Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1140: Đại Sư Chạm Ngọc Trẻ Tuổi Nhất

Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenNghiêm Minh rời khỏi khách sạn, vẫn còn lộ ra chút kinh hoảng chưa ổn định.Không nói trước Ngô Độ, ngay cả Thường Thịnh, chính là nhân vật hắn cũng không thể dễ dàng đắc tội, Thường Thịnh là người của Thường gia, Thường gia cùng Nghiêm gia bọn họ quan hệ không tồi, ở thành Bắc Kinh cũng có chút năng lực, đáng tiếc năng lực có hạn, không sánh bằng đại gia tộc chân chính.Đơn giản mà nói, bọn họ chính là đều ở cùng một tầng lớp người trên.Chính xác mà nói, Thường Thịnh cùng đại ca của hắn, trong nhà kiêu ngạo nhất, mỗi người đều là cùng cấp bậc, hắn ở trước mắt những người này chỉ là tiểu đệ đệ.Ở trước mặt Thường Thịnh hắn đã như thế, lại càng không cần phải nói loại đại công tử Ngô Độ này, đây chân chính là con cháu đại gia tộc chính trị.Chuyện ngày hôm nay hắn cũng coi như hiểu rõ ràng rồi. Thường Thịnh quả thật giúp đỡ hắn, đáng tiếc mặt mũi anh không lớn, Ngô Độ căn bản không quan tâm, nếu không phải người thần bí, ông chủ Lý kia lên tiếng, hắn lần này không biết xảy ra chuyện gì.Nghĩ tới Ngô thiếu gia có nhiều thủ đoạn dọa người, thân hình Nghiêm Minh lại run run một chút.- Dừng xe!Nghiêm Minh đột nhiên kêu một tiếng, bọn hắn đã đi xa khách sạn, lần này ở khách sạn bọn hắn đã tính đánh người, người đi theo bên cạnh hắn, đều không giám thở mạnh một tiếng.- Không có chuyện gì, ta gọi điện thoại trước!Nghiêm Minh không cùng hắn giải thích, trực tiếp lấy di động trên người ra, rất nhanh bấm một dãy số, cú điện thoại này hắn gọi gấp cho đại ca của mình.Mặc kệ chuyện ngày hôm nay như thế nào, liên lụy đến Ngô Độ, thậm chí còn so thế mạnh bức người với Ngô Độ, đã không phải là chuyện hắn có thể giải quyết, nhất định phải báo nhanh cho người nhà của mình.Không bao lâu, hắn đã cúp điện thoại.Trong điện thoại, hắn bị đại ca của mình hung hăng mắng một trận, đừng nói là hắn, chính đại ca của hắn cũng không giám tùy tiện đắc tội với người như Ngô Độ, Ngô Độ là đại diện của cái thế lực chân chính không giống bọn họ, đều là tân tú mới xuất hiện.Ở trên năng lực cùng tài lực, bọn hắn so với dạng người như Ngô Độ vậy, đúng là kém xa không ít.Được cái hôm nay có Thường Thịnh ở đây, đại ca Nghiêm Minh sau khi nghe miêu tả toàn bộ, lập tức hạ một cái mệnh lệnh, trở về đi thăm hỏi một chút cái người tên Lý tiên sinh kia, vị này mới là mấu chốt.Trong khách sạn lại tiếp tục, lúc này còn lại là một cảnh tượng khác.Nghiêm Minh xuất hiện chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, từ khi tiệc rượu bắt đầu, cái khúc tiểu nhạc đệm này cũng làm cho rất nhiều người Yết Dương bản địa càng hiểu thêm năng lực của Lý dương, trong cái phòng Lý Dương kia, bọn hắn hầu như toàn người xuất sắc.Người tới chủ yếu, đều là mời rượu.Nhưng người này cũng biết đúng mực, tất cả đều là từng nhóm thứ tự, mỗi người trước tiên đều là cung kính, mặc kệ Lý Dương bọn hắn uống hay không uống, tất cả mọi người đều uống sạch, còn có vẻ hết sức cao hứng.Dưới tình huống này, Mã Tuấn Đào bọn hắn tự nhiên sẽ không uống nhiều, Lý Dương cũng chỉ là làm bộ làm dáng.Dù Lý Dương tửu lượng cao tới đâu, nhưng rượu này tới trong cổ họng đều là cay, đã khổ như vậy, có thể bớt một ít, dĩ nhiên là bớt một ít.Tiệc rượu đặt móng, mặc dù nhiều thêm một cái tiểu nhạc đệm cũng không có ảnh hưởng lớn tới nhiệt tình của chủ nhà.Những ông chủ lớn xưởng ngọc khí bản địa, ngược lại đối với ông chủ xưởng ngọc khí mới càng có hiểu biết sâu sắc, xưởng ngọc khí Lý Dương bọn họ còn chưa xây dựng lên, đã mơ hồ trở thành một nhánh siêu quần xuất chúng.Chờ bọn hắn chính thức khai trương, chân chính dung nhập vào Yết Dương sau này ông chủ xưởng ngọc khí Lý Dương trở thành nhà xưởng dẫn đầu cũng không phải là không thể được.