Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 303: Chiếm đoạt kim cương

Nhóm dịch: QuyVoThuong Nguồn: truyenfull.vn - Sợi dây chuyền bị cướp?Lưu Cương, Sang Dala cùng những người vệ sĩ sắc mặt biến đổi. Cố Nhã Tĩnh thì quay đầu lại nhìn, tay nắm chặt một cách tức giận, không biết là muốn làm gì thôi.Kia không phải là sợi dây chuyền bình thường. Sợi dây chuyền này mới thắng được trong đại hội đấu giá trị giá đến hơn bốn mươi triệu. Thẩm Hạo đã chạy rồi thì không tính, lại còn mang theo cái sợi dây chuyền nữa chứ. Thật là khó tin mà.- Lý ca, không có viêc gì đâu. Sợi dây chuyền sẽ được tìm về. Hơn nữa, cướp mất sợi dây chuyền vô giá, người này chết chắc rồi. Giá trị của sợi dây chuyền sẽ khiến cho y ở tù chung thân.Lưu Cương quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Hạo đã biến mất. Kỳ thật thì anh ta có thể đuổi theo kịp nhưng chỉ tiếc là Lý Dương vẫn nắm chặt cánh tay anh ta. Xem ra Lý Dương vẫn không muốn anh ta đi bắt Thẩm Hạo.Về phía Lý Dương vì cái gì lại làm như vậy thì Lưu Cương không hiểu. Nhưng bây giờ cũng không thích hợp để truy vấn.- Lý Dương, anh không sao chứ?Vương Giai Giai cũng phát hiện Lý Dương không ổn nên vội vàng hỏi. Sang Dala bước đến trước mặt Lý Dương mới phát hiện sắc mặt của hắn trắng bệch, rõ ràng là đã xảy ra vấn đề.Sang Dala cũng hiểu được, Lưu Cương không truy bắt Thẩm Hạo là vì lo lắng cho Lý Dương. Sự an toàn của Lý Dương quan trọng hơn sợi dây chuyền đó.Chậm rãi thở ra một hơi, Lý Dương nói:- Cám ơn mọi người, tôi không sao.Lý Dương tay hơi run một chút nhưng sau đó bình tĩnh trở lại.Trong lòng Lý Dương nhớ đến cảnh tượng kinh tâm vừa rồi.Hắn và Thẩm Hạo đồng thời đánh trúng vào người Vương Giai Giai. Ba người đều là người bình thường. Khi va chạm vào nhau liền xuất hiện những cơn đau nhưng cũng không có gì nguy hiểm.Sau khi Thẩm Hạo ngã xuống liền đứng dậy chạy ngay, còn giật lấy sợi dây chuyền trên tay Vương Giai Giai. Cảnh tượng này chỉ có Lý Dương đang nằm trên mặt đất mới thấy.Lý Dương nhìn thấy ánh sáng lóe ra liền theo bản năng giơ tay túm lấy, lập tức bắt được sợi dây chuyền kim cương. Sau đó toàn bộ thân hình của Lý Dương đều không nhúc nhích.Năng lực đặc biệt lại xuất hiện. Cái cảm giác này đã quay trở lại nhưng Lý Dương lúc này đây lại bóp nát cái sợi dây chuyền kim cương.Khối kim cương nặng 36 cara dưới năng lực đặc biệt bị bàn tay hắn bóp nát. Cuối cùng chỉ còn lại một chút bụi phấn màu trắng tự nhiên mà thôi.Viên kim cương lớn như vậy lại bị một bàn tay bóp nát cho vào miệng. Bột kim cương hòa lẫn vào thân thể của hắn rồi lập tức biến mắt. Màu đen trong cơ thể hắn tăng lên không ít, kể cả mười ngón tay bên trong cũng đã xuất hiện vệt màu đen bằng hạt gạo.Màu đen trên cánh tay của Lý Dương cũng bắt đầu lớn lên. Hiện tại ước chừng lớn hơn hột đậu xanh. Ở đây, dưới hình ảnh lập thể có thể nhìn thấy rõ ràng.Đây là sự biến hóa ngoài ý muốn. Dưới năng lực đặc biệt thì nhìn rất chậm nhưng trên thực tế lại diễn ra rất nhanh. Cho nên khi Lưu Cương muốn truy đuổi Thẩm Hạo, Lý Dương vội vàng kéo anh ta lại.Không phải Lý Dương muốn buông tha cho Thẩm Hạo mà hắn lo lắng khi Thẩm Hạo bị bắt trở về thì việc viên kim cương bị mất thì không thể giải thích được.Một viên kim cương lớn như vậy, vô duyên vô cớ lại bị mất. Bất luận Lưu Cương hay là Vương Giai Giai đều sẽ hoài nghi. Đến lúc đó lại càng phiền phức hơn.Hiện tại Thẩm Hạo đã chạy mất. Cái việc viên kim cương bị mất đi thì có thể đổ tội lên đầu Thẩm Hạo. Còn hắn thì chẳng có vấn đề gì.Về phần giải thích sợi dây chuyền tại sao không có viên kim cương thì đó là chuyện của Thẩm Hạo.Xa xa đã vang đến tiếng còi cảnh sát. Sơn ca sau khi