Sất Trá Phong Vân

Chương 771: Cao điệu, huênh hoang lên sân khấu (hạ)

Nếu có cơ hội bắt chẹt thì Ma tộc Mã Môn thậm chí không tha cho tộc nhân của mình. Các Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn quỳ dưới đất biết rõ điều này, không cho rằng đối phương có một nửa dòng máu chung bộ tộc sẽ tha cho chúng.

Ngược lại đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn cực kỳ hy vọng ma con lai này là tộc Lộ Tây Pháp thuần huyết. Kiêu ngạo thật tốt, kiêu ngạo tiếp đi, ngươi tuyệt đối đừng tham lam!

- Ta cứu các ngươi, chẳng lẽ các ngươi không có biểu thị gì cảm tạ ta sao?

Càn Kình cười toe lộ rõ đặc tính tham lam thuộc về Ma tộc Mã Môn.

Càn Kình nói:

- Bây giờ trên người các ngươi trừ vũ khí, trang bị ra còn lại nộp hết đồ đáng giá, tiền bạc ra đây. Nếu không thì ta giết các ngươi tự mình kiếm.

Mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn lạnh run, quỳ dưới đất không nhúc nhích. Ma tộc Mã Môn tham tiền bạc, đồ dạc như mạng chúng, kêu đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn giao ra thứ đã cướp không bằng giết chúng cho rồi.

Phụt!

Răng rắc! Răng rắc!

Chiến chùy to đập xuống đầu một Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn, trọng lượng hơn hai ngàn cân và cách xuống tay tàn nhẫn chẳng những đập nát đầu Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn còn đập bẹp toàn thân ma. Máu đỏ thắm và thịt vụn từ khe hở chiến chùy và mặt đất chảy ra ngoài.

Giáp chắc chắn trước đấu binh chiến chùy to lớn thì yếu ớt như đậu hủ gặp cục đá, không có chút khả năng phản kháng đã bị đập dẹp lép kẹp thêm máu thịt.

Bùm!

Chiến chùy giộng mặt đất như tiếng trống trận vang lên. Đất dưới chân mọi người rung rinh, đầu gối mấy Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn cách gần nhất cảm giác uy lực chiến chùy cường đại biết bao.

Tàn nhẫn! Bạo ngược!

Các Ma tộc xung quanh nhìn Càn Kình ra tay đều nghi ngờ trong người hắn có dòng máu Ma tộc khác. Dù là Ma tộc Mã Môn hay tộc Lộ Tây Pháp ra tay sẽ không bạo ngược, tàn nhẫn đến vậy, rõ ràng là đặc điểm của Ma tộc khác.

- Còn ai muốn phản kháng tiếp không?

Càn Kình chậm rãi di chuyển chiến chùy nhìn đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn run lẩy bẩy.


Càn Kình nói:

- Ta không tin trên đời này có ma không sợ chết.

- Ngươi . . .

Tiểu đội trưởng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn bị đá văng ra lúc này tỉnh táo lại, hung tợn trừng Càn Kình, nói:

- Tạp chủng máu lai nhà ngươi dám giết Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn vĩ đại! Cho dù có công chúa chống lưng cho ngươi thì ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết! Ngươi đang khiêu chiến vinh diệu, tôn nghiêm của Ma tộc Mã Môn. Ngươi . . .

Rầm!

Chiến chùy bay khỏi tay Càn Kình đập đầu tiểu đội trưởng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn dính vách. Tường thành chắc chắn không thể đối kháng chiến chùy tràn ngạp đấu khí và sức mạnh, bị bể một tảng đá lớn. Tiểu đội trưởng Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn thành thịt vụn dán vách tường vĩnh viễn.

- Còn có ai?

Một ay Càn Kình cầm chiến chùy hét to như Ma võ sĩ ở trên chiến trường giết đỏ mắt, trong đám ma còn ai dám ngẩng đầu nhìn hắn?

Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn lúc trước muốn ngoan cố chống lại bây giờ nhanh như chớp tháo xuống các vật phẩm, không dám giấu một đồng tiền.

Ma tộc Mã Môn tham lam, tham tài, tham sắc nhưng cũng tham sống. Không còn mạng thì lấy gì tham?

Không có Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn nào dám giấu giếm, đối diện một Ma tộc cùng có huyết thống Ma tộc Mã Môn thì giấu đồ là muốn chết.

- Đám phế vật các ngươi cứ phải đợi ta tức giận mới chịu giao tiền ra.

