Tiếng nói vừa dứt, quả nhiên biểu cảm của hai người có mặt đều khác nhau, Tề Danh Dương không hề che dấu sự hiếu kỳ của mình, Hàn Dập Hạo lại cho anh ta một ánh mắt câm miệng.
Tòng Thiện thì là hơi có chút "Được yêu mà sợ", mặc dù Hàn Dập Hạo cũng đã từng cho cô ăn cơm, nhưng khi cùng một hành động, hơn nữa xung quanh cũng không có người quen, hiện tại anh làm như vậy ngay trước mặt của Tề Danh Dương, không sợ người ta nghĩ lung tung sao?
Nhưng nghĩ thì nghĩ, Tòng Thiện cũng không tiện làm trái ý của anh, "Oh" một tiếng, liền vùi đầu lặng lẽ ăn.
Cùng lúc đó, Hàn Dập Hạo vừa thảo luận một số cách nhìn về thế cuộc với Tề Danh Dương, vừa thỉnh thoảng gắp thức ăn cho cô, tỉ mỉ chu đáo giống như tình nhân vậy, dặn dò cô ăn từ từ.
"Tòng Thiện!" Đột nhiên, nơi cầu thang truyền đế