Lúc đi vào phòng ăn, càng có nhiều người bắt tay chào hỏi Lý Dương, những người đó đều tận mắt nhìn thấy Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương hôm qua.Bọn họ đều là ông chủ của công ty châu báo, hoặc là chuyên gia đổ thạch, lúc gặp Lý Dương mỗi người đều tỏa ra sùng bái, thậm chí lúc Lý Dương đang ăn sáng, xa xa còn có rất nhiều người chỉ trỏ vào hắn bàn tán chuyện hôm quaĐại hội tổ chức mười ngày, Lý Dương ăn sáng trong khách sạn cũng được mười ngày rồi, đây là lần đầu tiên bực bội.- Lý tiên sinh, chiếc trực thăng của chúng ta đã chuẩn bị xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể ra sân bay.Sang bữa sáng, Sang Dala nói nhỏ với Lý Dương một câu, lúc bọn họ đến thì ngồi vào chiếc trực thăng bay thẳng đến khu khai thác mỏ Iango, hôm nay Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương, hôm qua tướng quân Thornton khẩn cấp phái người đi thuê chiếc trực thăng này, để hồi nữa cho Lý Dương dùng chiếc trực thăng này quay về Ngõa Thành.Nếu trực thăng không ở Ngõa Thành, tướng quân Thomton cũng muốn đích thân đến đón Lý Dương.- Được, chúng ta chuẩn bị một chút, một lát nữa sẽ đi!Lý Dương gật đầu, trong này làm cho hắn cảm thấy rất không tự nhiên, sớm quay trở về Ngõa Thành cũng tốt, hắn còn phải chủ trì giải thạch những khối nguyên thạch đó, không có sự sắp xếp của Lý Dương, những khối nguyên thạch trúng thầu của hắn cho dù tới Ngõa Thành, cũng không có ai tự tiện giải.Cái gọi là chuẩn bị quả thật rất đơn giản, là đem những món đồ trong nhà đưa trở về phòng cất giữ, mười mấy phút sau mọi người đều xuống dưới, xe của Sang Dala sắp đât cũng ra tới cửa.Ngoài trừ trước đây bọn họ vẫn luôn ngoài chiếc xe thương vụ đó ra, còn có một chiếc Lincoln, trong lòng Sang Dala, chiếc xe thương vụ đó đã không hợp với thân phận Lý Dương.Đối với chuyện này, Lý Dương chỉ có thể lắc đầu chấp chấp, Sang Dala là có ý tốt, hắn cũng không nỡ thẳng thắn khước từ.Sau khi liên chiếc xe Limousine, Lý Dương còn nghĩ tới chuyện tìm cơ hội nói chuyện riêng với Sang Dala, không cần khách sáo như vậy đối với hắn, giống như trước kia là tốt lắm rồi quá khách sáo như thế này Lý Dương cảm thấy không quen.Sân say Iangon hôm nay không ít người là người tham gia công bàn trở về, còn có một số ông chủ công ty châu báo chuẩn bị đi đến Ngõa Thành, tin tức Lý Dương sắp mở hội đấu giá Phỉ Thúy đã truyền ra bên ngoài, công ty châu báo có thực lực đều tranh nhau đi.Những khối nguyên thạch đó vẫn đang phong hiểm rất lớn, có thể đổ khóa, nguyên liệu này không có chút phong hiểm, nhưng cũng có chút giá trị.- Lý tiên sinh!- Xin chào Lý tiên sinh!Vừa vào sân bay, thì có không ít người chìa tay ra chào đón Lý Dương, lúc này cuối cùng Lý Dương cũng thể nghiệm được cảm giác của một minh tinh, hắn cũng không phải là minh tinh bình thường mà còn là minh tinh được nhiều người ngưỡng mộ.- Lý cố vấn, ngài đến rồi!An Văn Quân từ xa đi tới, trên mặt còn mang nụ cười sáng lạn, hôm nay cô đã nhận được được thoại khẩn cấp của cha, nên cô không còn lo sợ về mối quan hệ giữa Lý Dương với tất cả chi phí xây dựng, cho dù lấy thân phân công ty trả cũng không tiếc.Kết quả Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương đã truyền khắp trong nước, công ty An thị khẩn cấp mở cuộc họp ban giám đốc, những ông chủ này nghe được tin tức này đầu tiên là không tin, đa phần đều nói là không thể.Chờ An Chí Thành mang phần ghi hình từ Myanmar về những thành viên trong ban giám đốc này cũng không không nói thêm câu nào, tất cả đều ngơ ngác nhìn nhau.Giống như dự đoán của An Văn Quân, bọn họ làm sao cũng không