Sất Trá Phong Vân

Chương 539: Trực tiếp đánh phế (hạ)

Trên vườn trường trống trải, Chiến Sĩ trẻ tuổi mặc y phục Chiến Sĩ tím nhạt cắt may khép léo đã trải qua thiết kế sửa chữa, bước chân chậm rãi, khoảng cách mỗi bước chính xác như đã đo đạc. Tóc dài màu đen qua vai bay lên theo bước chân, Càn Kình nghi hoặc nhìn.

Bốn phía không có chút gió, tốc độ đi đường kiểu này không thể nổi gió làm tóc dài nhẹ bay được.

Khuôn mặt tuấn tú toát ra vài phần tiêu sai, môi hồng răng trắng, mày như trường kiếm mắt như sao, đệ tử Chiến Sĩ điển trai này có lai lịch gì?

Chiến Sĩ trẻ tuổi vừa xuất hiện liền hấp dẫn ánh mắt người xung quanh. Ái Bích Giai vội núp đi, mặt ửng hồng nhìn lén Chiến Sĩ trẻ tuổi đi tới.

Càn Kình nhướng mí mắt, con ngươi co rút. Sau lưng Chiến Sĩ trẻ tuổi có một người đứng, cao hơn hai thước, toàn thân đen như than, đôi mắt không có cảm xúc. Dường như trong mắt người này chỉ có Chiến Sĩ trẻ tuổi trước mặt.

Hơi thở rất nguy hiểm.

Càn Kình nhíu mày. Người này mạnh hơn Chiến Sĩ trẻ tuổi kia nhiều, cố tình hành động của Chiến Sĩ trẻ tuổi hấp dẫn ánh mắt mọi người nên khiến người ta bỏ qua thân hình nam nhân sau lưng, khí thế kia không phải người bình thường làm được.

- Xin tự giới thiệu.

Chiến Sĩ trẻ tuổi gật đầu rất nhẹ nhưng lại cho cảm giác gã cực kỳ lễ phép, khiến người ta muốn khom lưng đáp lễ.

- Mộc Nột, xin hãy gọi ta là Mộc Nột. Tên của ta là Mộc Nột Thiên Sách, học sinh mới năm nay.

Càn Kình lễ phép gật đầu, nói:

- Càn Kình.

Đôi mắt đen như bảo thạch của Mộc Nột Thiên Sách lóe tia kinh ngạc. Gật đầu là coi như xong? Trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện lần đầu tiên Mộc Nột Thiên Sách gặp tình huống như vậy. Dù là Thiên Luyện Linh Quan luôn ngồi ghế số một Chiến Sĩ bản viện, thấy nhiều tình lớn, thuộc gia tộc huyết mạch Hoàng Kim Sư Thứu, thiên tài năm thứ năm, trong xương cốt khắc đầy vinh diệu, một kẻ kiêu ngạo nhưng cũng không đáp lễ hờ hững như vậy.

Càn Kình đánh giá Mộc Nột Thiên Sách. Thanh niên này rốt cuộc có lai lịch gì? Nếu nói hơi thở cường đại không quá rõ ràng trên người gã, càng không có kiêu ngạo cao cao tại thượng nhưng cho người cảm giác cao quý khó tả.

Gác thực lực qua một bên, nhìn từ khí chất thì Càn Kình cảm giác dù là Càn Vô Song được cả Càn gia nâng niu như trăng cũng thua thanh niên này một chút.

Tuy khí chất của Càn Vô Song đã hơi nội liễm nhưng khí chất cao quý của Chiến Sĩ trẻ tuổi trước mắt đã hoàn toàn nội liễm, dù ai nói chuyện với gã cũng có cảm giác muốn gần gũi.

Loại khí chất này... Càn Kình gật gù, nếu có thủ đoạn giao tiếp lợi hại, sau lưng có thế lực cường đại chống đỡ thì Mộc Nột Thiên Sách sẽ thu hỗ trợ trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện mỏi tay.

- Vị bạn học này muốn tìm bạn Bích Lạc đúng không?


Mộc Nột Thiên Sách mỉm cười tránh sang một bên, rút cây quạt từ ống tay áo ra nhẹ gõ vào lòng bàn tay.

Mộc Nột Thiên Sách nói:

- Hay để ta dẫn đường đi?

Càn Kình nhấc chân, gật đầu, nói:

- Vậy cảm ơn.

- Ha ha ha ha ha ha!

Mộc Nột Thiên Sách cười vui vẻ nói:

- Là bạn học với nhau cần gì nói cảm ơn? Khi khác trên chiến trường mọi người là chiến hữu sinh tử, nói không chừng bạn Càn Kình sẽ cứu mạng ta.

Cuộc chiến đột ngột bắt đầu, kết thúc quái dị. Các học viên đi ngang qua tò mò đánh giá Càn Kình. Thực lực Phục Ma tứ chín! Tuy Mộc Nột Thiên Sách đến Bàn Mộng Thần không lâu nhưng đã nổi tiếng, đôi mắt sắc bén chưa từng sai lầm, nói ai có thực lực gì thì người đó đúng là có thực lực như thế.

Thực lực Tru Ma nhất chiến, bộ dạng học sinh mới? Trong Chiến Tranh Chinh Phạt học viện vốn nên có danh tiếng vậy mà hắn không có chút tiếng tăm gì.

