Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenGọi điện nói chuyện một chút thì Lý Dương tắt máy.- Đi thôi, chúng ta đi về trước!Lý Dương không giải thích gì, Vương Giai Giai và Lưu Cương cũng không hỏi thêm, mấy người lập tức trở về, chuẩn bị lên xe về khách sạn.Trên xe, mặt Lý Dương trở nên âm u rất khó coi.Sau khi Lâm Lang từ chỗ Cụ Đông Thành đi ra, liền lập tức thông báo tin xấu này cho hắn, việc thăm dò của Lâm Lang đã thành, tiếc là ông ta đánh giá hơi thấp lòng tham của Cụ Đông Thành.Sau khi biết được người cần kiếm Truy Tinh là Lý Dương, ông ta lại thừa nước đục thả câu.Cụ Đông Thành muốn kiếm Thiên Tùng Vân và vòng tay Hắc Long để đổi lấy kiếm Truy Tinh.Điều này cũng làm cho Lâm Lang suýt nữa thì nôn ra máu, không lật mặt ngay lúc đó với Cụ Đông Thành đã là tốt lắm rồi, cũng không cần phải tiếp tục chuyện trò nữa, sau khi ra về, Lâm Lang liền nói chuyện này với Lý Dương.Nói trong điện thoại cũng không tiện, nên Lâm Lang hẹn Lý Dương về khách sạn rồi nói tiếp.Vì vậy Lý Dương mới không nói gì mà lập tức về khách sạn, đây mới là chuyện quan trọng nhất trong chuyến đi Hàn Quốc lần này của hắn.- Lý Dương, lần này là do tôi sơ ý!Nhìn thấy Lý Dương, Lâm Lang liền thở dài, ông ta về sớm hơn Lý Dương mấy phút.Việc thăm dò của Lâm Lang rất thuận lợi, chỉ có điều là để lộ thân phận người mua là Lý Dương ra, điều này cũng bình thường thôi, dù sao thì người cần giao dịch với Cụ Đông Thành vẫn là Lý Dương.Lúc đó ông ta còn nghĩ, nếu thuận lợi, thì trong hai ngày có thể hoàn thành xong chuyện này để quay về sớm.- Ông Lâm, ông đừng nói như vậy, tôi cũng không ngờ là tim ông ta lại đen như thế!Lý Dương lắc đầu, hắn hiểu ý của Lâm Lang.Nếu Lâm Lang không để lộ Lý Dương ra, chỉ dùng danh tiếng của mình để đến tìm Cụ Đông Thành, có thể sẽ dùng được một món đồ khác để thay thế.Cho dù phải trả giá một chút cũng được, chỉ là không ai nghĩ đến chuyện này cả, lúc đó Lý Dương và Lâm Lang cũng không ý thức được, thay một người sẽ có thay đổi như thế nào.Nếu là tim Cụ Đông Thành không đen như vậy, thì chuyện này cũng thành rồi, Lý Dương định sẽ đưa ra giá cao hơn so với bảo bối này, Cụ Đông Thành vẫn được lợi.Tuy nhiên bây giờ tất cả đã muộn rồi, ngay đến một người thông minh như Lâm Lang cũng không ngờ sau khi Cụ Đông Thành biết được người mua là Lý Dương thì lại dám đưa ra cái giá như vậy.Kiếm Thiên Tùng Vân là bảo bối mà Thiên hoàng Nhật Bản có nằm mơ cũng muốn có nó.Vì bảo bối này mà người Nhật đã nhiều lần xuất động, cho đến hôm nay Thanh Mộc Vị Ương vẫn còn đang hoạt động, nghĩ trăm phương ngàn kế để lấy lại Bảo kiếm từ tay Lý Dương.Tuy nhiên, vì bị Lý Dương uy hiếp, Thanh Mộc Vị Ương và cả Thiên Hoàng Nhật Bản đều không dám có hành vi gì quá đáng.Bọn họ không thể chịu nỗi hậu quả khi thần khí của Thiên Hoàng bị hủy diệt.Một báo bối như vậy, đối với Hoàng thất Nhật Bản mà nói thì có thể hi sinh tất cả vì nó, Cụ Đông Thành cũng dám mở miệng, lúc đó Lâm Lang không biết là hắn đang nghĩ gì nữa.Điều làm Lâm Lang không ngờ đến nữa là, có một thần khí như vậy vẫn chưa đủ, hắn lại còn đòi thêm vòng tay Hắc Long nữa.Vòng tay Hắc Long là vòng tay Long thạch đỉnh cấp, mà còn là kiệt tác của Tông sư Trần Vô Cực, thần khí của ông ta đã đăng lên báo và mạng của nhiều nước trên thế giới.Đây vốn là một bảo bối vô giá, không thể dùng tiền để tính được, Cụ Đông Thành muốn đổi Bảo bối này lại thanh kiếm của hắn, lúc đó biểu hiện của hắn còn giống như là mình bị thiệt vậy.Nếu không phải là Lâm Lang kiềm chế tốt thì lúc đó đã cho hắn một quả đấm vào mặt rồi.