Sất Trá Phong Vân

Chương 621: Thăng lên ba mươi hạng đầu (trung)

Muốn làm ta khinh địch? Du Hồn Linh Quan cười khẽ, hai khóe môi kéo ra giống Sư Thứu trong truyền thuyết.

Bùm!

lôi đài cực kỳ cứng rắn dưới chân Du Hồn Linh Quan bỗng rung lên phát ra tiếng va chạm trầm đục chói tai. Một bước nhanh như chớp vọt ra, cánh tay dài tựa cột đá đập vào mặt Càn Kình.

Du Hồn Linh Quan mặc y phục rộng rãi, theo chiến thân huyết mạch xuất hiện làm vải bó sát người gã. Cánh tay xẹt qua đâu là dấy lên tiếng vù vù như tiếng kèn chiến trường, trầm thấp mà hùng hồn.

Một bước nhanh như chớp!

Du Hồn Linh Quan bỗng vọt lên cao, hai tay giang hai bên, sấm chớp lao xuống như ưng kích trường không, giương cánh kinh thiên, gió mạnh đập vào mặt làm người ta ngộp thở.

Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương: Thăng Thiên!

Hai đầu gối Càn Kình hơi co lại, bả vai thả lòng, lòng thầm tính toán với uy thế, khí thế như vậy chắc vận tốc quay đấu khí không hơn ta bao xa. Sau này nếu chinh chiến nhiều trên sa trường, cảm nhận sinh và tử thì Du Hồn Linh Quan sẽ càng mạnh.

Chớp mắt đòn công kích tràn ngập uy lực của Du Hồn Linh Quan đã đến trước mặt Càn Kình.

Răng rắc!

Cánh tay phải của Càn Kình giơ lên cao như xà nhà quan trọng nhất trong gian phòng đỡ cẳng tay của Du Hồn Linh Quan. Thứ tự đấu khí mạnh mẽ quái dị va chạm, hai cánh tay phát ra thanh âm như đại bác khi đấu khí trên cánh tay nổ và thân thể va chạm.

Ba năm trước Du Hồn Linh Quan đã mở ra lực lượng huyết mạch, trong ba năm liên tục đột phá. Tuy Du Hồn Linh Quan chưa bước vào chiến trường nhân ma một lần nào nhưng được gia tộc trợ giúp biến thân thể trời sinh có chiến thân huyết mạch Sư Thứu Vương đặc biệt cường đại đẩy lên độ cao cảnh giới mới. Một đấm một cước này có thể đánh vỡ Hỏa Thành Nham.

Càn Kình tu luyện Phong Vân Kim Thân, Phong Vân đấu khí cải thiện lực lượng hộ thân, tuy không có chiến thân huyết mạch nhưng bởi vì lần đó Càn Chiến Huyền hại người nhưng hóa ra giúp ngươi, Đả Thiết Hô Hấp Pháp phối hợp nhiệt độ cao của sa mạc lại cải thiện lực lượng hộ thể đẩy Phong Vân Kim Thân lên trạng thái cao nhất cương thân cảnh.

- Đây là đấu kỹ hộ thể gì vậy? Chiến thân huyết mạch của ta tu luyện chiến thân thú vương, vỡ đá chặt sắt! Tại sao cánh tay Càn Kình cũng cứng như vậy? Đây là đấu kỹ gì hoàn mỹ chắn Thăng Thiên khó đoán điểm rơi của ta?

Cánh tay Du Hồn Linh Quan cảm giác như đập vào sắt, đầu chân mày tăng cảnh giác. Đôi cánh như hùng ưng giương ra xoay tròn bay ra sau, trong đầu Du Hồn Linh Quan nhớ lại tư thế nâng tay của Càn Kình sao giống thợ rèn đập sắt giơ đả thiết chuy.


Không thể nào, động tác đơn giản thợ rèn giơ đả thiết chuy ngăn chặn Thăng Thiên?

- Đó là... Động tác thợ rèn đập sắt giơ đả thiết chuy lên? Cha nó, không phải đâu?

Hiệu trưởng Y Sa ngơ ngác nhìn Du Hồn Linh Quan nhanh chóng truy kích, trong phút chốc không phải hiện phản xạ chửi thề. Hiệu trưởng Y Sa ngây ngẩn. Vậy mà cũng được?

Muốn lùi?

Hai đầu gối Càn Kình vốn hơi cong giờ như dây cung kéo thành hình trăng tròn, lắc người một cái để lại cái bóng nhạt trên lôi đài.

Càn Kình hành động thanh thế hùng hồn hơn Du Hồn Linh Quan trước kia, để lại cái bóng trên không trung, không khí phát ra tiếng rít ma sát như một đoàn tàu lao nhanh trong không khí. Hai cánh tay kẹp bên sườn phát ra tiếng vù vù.

Trong khoảnh khắc không khí vạch hai vệt nhạt mắt thường có thể thấy, dường như không gian bị hai cánh tay này cắt mở. Đó là ảo giác do vật thể xẹt qua với tốc độ cao tạo thành.