ngờ rằng Lý Dương người thanh niên trẻ này bây giờ trở nên lợi hại như vậy.Ngay cả Phỉ Thúy Vương cũng phải thua hắn, không phải là Thiệu Ngọc Cường của báo sở phong “báo ngọc khí Bình Châu”, mà là Phỉ Thúy Vương chân chính, một người có danh vọng nhất trong giới đổ thạch.Sau khi xem đoạn ghi hình, tất cả thành viên trong ban giám đốc đều trầm mặc bây giờ bọn họ đã hiểu được những sai lầm trước đây của mình, đề nghị của An Chí Thành rất nhanh được toàn thể thông qua, Lý Dương lúc này quả thật đáng để bọn họ trả giá cao để dành lấy.Bọn họ là thành viên trong ban giám đốc, những chuyện có lợi cho công ty, chobọn họ bọn họ đều không phản đối địa vị của Lý Dương hiện giờ, đủ để bọn họ ra giá càng cao thêm.- Trưởng phòng An, mọi người muốn quay về sao?Lý Dương mỉm cười tiến lên phía trước, An thị và hắn vẫn còn có chút quan hệ, lần này tới Myanmar rất nhiều Phỉ Thúy của hắn bán được giá cao là nhờ vào An Thị và Thiệu Thị.Vương Giai Giai nhìn xung quanh cũng không thấy An Tú Bình có ý với Lý Dương, Vương Giai Giai thông minh hình đoán được chuyện gì.-Không phải, tôi cố tình ở đây chờ ngài đi chuyến bay sáng tới Ngõa Thành!An Văn Quân mỉm cười lắc đầu nói, từ trong túi mang theo người móc ra một tờ chi phiếu đưa cho Lý Dương.Lý Dương tiếp lấy tờ chi phiếu rất tò mò, nhìn thấy con số ghi phía trên, rất kinh ngạc nhìn An Văn Quân:-Trưởng phòng An, đây là ý gì?Đây là một tờ chi phiếu tiền mặt, con số phía trên viết năm nghìn vạn nhân dân tệ, tờ chi phiếu này không thể sử dụng ở Myanmar, nhưng mang về nước thì có thể đổi ra tiền.-Lý cố vấn, lần này ngài giúp chúng tôi chọn được khối nguyên thạch gần trăm triệu nhân dân tệ, là tôi căn cứ theo phần trăm trích ra trả thù lao cho ngài, tổng cộng là năm nghìn vạn, xin ngài nhận lấy!An Văn Quân chậm rãi nói, Lý Dương và An thị đang có hiệp nghị cố vấn, trên công bàn phải giúp An thị sàng chọn nguyên thạch, lúc ở Bình Châu là như vậy, lần này ở Myanmar cũng không ngoại lệ.Nguyên thạch tốt ở Myanmar rất nhiều, nhưng lực cạnh tranh cũng vô cùng cao, nguyên thạch An thị chọn cũng không mâu thuẫn lớn với Lý Dương, bọn họ thông thường đều chọn phong hiểm ít điểm, giá cả khối nguyên thạch càng cao.Trong tình huống đó, cũng vẫn muốn giúp bọn họ, Lý Dương cũng chỉ là tiện tay, cũng không nghĩ tới trích phần trăm, càng không ngờ trích phần trăm nhiều như vậy.Năm nghìn vạn, chuyên gia giới đổ thạch của An thị, phần trăm một năm cũng không cao như vậy.Mấy chuyên gia đi theo An Văn Quân đều nhìn Lý Dương ngưỡng mộ, song bọn họ không có gì là không phục, Lý Dương đáng được như vậy, sau khi Lý Dương thắng Phỉ Thúy Vương, trong giới đỗ thạch đã một cánh bay lên trời, trở thành nhân vật mà mọi người phải ngẩng cao ngước nhìn.Người như vậy, đừng nói là năm nghìn vạn, cho dù một trăm triệu cũng đángNăm đó Chu Đại Phúc đã từng mời Phỉ Thúy Vương xuống núi, trả lương trên trăm triệu một năm, không cần Phỉ Thúy Vương là gì, chỉ cần giúp bọn họ xem nguyên thạch là được rồi.Phỉ Thúy Vương vài năm trước đã đáng giá như thế này, đừng nói là Lý Dương bây giờ.Nhìn Lý Dương cuối đầu không nói, An Văn Quân có chút khẩn trương, không biết làm sao.Sau khi kết thúc đại hội Bình Châu lần trước, An Văn Quân đề nghị trích cho Lý Dương phầm trăm khổng lồ, nhưng bị các thành viên trong ban giám đốc cự tuyệt, cuối cùng chỉ chia cho một phần chi phí dịch vụ, lý do là Lý Dương chỉ là giúp bọn họ sàng chọn nguyên thạch “chứ không phải là tuyển chọn” những khối nguyên thạch này vốn là do chuyên gia đổ thạch bọn họ chọn ra.Lần này An Văn Quân lại chia phần trăm cao như vậy, trong lòng Lý Dương sẽ có cách nghĩ khác.