Đương nhiên, muốn trở thành đứng đầu, còn cần bọn hắn có cố gắng của mình, cùng với có thể tạo ra thành tích, Yết Dương dù sao cũng có danh tiếng trăm năm lịch sử chạm ngọc.- Âm khắc, coi trọng chính là chăm chỉ tập luyện phương pháp dùng đao, chăm chỉ phác thảo lên một số cái này, chăm chỉ đi làm bất kể kết quả cuối cùng như thế nào, cũng đều chân chính là khắc chìm.Trần Vô Cực đang ngồi trong phòng làm việc chậm rãi nói, đối với một khối ngọc thạch làm vật điêu khắc Lý Dương dùng sức gật đầu.Lý Dương nhớ lại theo như lời Trần Vô Cực nói, đầu lại cúi xuống, côn đao trong tay cũng một lần nữa múa may.Âm dương khắc, là phương pháp ngành chạm ngọc từ xưa phát minh, chính Trần Vô Cực dung nhập Thái Cực thành một loại phương pháp đao khắc, loại phương pháp khắc này cụ thể làm như thế nào, lại không có biểu lộ chút nào.Toàn bộ mọi thứ, Lý Dương đều phải chính mình đi khảo nghiệm.Làm như vây, Lý Dương có lẽ phải đi một ít đường vòng, nhưng Lý Dương đối với lĩnh ngộ cùng sức sáng tạo của mình sẽ có trợ giúp không tưởng tượng được, theo phát hiện kia sau này Lý Dương tiến bộ kinh người, Trần Vô Cực cũng đã quyết định, dùng phương pháp này để dạy Lý Dương.Không để cho hắn bất cứ hệ thống gì, mặc cho hắn đi phát triển.Thời gian cực nhanh, sau khi Lý Dương tới Yết Dương này, cũng chưa rời đi.Thời gian trôi qua đã gần một tháng, trong một tháng này, mỗi ngày Lý Dương đều cùng Trần Vô Cực học tập một ít thủ pháp chạm ngọc mới, mà những thủ pháp này, Trần Vô Cực chỉ nói cho Lý Dương lý thuyết, phương diện thực hành, từ trước đến nay đều dựa vào Lý Dương tự mình đi mò mẫm.Chính là một tháng này, Lý Dương luyện tập đã làm hỏng lượng lớn ngọc nguyên liệu.Ngọc Lý Dương sử dụng cùng các học nghề chạm khác bất đồng, hắn dùng đều là ngọc nguyên liệu chân chính, cũng không phải là phế liệu, Hoa Thanh Chủng, Kiền Thanh Chủng, thậm chí Kim Ti Chủng và Phù Dung Chủng đều có, trong một tháng này, Phỉ Thúy thành phẩm hắn luyện tập ra, có hơn mười món.Những Phỉ Thúy này, đều được Trần Vô Cực bảo quản.Chờ sau này Lý Dương chân chính làm ra thành tích, những Phỉ Thúy này đều có giá trị cực cao, so với bản thân giá trị còn cao hơn.Không thể không nói, hiểu biết về tương lai của Trần Vô Cực vẫn là rất mạnh, hắn lưu lại nhưng Phỉ Thúy thành phẩm này, bản thân cũng không dùng đến, nhưng đối với người gia tộc Trần thị sau này mà nói lại có tác dụng cực kỳ trọng yếu.Bao nhiêu năm sau, những Phỉ Thúy này, cho dù chỉ là một loại chạm trổ, bởi vì xuất thân từ trong tay Lý Dương, đều có một cái giá trên trời, không thể tưởng tượng được, sớm đem của cải sản nghiệp tổ tiên bán lấy tiền mặt, gia tộc Trần thị đã xuống dốc, lại dựa vào nhóm bảo bối niêm phong cất vào kho này một lần nữa phất lên.Đương nhiên, nhưng điều này để sau này hãy nói.- Tốt, tốt, phi thường tốt!Trong phòng làm việc, Trần Vô Cực đột nhiên nhẹ giọng kêu một tiếng, làm cho vẻ mặt còn mang theo hưng phấn mãnh liệt.Ở trước mặt của hắn, Lý Dương đang dụng tâm điêu khắc mười hai cái ngọc bội cầm tinh, lần điêu khắc này sử dụng chính là một khối Phỉ Thúy Băng Chủng.Trong một tháng này, Lý Dương rất ít khi sử dụng loại Phỉ Thúy Băng Chủng cao cấp như vậy.Lúc này đây, cũng là tâm huyết Lý Dương dâng trào, xuất ra một khối ngọc tồn kho trong kho nguyên liệu, trực tiếp tạo hình lên trên khối nguyên liệu Phỉ Thúy loại Băng Chủng.- Thầy, lần này thành công sao?Lý Dương cười cầm lên ngọc bội trên tay, trên mặt của hắn còn mang theo một cổ hưng phấn cùng tự tin, cái này là ngọc bội hình chuột, con chuột lộ ra vẻ giống y như thật, lúc này cái con chuột màu xanh biếc, giống như bị một vòng tròn vây quanh, muốn chạy, nhưng lại giống như không chạy ra được.Đặc biệt đầu con chuột, hai con mắt giống như đang xoay quanh, kéo theo cả người, dường như đang cử động.