Thẩm Hạo chạy trốn cũng vội vàng muốn chạy trốn theo. Nhưng đáng tiếc đã bị bốn vệ sĩ của Sang Dala bao vây, có muốn chạy cũng không có cơ hội.Theo sau xe cảnh sát là xe cứu thương. Chính các bác sĩ cũng không nghĩ có nhiều người bị thương như vậy, liền vội vàng điều thêm mấy chiếc xe cứu thương nữa. Xe cảnh sát thấy cảnh tượng như vậy cũng phải giật mình.Bọn họ với đám côn đồ này cũng không xa lạ gì. Bình thường cũng đã bắt bọn chúng mấy lần nhưng chỉ là án nhỏ, không bao lâu sau thì phóng thích. Hiện tại, xem bọn chúng thê thảm như vậy, trong lòng những nhân viên cảnh sát cũng có chút nao núng, không biết ai lại ra tay nặng như vậy.- Hỏng rồi!Lý Dương vỗ mạnh đầu. Sang Dala, Lưu Cương đều quay đầu nhìn hắn. Ngay cả những người cảnh sát đang chuẩn bị lấy khẩu cung cũng tò mò nhìn Lý Dương.- Lưu Cương, Giai Giai, chiều nay chúng ta còn có buổi đấu giá. Vậy phải làm sao bây giờ?Lý Dương lo lắng nhìn bọn họ. Nhiệm vụ của hắn lần này đến HongKong là lấy được nguyên thanh hoa. Bây giờ đã trễ như vậy, không biết có còn kịp để quay về phòng đấu giá hay không.Ánh mắt Lưu Cương lộ ra tia cười. Vương Giai Giai cũng không thèm để ý, lắc đầu.Ở Bắc Kinh xa xôi, có một người vội vàng gõ vào cửa của một căn phòng.Trong căn phòng có một người trung niên khoảng năm mươi tuổi đang ngồi, vùi đầu vào đám văn kiện, đầu cũng không ngẩng lên khi nói mời vào. Người ở bên ngoài chậm rãi đầy cánh cửa ra rồi nhẹ đóng lại. Toàn bộ quá trình diễn ra không chút thanh âm.- Thưa thủ trưởng, ở bên HongKong gọi đến bảo là Giai Giai gặp phải bọn côn đồ, hình như là bọn chúng đến gây phiền toái.Người đàn ông trung niên lúc này mới ngẩng đầu lên, trên mặt cũng không có sự thay đổi gì, thản nhiên nói:- Kết quả như thế nào?- Lúc này xuất hiện một người nằm ngoài ý muốn nên liền âm thầm quan sát, không có ra mặt. Cuối cùng đám côn đồ này đều bị giải quyết.- Xuất hiện người ngoài ý muốn à? Là ai vậy?Người đàn ông trung niên ngồi thẳng người dậy, nhìn chằm chằm vào người trước mặt.- Một người có thân thủ thật cao. Căn cứ vào điều tra của chúng tôi thì người này là vệ sĩ cho Hà lão tên là Lưu Cương. Hiện nay đang đi theo một thanh niên tên là Lý Dương.- Lý Dương?Người đàn ông trung niên gõ gõ tay xuống bàn một cách ngập ngừng, hình như tên này ông đã nghe qua ở đâu.- Chúng tôi đã điều tra thêm. Người tên Lý Dương này chỉ là một người bình thường, nhưng nửa năm trước đã được Hà lão nhận làm đệ tử. Hà lão đã đem những kiến thức về đồ cổ truyền thụ cho hắn. Nghe nói là hắn có khả năng thiên phú, đã học hỏi thành công những gì Hà lão truyền thụ. Và cũng đã bắt đầu thành danh trong giới đồ cổ.Người đàn ông lập tức gật đầu. Chuyện xảy ra ở HongKong đến giờ chỉ mới diễn ra trong thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian như vậy mà đã điều tra ra nhiều thông tin quả thật không phải dễ dàng gì.- Được tôi biết rồi, cậu ra ngoài trước đi. Nói với mọi người đừng lo lắng gì cả. Cái gì nên làm thì làm, không nên thì đừng làm.Người đàn ông trung niên khua khua tay. Người thanh niên kia lập tức cúi đầu xoay người lại, rồi chậm rãi rời khỏi phòng.- Lý Dương, người cứu Thiên Nhiên và Giai Giai hẳn là cậu ta.Không nghĩ đến cậu ta còn có quan hệ mật thiết với Hà lão.Người đàn ông trung niên đột nhiên lầm bầm nói. Ông ta vừa rồi đã nhớ đến Lý Dương là ai, tại không muốn biểu lộ ra trước mặt người kia. Đến lúc này người đàn ông trung niên mới lộ ra một tia cười thản nhiên.Sở cảnh sát Cửu Long, HongKong. Từ khi Lý Dương bước vào, tất cả mọi thủ tục đều được giải quyết một cách nhanh chóng. Thẩm Hạo hiện tại đã được liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã. Các nhân viên