Sất Trá Phong Vân

Chương 497: Sự thật

Miệng Hải Thanh Nhi phát ra tiếng gầm khàn khàn, đấu khí xám quanh thân liên tục tăng vọt, đầu cụng mạnh vào trán Càn Kình.

Bùm!

Thanh âm như tiếng trống trận vang vọng trong Cổ Hoang Sa Hải. Trán trắng của Hải Thanh Nhi bị bầm nhưng không cách nào vùng thoát khỏi tay Càn Kình. Từng tiếng hét chói tai phát ra từ môi Hải Thanh Nhi nhưng nàng không nói được tiếng nhân loại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đầu kim tệ liên tục cụng vào Càn Kình, hắn có Phong Vân Kim Thân hộ thể mà cũng thấy choáng váng. Trán Hải Thanh Nhi từ bầm biến thành đỏ thẫm, chảy máu nhưng nàng không có ý định ngừng lại.

Sao có thể như vậy? Vi cái gì?

Ngón tay Càn Kình thả lỏng, bàn tay vốn đánh chết không buông nay thả lỏng. Nếu cứ tiếp tục va chạm thì đầu Hải Thanh Nhi sẽ vỡ.

Hai tay Hải Thanh Nhi thoát khỏi gọng kiềm, miệng phát ra tiếng rít khàn khàn. Hải Thanh Nhi không thèm nhìn Càn Kình cái nào, xoay người chạy nhanh như bay vào Cổ Hoang Sa Hải.

- Thanh Nhi!

Càn Kình nhấc chân định chạy theo, bỗng có tia chớp khổng lồ từ trên trời giáng xuống đánh bay cát vàng lên trời. Hạt cát vsàng kim bị trúng sét biến thành khét đen.

Một con Kim Bằng Lôi Điêu to lớn xoay quanh trên bầu trời hung dữ trừng Càn Kình, mắt xẹt qua hắn liếc Bàn Hoành Cơ ẩn trong cát thật xa sau lưng hắn. Kim Bằng Lôi Điêu xoay người bay nhanh đi.

Càn Kình ngơ ngác nhìn Hải Thanh Nhi ngồi trên lưng Kim Bằng Lôi Điêu bay đi, hắn cảm giác ngày mai nàng sẽ không lại xuất hiện tại đây.

Thật sự là Hải Thanh Nhi?


Càn Kình ngơ ngẩn nhìn vị trí Kim Bằng Lôi Điêu biến mất. Khuôn mặt không sai, nhưng khí chất hoàn toàn khác, đó không phải là khí chất của Hải Thanh Nhi, lại còn thực lực mạnh mẽ kia.

Ba năm ngắn ngủi, Hải Thanh Nhi không phải là Chiến Sĩ huyết mạch gì, từ nhỏ nàng không huấn luyện nền móng Chiến Sĩ gì, sao có thể mạnh đến mức đó?

Nếu như không phải Hải Thanh Nhi thì người vừa rồi là ai? Càn Kình thấy đầu óc rối bời, vỗ mạnh trán. Lại là ma pháp trận quái dị kia, mấyngày nay vội bù đầu Càn Kình đã quên hỏi minh văn lão sư.

Hỏi, phải mau hỏi chuyện, phải tìm hiểu rõ ràng! Trong lòng Càn Kình có điều bất an. Ma pháp trận kia cho người cảm giác quái dị, đặc biệt khi ma pháp trận xuất hiện trên trán Hải Thanh Nhi cho người cảm xúc tuyệt vọng.

- Càn Kình...

Đoạn Phong Bất Nhị quan tâm hỏi nhỏ:

- Ngươi có sao không?

Càn Kình mệt mỏi lắc đầu. Có sao không? Làm sao khỏe nổi? Nhưng mới rồi Kim Bằng Lôi Điêu giáng sét đã đủ cảnh cáo, dù Càn Kình có đuổi theo cũng vô dụng. Đừng nói là Kim Bằng Lôi Điêu, Càn Kình chịu bó tay với Hải Thanh Nhi.

Muốn tìm hiểu rõ ràng thì một là đi hỏi minh văn lão sư, cách khác là bắt sống. Bắt sống nữ nhân giống y Hải Thanh Nhi, dùng đạo cụ đặc biệt bắt sống nàng chứ bắt trong chiến đấu là chuyện không thể.

Cách chiến đấu bất chấp tất cả, liều mạng chỉ đem đến kết quả sống hoặc chết, không thể có khả năng bắt sống.

- Ta tu luyện một mình.

Càn Kình đào một cái hố, nhảy vào trong, ngửa đầu nhìn Đoạn Phong Bất Nhị đứng ngoài hố.