Càn Kình xông tới trước mặt Du Hồn Linh Quan đang bay ngược ra sau, hai chân bỗng cắm xuống đất. Tiếng gầm rống to lớn như trống trận vỗ xen lẫn với cánh tay tựa Trảm Mã Đao phát ra chiến kỹ vinh diệu gia tộc huyết mạch Thiết Tí Đường Lang, Phân Kim Liên Trảm!

Vù vù vù vù vù!

hai cánh tay xẹt qua đâu là tiếng rít không khí như tiếng gầm vui sướng, hưng phấn. Đó là tiếng hú vui sướng của Phân Kim Liên Trảm Thiết Tí Đường Lang bặt tiếng nhiều năm, đó là linh hồn đang gầm rống muốn tẩy nỗi sỉ nhục kẻ phản đồ, gầy dựng lại vinh quang của huyết mạch Thiết Tí Đường Lang!

Gầm rống đi, Phân Kim Liên Trảm! Hãy tỏa ra vinh diệu sâu trong linh hồn ngươi hướng tới huyết mạch Sư Thứu Vương cùng thuộc về mười Chiến Sĩ huyết mạch.

Du Hồn Linh Quan bỗng thấy mắt hoa lên, rõ ràng chỉ có hai cánh tay lại như có vô số tay xuyên qua thời gian, không gian, từ trong lịch sử xa xôi phát ra chiến ý mạnh mẽ.

Mau như vậy? Ta tăng ma pháp phụ trợ tật phong chi dực cộng hai phần tốc độ thế nhưng đối mặt công kích của Càn Kình, gã có cảm giác không kịp trốn. Làm sao Càn Kình luyện được? Nguy rồi, công kích quá mạnh!

Không ngăn được! Mắt Du Hồn Linh Quan lóe tia sáng, đôi cánh sau lưng đập nhanh, thân thể gã bỗng vọt lên trời cao. Ưu thế của Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương! Đối diện kẻ địch mạnh mẽ không thể ngang hàng thì bay lên trời tránh mũi nhọn, chỉ cần tránh đi là... Nguy... Rồi!


Du Hồn Linh Quan bay lên cao bỗng cứng người, đứng im như tượng, đôi cánh giương ra chậm rãi rơi xuống đất. Đôi mắt Du Hồn Linh Quan ngơ ngác nhìn Càn Kình cướp mắt lấy cường cung tên nhọn ra khỏi đấu giới.

Ngay lúc bay lên cao Du Hồn Linh Quan cảm giác hoàn toàn bị tỏa định. Nếu không phải Càn Kình lưu tình, không bắn tên thì giờ đầu Du Hồn Linh Quan đã thủng một lỗ máu xuyên sọ rồi.

- Ta thua, không cần đánh nữa.

Du Hồn Linh Quan đáp xuống đất, thu lại chiến thân huyết mạch.

Du Hồn Linh Quan nói:

- Khi ta chọn bay lên trời thì đã thua. Ta không biết tại sao nhưng trong nháy mắt đó không dám đối mặt công kích từ ngươi.

Thua? Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương, Du Hồn Linh Quan chính mồm thừa nhận đã thua?

Quanh lôi đài không ồ lên tiếng khen kinh ngạc mà lặng ngắt như tờ, không ai ngờ kết quả sẽ như vậy, Càn Kình chưa tung ra một kích Chiến Sĩ huyết mạch Sư Thứu Vương Du Hồn Linh Quan đã thua.

- Vị trí ba mươi trên Bảng bách chiến là của ngươi.

Vẻ mặt Du Hồn Linh Quan không có chán nản, buồn bã, có chăng trong mắt hơi ủ rũ. Cánh của Sư Thứu Vương lại trở thành điểm yếu, nếu mới rồi Du Hồn Linh Quan không sử dụng nó mà cứng rắn đỡ cú chém không thể tránh né kia thì kết quả sẽ ra sao?

- Kết quả sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều.

Càn Kình thản nhiên nói:

- Ngươi có thiên phú, bản lĩnh rất tốt nhưng thiếu một thứ, đó là sinh tử thật sự. Ngươi chưa từng giết người và ma đúng không? Không có trải qua sinh tử, có thể đạt đến nước này thì thiên phú của ngươi thật sự rất tốt. Có thời gian và cơ hội hãy đi chiến trường nhân ma kiến thức sinh tử thật sự, chắc sẽ giúp ích cho ngươi.

- Vậy sao?

Du Hồn Linh Quan ngạc nhiên nhìn Càn Kình, nói:

- Thiên Luyện đại ca cũng nói như vậy, ta còn tưởng rằng Thiên Luyện đại ca chỉ kêu ta tăng rèn luyện. Bây giờ xem ra các ngươi nói đúng, nếu ta sẵn sàng đối diện sinh tử thì vừa rồi có lẽ...

- Sẽ hấp dẫn hơn.

Càn Kình cười khẽ nói:

- Nhân dịp này hãy tìm hiệu trưởng đại nhân yêu cầu tạm nghỉ học, đi chiến trường nhân ma rèn luyện đi. Nếu sống sót trở về thì chúng ta lại đánh một trận.