của sở cảnh sát phải toàn lực bắt được người này.Nghe nói, chính cấp trên đã ra lệnh, hơn nữa là hạ số chết, tuyệt đối không thể để cho tên tội phạm bị truy nã Thẩm Hạo trốn thoát được. Thẩm Hạo thuê bọn xã hội đen đả thương người, lại còn cướp đi một sợi dây chuyền trị giá hơn bốn mươi triệu đồng. Khi gặp thời điểm cũng có thể nổ súng giết chết.Khi cấp trên đã ra lệnh thì tất cả các cảnh sát đều không dám chậm trễ. Cho dù là tên tội phạm nổi tiếng nhất cũng không thể trốn thoát. Về phần Thẩm Hạo thì không cần suy nghĩ.Nhưng thật đáng thương là tên Thẩm Hạo vẫn chưa hay biết điều này. Y đã trở thành một trong số những tên tội phạm bị HongKong truy nã về tội cướp mất sợi dây chuyền trị giá bốn mươi triệu mà chính tay y đã tùy tiện vứt mất trên đường đi.Nếu Thẩm Hạo biết thì cũng đã muộn rồi. Nếu bị bắt lại thì cũng phải cả đời bị giam cầm. Nếu biết được kết quả này thì không biết y có hối hận về hành vi chạy trốn của mình hay không.Với Thẩm Hạo thì Lý Dương không còn quan tâm nữa. Từ trong sở cảnh sát đi ra, tất cả mọi người đều đói bụng, vội đi ăn chút gì đó. Buổi đấu giá chiều nay rất là quan trọng. Lý Dương đến HongKong lần này cũng vì mục đích đó.Sang Dala chiều nay không đi cùng Lý Dương đến trung tâm triển lãm. Sau khi ăn cơm xong thì liền tạm biệt. Nhưng khi xe Lý Dương vừa rời khỏi thì sắc mặt Sang Dala lập tức trở nên âm trầm.- Lập tức liên hệ với Tang Phổ Đốn, bảo anh ta điều tra một lần nữa về Lý Dương. Còn về Lưu Cương thì lần trước anh ta đã điều tra không đúng.Một gã vệ sĩ lập tức gật đầu.Hôm nay việc gặp Lý Dương là hoàn toàn ngoài ý muốn. Sang Dala muốn mượn sức chuyên gia về đổ thạch như Lý Dương. Có ở chung với nhau cũng không sợ gặp nguy hiểm. Sang Dala căn bản không để bọn côn đồ ấy vào mắt.Nhưng biểu hiện của Lưu Cương lại khiến cho y có cảm giác không đúng. Thân thủ Lưu Cương quá giỏi, so với vệ sĩ của y còn lợi hại hơn. Người như vậy không phải không có mà tuyệt đối không thể ở bên cạnh người như Lý Dương. Theo tư liệu mà y điều tra được về Lý Dương thì lúc trước hắn chỉ là người bình thường.Nhưng chuyện này không đáng để cho y phải giật mình bằng biểu hiện của sở cảnh sát. Chính điều này làm cho Sang Dala cảm thấy nó không được bình thường.Hiệu suất làm việc của cảnh sát HongKong, y biết rất rõ. Nếu Lý Dương là người bình thường thì đâu thể chỉ lấy khẩu cung trong một thời gian ngắn đã phát lệnh truy nã Thẩm Hạo nhanh như vậy.Ngoài ra, lãnh đạo của sở cảnh sát HongKong đã biết vụ này chỉ là án nhỏ nhưng lại tự mình ra lệnh thì càng quái lạ hơn. Nếu Lý Dương là người bình thường thì vụ án nhỏ này tuyệt đối không thể kinh động đến lãnh đạo cảnh sát mà là quan viên cao cấp nhất của sở cảnh sát HongKong.Tất cả những biểu hiện khác thường này làm cho Sang Dala cảm thấy những hiểu biết của y về Lý Dương lúc trước là hoàn toàn sai. Ít nhất thì Lý Dương không phải là con người đơn giản. Khẳng định là Lý Dương vẫn còn bí mật mà y không biết.Tại trung tâm hội nghị triển lãm HongKong. Cuộc bán đấu giá vào buổi chiều đã bắt đầu tiến hành. Mao lão và thầy Bạch đang lo lắng đợi Lý Dương và Vương Giai Giai ngoài cửa. Hai người không đến thì bọn họ sẽ quyết định tham gia đấu giá.- Đến rồi, đến rồi!Trần Vi đột nhiên chỉ tay ra đằng xa. Lý Dương đang đi đến từ phía bãi đổ xe. Mao lão và Bạch Minh đều nhẹ nhàng thở ra.Vương Giai Giai là người hợp tác với bọn họ. Bọn họ phải cùng nhau hoàn tất công việc này. Nhưng đây cũng không phải là chuyện quan trọng. Bọn họ trong lòng lo lắng Lý Dương không thể đến đúng giờ. Trong lòng bọn họ, Lý Dương so với Vương Giai Giai còn quan trọng hơn.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