Càn Kình nói:


- Yên tâm, ta không sao.

Lộ Tây Pháp Lưu Thủy cười khẽ. Tâm tình như vậy mà còn nói là không sao? Nữ nhân vừa rồi nhìn sao cũng thấy quái, trông không giống người sống.

Cát vàng khô ráo lại vùi lấp Càn Kình. Bàn Hoành Cơ nhíu chặt mày, kiểu huấn luyện tìm chết này rất có hiệu quả với Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca nhưng chắc không đủ cho Càn Kình.

Chiến Sĩ Hàng Ma. Bàn Hoành Cơ nhìn Phần Đồ Cuồng Ca chui vào cát, nhẹ lắc đầu. Đây là quyết tâm của Chiến Sĩ bình thường muốn vượt qua Chiến Sĩ huyết mạch đấy sao? Cảnh giới Chiến Sĩ Hàng Ma chui vào trong bãi cát Cổ Hoang Sa Hải ban ngày nóng cháy, ban đêm lạnh băng?

Dù là các Chiến Sĩ huyết mạch trẻ tuổi của Bàn gia cũng không dám tùy tiện làm như vậy. Cách huấn luyện điên cuồng này có lẽ nhanh chóng tăng thực lực nhưng sẽ tổn thương thân thể, đợi khi đến trung niên thì xương cốt, cơ bắp, khí quan khác trước tiên lão hóa vì kiểu huấn luyện liều mạng này.

Đừng nói là trời mưa, chỉ là trời âm u... Bàn Hoành Cơ lắc đầu. Sợ là khi đó thân thể đám thanh niên này sẽ đau như đao cắt. Bọn họ đang bòn rút thân thể... Không đúng!

Bàn Hoành Cơ lại đưa mắt nhìn hướng bãi cát Càn Kình ở. Bọn họ có Càn Kình. Bọn họ dám liều như vậy hoàn toàn vì Càn Kình là Dược sư, còn là Dược sư cao cấp toàn hệ.

Mỗi ngày trừ đặc huấn ra uống nhiều dược tề có ích cho thân thể là tiêu trừ hết tai họa tổn hại cơ thể.

Dược sư cao cấp bình thường chỉ có thể sử dụng dược liệu cực kỳ đắt giá mới điều chế ra dược tề Chiến Sĩ, Ma Pháp Sư cần. Vậy là khả năng sản xuất dược tề cao cấp số lượng lớn bị giảm thấp. Cho dù gia tộc Chiến Sĩ huyết mạch mời khách khanh phối tí được dược tề cao cấp nhưng dược liệu trong tay bọn họ không thể sinh ra dược tề cao cấp số lượng lớn.

Không thể sinh ra dược tề cao cấp số lượng lớn thì Chiến Sĩ huyết mạch không thể đặc huấn theo kiểu tự hành hạ bản thân thế này.

Bàn Hoành Cơ bật cười. Kiểu tự hành mình này chính Bàn Hoành Cơ cũng không nghĩ tới. Thật ra rất nhiều đại gia tộc huyết mạch đều muốn lợi dụng lực lượng hung bạo của thiên nhiên để huấn luyện, rèn luyện gian khổ nhất, từ những lần suýt chết tăng tiến cho mình.

Nhưng bởi vì không thể sản xuất dược tề cao cấp số lượng nhiều khiến vô số gia tộc huyết mạch, gia tộc không phải Chiến Sĩ huyết mạch, gia tộc Ma Pháp Sư có hùng tâm và chí khí đều tử bỏ kiểu đặc huấn hấp dẫn này.

Còn bây giờ? Bàn Hoành Cơ rất vui. Hiện tại Càn Kình xuất hiện, ở một mức độ nào đó giải quyết vấn đề làm các gia tộc nhức đầu. Hiện nay Càn Kình có thể dùng dược liệu trình độ tốt chút tạo ra dược tề cao cấp hơn.

Cho dù không thể điều chế quy mô lớn... Bàn Hoành Cơ thầm tính toán, tạo ra một trăm phần dược tề cho một tháng, hoặc hai tháng, các loại dược tề bổ thân thể, chắc Càn Kình sẽ làm được.

- Một tiểu minh hữu khiến ta luôn gặp bất ngờ.

Bàn Hoành Cơ nhìn sao trên bầu trời, nói:

- Các tiền nhân Bàn gia trở về Tinh Thần, các ngươi ở trên trời chắc nhìn thấy Bàn Hoành Cơ ta sẽ trở thành gia chủ xuất sắc nhất từ trước đến nay của Bàn gia. Gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà sẽ xông lên độ cao chưa từng có trong sự dẫn dắt của ta.