- Đúng rồi, mới nãy lão sư Mặc Tác Côn Tát nói là lần đầu tiên trở về học viện từ ba tháng qua.

- Đúng vậy. Xem ra Bảng bách chiến của học viện sẽ càng tranh giành kịch liệt.

- Đúng rồi, ta có nghe nói hình như có Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà cũng gia nhập học viện nhưng không đi học.

- Huyết mạch Cửu Đầu Xà, một trong mười Hải Thanh Nhi? Tuy rằng tuổi hơi nhỏ nhưng không chừng sẽ buộc Lôi Đình Sư Vương Thiên Luyện Linh Quan sử dụng chiến thân huyết mạch Hoàng Kim Sư Thứu.

- Càn Kình...

Ái Bích Giai nghiến răng kèn kẹt, tay cầm ma pháp trượng khẽ run, ngực nhỏ phập phồng.

- Chủ thượng.

Bốn đệ tử Ma Pháp Sư cẩn thận đứng bên cạnh Ái Bích Giai, nhỏ giọng nói:


- Trông Càn Kình không dễ đối phó.

- Dĩ nhiên ta biết!

Ái Bích Giai oán hận giậm chân làm nước bùn bay lên, nói:

- Phụ thân bảo người này giết tiện nhân Lôi Nguyệt Nguyệt, Lôi gia suy sụp cũng liên quan chút ít đến hắn!

- Lôi Nguyệt Nguyệt? Lôi gia suy sụp... Liên... Liên quan đến hắn?

Bốn đệ tử Ma Pháp Sư hút ngụm khí lạnh vào bụng. Tả Nguyệt Thiên Sứ Lôi Nguyệt Nguyệt không phải người bình thường, thế nhưng bị Càn Kình giết chết, thậm chí là Lôi gia... Trong tám thế lực Vĩnh Lưu thành, Lôi gia từng đứng gần với hàng đầu vậy mà Càn Kình dính dáng đến chuyện suy sụp Lôi gia?

- Đúng vậy.

Ái Bích Giai nhận lấy khăn tay hỗ trợ đưa, lau bùn trên trán:

- Nhưng Lôi gia dù gì cũng là một trong tám thế lực, bất cứ thế lực nào đều không dám ép chết bọn họ, nếu không thì họ liều mạng phản kích lại cũng cực kỳ đáng sợ. Bây giờ Lôi gia vẫn là tám thế lực nhưng tạm thời xếp chót, trong lòng bọn họ chồng chất mối hận.

- Nếu vậy thì...

Bốn đệ tử Ma Pháp Sư nhỏ giọng nói:

- Thế thì chúng ta làm sao đây? Càn Kình dám giết cả Lôi Nguyệt Nguyệt...

- Phế vật! Một đám phế vật!

Ái Bích Giai lạnh lùng trừng bốn đệ tử Ma Pháp Sư, nói:

- Hắn dám giết Lôi Nguyệt Nguyệt dĩ nhiên dựa vào đám mãng phu Hồng Lưu Chiến Bảo. Ta là tiểu công chúa Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp, Lôi gia làm sao so được với Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp chúng ta? Lại nói Hồng Lưu Chiến Bảo dám vì Càn Kình chống lại Lôi gia nhưng bọn họ dám chống đối hai thế lực lớn không?

Bốn đệ tử Ma Pháp Sư ngơ ngác nhìn Ái Bích Giai. Tiểu công chúa Công Hội Thủy Tinh Ma Pháp Tháp thô bạo không phân phải trái này từ sau khi trở về từ tái ngoại thì tầm mắt rộng mở hơn nhiều, biết phân tích vụ việc.

Ái Bích Giai nhìn bốn đệ tử Ma Pháp Sư bên cạnh mình, liên tục lắc đầu. Hôm nay nàng không nên mang bốn tên ngu này ra ngoài, nếu bên cạnh có mấy đệ tử Chiến Sĩ hỗ trợ thì chắc chắn không bị Càn Kình sỉ nhục.

- Lỡ như Hồng Lưu Chiến Bảo thật sự...

Ái Bích Giai hung tợn trừng bốn hỗ trợ đệ tử Ma Pháp Sư:

- Câm miệng lại! Ta nhất định phải trả thù, trong thời gian ngắn nhất!

Ái Bích Giai hùng hổ xoay người, nhanh chóng chạy hướng ký túc xá của mình.

Ái Bích Giai lầm bầm:

- Càn Kình, ngươi dám làm ta xấu mặt trước mắt Mộc Nột ca ca, ta phải giết chết ngươi! Tương lai ta sẽ trở thành hoàng phi, thậm chí là hoàng hậu.

Hoàng phi? Hoàng hậu? Bốn hỗ trợ đệ tử Ma Pháp Sư sửng sốt nhìn nhau. Hoàng tộc bản triều họ Chân Sách chứ không phải Thiên Sách. Khoan! Thiên Sách... Thiên... Hoàng tộc họ Thiên... Đồn rằng lục hoàng tử điện hạ đã bí mật vào học viện nào đó tiến tu, không lẽ Mộc Nột Thiên Sách chính là Mộc Nột Chân Sách?