thạch đang mài mòn mặt cắt, không lâu sau sẽ lộ ra màu xanh của Phỉ thúy.“Du Thanh Lục”Trương Vĩ kêu lên đầu tiên, trong giọng nói có chút tiếc nuối “Du thanh lục “ là màu không tốt lắm, còn có thể nói là màu kém nhất, càng không nói đến so sánh với loại màu xanh dương, xanh táo nữa.“chẳng qua là Du thanh lục, có gì đáng vui mừng chứ, cho dù là có Phỉ Thúy thì các người cũng thua rồi.” mấy người vân nam kia lại lên tiếng, mới chỉ nhìn thấy có xanh, không rõ là màu xanh gì, lúc này nhìn ra du thanh lục thì mấy người Vân Nam này cũng thở phào 1 cái.Lý Dương vẫn chưa ngẩng đầu, tiếp tục mài.Trong lòng Trương Vĩ có chút lo lắng, mọi người trong hiệp hội cũng bắt đầu giương tinh thần, biểu hiện của du thanh lục rất bình thường, phải là phỉ thúy có phẩm chất tốt hơn nữa thì mới được, nếu không kết quả cuối cùng vẫn là thua.“Tốt nhất là kim ty Phỉ thúy, nếu không thì với loại Phỉ Thúy này rất khó thắng.”người đứng ở hàng đầu, cũng có tuổi tác trong hiệp hội lo lắng phát biểu, tất cả mọi người trong hiệp hội đều hi vọng Lý Dương sẽ thắng, không chỉ bởi vì vấn đề thể diện.Trong lòng bọn họ, Lý Dương vô địch, đặc biệt là với những người lần đầu gặp Lý Dương, lúc này Lý Dương tuyệt đối không thể thua. Nếu thua, hình tượng Lý Dương liền bị sụp đổ, tất cả danh tiếng mới có của hiệp hội cũng không còn.“Tôi tin rằng chúng ta sẽ thắng, Lý Dương là ai chứ, là người chiến thắng cả Phỉ Thúy Vương, cứ chờ xem.”Cũng không phải tất cả mọi người đều lo, cũng có 1 số ngườI rất thông minh luôn rất lạc quan, từ lúc xuất hiện Lý Dương vẫn luôn mang theo nét mặt tươi cười, cho dù là tốt hay xấu cũng không có chút biến đổi nào.Cái này nói lên điều gì, đó là Lý Dương rất tự tin, người giải thạch còn không sợ, bọn hoj sợ cái gì chứ.Máy mài thạch tiếp tục hoạt động, mọi người đều đang dán mắt vào nó.Tâm tình Tư Mã Lâm, Trương Vĩ đều rất căng thẳng, phỉ thúy sẽ nhanh hiện ra, nhìn thấy phẩm chất bên trong của nó thì kết quả của trận này mới có thể đoán được 1 nửa.“Ào ào, phỉ thúy lộ ra ngày càng nhiều, Trương Vĩ căng thẳng quan sát, mắt càng lúc càng giương to, trên mặt càng lúc càng tỏ ra vui mừng.-Phù Dung Chủng, đây là Phù Dung Chủng!Trương Vĩ đột nhiên hét lên, Tư Mã Lâm cũng gật mạnh, khoảng cách giữa bọn họ rất gần, lúc này đã nhìn ra phẩm chất thật của Phỉ Thúy, còn cao cấp hơn cả Kim Ti Chủng."Thật sự là Phù Dung Chủng, ha ha, "Những người đứng phái trước đều không nhịn được mà kêu lên.Đám người trở nên có chút chật trội, ai cũng muốn nhìn Phỉ Thúy, mặc dù rất chật nhưng không hề hỗn loạn.Cố lão mỉm cười gật đầu, từ bài học về màu đen của Lý Dương, trong lòng Cố lão cũng có chút an tâm.Lý Dương có thể mang khối thạch này ra để làm bài học cho mọi người, cho thấy hắn có thể khống chế được tình hình, bọn họ thật sự không cần phải lo lắng gì cả.Những người Vân nam kia, người này nhìn nguwoif kia, mặt đều nhăn nhúm lại.Bọn họ không nhìn thấy mặt cắt của khối thạch, bọn họ hận không thể nhảy vào xem được, Lý dương mài ra có thật sự là Phù Dung Chủng không, kết quả trận đấu này vẫn chưa thể nói được.Trương Vĩ dường như biết lòng bọn họ, khi Lý Dương tạm dừng liền mang khối thạch đến cho bọn họ xem, lúc này khối thạch đã mài ra được nửa bàn tay, có thể thấy được phẩm chất phỉ thúy rồi.phù dung chủng, chính xác là phù dung chủng, Phù Dung Chủng Du Thanh Lục.“Phù Dung Chủng thì sao, nếu qua nhỏ thì chúng tôi vẫn thắng.”Người Vân nam trẻ tuổi kia lại lên tiếng, Trương Vĩ ha ha cười, khinh miệt nhìn hắn.Lúc này tâm tình Trương Vĩ rất sảng khoái, khối này là do hắn giải ra thì có lẽ còn trì hoãn nhưng là Lý dương, thì cơ bản đã có định hình rồi, bọn ngguwoif kia thua chắc rồi.Tình thế thay đổi rồi, cuốI cùng cùng có thể khinh bỉ bọn họ rồi, Trương Vĩ đã nghĩ nếu thắng thì hắn sẽ báo thù như thế nào đây.Hắn là hội trưởng hiệp hội, là chủ nhà lại thua đối phương 1 trận, mấy ngày nay hắn đã chịu không ít người Vân Nam khinh chê, Trương Vĩ cũng không phải người rộng rãi gì, không báo thù không phải là quân tử.Tư Mã Lâm cũng cười rạng rỡ, những người khác của hiệp hội cũng vậy, phù dung chủng bù lại được du thanh lục, trận này bọn họ rất có khả năng thắng.10 phút sau, Lý Dương mài ra 1 khoảng khá lớn, tiếp sau nếu không mài giảm thì người thắng sẽ là bọn họ.Bỏ ra khỏi máy mài, Lý Dương lại nâng dao cắt, những người xung quanh đều không nói chuyện nữa, đều yên lặng chăm chú nhìn kết quả cuối cùng.