- Haiz, bây giờ nói những điều này cũng đã muộn rồi, Lý Dương, cậu có còn cách nào khác không, hàng đổi hàng tôi thấy hơi khó đấy!Lâm Lang thở dài, cái giá mà Cụ Đông Thành đưa ra không thể nào có thể bớt được nữa, cho dù là giá cả trên trời trả tiền dưới đất thì cũng không bằng yêu cầu của hắn.Huống chi, hắn ác tâm như thế, cho Lý Dương là Khải Tử để đem ra chơi, Lý Dương cũng không thể đi đàm phán thêm với hắn nữa.Trước khi đến đây, Lý Dương và ông đã bàn luận rất nhiều chuyện có thể phát sinh, cũng có nghĩ đến việc Cụ Đông Thành sẽ thừa nước đục thả câu, chỉ là hai người không ngờ cái câu này lại lớn như thế.Trao đổi không thành thì đành phải dùng cách khác thôi, cũng có thể là những thủ đoạn hơi quá đáng, những điều này Lý Dương hoàn toàn không muốn làm, đặc biệt ở đây là Hàn Quốc, một cái không tốt cũng sẽ ảnh hưởng đến bản thân mình.Chỉ là sự việc đã đến nước này thì cũng không còn cách nào khác.- Vậy buổi tiệc rượu tối nay cậu có tham gia không?Lâm Lang lại hỏi một câu, tiệc rượu tối nay đúng là có triển lãm bảo bối của Cụ Đông Thành, Cụ Đông Thành không giống như những nhà thu tàng khác, hắn rất thích thể hiện.Hắn thích đem bảo bối của mình đi triển lãm khắp nơi nhằm thể hiện đẳng cấp và năng lực của mình.Hôm nay cũng như vậy, nhận được lời mời của Viện bảo tàng, hắn liền đồng ý đem một trăm bảo bối tốt của hắn ra, danh sách cũng đã giao cho Viện bảo tàng, số bảo bối này giá đều không thấp, người trong Viện bảo tàng rất coi trọng chuyện này.Ngoài triển lãm bảo bối của hắn ra, còn có một vài thương gia giàu có khác quyên góp một vài món đồ nhỏ, lúc đó sẽ bán đấu giá tại chỗ, số tiền bán được cũng sẽ quyên góp làm từ thiện.Đây cũng là chủ ý của Viện trưởng Ngô, muốn nhân cơ hội này đề cao hình tượng của Viện bảo tàng.Dù sao thì cũng không phải ông ta bỏ tiền ra, mà lại còn được tiếng, chẳng thiệt đường nào cả.- Đi, nhất định phải đi!Lý Dương gật đầu, tiệc rượu tối nay chắc chắn phải đi, thứ nhất là hắn muốn xác định thanh kiếm đó có thật là kiếm Truy Tinh không, chỉ dựa vào thông tin thôi vẫn chưa chắc, đây là cơ hội để hắn có thể tiếp xúc thanh kiếm được gần hơn.Thứ hai, Lý Dương cần phải xác định thanh kiếm này có được bảo vệ hoàn thiện hay không.Dù sao thì đối phương cũng biết đây là một trong ba thanh kiếm Thái A, trong lời truyền về kiếm Thái A có Thủy Hoàng địa cung, lỡ may mà bọn họ tin vào điểm này, rồi có gắng phá hỏng nó thì phiền phức to.Không chỉ là kiếm Thái A không được thuận lợi khôi phục, bản đồ Thủy Hoàng địa cung cũng rất có khả năng rơi vào tay bọn họ.- Vậy được, tôi nay tôi sẽ đi cùng cậu, lần này cứ để cho hắn tự đắc đi, sau này có cơ hội chúng ta sẽ cho hắn biết mặt!Lâm Lang gật đầu, hậm hực nói một câu.Lần này Lý Dương trao đổi thất bại, nhưng người mất mặt nhất lại là hắn ta, thậm chí có thể nói là người trung gian, Cụ Đông Thành đưa ra điều kiện như vậy thì một chút thể diện của hắn cũng không còn.Lúc này Lâm Lang rất hận tên này, bị Lâm Lang để ý, chắc chắn sau này hắn cũng sẽ gặp bất hạnh thôi.Người như Lâm Lang lúc báo thù thì không ai có thể đề phòng được, nhiều năm qua, không biết bao nhiêu đối thủ cạnh tranh đã gục dưới tay ông, đây mới là uy danh của Lâm Lang.- Cũng được!Lý Dương gật đầu, có Lâm Lang đi theo cũng tốt cho hắn.Lần này vì chuyện lấy lại kiếm Truy Tinh, Lý Dương cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc, thì bất cứ điều kiện có lợi nào hắn đều lợi dụng.Thời gian từ từ trôi, cả buổi chiều, Lý Dương và Lâm Lang đều không ra ngoài.Thanh kiếm đó bây giờ chỉ cần xem một cái là được rồi.- Ông Lâm, vị này chắc hẳn là ông Lý Dương?Chào Viện trưởng Ngô xong, Cụ Đông Thành nhìn khắp phòng khách một lượt, sau khi nhìn thấy Lâm Lang và Lý Dương, mắt ông ta chợt sáng lên liền bước đến đó.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