Đây không phải giống nhau bình thường, đây là chạm ngọc, mang ra phong vận đặc biệt.- Không sai, con thành công rồi, coi như con chưa có tiếng tăm gì, khối ngọc bội này được chạm trổ như vậy, giá trị cũng có thể trăm vạn trở lên.Trần Vô Cực mỉm cười gật đầu, trên mặt còn mang theo một vẻ vui mừng, một tháng, chỉ là một tháng, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, mình ở bên cạnh chỉ dạy trong một tháng này, Lý Dương lại tiến bộ nhanh như vậy, hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của hắn.Trong một tháng này, Lý Dương đã muốn làm ra phong cách chạm ngọc thuộc về bản thân mình, tuy rằng còn hơi có vẻ trẻ con, nhưng dù sao cũng mang theo hơi thở độc đáo của hắn, có thể làm được điểm này, chỉ có đại sư chạm ngọc.Nói cách khác, ngắn ngủi một tháng, Lý Dương liền từ một người học việc chạm ngọc, chân chính đã trở thành một vị đại sư chạm ngọc.Trong thời gian này, tốc độ phát triển này, chính Trần Vô Cực cũng hoàn toàn không nghĩ tới, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ hắn đã là một đại tông sư, cũng sẽ không tin tưởng chuyện như vậy.- Lý Dương, ta thật không nghĩ tới, con lại xuất sư nhanh như vậy!Trần Vô Cực xoay người, trực tiếp ngồi ở nơi đó, đột nhiên thở dài, rất là cảm khái nói một câu.Lời của hắn, cũng làm cho Lý Dương thoáng lặng đi một chút.Xuất sư?Thời gian hắn chân chính học tập cùng Trần Vô Cực kỳ thật rất ngắn, cũng một tháng này, lúc này đây, hắn cũng là dưới sự trợ giúp của năng lực đặc thù, đem tưởng tượng thật sự của mình ra tới đồ vật trước mặt, thật sự điêu khắc ở bên trên.Sở dĩ lần này có thể đạt được mong muốn, điêu khắc thành công, còn có Ngô Côn Đao trợ giúp.Cây đao này đối với Lý Dương thật sự trợ giúp rất lớn, đặc biệt sau khi Lý Dương sử dụng quen thuộc cây đao này, tiếp tục điêu khắc lên luôn luôn có cảm giác khí phách như cá gặp nước, chỉ sợ Trần Vô Cực có nhiều đao khắc như vậy, so ra cũng kém hắn một chút.Cho dù trên tay có ngô côn đao, Lý Dương cũng sẽ không tự đại, hắn có thể trong một tháng ngắn ngủn xuất sư.Xuất sư cũng không giống với những cái khác, bằng với cái này tương lai Lý Dương muốn chính mình độc bá một phương, cũng tương đương Trần Vô Cực chính mình thừa nhận, thứ hắn có thể dạy cho Lý Dương đã không còn nhiều lắm.Tương lai, cần nhờ Lý Dương tự mình đi làm.- Thầy, hiện tại nói chuyện xuất sư có phải là quá sớm hay không?Lông mày Lý Dương nhíu lại, nhỏ giọng hỏi một câu, một tháng, một tháng này Trần Vô Cực là dạy cho hắn không ít cái mới, hắn lên tay cũng rất mau, có lẽ không nghĩ tới cứ như vậy xuất sư.- Lý Dương, kỳ thật ngươi hẳn là cảm giác được, thời gian từ trước tới nay, ta dạy cho con cũng chỉ là lý luận, cũng không có cách khắc chân chính.Trần Vô Cực cười khẽ một tiếng, nhìn chằm chằm vào Lý Dương.Lý Dương yên lặng gật đầu, vấn đề này hắn sớm đã phát hiện, chỉ là không có hỏi đến, hơn nữa Trần Vô Cực chỉ nói lý thuyết, chính hắn có cảm giác có nhiều không gian tưởng tượng, cũng không truy vấn nhiều.- Bởi vì con không thích hợp dùng đao pháp cổ nhân trói buộc, con chỉ cần biết cách làm, cụ thể làm như thế nào, con có thể làm tốt hơn so với bất luận kẻ nào, điểm này, cũng là thiên phú độc đáo của con!Nói tới đây, Trần Vô Cực cũng phải cảm khái.Dạy đồ đệ như Lý Dương, với hắn mà nói cũng không biết là thoải mái hay là hối hận, bất cứ đồ vật gì, chỉ cần nói, bản thân hắn cũng có thể làm ra lý giải, làm ra thành tích trọn vẹn làm cho không người nào có thể xoi mói.Cũng chính bởi như thế, Lý Dương mới có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, chân chính trở thành một vị đại sư chạm ngọc.Đồng thời, trong nước Lý Dương coi như là thời gian học tập ngắn nhất, đại sư chạm ngọc tuổi còn trẻ nhất.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