Càn Kình vẻ mặt khó chịu làm các Ma tộc xung quanh lo âu con lai có huyết thống Ma tộc Mã Môn có nổi hứng trấn lột mấy Ma tộc khác không.

- Công chúa điện hạ . . .

Càn Kình quay đầu nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cưỡi ngựa, khom lưng, cúi đầu, thái độ rất là cung kính nói:

- Hỗ trợ hèn mọn của công chúa đã dọn dẹp chướng ngại trên đường đi của người, công chúa có thể . . .


- Là ai? Là ai đến Độc Tôn thành của ta gây rối?

Tiếng gầm tức giận vang lên từ trong cửa thành hung ác cắt đứt lời Càn Kình nói. Đám Ma võ sĩ Ma tộc Mã Môn quỳ dưới đất lộ ra vui sướng, cười toe. Hôm nay may mắn quá, thành chủ đại ma đến bên này.

Chỗ cửa thành rất nhanh vang lên tiếng chân hàng trăm người đạp đất. Một Ma tộc Mã Môn vạm vỡ cao gần một thước chín mặc giáp đen, tay cầm chiến mâu ngẩng đầu từ xa bước đến gần. Mười mấy Ma Pháp Sư, Ma võ sĩ quay quanh gã, trông gã như vua đi tuần tra.

Càn Kình nhìn các Ma võ sĩ xung quanh ánh mắt đầy địch ý, bình tĩnh rút một chiến chùy cắm trong tường thành ra. Càn Kình cầm hai chiến chùy, ưỡn ngực, biểu tình tràn ngập kiêu ngạo, khinh thường liếc mọi người.

- Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa ở đây, còn chưa quỳ xuống?

Các Ma võ sĩ đầy địch ý cùng ngẩn người, đưa mắt nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngồi trên lưng ngựa, rất nhanh trong mắt lộ ra ngạc nhiên, e sợ, vội nhìn xuống đất.

Một con mắt! Trong tin đồn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa có hai con mắt bây giờ chỉ còn một, có Tinh Thần mới biết nhìn chằm chằm vào con mắt có làm nàng nóng trong người không, buổi tối bị kêu đi lên giường ngày hôm sau bị giết còn xem như phong lưu trước khi chết, chơi đùa một trong ma xinh đẹp nhất.

Chỉ sợ công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp tâm tình khó chịu xử ma tại chỗ, vậy không có cả cơ hội sung sướng trước khi chết.

Thành chủ được đám ma vây quanh biểu tình giận dữ biến cứng ngắc. Thành chủ mới nghe thuộc hạ lén quay về bẩm báo nói có ma ngoài cửa gây sự, thành chủ định thừa dịp bắt chẹt ai ngờ người đó là Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Đúng vậy, trong một bữa tiệc hoàng gia tại Đọa Lạc chi thành thành chủ từng trông thấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Thành chủ nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ xa nên biết nữ ma này đúng là thập công chúa của hoàng tộc Lộ Tây Pháp, dâm phụ trong tin đồn.

- Ngươi . . .

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nhìn thành chủ Ma tộc Mã Môn, nói:

- Ngươi là Bác Khắc Tư Thái Lặc đúng không?

Mặt thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc lại cứng ngắc, trong mắt có chút ngạc nhiên. Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc chỉ gặp mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy một lần thế mà thập công chúa còn nhớ tên gã, dấu hiệu không tốt chút nào.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, dâm phụ, mỗi đêm cần có nam ma cùng ngủ, ngày hôm sau nam ma phải chết.

Tin đồn này quá nổi trong Lộ Tây Pháp hoàng triều, dù là thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc cũng không hy vọng sẽ bị thập công chúa nhớ sau khi gặp mặt một lần duy nhất.

Tuy sau lưng mỗi thành chủ đều có một thế lực chống lưng, dù là công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp cũng không dám ngủ thành chủ rồi hôm sau giết chết.

Nhưng bị Lộ Tây Pháp Lưu Thủy chú ý làm da đầu thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc tê dại, vội cúi đầu, khom lưng hành lễ.

- Thành chủ của Độc Tôn thành, Bác Khắc Tư Thái Lặc kính chào công chúa điện hạ tôn quý.

Trên mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không còn vẻ ma nữ tịnh nghịch hay thay đổi, biểu tình của nàng kiêu ngạo như mỗi một thành viên hoàng tộc.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:

- Thành chủ Bác Khắc Tư Thái Lặc, ta ban cho ngươi vinh diệu, ngươi có thể ngẩng đầu lên nói chuyện với bản công chúa