- Cảm ơn trưởng phòng An, số tiền này tôi xin nhận.Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu, mỉm cười nói, An Văn Quân thở phào nhẹ nhỏm, trên mặt còn hiện ra nụ cười sáng lạnNgược lại Tư Mã Lâm có chút khó chịu, đối với tất cả những người này y hiểu rõ nhất, trước sau đều thay đổi lớn như vậy, nhưng không phải vì Lý Dương chiến thắng Phỉ Thúy Vương, trở thành người đứng đầu mới trong giới đổ thạch.Nhưng Lý Dương đã nhận tiền, y cũng khó mà nói gì.-Lý cố vấn, ngài cũng là trở về Ngõa Thành sao?An Văn Quân lại hỏi, Lý Dương thu được tiền thì tốt rồi, y cũng có thể báo cáo kết quả công tác với công ty.Là quay về Ngõa Thành, tướng quân Thornton đã chuẩn bị trực thăng cho chúng tôi, có thể không đi cùng được với các người, Lý Dương gật đầu cười, trên mặt An Văn Quân tỏa ra chút thất vọng, đồng thời còn có chút ngưỡng mộ, An Văn Quân có máy bay riêng, đáng tiếc An Văn Quân không muốn ngồi trực thăng đến Myanmar, quản chế bên Myanmar không nghiêm ngặt bằng ở trong nước.-Tốt lắm, chúng ta hẹn gặp lại ở Ngõa Thành, An Văn Quân nói khẽ, bọn người Lý Dương tiếp tục đi về phía trước, vừa đi không được mấy bước, đột nhiên Sang Dala đi nhanh tới một cái siêu thị nhỏ.Đây là siêu thị nhỏ của sân bay, không khác biệt lắm so với trong nước, bán rất nhiều đồ ăn vặt và đặc sản, còn có báo chí và tạp chí.Sang Dala cầm lấy một tờ báo trong đó, trên mặt còn nở một nụ cười.Chừng vài phút, Sang Dala lại chạy trở lại, trên tay còn cầm hai tờ báo, trên mặt vẫn còn chút vưi mừng.- Lý tiên sinh, ngài lên báo rồi!Sang Dala mỉm cười nói với Lý Dương, tờ báo này là tiếng Myanmar, bọn Lý Dương đều không biết, những người Trung Quốc trong sân bay này cũng không biết, căn bản không có mấy người quan tâm, nếu như Sang Dala không phải là đúng lúc nhìn thấy, cũng sẽ không phát hiện tờ báo này có đăng tin Lý Dương.- Lên báo, trên báo viết gì?Lý Dương chau mày, Sang Dala vừa nói y lại bắt đầu nghĩ tới “báo ngọc khí Bình Châu”, chính là tờ báo đăng danh hiệu Ngọc Thánh cho y, kết quả cái danh hiệu vẫn giữ cho đến ngày hôm nay, vẫn trở thành biệt hiệu của hắn.Tiếc là mục đích của“báo ngọc khí Bình Châu”, muốn phong vương cho Thiệu Ngọc Cường nhưng không thành, lại đổi thành cho Lý Dương.- Lý Dương tân đế vương, Ngọc Thánh.Sang Dala cầm tờ báo giơ lên cao, đầu chân mày chau lại, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ hơn.- Tân đế vương, Sang Dala, cái này rốt cuộc viết cái gì, nhanh đọc cho bọn tôi xem.Tư Mã Lâm vô cùng sửng sốt, lập tức đi tới trước mặt Sang Dala, vội vàng hỏi, y vẫn còn cầm tờ báo, phía dưới quả nhiên có ảnh chụp của Lý Dương, chỉ tiếc là chữ ở trên này y lại không nhận ra-Là trên này viết, một vị tân đế vương giới đổ thạch sắp sửa quật khởi, trên này viết là một chuyên gia đổ thạch giàu kinh nghiệm, nó nói Lý Dương là đế vương thống trị giới đổ thạch trong tương lai, từ sau khi chiến thắng Phỉ Thúy Vương, liền giải ra ba khối Thủy Tinh Chủng, Lý tiên sinh đã thể hiện phong thái đế vương của ngài!Sang Dala chậm rãi nói, lại nhìn lên tờ báo, vẻ mặt lại càng vui sướng hơn:- Đây là thời báo Myanmar, là tờ báo lớn nhất do chính phủ phát hành, có ảnh hưởng rất lớn đến toàn thể Myanmar, trên trang chính của bọn họ có viết về Lý tiên sinh, một danh hiệu Lý tiên sinh tân đế vương giới đổ thạch, e rằng không tránh khỏi!Nghe Sang Dala nói Tư Mã Lâm cảm thấy ngứa ngái trong lòng, đáng tiếc là xem không hiểu tiếng Myanmar, chỉ có thể nhờ Sang Dala phiên dịch, nghe được những khen ngợi trên báo về Lý Vương, Tư Mã Lâm càng đắc ý thêm.